Posted in

Lén Lút

Ngày chủ nhật, tôi thức giấc với tâm trạng chán nản, buồn bã.

Đi lên FB thấy hội ở lớp rủ đi chơi game, thế tôi lại xin 1 slot đi cổ vũ.

Hiện tại, game đang hot là LOL, tôi nghĩ 80% các máy đang chơi game là chơi game đó, lác đác có 1-2 ông chơi web game kiếm hiệp, hay bắn súng, hoặc một số game mới mà tôi chưa biết.

LOL một con game chiến thuật khá hay, chơi theo team 5-5 nên khá cuốn, chúng nó lập hội chia team ra đánh với nhau. Tôi thì khá là gà mờ và chơi ngu. Chỉ thích xem chúng nó đánh.

Đánh nhau chí choé xong đến trưa mọi người rủ nhau ra quán ăn cơm, chúng nó vẫn bàn tán xôn xao, như kiểu đang kiểm điểm rút kinh nghiệm sâu sắc vụ combat ở hang Rồng hay Barron gì đó khá rôm rả.

Buổi chiều chúng nó lại đánh tiếp, tôi thì chơi gà với quan sát, nhưng nhìn ngứa tay quá vào làm vài ván bắn súng CF, CF thì hồi tôi học C2 C3 khá hot, giờ tàn rồi. Đúng là mỗi giai đoạn thời gian là sự suy vong hay hưng thịnh của một thể loại game khác nhau.

Đánh nhau đã đời trong game xong, buổi chiều, chúng tôi rủ nhau nấu lẩu ăn, mọi người bắt đầu đi chợ, mua cá (cá mè), tiền méo đâu mà ăn cá trắm hay chép, có cá là được rồi. Rau cỏ các thứ, chốt thêm 1-2 gói mì tôm nữa là đủ ấm bụng rồi. Tôi có uống vài chén rượu nên cũng hơi phê phê, chúng nó còn rủ tôi lên Kí túc xá chơi bài, đang phê phê nữa thì sợ bố con thằng nào, lên luôn.

Đến kí túc xá thì còn lại vài thằng thôi, mấy đứa khác ai về nhà nấy rồi, nhưng vẫn đủ 8 người để chia 2 chiếu đánh tiến lên.

Tôi thấy không hợp với bộ môn này lắm, chơi được một lúc tôi leo lên giường tầng nghịch điện thoại. Nhớ đến cô Ngọc Lan tôi lại vào FB.

Hôm nay nhóm du lịch đi chơi thác nước, thác nước khá cao, đẹp, bên dưới nước trong veo, có mấy cái bè nổi để bám và bơi trong một cái hồ khá to dưới thác, đang xem ảnh, tôi chợt nhớ ra hôm nay là chủ nhật rồi.

Tôi phải về tắm rửa, mai còn đi học sáng nữa, tôi quên mất đội đi du lịch đến tận thứ 2 mới về, tôi cứ nghĩ hôm nay mới thứ bảy.

Tạm biệt hội kí túc, tôi vẫn còn kịp trở về trước khi họ đóng cổng.

Về nhà, tôi không dám đi tắm, sợ bị cảm lạnh, sáng sớm mai dậy tắm sớm vậy. Leo lên giường, tôi lại vào FB để xem tiếp.

Hội đi du lịch, tổ chức ăn uống, nướng cả ở ngay thác luôn, khung cảnh rất đẹp, cô Ngọc Lan còn mặc một bộ đồ bơi liền thân khá kín đáo, nhưng không thể che dấu nổi thân hình nóng bỏng kèm những đường nét uốn lượn trên cơ thể. Có 2 chị nhìn cũng rất khiêu gợi, dáng đẹp, mặc 2 mảnh bikini luôn, bạo hơn cô Ngọc Lan.

Có cả clip nhảy từ trên vách đá không quá cao xuống dưới thác, nhìn cũng khá hay.

Buổi tối, hội chị em nhìn rất hưng phấn, ai ai mặt cũng rạng rỡ. Đến bữa ăn do buổi chiều hoạt động nhiều, ai cũng ăn rất nhiều, có nhiều đặc sản rừng núi, rau xanh, củ quả… và đặc biệt hội chị em hôm nay cũng uống rượu, chủ quán cũng rất tâm lý, hôm nay sử dụng loại rượu ngâm, uống rất dễ. Cái chết là ở uống dễ, rượu ngâm dễ uống nhưng ngấm cực mạnh. Nhưng chưa nhận ra điều này, hội chị em không uống thì thôi, một khi đã hưng phấn và uống là hội đàn ông lão làng trong môn nhậu cũng phải kiêng nể đôi phần, mặc dù đến cuối buổi tiệc có chị em còn khóc nữa cơ, thật quá mất mặt.

Đến đêm, những tiếng nhóp nhép, tiếng kẽo kẹt của giường vang lên liên hồi.

Buổi sáng thứ hai, tôi thức dậy sớm để tắm qua rồi đi học. Tôi mong ngóng cô Ngọc Lan về quá, tôi nhớ cô. Không có gì làm, như một thằng thất nghiệp, tôi đã nhận thấy đúng là thất nghiệp đáng sợ thật. tôi sắp phát điên rồi.

Buổi học nhàm chán cũng kết thúc, tôi đi về, ngủ trưa, rồi dậy, đã gần 2h chiều.

Tôi nhắn tin hỏi cô có cần tôi sang nấu cơm tối không, nhưng trên đường về cả đoàn sẽ ghé qua nhà một người bạn để ăn tối rồi mới về.

Lại thêm 1 hôm nữa không có gì làm, chán chết luôn, buổi tối rất khó ngủ, chỉ mong trời sáng thật nhanh. Có lúc tôi bật dậy, cô Ngọc Lan về chưa nhỉ? Chắc là về rồi, muộn thế này rồi cơ mà, cô về sớm mai còn đi dạy chứ nhỉ? Hay là mình sang ngoài cổng nhà cô, nhìn xem cô về hay chưa, hoặc trực tiếp vào hỏi thăm luôn. Nhưng như thế có lộ liễu quá không? Anh Lâm sẽ nghi ngờ mất.

Cô đi chơi có phút giây nào nhớ đến tôi không? Hay vui quá quên mất tôi rồi, liệu chồng cô có ấy ấy cô không, anh ấy toàn say rượu không biết đêm có làm gì cô không, nếu không thì trời ơi, giờ chắc cô đang thèm lắm. Nhưng mà hôm nay về rồi mà nhỉ, đêm nay anh Lâm lại bù đắp cho cô thôi, Aizz, bực thế nhờ. Tôi thao thức cả đêm.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *