Đến gần sáng, bầu trời vẫn còn tối đen, tôi đoán là chắc tầm khoảng hơn 4h sáng gì đó, tôi mơ màng tỉnh dậy, sờ qua bên cạnh đã không còn thấy bóng dáng cô Ngọc Lan, tôi lại ngủ thiếp đi… thỉnh thoảng tôi nghe thấy ào ào tiếng nước… tôi lại ngủ tiếp.
Có tiếng bước chân rất nhẹ tiến đến gần chỗ tôi. Nệm giường bị một vật đè xuống, chắc là cô Ngọc Lan quay lại chỗ ngủ.
Nhưng không, bóng đen đó hình như cứ đi qua đi lại quanh tôi, tôi cảm giác hình như mình bị bóng đè rồi, nó cứ đè lên tôi rồi rồi rời đi, hay là có trộm. Tôi nghe thấy tiếng chiếc ghế xê dịch vì còn là ban đêm nên tôi rất nhạy cảm với âm thanh và nghe rất rõ nó làm tôi tỉnh táo hơn, tôi mở mắt ra, bóng đen đó liên tục sờ mó, tìm kiếm thứ gì đó, một mùi hương sữa tắm quen thuộc xộc vào mũi tôi, tôi nhận ra chủ nhân của mùi hương này và mỉm cười xem xem “bóng đen” này định làm gì. “Bóng đen” dường như đã không tìm ra được gì, đứng thở dài một hơi, được một lúc lại tiếp tục tìm kiếm. .
Tìm khắp mọi nơi, rồi “bóng đen” lại chồm qua người tôi tìm kiếm bên trên. Đây là thời cơ tốt để bắt “kẻ trộm” tôi chồm dậy ôm chặt lấy eo “kẻ trộm”: “A…a… bỏ ra”
“Suỵt! La lên nữa là cảm khu phố thức giấc đấy”
Bóng đen: “Bỏ ra”
“Kẻ trộm, định làm gì”
Bóng đen: “Điên à, bỏ ra, nhà tôi, tôi lại phải đi trộm”
“Không phải trộm, thì có thể có âm mưu khác, khai mau”
“Tìm hộ cái điện thoại đi”
Tôi ngớ người, hình như vừa nãy có cảm nhận được thứ gì đó dưới lưng khi tôi ngủ, tôi lấy tay ra sau sờ thì đúng có cái điện thoại thật. Tôi lại ôm lấy eo cô Ngọc Lan, tránh hung thủ bỏ chạy.
“Hình như ở sau lưng em, cô sờ thử xem”
Cô Ngọc Lan cong người sờ loạn sau lưng tôi, tôi lợi dụng ôm chặt lấy cô. Đèn màn hình bật mở, có một chút ánh sáng từ màn hình tôi có thể lờ mờ nhìn thấy khuôn mặt cô, tóc còn hơn ươn ướt.
“Cô tắm sớm vậy”
“Kệ tôi, buông ra đi” .
“tắm sớm không sợ bệnh ạ”
“Còn sớm, ngủ tiếp đi, cô về phòng”
“Ngủ ở đây cũng được mà”
“Luyên thuyên, ngủ đi”
Tôi vẫn ôm chặt lấy eo cô Ngọc Lan: “Không, cô ngủ đây đi, em không làm gì cô đâu, em thề!”
“Không thích, thả ra”
“Không, em xin cô, ngủ lại đây đi mà”
Bụp Bụp…
“A ui… đau quá” Cô Ngọc Lan dùng cạnh điện thoại đập liên tiếp vào người tôi. Đau quá tôi bắt đầu buông lỏng tay, cô Ngọc Lan thấy vậy chuẩn bị đi ra ngoài thì chuông điện thoại vang, tôi nghĩ: Quái lạ, giờ này ai gọi sớm vậy nhỉ?
Cô Ngọc Lan: “Vợ đây, chồng gọi gì sớm vậy”
Cô Ngọc Lan ở rất gần tôi, nên lần này tôi có thể nghe thấy Anh Lâm nói: “Xin lỗi vợ yêu, hôm qua đi tiếp khách về say quá chồng ngủ mất”
Cô Ngọc Lan: “Uống nhiều vậy ạ”
Anh Lâm đang giải thích gì đó: “…” nhưng tôi không nghe lén nữa mà lại ôm lấy cô Ngọc Lan, ngửi mùi tóc, mùi sữa tắm cô, thơm thật. Tự dưng “thằng em” ở dưới chào cờ buổi sáng luôn.
Cô Ngọc Lan: “Vâng” .
Anh Lâm: “Hôm qua sơ suất không gọi cho vợ, sáng ra mặt trời chưa ló dạng có được tính không”
Cô Ngọc Lan: “Còn phải xem đấy là gì đã”
Anh Lâm: “Xin lỗi, vì hôm qua sinh nhật vợ chồng không bên cạnh được…”
Tôi giật mình “sinh nhật”, “sao hôm qua không thấy lớp học ghép tiếng Anh của tôi tặng quà cho cô nhỉ”, “lúc chiều cô về cầm theo nhiều hoa, chắc là trên trường họ tặng, mà nói dối tôi là xin đem về”, “hôm qua cô cáu gắt và uống nhiều như vậy là do anh Lâm hay sao?”
Thôi chả quan tâm lắm, có ông Lâm cầm chân cô Ngọc Lan nên tôi mạnh bạo ôm lấy cô thêm một lần nữa. Thấy cô không có phản ứng tay tôi đi ra phía sau xoa bóp lấy cặp mông cô, người tôi nóng hết cả lên, cơ thể cô thơm phúc mùi sữa tắm, tóc thơm mùi dầu xả… Cơn thèm muốn của tôi lại bắt đầu dâng cao.
Tay tôi luồn vào trong váy ngủ, mắt tôi như sáng lên vì không có gì ngăn cản tôi tiến vào sâu hơn vì: Cô Ngọc Lan không mặc quần lót.
Phát hiện ra điều bất thường, cô Ngọc Lan xoay người đối diện lại tôi, dùng chân hung hăng đạp tôi một cái ngã đập vào thành giường.
Anh Lâm: “Sao vậy” .