Cô tắt máy. Quay lại nhìn tôi.
“Hồi sinh viên, buổi tối cô ít khi đi dạo như này, hồi đó cô ở nhà một người quen, không ở kí túc hay ở trọ gì cả, chỉ tập chung học, vẫn tham gia các hoạt động của đoàn nhưng xong là về, cũng không yêu đương gì”
“Thế không có ai theo đuổi cô à”
“Nhìn thấy cái cây to đằng tít đằng kia không?”
“Có”
“Nếu như mấy người theo đuổi cô đứng xếp hàng, thì có thể đến đó đó”
Tôi cù vào nách cô, cô tránh né: “Haha, buồn, Nguyên, nào…”
“Sao cô lại tự tin phóng đại con số khủng khiếp như thế hả”
“Ai mà biết được, mấy người đó phiền chết đi được, nào là tặng hoa, tặng quà, nhắn tin, đòi gặp, có người còn tỏ tình… mệt hết cả người”
“Cảm giác có nhiều người theo đuổi cũng không phải dễ chịu gì, ai bảo cô quá xinh đẹp”
“Hơ, lại bắt đầu dẻo miệng”
“Thế mối quan hệ giữa em và cô, ý em là…”
“…” cô im lặng.
Tôi dẫn cô đến một cái ghế gần cái nơi mà cặp đôi kia lúc nãy hôn nhau. mắt chúng tôi nhìn nhau:
“Không cần biết đến tương lai của mối quan hệ này như nào, chỉ cần hiện tại em được bên cô là em hạnh phúc lắm rồi”
Môi chúng tôi lại tìm đến nhau, say mê, chìm đắm, tôi rất thích môi cô nó thật mềm, thật thơm, thật ấm, tôi muốn hôn cô mãi thôi, cảm giác hôn môi nó như chiếm trọn được trái tim một cô gái vậy, không phải là làm tình, mà chiếm được đôi môi của người con gái là đã chiếm được trái tim họ rồi.
Nhưng chiếm được cả 2 đôi môi, môi bên trên và môi bên dưới nữa thì lại tuyệt vời hơn nữa.
Môi tôi hôn chặt lấy môi cô, một tay tôi mò xuống váy cô tìm cái môi thứ hai.
“Ư”
“Ở đây không được”
“Không ai thấy đâu, em nghiên cứu rồi”
“Không được đâu, lỡ ai thấy thì”
“Không sao đâu, lỡ thấy họ cũng có biết là ai với ai đâu”
“Không được…Ưm” tay tôi đã mò được vào trong quần lót cô “Ưm”
“Sao nó ướt quá vậy”
Cô dụi đầu vào cổ tôi xấu hổ: “Không phải”
“Ướt quá trời luôn này”
Cô đấm nhẹ vào ngực tôi: “Không phải mà”
Tôi dùng tay đi sâu vào trong đáy quần lót cô, ướt kinh khủng luôn, mới khởi động thôi mà đã ướt nhiều như này rồi, nếu làm tiếp không biết sẽ như nào nữa.
Tay tôi móc vào trong: “Ưm”
Lại hôn lấy môi cô, để cô không chú ý, tay tôi mò xuống bên dưới của tôi, kéo khoá nhè nhẹ, rất khó khăn mới lôi được cây nấm đã cứng ngắc của tôi ra, tôi kéo tay cô vào nắm lấy nó.
Cô Ngọc Lan giật mình, đầu quay sang tứ phía nhìn xem có ai ở gần không:
“Không, Nguyên ơi, cô sợ lắm”
Tôi vẫn giữ tay cô, không cho cô buông khỏi cây nấm của tôi
“Cô sóc giúp em cũng được, lâu rồi em không được gần cô”
“Ừm”
Tay cô liên tục sóc vào cây nấm sưng to, rỉ nước của tôi, tôi cũng mò tay vào bên dưới, móc lấy cô bé đang rất ướt át của cô “Ưm” tay cô nắm cây súng tôi chặt hơn, sóc mạnh hơn, tôi cũng vậy, gia tăng nhịp móc vào hột nhỏ của cô.
“Khó chịu quá, Nguyên ơi”
Tôi dừng tay, không móc vào cô nữa, cô cũng dừng lại.
“Hay là cô ngồi lên trên em đi, cô mặc váy trùm hết lên đùi em rồi, kể cả họ đi qua cũng không thấy đâu”
Cô Ngọc Lan, nhìn qua ngó lại, không thấy ai đi qua, có chút lưỡng lự, cô cắn môi suy nghĩ.
“Nhưng mà…”
“Sao ạ”
“Phải nhanh lên nhá”
Tôi nghĩ thầm: Nghiện mà còn ngại, hehe