Posted in

Lén Lút

Cô Ngọc Lan: “Không sao, vợ ngồi dậy chống tay lên thành giường thôi, nãy chồng bảo gì ấy nhỉ” rồi ánh mắt sắc lẻm nhìn tôi. Tôi không dễ dàng bỏ cuộc như vậy. tôi nắm lấy chân cô rồi nhẹ nhàng massage xoa bóp rồi từ từ tiến lên phía trên, tiếp cận bên ngoài hình như cô không phản đối nên tôi càng tiến xa hơn… đang trong lúc nói chuyện điện thoại nếu như không chạm vào màn hình hay thực hiện các thao tác khác thì một thời gian màn hình sẽ tắt, hiện tại cũng như vậy, cả căn phòng tối om cô Ngọc Lan vẫn miệt mài nói chuyện tôi thì vẫn tham lam khám phá. Bỗng…

Anh Lâm: “Chồng có mua cho vợ một món quà từ trước hôm chồng đi công tác, vì dự tính là sẽ về sau sinh nhật vợ, để đúng hôm sinh nhật gọi điện cho vợ biết, mà hôm qua nhiều việc quá quên mất, tối lại đi tiếp khách nên về ngủ mất tiêu” .

Cô Ngọc Lan: “Thật á, chồng để đâu”

Anh Lâm: “Chồng để ở ngăn tủ quần áo bên trái dưới cùng, sâu bên trong”

Cô Ngọc Lan: “Thế đợi vợ xíu, đi bật đèn”

Tay cô Ngọc Lan che Mic điện thoại lại, ra hiệu cho tôi dừng lại.

Tôi vẫn không buông ra, cô Ngọc Lan bật sáng màn hình rồi ấn vào tắt Mic đi.

Cô Ngọc Lan: “Tránh ra”

“Để em đưa cô đi tìm”

Cô Ngọc Lan: “Không cần”

Tôi không nghe theo lệnh cô mà bế xốc cô lên.

Cô Ngọc Lan: “A…a làm gì thế”

“Để em đưa cô sang tìm”

Cô Ngọc Lan: “Không được, em không được sang đấy”

Tôi vẫn kệ, bế cô Ngọc Lan ra ngoài phòng, đẩy cửa phòng ngủ của vợ chồng cô, bật điện, bế cô tiến vào bên trong.

Cô Ngọc Lan: “Thả ra, thả ra, đủ rồi đi về phòng đi” 2 chân cô vẫy vẫy, vùng vằng muốn đi xuống.

Điện thoại lại vang lên tiếng anh Lâm: “Alo, sao im thế vợ ơi, alo”

Cô Ngọc Lan ra dấu cho tôi im lặng rồi bật mic điện thoại: “Vợ đây, đang mở tủ đây” .

Tôi bế cô Ngọc Lan đến cái góc tủ bên tay trái, đặt cô xuống, tôi mò vào sâu bên trong chạm vào một cái hộp, lôi nó ra, hộp này được trang trí bằng một lớp giấy bọc màu đỏ, trang trí thêm bằng một cái nơ khá xinh xắn.

Cô Ngọc Lan: “Cái hộp màu đỏ ạ”

Anh Lâm: “Chuẩn, vợ mở ra đi”

Cô Ngọc Lan ra hiệu cho tôi mở nó ra, tôi xé lớp giấy bọc ra, bên trong là một cái hộp, mở nắp hộp ra là 2 chiếc đồng hồ màu trắng một to một nhỏ, đã được chỉnh ngày, giờ chuẩn và đang chạy đúng giờ.

Cô Ngọc Lan tròn mắt: “2 chiếc”

Anh Lâm cười ha hả: “Đúng rồi, đồng hồ đôi, vợ đeo thử đi”

Cô Ngọc Lan: “um” .

Tôi nhanh trí, lấy ra chiếc đồng hồ nhỏ, đeo vào tay cô.

Anh Lâm: “Đẹp không vợ”

Cô Ngọc Lan: “Wa, đẹp lắm, khi nào chồng về chúng mình cùng đeo nhé”

Anh Lâm: “Chồng cũng sắp xong việc rồi, khoảng 2-3 hôm nữa là được về thôi…” 2 người tiếp tục tâm sự, tôi thì nhàn rỗi chả có việc gì làm, lại lôi cái đồng hồ còn lại ra ướm thử vào tay mình, đem lên so với cái đồng hồ của cô. Cô Ngọc Lan trừng mắt lên, ra hiệu cho tôi cất cái đó đi.

Tôi cảm thấy hơi chạnh lòng, cảm giác ghen tị bắt đầu dâng lên mãnh liệt hơn, nhìn lại căn phòng ngủ khác hẳn phòng làm việc, mọi thứ rất ấm cúng, hiện đại, tấm ảnh cưới to đùng của hai vợ chồng cô nổi bật lên rất rõ ràng, trên đó 2 vợ chồng cô cười mãn nguyện, hạnh phúc.

Tôi cất cái đồng hồ còn lại vào tủ, cô Ngọc Lan vẫn đứng bên cạnh nói chuyện và ngắm nhìn chiếc đồng hồ mới trên tay mình. Cất xong, tôi ngồi bệt xuống dưới đất, gương mặt chán nản.

Nhìn qua nhìn lại, chả còn gì hứng thú, tôi định đi về phòng, ngó lên thấy váy cô Ngọc Lan đung đưa theo nhịp, bên dưới là cặp đùi trắng miên man, cô không mặc quần lót. Tôi tiến sát hơn ôm lấy chân cô, xoa xoa cặp chân cô, xem xét lại vết thương trên đầu gối của cô, mà mục đích chính là hạ thấp đầu để nhìn lên phía trên. Cô Ngọc Lan dường như biết được mục đích xấu xa của tôi, nhanh chóng đẩy tôi và bước tránh xa tôi. .

Tôi cảm giác đã bất lực rồi, không còn hi vọng gì nữa, tôi nhẹ nhàng bước ra khỏi phòng ngủ, lách nhẹ qua cánh cửa đang mở và đi phía nhà vệ sinh, vào bên trong vẫn còn mùi cô Ngọc Lan ở đây, tôi cởi bỏ hết quần áo, tranh thủ tắm nhanh nhất có thể để làm dịu cơ thể mình lại, tôi không gội đầu vì không có khăn tắm để lau. Sau khi tắm một cách chóng vánh, tôi quay lại phòng, đi đến trước cửa phòng ngủ, cánh cửa đã đóng kín, không có chút ánh sáng nào hắt ra, tôi nhẹ nhàng ghé tai vào cửa để nghe ngóng, chả có tiếng động nào phát ra cả.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *