Posted in

Lén Lút

Tôi: “Thời cơ chưa đến”

Cô Ngọc Lan: “Thôi cho em nợ, cô no quá”

Tôi: “Còn nhiều mà, cô ăn tiếp đi”

Cô Ngọc Lan: “Thôi, cô no lắm, bụng to như mang bầu rồi”

Tôi cũng tranh thủ ăn nốt mấy miếng rồi dọn dẹp, cô Ngọc Lan rửa tay, “Dọn hộ cô nhé”, rồi ra phòng khách xem TV.

Tôi nhanh chóng dọn dẹp rồi chạy vù ra phòng khách cùng cô xem thời sự.

“Em pha cho cô một tách trà nhé”

Cô Ngọc Lan: “vừa thôi nhé, cô đang no quá”

Tôi: “Vâng”

Cô Ngọc Lan: “Đưa tay đây cô xem lại cái hoa tay nào, nãy chưa xem kỹ”. “Ừm, hay thật đấy, đúng là mất cái này được cái kia”.

Tôi: “Đôi tay này còn làm được nhiều cái nữa ngoài nấu ăn”

Cô Ngọc Lan: “Thể hiện đi”

Tôi: “Nó biết SỜ”

Cô Ngọc Lan: “Sờ sao gọi là Talent được”

Tôi: “Có chứ, cô chưa biết thôi”

Cô Ngọc Lan bắt đầu liên tưởng: “Chả tin”

Tôi: “Cái này hơi khó chứng minh, phải trải nghiệm cơ”

Cô Ngọc Lan bắt đầu tò mò: “Có thực hiện ngay được không?”

Tôi: “Có, nhưng cần người phối hợp”

Cô Ngọc Lan: “Cô được không?”

Tôi: “Quá được, nhưng mà”

Cô Ngọc Lan: “Nhưng mà sao”

Tôi: “Hay là thôi đi”

Cô Ngọc Lan: “Thôi là thôi thế nào, làm cô tò mò rồi đấy”

Tôi: “Cái này hơi MÁT đó”

Cô Ngọc Lan: “Mát nghĩa là sao”

Tôi: “Thôi được rồi, Massage đó”

Cô Ngọc Lan: “Hả”

Tôi: “Tẩm quất, Massage ấy”

Cô Ngọc Lan: “À, thôi cô không thử đâu”

Tôi: “Massage giúp cơ thể thư giãn, giảm căng thẳng, xua tan mệt mỏi, xóa tan mỡ, đặc biệt với những người bệnh, người bị tai nạn ấy, massage giống lưu thông khí huyết rất tốt, mau chóng bình phục, massage làm tan máu bầm do ngã, tai nạn…”

Cô Ngọc Lan: “Wait a minute, em nói sao cơ”

Tôi: “Sao cơ ạ”

Cô Ngọc Lan: “Làm tan máu bầm, trước cô bị ngã, ngại không đi khám, không biết có bị gì không”

Tôi lỡ miệng: “Để em kiểm tra giúp”, “à không em có thể massage giúp cô, người nhà em lấy rẻ thôi”.

Cô Ngọc Lan: “Nhà cô không có gì ngoài tiền”. “Hihi, cô trêu đấy”

Tôi: “Vết máu bầm nên điều trị sớm, để lâu nó sẽ không khỏi nữa, để lại vết trên cơ thể xấu lắm”

Cô Ngọc Lan: “Cô cứ tưởng nó tự tiêu tan chứ”

Tôi: “Mình không tác động làm sao nó tan nhanh được”

Cô Ngọc Lan: “Nhưng mà”

Tôi: “Vị trí hơi nhạy cảm chứ gì, em có cách giúp cô, có nhiều cách lắm, như mình lấy khăn hoặc vải che lên, hoặc tắt điện, người ta sẽ không nhìn thấy gì. Cô không phải ngại em đâu, em chỉ có hứng thú với con trai thôi”

Cô Ngọc lan: “Để cô xem đã”

Tôi hối thúc: “Nếu không massage thì cô có thể đi bệnh viện khám người ta cho thuốc về điều trị”

Cô Ngọc Lan: “Cô ngại đi bệnh viện lắm”

Tôi: “Có một kỳ tài ngay bên cạnh cô đây, em thu phí thấp thôi, cô giáo em sẽ giảm giá 10%”

Cô Ngọc Lan phì cười: “Gì giảm ít thế có 10% bọ”

Tôi: “9%”

Cô Ngọc Lan: “Hả, gì vậy đang đàm phán tăng tỷ lệ em lại giảm đi”

Tôi: “8%”

Cô Ngọc Lan: “Không, để cô suy nghĩ đã”

Tôi: “Giảm giá chỉ 7%”

Cô Ngọc Lan: “Từ từ nào, giảm 25% cho cô nhá”

Tôi: “6%”

Cô Ngọc Lan: “Điên, bực mình”

Tôi: “Giá cuối cùng, giảm cho cô 20%”

Cô Ngọc Lan mặt cười hớn hở: “Thật nhá”

Tôi: “Deal”

Cô Ngọc Lan: “Deal”.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *