Tôi cũng dừng lại yên lặng lắng nghe, có tiếng mở cổng thật, chẳng lẽ có trộm, tôi chạy ra cửa sổ, vén cái rèm lên thì thấy anh Lâm đã mở cổng đang dắt xe vào nhà. “Anh Lâm về rồi”
Cô Ngọc Lan: “Thu dọn đi”
Cô nhanh chóng thu dọn chăn, gối, sửa lại drap giường, tôi thì chạy ra ngoài cầm cây lau nhà đi xuống tầng 1. Khi anh Lâm đi vào trong nhà.
Tôi: “Sao hôm nay anh được nghỉ sớm thế ạ”
Anh Lâm: “Tối nay có khách Vip, anh được về sớm chuẩn bị”
Tôi: “Vâng, thế để em nấu nhanh mấy món để anh ăn trước đỡ say rượu nhé”
Anh Lâm: “Ok, giúp anh tí nhé”
Tôi chạy vào trong bếp, cắm cơm, nấu mấy món ăn nhanh hết sức có thể, anh Lâm cũng đi xuống tắm luôn, cơm chưa kịp chín, anh Lâm ăn qua loa mấy món ăn rồi gọi Taxi đi ra nhà hàng.
Tôi thì cảm xúc đã tụt xuống dưới vực sâu, hôm nay chắc tắt nứng rồi, sợ anh Lâm lại về nữa thì hỏng, bị dọa cho vài lần như vậy, chắc tôi bị liệt dương luôn quá.
Hôm sau, tôi bỏ tiết 5, mua 2 suất cơm khá ngon về, tôi không về trọ, mà trực tiếp mở cửa đi vào nhà anh Lâm.
12h kém, cô Ngọc Lan đi về nhà, cô khá ngạc nhiên khi tôi ở nhà cô vào giữa giờ trưa này. Chẳng lẽ tôi sợ anh Lâm về đến mức muốn thực hiện ngay, hôm nay là ngày cuối, nếu không có tiến triển coi như đời tôi vứt thả trôi sông.
Chẳng lẽ tôi muốn chiếm dụng cô Ngọc Lan cả buổi chiều để thỏa mãn bản thân hay chăng.
Tôi: “Hôm nay ngày cuối cùng, em có thể cầu xin cô một việc không?”
Cô Ngọc Lan hốt hoảng và lo sợ: “Nóii đi…”
Tôi: “Cô đến phòng em được không?”
Cô Ngọc Lan: “Điên à, như thế nguy hiểm lắm, lỡ có ai nhìn thấy thì…”
Tôi: “Giống như hôm trước thôi, cô đến vào giờ trưa, cả xóm trọ đi ngủ hết rồi”
Cô Ngọc Lan: “Không được, sao không phải là ở nhà cô luôn”
Tôi: “Hôm qua anh Lâm về sớm, giờ em cứ bị ám ảnh, không làm ở đây được, ngày cuối cô chiều em một chút được không, cả tương lai sau này của em đều nhờ cả vào cô đấy, với cả em thấy thích thú khi cô đến phòng em, với cảm giác ở phòng chính mình sẽ quen thuộc thoải mái hơn, ở nhà cô em cảm giác lạ lẫm lắm”
Cô Ngọc Lan: “Ăn cơm đi rồi tính”
Tôi: “Em mua cơm rồi này, em bày ra đĩa nhé”
Ăn cơm xong, tôi giúp cô rửa bát, rút ngắn thời gian, quay lại đã chẳng thấy cô đâu nữa, ngoài phòng khách cũng không. Trong lòng tôi chán nản, cố trấn tĩnh tìm phương án khác, hay là ở phòng khách…
Rửa bát xong xuôi, đợi cô Ngọc Lan một lúc vẫn không thấy cô đâu, tôi lại lủi thủi đi về, lúc này đã là 12h15. Đánh răng, rửa mặt, lau qua người đi ngủ trưa để tính tiếp buổi chiều sẽ hành động như nào. Trở lại phòng, tôi giật mình, vừa nãy tôi chỉ chốt cửa chứ không khóa, hiện tại chốt cửa đã bị mở ra, thôi thế là đi tong cái laptop, thằng trộm giờ nó nhanh tay lắm, 5s là nó đã ôm laptop tôi đi rồi đằng này tôi đi ra nhà tắm gần 10 phút.
Hốt hoảng đẩy cửa vào, mắt nhìn vào đầu tiên là cái Laptop, ôi lạy trời “vẫn còn nguyên”, ánh mắt tôi lại đảo khắp phòng, giật mình tí thì hét lên, một nữ ninja Lead chính hiệu đang núp sau cánh cửa, chùm kín từ đầu đến chân đang dùng tay ra hiệu cho tôi im lặng.
Chợt nhận ra kiểu này quen quen, nữ Ninja cũng bắt đầu cởi bỏ khẩu trang, áo chống nắng ra, thì ra là cô Ngọc Lan. Chúng tôi không nói chuyện mà chỉ ra dấu cho nhau, tránh 2 phòng bên cạnh nghe được.
Tôi đóng kín cửa, dùng áo khoác che kín cửa sổ lại, căn phòng trở nên hơi tối, cởi bỏ xong áo chống nắng cô Ngọc Lan nhắn tin: “Làm gì bây giờ, cô không có nhiều thời gian đâu”
Tôi xem tin nhắn xong, bỏ điện thoại xuống bàn, kéo cô đi lên giường, tôi vui mừng, phấn khích từ phía sau hít lấy hít để tóc, gáy, cổ cô, mò xuống áo cô xoa xoa ngực. Cô Ngọc Lan lắc lắc như kiểu phản đối, tôi hơi ngả người ra phía trước ánh mắt tò mò như muốn hỏi tại sao.
Cô Ngọc Lan không nói gì, tay mò xuống dưới, cởi từng cái cúc áo, rồi cởi bỏ cái áo ngoài, phía dưới cô cũng cởi luôn chiếc quần dài đưa cho tôi, tôi không thể nhìn được phía dưới vì cô dùng chăn mỏng che mất, cô ra hiệu chỉ cho tôi để lên trên ghế.
Tôi nhanh chóng để quần áo cô lên trên ghế rồi tự cởi quần áo mình luôn, để chừa lại mỗi cái quần xì, tiếp tục từ phía sau vòng tay ôm lấy ngực cô, bây giờ không có áo ngăn trở tôi có thể tiến vào bên trong rất dễ dàng, chẳng mấy chốc chiếc áo ngực không còn khả năng bảo vệ 2 tay tôi đã ôm trọn bộ ngực căng đầy của cô trong tay, cô Ngọc Lan thì không phải nói, lúc này cô đã thở rất mạnh, mũi rồi miệng tôi liên tục trà sát vào gáy, tóc, lưng, vai cô, làm cả người cô nóng rực, không còn mát lạnh như mọi khi nữa, thậm chí lưng cô đã hơi lấm tấm mồ hôi.