“Đừng có mơ” tay cô vẫn sóc liên hồi
Tôi đang rất cay cú vì bị ăn cú lừa và tưởng bở. phải tìm cách trả thù mới được.
“Cô đi chơi vui không, sao em thấy nay cô khác khác”
Tay cô sóc mạnh hơn “Khác như nào”
“Tự nhiên thấy cô nhiệt tình hơn, như lúc này này”
“Làm gì có gì đâu” Tay cô nắm chặt cây súng tôi hơn sóc mạnh, tôi sắp không chịu nổi nữa.
“Chắc là có gì đó làm cô kích thích”
“Không có mà” cô nắm chặt cây súng sóc rất mạnh
“Ahhh” tôi rên lớn lên vì cảm giác căng tức bên dưới, tôi sắp đạt đỉnh
“Keng” có tiếng gì đó ngoài cổng, bỗng anh Lâm phi xe vào sân
Tôi giật mình: “Anh Lâm về”
Cô hoảng hốt: “Hả, làm sao đây”
Chúng tôi cứ mải mê nói chuyện, cô thì tay cầm cây súng tôi sóc, không để ý, từ lúc cô đi về đã hơn 5:40 đến giờ đã hơn 6h giờ chiều.
“Cô cứ ở im trong đó, anh ấy sẽ không nhìn thấy đâu”
“Lỡ chồng cô vào đây thì sao”
“Em đang nấu cơm, anh ấy chả bao giờ vào vì sợ ám mùi thức ăn vào quần áo”
Tôi nói với anh Lâm đang đi vào ngoài cừa: “Anh mới về ạ”
“Chào em, đang nấu món gì đấy”
“Em đang cắt hoa trang trí thôi” một tay tôi giữ lấy tay cô Ngọc Lan, ra hiệu cho cô tiếp tục sóc cho tôi.
“Ui trời, cần gì phải kỳ công như thế, có phải nhà hàng đâu”
“Nhà anh chị đối với em là nhà hàng, nấu ăn phải thật ngon và đẹp mắt”
Anh Lâm rót nước, tu một hơi: “Vẽ chuyện” rồi dần dần đi lên cầu thang
Tôi nắm lấy cây súng, sóc mạnh vào nó, cảm giác căng tức ngập tràn nơi đầu súng, tôi kéo đầu cô Ngọc Lan lại, đưa cây súng vào miệng cô, tôi rên lên: “Ahhhhhh”
Anh Lâm từ cầu thang nói vọng xuống: “Sao đấy Nguyên, đứt tay à”
“Em… Emmm… cắt hỏng mất bông hoa rồi”
“Thôi không cần cắt hoa đâu” rồi anh lại đi lên.
Cô Ngọc Lan bên dưới mặt nhăn nhúm, lắc đầu nguầy nguậy: “Ưm….”
Những đợt tinh bắn ra, ngập hết vào trong miệng cô, cô phồng hai bên má, đứng dậy chỉ tay vào một cái khăn lau bên kia. Nhưng tôi vẫn đang phê phê, lại chưa kéo quần nên có bước sang đó được đâu.
Anh Lâm: “Em thấy vợ anh đâu không, Nguyên ơi” tiếng chân bước xuống cầu thang, tôi và cô Ngọc Lan đồng loạt nhìn vào mắt nhau, mở lớn, cả hai cùng giật mình, tôi nhanh chóng kéo quần lên, vì là quần dây buộc nên kéo lên rất nhanh, xong tôi cho dây vào bên trong quần, giờ mà buộc thì không kịp.
Cô Ngọc Lan còn hoảng hơn, cô lắc đầu nguầy nguậy, không biết làm gì, bỗng: “Ực, ực” cô nuốt vào 2 đợt có thể thấy cổ họng cô di chuyển khi cô nuốt vào. Nuốt xong cô còn dùng lưỡi liếm hai bên môi, liếm phần răng để làm sạch hết môi và răng, tránh anh Lâm nhìn được, tay cô cầm lấy củ cà rốt tôi đang cắt dở, đưa lên miệng.
Anh Lâm thò đầu vào trong: “Thì ra là trốn trong này ăn vụng”
Cô Ngọc Lan: “hihi, vợ mới đi về đói quá”
Anh Lâm: “Ngon không”
Tôi nhìn vào mắt cô Ngọc Lan, cô cũng nhìn tôi:
Tôi: “Mùi vị thế nào ạ”
Cô Ngọc Lan mặt đỏ bừng: “Củ cà rốt thôi mà, chồng ăn không”
Anh Lâm: “Thôi thôi” rồi đi ra ngoài phòng khách, bật TV.
Thấy ổn ổn, cô Ngọc Lan đi ra ngoài phòng vệ sinh.
Tôi mới hoàn hồn lại, vừa nãy quá đau tim, suýt chút nữa là cuộc đời xuống cấp rồi.
Tôi nấu những món còn lại, cô Ngọc Lan lên thẳng tầng 2, đến lâu sau cô mới đi xuống, cô đã tắm xong, nhìn tôi, má vẫn hơi hồng hồng, anh Lâm ở tầng 1 cũng tắm luôn, cả 2 người tắm cùng lúc, sẽ nhanh được ăn cơm hơn.
Sau khi dọn dẹp xong, tôi trở về nhà, nhắn tin cô Ngọc Lan không thèm trả lời luôn. Quả này lại toi rồi.
Tôi đang suy nghĩ lại hành động của mình và bắt đầu ân hận: Cô Ngọc Lan là một người tương đối bảo thủ, thể hiện qua hành động và những thứ cô mặc, trang phục cô luôn chọn những bộ trang nhã, kín đáo, kể cả đồ ngủ cũng nhiều bộ dài, rất ít bộ ngắn, sexy, đồ lót cũng vậy, việc nhét cái ấy vào miệng cô giống như một hành động thất lễ nếu như không muốn nói là xúc phạm vậy, có lẽ cô còn chưa từng làm việc đó bao giờ, kể cả đối với chồng cô, có thể cô coi đó là một việc làm bẩn thỉu và không đứng đắn, đáng ghê tởm.