Tay tôi vô thức cầm lên tay gạt cửa, hơi đẩy nhẹ nó xuống, tôi chưa thể xác định được cửa đã được khóa hay chưa nên muốn gạt xuống để xem thử, nhưng cuối cùng tôi cũng kìm hãm lại được bản thân, giữa đường tôi ngừng lại, thở dài một hơi, tôi thu tay lại, đứng như trời trồng ở đó một lúc, cơn buồn ngủ lại kéo đến mắt díu lại, tôi định quay trở lại phòng, cảm thấy hơi khát nước nhìn vào ca đựng nước đã hết sạch, tôi đành tắt điện, đi chân trần, dùng đèn pin điện thoại nhẹ nhàng khép hờ cửa rón rén đi xuống tầng 1 để tìm nước uống.
Xuống phòng bếp, uống sạch một cốc nước lớn, cảm thấy hơi đói tôi lại mò vào tủ lạnh lấy ra một miếng thịt đánh chén ngon lành, cảm thấy đã ổn tôi vào phòng vệ sinh rửa tay, xúc miệng bằng nước xúc miệng, thơm tho tôi lại lò mò đi lên tầng 2, tôi quyết định tắt đèn điện thoại, cứ thế mò lên tầng 2 để một lần nữa nghe ngóng xem phòng ngủ cô Ngọc Lan có tiếng động gì không. Nhẹ nhàng bước qua những bậc thang đã quá đỗi quen thuộc tôi đi lên tầng 2 một cách dễ dàng.
Cảm nhận được thứ gì đó nguy hiểm, tôi giật nảy mình, tim đập liên hồi, trước cửa phòng làm việc có một bóng đen làm tôi xuýt ngất xỉu, người ta thường nói “đi đêm lắm, có ngày gặp ma” là thật. Tôi núp vào bức tường, tim vẫn đập thình thịch, lúc này có một mùi hương dịu nhẹ lan tỏa trong không khí làm tôi bình tĩnh suy xét lại sự việc. Như chợt nhận ra điều gì đó, mắt tôi sáng lên, xoay người, nhẹ nhàng bước từng bước về phía bóng đen.
Tôi ôm trầm lấy eo cô, cô giật mình, nhảy dựng lên, kèm theo một tiếng AAA… to và dài, làm tôi phải lấy một tay đưa lên bịt miệng cô lại, chứ kêu nữa sợ hàng xóm thức giấc mất. .
“Tự dưng cô đứng trước phòng em làm gì”
“Nhà tôi, tôi đứng đâu trả được”
“Không phải cô muốn vào với em sao, để em giúp cô”
Cô phản kháng lúc đầu rất mãnh liệt, về sau lại yếu dần, tôi say mê ngửi mùi hương từ cơ thể cô, mùi da thịt, mùi tóc, tay tôi mò xuống váy vén nó lên cao rồi mò vào trong, thật bất ngờ, cô đã mặc quần lót lại rồi, nhưng chút đó sao ngăn cản được bàn tay hư hỏng của tôi, đi sâu vào trong, bỗng cả hai tay cô nắm chặt lấy tay tôi không cho tôi đi sâu vào trong hơn nữa, tôi chuyển hướng tấn công lên bên trên bằng bàn tay còn lại, mò ra phía trước đi lên trên chạm vào chiếc áo ngực, tôi không trần trừ nữa tiến thẳng vào bên trong bóp vào ngực cô: “Aaaaa… đừng”
Mỡ dâng miệng mèo, dừng lại là thất bại, bàn tay tôi tham lam ôm trọn lấy một bên ngực cô, chạm vào núm vú, cô cong người, hai tay cô ngăn cản tôi bên dưới giờ chuyển lên bên trên để phòng thủ, bên dưới lại không được bảo vệ tôi nhanh chóng đi sâu xuống, chạm vào khu rừng đen mượt, đi xuống tiếp một khu vực thật mềm, thật ấm, ngón giữa tôi trượt xuống, đi sâu vào trong chạm vào cái hột, xoa xoa liên hồi, liên tục bị tập kích ở 2 vùng nhạy cảm, cô Ngọc Lan hoảng loạn không phòng thủ kịp, chẳng mấy chốc đã mềm nhũn, phản kháng yếu ớt.
Cả mặt tôi ma sát liên hồi vào gáy cô, hít hà mùi thơm từ da thịt, từ tóc, quá phê, thỉnh thoảng môi tôi ngậm lấy vành tai cô. Cả người cô vặn vẹo, đùi kẹp chặt, một tay chống vào tường vì hình như cô đã không còn trụ vững.
Tay tôi mò xuống đáy quần lót, bên ngoài chưa gì tôi đã cảm nhận được nước đã thấm qua quần lót, luồn vào bên trong thì ôi thôi, đê vỡ rồi, mênh mông là nước. Tôi lại nhớ đến tên Khanh Béo đã từng nói: “Động vào là ra nước, nhưng vẫn ra vẻ đoan trang”, tôi lẩm bẩm: Không phải thế, cô Ngọc Lan của tôi không phải như vậy! .
Tôi ngừng lại, không tấn công nữa, cô Ngọc Lan cũng nhận ra điều bất thường, từ nãy đến giờ phản kháng lại tôi cũng có vẻ thấm mệt, đứng thẳng người dậy. Tôi cầm tay cô, kéo nhẹ để thăm dò cô và nói: “Chỉ ngủ thôi”. Cô ngay lập tức tin vào lời nói đó và theo tôi vào phòng.
Có phải cô Ngọc Lan quá dễ bị lừa? Không, tuyệt nhiên là không rồi, những lời nói đó quá đơn giản để nhìn ra đó là một cái bẫy thô sơ đơn giản.
Nhưng tại sao lại vẫn nghe theo? Tại sao ư, tại vì cô ấy muốn như vậy nhưng vẫn cần tôi năn nỉ, lôi kéo cô ấy.
Những giây phút tiếp theo cô Ngọc Lan lại nói một câu hơi dối lòng mà tôi đã biết trước: “Đồ lừa đảo”
“Em có lừa cô đâu, là cô muốn thế ấy chứ”
Lưỡi tôi tham lam khám phá cơ thể cô, từng ngóc ngách trên cơ thể, tay tôi cũng chả nhàn dỗi, xoa bóp khắp thân người cô, tôi được tự do khám phá toàn bộ cơ thể cô, nhưng có một điều tôi chưa bao giờ đạt được: Trái tim cô chưa thuộc về tôi, chưa một lần tôi được hôn môi cô, cô luôn lảng tránh khi tôi muốn hôn nó, tôi khao khát một lần được chạm vào bờ môi ấy, cần một nụ hôn dài, mãnh liệt, được quấn lấy đầu lưỡi cô, tham lam mút lấy nó. .
Có điều gì đó khiến cô không hoàn toàn buông lỏng và chấp nhận tôi, dường như tôi mới chỉ khai phá và chạm được đến ham muốn thể xác trong cô, còn trái tim cô, tôi chưa lần nào được chạm đến. Có vẻ công việc đó hơi khó nhỉ, thôi thì việc nào dễ ta làm trước vậy: Tôi rút cây súng đã cứng ngắc, hiên ngang ra.
Cô Ngọc Lan: “Làm gì thì làm nhưng đừng cho vào trong”
Để chiều theo ý cô, tôi cũng có cách XXX khá hay mà tôi thường xuyên áp dụng với cô là không cho vào trong, chỉ cho cây súng ma sát vào hạ thể cô, day vào phần hột bé, tạo ra khoái cảm, nhưng do ham muốn quá lớn cả hai vẫn có thể lên đỉnh.