Hắn nắm lấy cổ tôi gằn giọng: “Mày chọn cái chết, chồng nó say mềm rồi, đến trưa mai nó còn chưa dậy nổi ấy chứ, giờ ai cứu nổi mày nữa, haha”
Tôi cố tỏ vẻ bình tĩnh: “Ảnh tao chụp sẽ được đồng bộ lên Cloud, trừ phi mày muốn giết hai người bọn tao thì mới giữ được bí mật này, mà giết hai người thì kiểu gì mày cũng sớm bị bắt thôi”
Hắn: “Mày”
Tôi: “Trước khi quá muộn, tao khuyên mày nên cút, tao sẽ suy nghĩ có nên báo công an hay không”
Hắn do dự đôi chút rồi nhìn lại cô Ngọc Lan với vẻ thèm thuồng, tiếc nuối.
Hắn: “Mày được lắm, hôm nay coi như tao đen”
Hắn mở cửa đi ra, tôi run run đi theo hắn đến tận khi hắn lấy xe phóng vù đi rồi biến mất trong màn đêm. Trước khi hắn đi để lại một câu khiến tôi rợn người: “Đợi đấy, tao sẽ cho người thông chết mày”
Tôi đóng cửa, đi đến nhà tắm tôi suy nghĩ một hồi, bật nóng lạnh nhà tắm, nhanh chóng chạy lên tầng 2, cô Ngọc Lan vẫn co do ngồi đó, vẫn khóc, cả người toàn là vết đỏ ửng vì bị hắn khống chế, sờ mó mạnh bạo.
Tôi tiến vào, đầu tiên giúp cô bỏ cái bịt miệng ra. Tôi lúc này thấy thật đau sót, không còn một chút nào dục vọng trong người. Người cô tỏa ra mùi rượu, mùi nước bọt, mùi mồ hôi ghê tởm của tên Khanh Béo đó.
Cởi bỏ cái áo khỏi tay cô, có vết hằn lên rất rõ rệt ở cổ tay, tay cô được giải phóng, co người ôm lấy gối khóc nức nở.
Tôi đi ra ngoài ban công, lấy tạm một cái váy ngủ đã khô đem vào cho cô mặc lại. Tôi thu dọn bãi “chiến trường” cho quần, áo, nội y đã rách gom vào một túi để đi vứt bỏ. Cô đã ngồi lên trên giường, vẫn còn khóc sụt sùi.
Tôi nói với giọng thì thào: “Cô đi xuống dưới tắm rửa, lỡ anh Lâm tỉnh dậy đi vệ sinh, nhìn thấy không hay”
Tôi dìu cô Ngọc Lan đi xuống dưới tầng 1, không quên mở đèn nhà vệ sinh trên tầng 2 để lỡ ban đêm anh Lâm có buồn đi vệ sinh thì còn biết đường.
Cô Ngọc Lan vẫn còn thẫn thờ, tôi dìu cô ra ghế ngồi, còn tôi dọn dẹp nốt mấy cái chén bát vừa rồi cô chưa kịp dọn xong.
Dọn ở phòng khách xong, thì bình nóng lạnh kêu lên một tiếng báo nước đã đủ nhiệt độ, tôi nhắc cô đi tắm, cô nghe theo như một cái máy không cảm xúc:
“Ra ngoài đi, cô tự lo được”
Tôi vẫn không yên tâm: “Hay để em tắm cho cô”
“Không”
Tôi: “Lỡ cô nghĩ quẩn thì sao”
“Điên à”
Tôi: “Ai mà biết được, lỡ có án mạng thì toi”
“Bực mình rồi đấy, có đi ra ngoài không”
Tôi: “Thôi được, em đi ra ngoài, nhưng mà em để cái miếng lau chân ở cửa, cô không được khóa cửa đâu”
“Để làm gì chứ, không cần”
Tôi: “Cô cũng uống ít rượu vào rồi, cảm rồi ở trong đó luôn em cứu kiểu gì”
“Không đóng cửa thì tắm kiểu gì”
Tôi: “Khép hờ, có gì em còn vào cứu”
“Không, cứ thích đóng đấy” rồi cô nhân lúc tôi không để ý đẩy tôi ra ngoài, khóa cửa phòng tắm lại.
