Posted in

Lén Lút

Nhưng cứ nhớ lại lúc cô nuốt ực nó xuống cổ hỏng, lưỡi còn liếm liếm môi để quét hết những thứ đó vào miệng là con chim tôi lại cứng lên. Tại sao cái hành động đó lại có kích thích mãnh liệt đến tôi như thế, tôi vẫn có ao ước được một lần cô quỳ gối, tay nắm lấy hai bên đùi tôi, miệng mút con chim cứng ngắc của tôi say mê, xong cô ngẩng mặt lên nhìn tôi cười, miệng chứa đầy tinh binh, gương mặt tôi lúc đó sẽ như thế nào nhỉ, như một ông chủ và cô thư ký trong bộ phim 18+ Nhật. Nhưng với tình trạng hiện giờ, tôi mà còn làm 1 lần nữa, chắc cô thiến tôi mất, chắc cô đang chửi thầm tôi: “Biến thái” “Láo toét” “Ghê tởm”…

Ngày tiếp theo, tôi đến lau dọn như bình thường, cửa phòng làm việc đóng kín mít, tôi gõ cửa, không có tiếng phản hồi từ cô, tôi đẩy cửa bước vào, không có ai ở trong phòng. Nhưng xe máy của cô vẫn còn ở dưới sân, có thể cô vẫn còn đang ở nhà, hoặc cũng có thể cô đi cùng xe ai đó lên trường hoặc đi đâu đó rồi.

Đúng lúc đó cửa phòng ngủ bật mở, cô đi qua cửa phòng làm việc, đến nhà vệ sinh. Tôi đi ra ngoài cửa phòng làm việc, đợi cô trở lại rồi sẽ nói chuyện.

Cửa phòng vệ sinh bật mở, cô đi ra, mắt không thèm nhìn tôi, nhưng tôi kéo tay cô lại: “Em xin lỗi”

“Bỏ ra”

“Em xin lỗi, lúc đó em không kiềm chế được”

Tôi kéo cô lại ôm trầm lấy cô.

“Hự”

Một cái lên gối rất đau vào hạ bộ tôi, hai tay tôi ôm lấy phần hạ bộ, cô thoát ra đi vào phòng ngủ. Cơn đau dữ dội, tôi nằm xuống nền nhà luôn cho đỡ đau với đỡ mệt.

Tôi rên lên: “A ui, a uiiii…”

Tôi kêu lớn hơn một chút: “Giúp em vớiiii, em đau quá”

“…” cánh cửa vẫn đóng chặt

Sau một hồi lâu rên đau, ăn vạ không thành công, tôi đỡ đau hơn. Trèo lên giường nghỉ một chút. 30p sau tôi tỉnh dậy, cơn đau đã giảm, chỉ còn hơi buốt buốt thôi.

Tôi lau dọn hết tầng 2, rồi lau tầng 1 rồi nấu cơm. Bên dưới cảm giác vẫn hơi khó chịu, bước đi không được tự nhiên cho lắm.

Ngày tiếp theo, khi tôi đến tầng 2, phòng làm việc lại không có người, Laptop, sách vở không có trên bàn, nó trống không luôn. Chắc chắn cô mang theo vào trong phòng ngủ thủ ở trong đó luôn rồi.

Ngày tiếp theo nữa thì cô không có nhà.

Đến ngày thứ 6, lớp tôi có tiết Tiếng Anh, cô vẫn lên lớp bình thường, chả thèm nhìn mặt tôi.

Đến tận thứ 4 tuần sau cũng vẫn y như vậy. Ngày thứ 5, hôm nay tôi học 5 tiết, nhìn thấy bóng dán quen thuộc của cô tôi chạy nhanh đến đứng trước đường cô, những sinh viên khách nhìn tôi với ánh mắt kì lạ. Cô Ngọc Lan thì biết tôi chặn ở đó, không đi qua, cô quay sang phải để tay lên hành lang, nhìn ra ngoài. Những đợt sinh viên cũng thưa thớt dần, thưa thớt dần, vì mọi người sau khi học 5 tiết, đói lắm, chỉ muốn về nhà nấu cơm ăn thôi.

Sau khi trên tầng 4 không còn có ai, cô tiến đến gần tôi, tôi kéo cô vào góc cầu thang kín kín, nhìn quanh không có ai cô bắt đầu nói nhẹ:

“Nói gì nói nhanh lên, bảo vệ sắp khoá cửa ra rồi đấy”

“Em xin lỗi mà, sao cô giận em lâu thế”

“Ai thèm giận”

“Em xin lỗi, lần sau em sẽ không dám thế nữa”

“Còn có lần sau?”

Ông bảo vệ bắt đầu đi đến giứa sân trường, hiện tại đang đi quay lưng lại phía chúng tôi, tôi kéo cô vào sâu trong góc, tránh ánh mắt của bảo vệ nhìn thấy.

Bảo vệ bắt đầu nhìn ngang, ngó dọc, xác định không còn sinh viên nào nữa, bác ấy lại đi vào.

Tôi kéo cô vào một chỗ khác ở giữa, nơi đây có một đường lên tầng mái trên đó để các loại đồ đạc, téc nước… nên ở giữa xây 1 cái cầu thang, vì xây cầu thang nên phải xây một cái vòm cho cầu thang ấy, bên ngoài có kính bao bọc, ngang bụng xuống dưới nền là tường xi măng, thành ra khu vực này khá kín đáo.

“Em làm gì thế”

“Em chỉ muốn nói chuyện với cô thôi”

“Chả có gì để nói nữa cả”

“Em biết việc làm của em là sai, chỉ mong cô tha thứ”

“…” cô vẫn im lặng

“Em phải làm gì để cô tha thứ cho em”

“Két két…” tiếng cửa sắt bị kéo vang lên, bảo vệ bắt đầu đóng cửa 4 góc cầu thang đi lên các lớp.

“Nói xong chưa, tôi còn đi về”

“Em không cho cô về đâu, trừ khi cô tha thứ cho em”

“Làm cách này thì cũng chả bao giờ được tha thứ nữa”

Cô bước đi, nhưng tôi kéo lại

“Bỏ ra”

Tôi ôm lấy cô, dồn cô vào góc tường. Cô tức giận, vùng vẫy, thở mạnh.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *