“Bốp” Chưa nói hết câu một cái tát bạt tai bằng tay trái của cô lên má phải tôi in hằn những vệt đỏ do tác động của lòng bàn tay và các ngón tay.
Tôi như mất đi kiểm soát hét lớn: “HẮN HÔN CÔ ĐÚNG KHÔNGGGG?”
Cô lắc đầu nguầy nguậy, nước mắt trào ra: “Không”
Đầu tôi hạ thấp, hôn lên những giọt nước mắt trên má cô, rồi rời xuống, chạm vào môi cô.
“Binhhhhh” một cái tát mạnh hơn từ bàn tay phải (Tay thuận của cô) vào má trái tôi khiến tôi choáng váng, say sẩm mặt mày.
Cô Ngọc Lan nấc lên thành tiếng khóc.
Tôi lại cúi xuống, môi chạm môi, hai môi tôi lay động hôn nhẹ lấy môi cô, rồi lại rời ra một đoạn, lúc này gương mặt hai người rất gần nhau, trong bóng tối đen bỗng sáng rực bởi một tia sét xé ngang màn đêm sau đó là tiếng sấm – “Đùng”
Mặt đối mặt, nhờ ánh sáng chớp nhoáng đó, hai người nhìn vào mắt nhau, tìm thấy sự đồng điệu về tâm hồn lẫn thể xác, kể từ đây trái tim cô đơn của cô đã tìm thấy sự ấm áp bên cậu học trò.
Hai người đối mặt nhau cách một quãng đường, tuy rất gần nhưng lại rất rất xa, chỉ một người đi không bao giờ đến, mỗi người tiến đến bên nhau một nửa, gặp nhau, môi chạm môi, những nụ hôn nồng cháy mãnh liệt, thoả mãn những tháng năm mong mỏi, ngóng chờ, đã có lúc như muốn dừng lại, nhưng do duyên số đã đưa chúng tôi đến bên nhau.
Những tiếng nhóp nhép của hai bờ môi khao khát cứ quấn lấy nhau, vang vọng khắp căn phòng cưới.
Hông tôi di chuyển, điều khiển con hàng đã cứng ngắc, sưng to, rỉ nước, nó chờ mong giây phút này đã quá lâu rồi, nó cần được cô bé của cô Ngọc Lan chăm sóc.
Tìm được đúng vị trí, tôi bắt đầu tiến vào: “Ưmm…”
Tiến sâu vào trong hơn nữa: “Ôiiiiii….”
Đâm hết chiều dài, lút cán: “Ahhhhhhhhhhhhhh….”
Môi chúng tôi lại tìm đến nhau, trao cho nhau những nụ hồn nồng nàn, mãnh liệt. Phần hông nhẹ nhàng di chuyển, thư giãn, môi chạm môi, ngực chạm ngực, cô bé bóp nhẹ lấy cậu bé, chúng tôi hoà làm một. Chân cô quắp lấy hông tôi, giữ chặt, không muốn rời, không muốn dừng lại, chỉ muốn giữ nó kèo dài vô tận cảm xúc thăng hoa này.
Tôi rời môi cô, nâng người, bên dưới vẫn dán chặt vào hạ thể cô, rời ra xa tôi có thể ngắm nhìn gương mặt cô.
Tôi thúc một cú vào sâu trong người cô rồi hỏi: “Sướng không”
Cô Ngọc Lan lắc đầu.
Tôi thúc một cú mạnh hơn.
Cô Ngọc Lan vẫn lắc đầu.
Tôi nhấp liên tục, lút cán với biên độ lớn: “a a ah ah ahaha ahaaaaa…”
Dừng lại, tôi lại hỏi tiếp: “Sướng không”
Cô Ngọc Lan mỉm cười rồi gật đầu. Hai tay che lên mặt vì xấu hổ.
Tôi hạnh phúc ngập tràn, nụ cười ấy là dành cho tôi, cái gật đầu ấy cũng dành cho riêng mình tôi, cô đã thuộc về tôi, và cô rất thích rất muốn làm tình cùng tôi.
Môi chúng tôi lại tìm đến nhau, có lẽ vì chờ đợi giây phút này quá lâu nên chúng tôi hôn nhau rất nhiều, rất lâu, không muốn dừng lại, bù đắp cho những tháng ngày thử thách.
Tôi ra hiệu cho cô, cả hai cùng xoay người, đổi vị trí cho nhau, cô ở trên tôi ở dưới, trong quá trình hoán đổi vị trí đó, môi chúng tôi chưa hề rời nhau, cậu bé vẫn nằm gọn trong cô bé chưa hề rút ra.
Bên ngoài trời lại mưa, mưa rất to, kèm theo sấm chớp, nhưng chúng tôi không có chút sự sợ hãi nào, vì chúng tôi đang bận, đang bận để chăm sóc nhau, không quan tâm đến thế giới bên ngoài.
Trời mưa như đang đồng loã, ủng hộ, khích lệ chúng tôi, nó át đi những tiếng rên rỉ của cô, nhờ vậy cô được thả lỏng, những tiếng a aah aaah ahhhh rất lớn vang lên khắp căn phòng.
Hai tay chúng tôi nắm chặt lấy nhau, cô đang ngồi thẳng lưng, dùng sức của chân và đùi đang nhún nhảy ở tư thế cưỡi ngựa, tư thế mà phụ nữ nắm quyền kiểm soát nhịp lên nhịp xuống và biên độ (mạnh/yếu). Cô gia tăng nhịp lên xuống, cậu bé của tôi được hiện ra rồi lại bị nuốt trọn biến mất bên trong cô bé, nhịp nhấp của cô lớn dần, lớn dần, Ahhhhhhhhhhhhh…. rồi cô cong người, ngồi phịch hẳn xuống, nuốt trọn cậu bé co bóp nó liên hồi. Không gian trong phòng chỉ còn lại tiếng thở gấp của tôi và cô, cô đang thư giãn sau lần lên đỉnh đầu tiên.
Cô gập người, đầu tiến sát đến gần tôi, chúng tôi lại hôn nhau, nhưng lần này vô cùng nhẹ nhàng, mới lên đỉnh xong, cô cần được thư giãn, mọi việc phải thật nhẹ nhàng để cô có thể tận hưởng được hết dư âm của nó. Cậu bé của tôi chưa bao giờ rời khỏi cô bé, nó vẫn nằm im hưởng thụ sự co bóp bên trong cô bé.