“Tách”
“Ui cái gì đấy, điên à mở đèn lên”
Tôi: “Cô đừng khóa cửa, không là em không cho cô tắm đâu, người cô sẽ đầy mùi rượu của tên lợn béo kia”
“Điên à, mở đèn lên”
Tôi: “Cô mà khóa là em lại tắt đèn đi đấy, xem cô dám tắm không”
“Cạch” chốt khóa được mở ra, cửa giờ chỉ đóng lại, không còn bị khóa nữa
Tôi: “Cô hứa đi, không được khóa trong đâu đấy”
“Phiền phức, được rồi cô hứa, giờ lượn đi để cô tắm”
Tôi: “Em rửa bát ở ngoài, có gì gọi em nhé”
“Ừm”
Tôi: “Nhớ đấy”
“Ừm, rồi, đồ dở hơi”
Tôi đi vào phòng bếp, 1 đống bát đũa lỉnh kỉnh la liệt nằm đó, nhìn mà nản. Tôi rửa qua những cái bát dính đồ ăn qua nước rồi mới dùng nước rửa bát bắt đầu rửa, một lúc lâu sau tôi cảm giác có ai đó gọi mình, nhưng vì xả nước nên ồn không rõ ràng, tôi tưởng mình bị ảo giác.
“Nguyên ơi”
Tôi giật mình quay lại, cô Ngọc Lan lấp ló cái đầu, còn toàn thân đang núp sau bức tường.
“Quay mặt đi, đừng nhìn sang đây”
Tôi: “Sao đấy ạ”
“Lên tầng 2 lấy giúp cô quần áo với, nãy cái váy tắm bị ướt rồi”
Tôi: “Vâng, mà cô núp làm gì thế”
“Hỏi làm gì, nhanh lên”
Tôi: “Vâng em lên luôn nhé”
“Đợi tí, cô về phòng tắm rồi em lên nhé”
Tôi chợt hiểu ra, hóa ra từ nãy đến giờ cô Ngọc Lan đang núp vì không mặc quần áo, chắc gọi tôi không được, cô đánh liều không mặc gì đi ra ngoài bếp gọi tôi.
Lên tầng 2 lấy một cái váy ngủ, nội y, đem xuống, tôi không quên ngửi một hơi vào phần nội y thơm ngát của cô.
Xuống dưới phòng tắm: “Cộc Cộc Cộc”
Cô Ngọc Lan ló cái đầu ra, toàn thân núp sau cánh cửa: “Đưa đây”
Tôi dụt tay lại, cô bị hớ không bắt được: “Này, đưa đây”
Tôi: “Cô phải hứa, là không được làm gì tổn hại bản thân đâu đấy”
“Vớ vẩn, đưa đây nhanh lên”
Cô Ngọc Lan thay đồ ra: “Đứng ở đây làm gì”
Tôi: “Em đợi cô, cô đi vào phòng bếp đi em sấy tóc cho”
Cô Ngọc Lan: “sao phải vào phòng bếp”
Tôi: “Thế cô định oang oang ngoài này gọi anh Lâm dậy à”
Cô Ngọc Lan không nói gì, tôi đi lấy máy sấy tóc và đi vào phòng bếp.
“Cô ngồi xuống đây”
Cô Ngọc Lan ngồi xuống, tôi có hỏi vài câu
Tôi bật máy sấy tóc, nấc gió bé nhất, để không phát ra tiếng động, không bật nấc nhiệt vì sẽ làm hỏng tóc Tôi không ngửi thấy mùi dầu gội mới ở tóc cô, có thể cô không dùng dầu gội. Dưới này không có dầu gội, dầu xả của cô, nên cô không dùng dầu gội của anh Lâm, tóc con gái khác con trai: Tóc dài, dầy dùng dầu gội sẽ lưu lại mùi rất lâu, anh Lâm sáng ra ngửi thấy sẽ nghi ngờ ngay.