Hai người nói chuyện một lúc rồi cô tắt máy, chắc chắn là Anh Lâm gọi rồi, mặt cô vẫn còn hơi hồng hồng vì anh Lâm nói chuyện có vài câu mờ ám. Chắc là cả tuần nay vợ chồng không được gần nhau, nhắn cô tắm rửa sạch sẽ để về hành sự đây mà. Cô Ngọc Lan liếc nhìn tôi một cái rồi cùng tôi xem TV, ăn nho.
Được một lúc sau, đang xem TV thì có tiếng xào thứ gì đó, nhưng tôi sẽ không ngửi được mùi, phòng bếp là một phòng khá kín, từ phòng bếp có thể nhìn ra ngoài phòng khách qua một lớp kính, cửa được thiết kế rất kín đáo, để ngăn mùi ra phòng khách, có một có một cái quạt ở gần cửa sổ để thông gió và một cái máy hút mùi.
Xem TV chán, tôi lại mò vào bếp xem cô Lan định nấu gì cho tôi ăn, mở cửa phòng rồi nhanh chóng đóng lại, một mùi thơm lan tỏa trong phòng bếp: “Cô đang nấu món gì vậy”
Cô Ngọc Lan: “Vào đây làm gì cứ ngồi xem TV đi”
Tôi: “Xem TV chán lắm, xem cô nấu ăn thích hơn, biết đâu lại học được bí quyết của cô”
Cô Ngọc Lan: “Xì, chả có bí quyết gì”
Tôi: “Món gì đấy ạ”
Cô Ngọc Lan: “Sườn sào chua ngọt”
Tôi đoán mò: “Món tủ của cô hả”
Cô Ngọc Lan hơi hốt hoảng quay lại nhìn tôi: “Sao biết”
Tôi cảm giác vui sướng khi được cô đi chợ, nấu món tủ cho tôi ăn, tôi cười nói: “Em đoán thôi”
Tôi nghĩ rằng, có phải hôm nay cô Ngọc Lan sẽ đền bù cho tôi không, đi chợ nấu ăn cho tôi, rồi tối nay liệu có được đền bù tiếp không nữa, cả người tôi phấn chấn lạ thường. Ngắm nhìn cô, thỉnh thoảng cô cúi người lấy bát, đĩa, gia vị, làm cái mông cô cong lên, quần short cô căng lên nổi lên viền quần lót.
Cô Ngọc Lan: “Nhìn cái gì”
Tôi: “Đâu, em xem cô nấu ăn mà”
Cô Ngọc Lan: “Thôi đi ra ngoài đi, em đứng đấy làm cô khó chịu”
Tôi: “Cô cần em giúp gì không”
Cô Ngọc lan quay mặt lại giận dỗi: “Đi ra ngoài là giúp tôi rồi”
Tôi đi ra ngoài cho cô thoải mái nấu ăn, bị tôi nhìn chằm chằm đằng sau chắc cô cũng không được tự nhiên, nhột nhột. Gần 1 tiếng sau, cô gọi tôi đi vào phòng bếp ăn cơm, trên mâm cơm là món sườn xào chua ngọt, xương hầm rau củ, rau xào.
Tôi: “Waaa, nhìn ngon quá, để em thử một miếng nha”
Cô Ngọc Lan: “Khiếp, như ma đói, rửa tay đi rồi ngồi vào ăn”
Tôi rút phích nồi cơm, bê sang cái kệ để nồi cơm, rửa tay ngồi vào bàn ăn.
Ting tinh…tinh tinh…
Cô Ngọc Lan: “Giờ này còn ai gọi cửa nhỉ”
Tôi: “Để em ra xem”
Tôi ra mở cửa, ngó ra ngoài cổng thấy một bóng đen, tôi bật đèn:
Anh Lâm: “Mở cửa giúp anh với, chìa khóa anh để trong balo”
Tôi: “Vâng, anh về đúng giờ cơm luôn” tôi mò vào trong túi quần lấy chìa khóa cổng mở cho anh Lâm vào, tôi khóa cổng bởi vì ở ngoài còn có xe máy của hai vợ chồng anh, khi lau dọn, nấu ăn thường hay ồn, nên trộm có thể vào nhà dắt xe đi bất cứ lúc nào. An toàn vẫn là trên hết, điều này được ghi trong tờ hợp đồng giúp việc.
Anh Lâm: “Dạo này học hành thế nào, còn đi Gym không?”
Tôi: “Học thì vẫn tốt anh ạ, Gym thì hôm có hôm không ạ, anh đi công tác tốt chứ”
Anh Lâm: “Ổn em ạ, tiến độ thi công nhanh, anh được về sớm một hôm”
Anh Lâm đi vào trong nhà trước, tôi đóng cổng và đi vào trong, ngó tấm kính nhà bếp đã thấy anh Lâm ở trong đó, nhẹ nhàng ôm cô Ngọc Lan.
Cô Ngọc Lan: “Sao chồng bảo mai mới về, chồng đi tắm đi rồi ăn cơm, mùi xe quá”
Anh Lâm: “Bất ngờ không? Ôm tí thôi, nhớ vợ quá”
Cô Ngọc Lan: “Kìa, đang có người”