Posted in

Lén Lút

Món quà của cô làm đầu óc tôi như điên đảo, cả 3 tiết học tôi lại nhớ cô hơn, trên lớp giờ cô đang nói gì, đang viết gì, đang đứng hay đang ngồi, hay giờ tôi sang học ké lớp của cô luôn nhỉ.

Đến hết 5 tiết học, tôi khó nhọc bước về nhà, bởi vì cậu nhỏ của tôi nó vẫn đang cương, tôi phải vào nhà vệ sinh và chỉnh lại cho nó đúng tư thế để nó đỡ cộm và để chiếc cặp của tôi che đi phần hông bước về phòng. Về đến phòng tôi đóng chặt cửa, bật điện, đưa tay sờ vào túi quần. Đây là món quà chỉ rành riêng cho tôi, và chỉ mình tôi mới có thể được nhìn thấy nó: Một chiếc quần lót màu hồng, đáy quần lót vẫn còn ươn ướt, vì để ở trong túi quần nên nó rất ấm và giữ được nước dưới đáy quần lót, chưa bị khô. Tôi đưa lên mũi ngửi, mùi hương quen thuộc từ cô bé của cô, mùi này đối với tôi quá quen, không thể nhầm lẫn được.

Đến khi ngủ trưa dậy cậu nhỏ mới xẹp trở lại bình thường. Tôi nhìn điện thoại có tin nhắn từ cô Ngọc Lan: “Chiều nay không phải sang nữa, cô với chồng đi lên trung tâm TP ăn cơm xong mua ít đồ”

Biết ngay mà, cô tặng quà như này kiểu gì cũng có biến, tôi suy nghĩ lại, tại sao cô phải làm vậy.

Cô đi những 3 ngày, chiều nay lại không sang nấu ăn do vậy tôi sẽ phải nín nhịn một khoảng thời gian kha khá, chiếc quần lót để tôi tự xử khi nhớ cô chăng? Không phải vậy chứ?

Món quà này mang ý nghĩa động viên tôi, làm tôi yên tâm, rằng cô đi chơi, cô vẫn nhớ đến tôi, lo cho tôi sẽ buồn vì không được gặp cô.

Có cái gì bất minh không? món quà có khi mang tính trấn an tôi, liệu cô có đang che dấu điều gì đó, dùng món quà này để che mắt tôi hay không.

Giờ tôi cảm thấy lo hơn là vui mừng.

Tối hôm đó, tôi thấp thỏm lo âu, định tìm kiếm lí do nào đó ghé qua nhà cô Ngọc Lan chơi, nhưng tôi lại gạt đi ý nghĩ đó ngay lập tức.

Đến đêm tôi vẫn trằn trọc, mãi không ngủ được, đến tận rất khuya, tôi chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay, sáng ra tôi dậy khá muộn, đã gần 8h rồi.

“Cô đi chưa, có cần em đưa ra xe không?”

Tôi nhắn tin cho cô Ngọc Lan, một lúc sau, có tin nhắn phản hồi:

“Haha, cô đến nơi rồi, đang ăn sáng nè, lên xe từ lúc 5h sáng cơ”

“Chúc cô đi chơi vui vẻ”

Tôi rời giường, tôi phải làm gì đó, chứ cả ngày nhớ đến cô như này là không được, tôi lấy sách ra đọc, nhưng không thể nào tập chung được, đành phải mở laptop lên để chơi game giết thời gian, chơi đến tận 12h tôi chạy vội ra quán mua 1 suất cơm về ăn.

Ăn xong lại nhớ đến cô, tôi vào FB thì thấy cô được tag trong 1 bài viết Check in với rất nhiều ảnh: Trong khung ảnh có 5 nam 5 nữ, thì ra họ đi theo cặp hết rồi, lần theo vài bức ảnh, tên Khanh Béo để tay lên bụng một người con gái trẻ hơn hắn ta rất nhiều để chụp ảnh, nguy cơ cao đây có thể là người yêu/bồ bịch gì đó của hắn ta.

Khung cảnh là một vùng núi nhiều cây cối, hoa, có cả một con suối nhỏ mọi người đang hoà mình vào thiên nhiên, tiếp đến là một dãy các phòng nhỏ, được thiết kế đẹp, độc đáo để cho các cặp đôi. Nhìn cái này tôi thấy yên tâm hơn, nếu ngủ riêng từng phòng thì khá an toàn.

Tôi thấy mình đang hơi lo lắng thái quá, tôi lại tiếp tục mở game để chơi giết thời gian, chả mấy chốc đã xế chiều. Tôi và anh Nam chị Thuỳ cùng xóm đi chạy bộ. Về đến phòng tôi mệt nhoài, nấu cơm với một ít thức ăn, tắm rửa, giặt quần áo.

Chả mấy mà đã hơn 8h tối. tôi quay trở lại phòng mở laptop lên, lại nhớ đến cô Ngọc Lan, tôi lại vào FB xem có gì mới không, buổi chiều họ up rất nhiều ảnh đi chơi, đi câu cá… dường như không có gì bất thường.

Theo tag tôi vào thêm FB của mấy người khác, của mấy bà chị toàn ảnh tự sướng, ảnh chụp với hoa lá không thôi.

Cô Ngọc Lan nhìn tươi cười, rất có sức sống, 5 người ngoài 1 chị béo hơi thấp, nhưng rất có thần thái, 4 người kia nhan sắc không phải là loại tầm thường, mỗi người một vẻ đẹp riêng, nổi bật nhất vẫn là thiên thần trong lòng tôi (có lẽ tình yêu làm cho con người ta chỉ dành sự chú ý đến một người duy nhất). Còn có 1 ảnh cô Ngọc Lan và anh Lâm chụp chung ôm nhau rất tình cảm.

Đến FB của 2 ông, chỉ 2 ông được tag, các ông khác không biết là không dùng FB hay không kết bạn với chị kia nên tôi không biết FB của họ.

Vào buổi sáng thấy 1 anh up ảnh tự sướng, check in các kiểu, buổi chiều thấy up ảnh đi câu cá và hình ảnh họ câu được một con cá chép khá to, từng người đang chụp với con cá để khoe khoang chiến tích, trong đó có cả anh Lâm. Kết thúc buổi câu, thành quả họ thu hoạch cũng kha khá, to nhất là con cá chép, 2 con chép nhỏ hơn và rất nhiều cá rô phi.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *