Posted in

Lén Lút

“Đại ca gì mà đại ca, lập biên bản, lại còn hối lộ à”

“Ấy chết, sao anh lại nói thế, thấy anh làm đêm vất vả, chúng em có chút quà để anh uống nước thôi”

Tôi lại rút ra một tờ 500k lần này thì mắt hắn mở thật to ra. Tôi biết lần này sẽ ổn: Mọi thứ đều có thể giải quyết, nếu như bạn có tiền (Ôi mẹ ơi đau thận quá, kiểu này chắc con phải nhịn ăn thịt, phải ăn mì gói 2 tuần mất).

“Biết điều đấy cu em, thôi được, tao cũng không làm khó chúng mày, nhưng có điều”

“Điều gì vậy đại ca, mong anh chỉ giáo thêm ạ”

“Thằng này được việc phết nhỉ, haha”

“Em nào dám ạ”

“Ngay bây giờ, chúng mày tiếp tục làm cho tao xem” cả tôi và cô Ngọc Lan đều giật mình, cô Ngọc Lan hơi cựa quậy, ép càng chặt vào người tôi.

“Dạ, thế này có hơi mất tự nhiên”

“Không nói nhiều, có làm hay không”

Tôi và cô Ngọc Lan lưỡng lự, tiến thoái lưỡng nan.

Bảo vệ: “Đừng thách thức sự kiên nhẫn của tao”

Tôi nói vào tai cô, để cả tên bảo vệ nghe thấy: “Kìa em, làm tiếp đi”

Cô Ngọc Lan lắc đầu nguầy nguậy tôi thì thầm vào tai cô: “Hắn không thấy gì đâu, váy với áo cô che hết bên dưới rồi, cô sợ gì”

Bảo vệ: “Nhanh lên”

Tôi nói to để hắn cũng nghe thấy: “Kìa em”

Cô Ngọc Lan bắt đầu nhấp lên xuống rất nhẹ.

Tôi: “Mạnh lên để xong đi em, có sinh viên từ bên dưới đến bây giờ”

Tên bảo vệ mặt cười đầy khoái trí và thưởng thức: “Đúng đấy, đừng câu giờ nữa”

Cô Ngọc Lan nhấp mạnh hơn: “Ưm”

Tên bảo vệ mặt hơi giật giật, âm thanh đó làm hắn hơi cứng người lại.

Tôi: “Mạnh nữa lên em”

“pạch pạch pạch….” Lúc này âm thanh va chạm của hạ thể cô và phần hông tôi vang lên rõ rệt, tên bảo vệ cũng nghe rất rõ.

Cô Ngọc Lan môi đang mím chặt, đang cố ngăn không cho tiếng rên rời khỏi miệng cô. “Ư Ư Ư Ư Ư….”

Cô dập xuống mạnh, dường như là hết sức lực của cô luôn. Bị kích thích từ trước, sắp lên đỉnh thì bị phát hiện, giờ cô lên đỉnh rất nhanh:

“Ahhhhhhhhhhhhhhhhhhhh”

Cô ôm chặt lấy người tôi, cả cơ thể cô co giật dữ dội, có thể thấy cái áo và váy cô rung lên rất rõ ràng, hạ thể cô bóp chặt lấy cây hàng cứng ngắc của tôi, như muốn hút nó vào sâu trong người cô thì phải, nước trong người cô chảy xuống, ướt đẫm chiếc quần của tôi.

Tên bảo vệ cười hềnh hệch, leo lên xe: “Nhanh lên rồi lượn khỏi đây, tí tao quay lại kiểm tra đấy” rồi hắn rú ga, phóng vút đi.

Lúc này cô Ngọc Lan mới thả lỏng người, mắt cô ươn ướt, cô đang khóc.

Tôi hôn lên má cô an ủi, má cô đã nóng bừng rồi.

“Giúp em, để em ra nhanh, xong mình về, được không?”

Cô vẫn đang thở hổn hển, gật đầu:

Cô lại nhấp lên xuống, rồi nhịp nhấp dần dần được gia tăng biên độ, cô nhấp mạnh hơn, mạnh hơn nữa…

“Đừng xuất vào trong, hôm nay nguy hiểm”

“Em sắp ra Ahhhhhhh”

Cô không biết lấy sức ở đâu ra, bật dậy khỏi người tôi, làm tôi rất bất ngờ, chưa định hình được việc gì đang xảy ra, đầu cô tiến gần đến cây súng, miệng hé mở, tôi lập tức lấy tay sóc thật mạnh vào cây súng, nó sưng to, bùng nổ: “Ahhhh”

Từng đợt từng đợt tinh nóng hổi bắn thẳng vào miệng cô, dự trữ rất lâu mới được xả, nó tuôn ra cực nhiều, rất rất nhiều, đặc sệt, khiến má cô căng lên, miệng cô không chứa nổi nữa, cổ họng cô nổi lên 4 lần, nuốt trọn hết những tinh chất của tôi vào trong người cô.

Tôi thở hổn hển vì mệt.

Miệng cô vẫn mút chặt lấy đầu nấm, khi xuất hết, môi cô mới rời ra, do có lực mút từ miệng cô, chênh lệch áp suất khi môi cô rời khỏi cây nấm. “chụp”.

Cô trở lại ghế đá, ngồi thở hổn hển, tôi cũng chả kém, thở rất gấp.

Tôi quay sang nhìn cô cười, cô cũng cười vì thoát được 1 màn nguy hiểm trong gang tấc, quay sang tôi nói: “Cất đi” rồi chỉ vào cây súng của tôi bên dưới. Tôi vội kéo nó vào trong quần rồi kéo khoá nhốt nó lại.

Cô Ngọc Lan liếm môi, mắt tôi nhanh chóng bắt được khoảng khắc đó, cô đấm tôi 1 cái: “Đừng cười”

Ngồi nghỉ một lúc, tôi và cô đã bớt mệt.

“Mình về thôi cô”

“Ừm”

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *