Posted in

Lén Lút

Tôi: “Cô khép chặt chân lại như vậy phần da ép lại nhìn không rõ lắm”

Chân cô hơi mở rộng ra, chiếc quần lót không còn lực kẹp từ 2 chân rơi thẳng xuống dưới chân cô. Cô theo bản năng hơi cúi người, định nhặt lại chiếc quần lót.

Tôi: “Cô đứng im, hình như chỗ này có điểm bất thường”

Cô hơi ngoái nhìn lại tôi: “Cái gì bất thường”

Tôi: “Để em đến gần hơn xem, sao nó lại trắng hồng như vậy”

Cô Ngọc Lan: “Cái gì trắng hồng”

Tôi: “Không ý em là dưới tác dụng của massage vết thương đã hoàn toàn khỏi”

Cô Ngọc Lan cúi gập người kéo chiếc quần lót lên mặc vào người.

Tôi hơi thẫn thờ một chút, toàn bộ phần dưới của cô được trọn vẹn thu vào tầm mắt tôi, cặp mông lớn ở giữa là một dãnh nhỏ kéo dài vào trong, bên trong là 2 mép thịt hồng hồng, ở giữa là một dãnh hình chữ “i” nho nhỏ, ươn ướt, phía bên kia là một mảng đen nhánh cỏ hoa mọc um tùm, xoăn xoăn, tỏa ra mùi thơm của sữa tắm mới tinh và hương thơm của nhục dục, tôi biết vừa nãy cô đi rửa là rửa phần nào rồi.

Cô Ngọc Lan cố gắng điều chỉnh nhịp thở của mình một lúc, vỗ vỗ vào má rồi quay lại nhìn tôi: “Được chưa”

Tôi: “Có hiệu quả, giờ em thử áp dụng xem sao”

Tôi bắt đầu một tay cạy mở nắp của chai rượu, nhưng không mở được, tôi nhìn vào cô Ngọc Lan ý định nói gì đó, nhưng không nói. Cô hiểu ý ngay: “Để cô giúp”

Rất nhanh cô đã đổ rượu vào cốc: “Giờ làm gì tiếp theo”

Tôi: “Pha thêm một chút tinh dầu vào”

Tôi dùng tay phải thấm hỗn hợp rượu và tinh dầu đặc biệt của tôi mua từ đợt trước, thấm lên từng ngón tay trái, tôi cố ý suýt xoa đau khổ, cô Ngọc Lan nhìn không nỡ: “Để cô giúp”

Tôi: “Nhẹ thôi nhé, không em thành Dương Quá mất”

Cô phì cười, không khí đã bớt ngột ngạt hơn đôi chút.

Tôi: “Cô giúp em xếp lại cái đệm để em nằm xuống, chắc hôm nay em phải ngủ lại đây rồi”

Cô Ngọc Lan giúp tôi sắp xếp lại đệm, chăn, gối. Lúc cô nhìn thấy cái ga giường còn ướt đẫm mặt cô hơi mất tự nhiên, rồi nhanh tay bỏ cái ga giường đi vo tròn lại vứt vào một góc rồi thay cái mới.

Tôi ngồi xuống tựa vào đầu giường: “Cô cũng ngồi xuống đây cho đỡ mỏi”

Cô ngồi cạnh tôi bắt đầu thấm hỗn hợp rượu, tinh dầu vào từng ngón tay tôi, nhân lúc cô không để ý tôi hơi ngả người ra sau, tay phải tay đưa lên hai mắt, hơi dụi vào đó (rượu có tính cay, khi tiếp xúc với mắt sẽ chảy nước mắt).

Sau khi thấm đủ hỗn hợp lên tay tôi cô bắt đầu xoa bóp, lúc này rượu được tôi bôi vào mắt, cay xè, mắt tôi bắt đầu ngấn lệ trực trào ra.

“Aaaa”

Cô Ngọc Lan: “Cô xoa mạnh tay quá à”

Tôi: “Hình như kẹp mạnh vào đến xương ngón tay đau quá”

Cô Ngọc Lan nhìn vào mắt ngấn lệ của tôi hơi hoảng hốt: “Phải làm sao giờ, hay là đi bệnh viện”

Tôi: “Không sao, em chịu đựng được, nhưng em đau quá, A ui..”

Cô Ngọc Lan: “Hay uống thuốc giảm đau”

Tôi: “Em không thích uống thuốc Tây lắm, em hay tìm hiểu các vị thuốc gia truyền”

Cô Ngọc Lan bực mình nói: “Suốt ngày gia truyền, bực cả mình, mời anh tìm hộ tôi thuốc giảm đau gia truyền bây giờ đi”

Tôi: “A ui nhẹ thôi, trước em có đọc được tài liệu người ta hướng dẫn giảm đau bằng ý chí”

Cô Ngọc Lan: “Ý chí”

Tôi: “Vâng, cô không thể tưởng tượng ra sức mạnh của ý chí nó kinh khủng như thế nào đâu”

Cô Ngọc Lan: “Áp dụng trong trường hợp này thế nào”

Tôi: “Em giải thích đơn giản như thế này: Tức là người ta sẽ dùng sức mạnh của ý chí để làm quên đi cơn đau”

Cô Ngọc Lan: “Sạo vừa thôi ông”

Tôi: “Em nói thật, nếu cô chịu giúp em, thì em sẽ rất cảm tạ cô”

Cô Ngọc Lan: “Cô giúp được?”

Tôi: “Vâng, cô giúp em quên đi cơn đau”

Cô Ngọc Lan: “Bằng cách nào”.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *