Chương 4: Xuyên không hay là xuyên thời (3)
Thằng Minh ngồi cặm cụi điều chỉnh số liệu trên cái con tàu không gian phức tạp này, chỉnh lại động cơ, tọa độ, tốc độ, hướng di chuyển, hệ thống dò tìm, radar cảnh báo sớm, hệ thống sinh thái trên con tàu không gian phức tạp nhất mà con người đã từng chế tạo ra.
Con tàu này, là con tàu không gian hoàn hảo, phức tạp nhất mà con người tạo ra như đã được đề cập trên thế giới. Chỉ tiếc một điều là nó chưa bao giờ xuất hiện công khai trên báo giới. Với tình trạng khẩn cấp như trên Trái Đất hiện nay, để lộ tung tích của con tàu này một cách công khai thì không khác gì một hành động tự sát, lạy ông tôi ở bụi này.
Vậy thì nguyên do dẫn tới hậu quả này là gì?
Năm 2020, các quốc gia trên Trái Đất bắt đầu lâm vào tình trạng chia rẽ nghiêm trọng và bất đồng sâu sắc về việc phân chia tài nguyên, lãnh thổ. Khách quan mà nói, chia chác thì đương nhiên phải hợp lý, hợp tình, vốn dĩ là lẽ đương nhiên khi bọn họ cùng sống chung một mái nhà, không có lý do gì để người khác lại ăn nhiều hơn mình, cũng không có ai lùi bước chịu thiệt trong vấn đề chia chác này.
Không ai chịu nhịn ai, và thế là các quốc gia sử dụng đến thực lực để nói chuyện. Thực lực thì ở đâu cũng thế cả, luôn là mắt xích quan trọng nhất để chiếm được thế thượng phong mỗi khi đàm phán hay là vũ lực, thực lực của một tổ chức, hay quốc gia nào đó mà được chứng minh, được trui rèn, được tôi luyện thì đến khi đó, một lời phát biểu của tổ chức hay quốc gia đó mà muốn công khai sở hữu đồ vật này thì những kẻ yếu hơn sẽ không thể hoặc không dám cự cãi, dù chỉ là nửa chữ.
Tuy các quốc gia rất bất đồng về mặt phân chia tài nguyên và năng lượng, nhưng hệ thống tài chính chung thì vẫn vững mạnh, các quốc gia lớn vẫn có thể xây dựng các nhà máy điện, dự án công trình khoa học và tiến hành đầu tư mạnh hơn ở các lĩnh vực quan trọng khác vào các quốc gia nhỏ hơn, đổi lại, các quốc gia được đầu tư sẽ tiến hành đưa những nguồn nhân công cả chuyên nghiệp lẫn không chuyên nghiệp đi làm việc ở những công trình này, kết quả là hệ thống công ăn việc làm vẫn ổn định, người công nhân có đồng ra đồng vào, tuy không phải giàu sang nhưng họ vẫn được hưởng cuộc sống ấm no, con cái họ được học hành đầy đủ…
Thế nhưng, đời thì không thiếu những kẻ tham lam thích vơ vét mọi thứ làm của riêng. Hệ thống tài chính vững mạnh lúc này đương nhiên là không thể thiếu sự đóng góp vô cùng quan trọng của các công ty khoa học, tài chính, an ninh… đứng sau lưng. Điển hình là công ty tổ hợp Đầm Lầy Ma, một công ty kinh doanh tổng hợp, khoa học, tài chính và cả quân sự cũng rất vững mạnh. Bọn họ chính là nhà thầu chính trong những dự án đào tạo quân nhân từ hơn một trăm quốc gia khác nhau trên thế giới, nói cách khác, những quân nhân xuất sắc nhất đều nhận chứng chỉ từ hệ thống đào tạo quân sự Đầm Lầy Ma.
Lợi dụng hệ thống tài chính dồi dào và nguồn nhân lực khoa học gia sẵn có, Đầm Lầy Ma đã tiến hành nghiên cứu chế tạo còn tàu không gian phức hợp có số hiệu TRAV-71 Space Rider. Con tàu này tích hợp đủ các loại tiện nghi, trừ hệ thống giải trí. Trọng tải của nó cũng cho phép con tàu này có thể mang theo tối đa 1200 người bay vào không gian, hệ thống điều khiển vận hành cũng cần đến ít nhất 4 phi hành gia chuyên nghiệp đã qua đào tạo, đó là còn chưa kể đến hệ thống phi hành đoàn phục vụ cần thiết phải có để thực hiện sứ mệnh đi vào không gian, tham vọng của Đầm Lầy Ma cũng như tham vọng của hàng tỷ người trên Trái Đất.
Thế nhưng với những người dân bình thường, thậm chí là đối với một số quốc gia trên thế giới, dự án của Đầm Lầy Ma vẫn là một bí mật không bao giờ được công khai. Mỗi khi những lãnh đạo được phóng viên của những tờ báo chuyên viết về đề tài thiên văn học hỏi về sứ mạng đi vào vũ trụ của con người, những lãnh đạo này chỉ biết mỉm cười rồi trả lời: “Công nghệ của chúng ta đang phát triển từng ngày, rồi một ngày con người cũng sẽ được như những chú chim, sải rộng đôi cánh bay vào vũ trụ.”
Họ không biết gì về dự án của những công ty tư nhân, Đầm Lầy Ma là công ty dẫn đầu về dự án đi vào vũ trụ với con tàu không gian họ đã dồn mọi tinh hoa vào để chế tạo và hoàn thiện. Giai đoạn chạy thử cũng đã được hoàn thành, nhưng mọi công lao, mọi sự lao tâm khổ tứ đều cuốn theo mây gió khi bị một gã thanh niên lạ mặt với sức mạnh phi thường không biết ở xó xỉnh nào chui ra giết những người lính và một số những nhà khoa học thiên tài ở đây một cách tàn nhẫn, rồi thản nhiên khởi động con tàu bay vút vào không gian, bỏ lại bộ mặt đần thối của đám lính và khoa học gia có mặt tại hiện trường.
Tấn công Đầm Lầy Ma là một việc có thể nói là ngu xuẩn đối với những kẻ tự xưng là “đối thủ cạnh tranh”. Con tàu không gian phức hợp đó tuy chưa bao giờ được công khai, nhưng nó lại được biết đến rộng rãi ở thế giới ngầm, nơi hàng ngày mà những tổ chức ngầm vẫn thanh toán nhau bằng đủ loại mưu kế bẩn thỉu.
Thế giới ngầm thì có đủ loại người, nhưng nếu các đối thủ cạnh tranh với Đầm Lầy Ma còn đang vừa tiếc rẻ con tàu bị cướp đi, vừa vui mừng vì công ty dẫn đầu bị chơi một vố rất nặng. Thống kê ban đầu mà những tổ chức cạnh tranh với Đầm Lầy Ma đã thăm dò được, Đầm Lầy Ma đã chịu 800 lính chiến đấu hi sinh, 700 người khác bị thương, 21 khoa học gia nghiên cứu cũng đã bị sát hại, quan trọng hơn cả, 21 khoa học gia đó là những nhà khoa học chủ chốt cho dự án đi vào không gian của toàn Công ty. Điều này đã đánh một đòn có thể xem là chí mạng vào mạng lưới của Đầm Lầy Ma, thiệt hại lúc này đã lên đến hơn 100 tỷ USD, ý chí chiến đấu và nghiên cứu của những con người đang làm việc tại đây đều bị sụt giảm nghiêm trọng.
Ban lãnh đạo của Đầm Lầy Ma đã cho tiến hành điều tra khẩn cấp, mọi nhân sự an ninh và có thể chiến đấu lúc này nếu không có nhiệm vụ quan trọng đều được phân công đi tìm tung tích của kẻ tấn công, thậm chí là tỏa đi khắp thế giới săn đuổi những người có liên quan đến gã đàn ông bí ẩn đã giết đến hàng trăm người chỉ trong một buổi tối.
Đương nhiên, ban lãnh đạo của công ty này cũng không loại trừ khả năng… kẻ tấn công là kẻ phi thường, một trong những cá nhân có sức mạnh không thể nào lý giải nổi. Và công ty có thể bị tấn công… bởi một trong những kẻ như vậy. Họ thử hình dung ra những thứ kinh khủng tiếp theo, đúng vậy, kẻ đó đã có thể đến để lấy mạng họ, nhưng giờ đây hắn đã bỏ đi với tinh hoa của họ, họ còn đang đắn đo xem không biết có nên truy đuổi tên điên này không…
Họ quyết định sẽ nói có.
Và để truy đuổi một kẻ phi thường, thì họ sẽ cần những kẻ phi thường khác.
Họ đương nhiên không thể chấp nhận việc một tên điên nào đó vào cơ sở của họ, giết người, đốt phá như không hề có chuyện gì xảy ra. Họ cũng có thể diện với những đối thủ cạnh tranh cần phải lấy lại, và khi trừ khử được mối đe dọa nguy hiểm hàng đầu Trái Đất này, như thế mới lấy lại được uy danh của Đầm Lầy Ma trong giới quân sự – an ninh ở thế giới ngầm, có như thế thì các đối thủ cạnh tranh của Đầm Lầy Ma mới không dám nhờn mặt.
Thế nhưng, trong các con tàu không gian mà Đầm Lầy Ma đang sở hữu lúc nãy, chỉ còn một chiếc nhỏ là chạy được vào không gian, và đương nhiên là chạy đủ xa để có thể bắt được tín hiệu của con tàu không gian TRAV-71.
Những người lãnh đạo ở Đầm Lầy Ma, họ cần phải đánh cược.
Đã có những tranh cãi nổ ra giữa những thành viên của HĐQT Công ty này, và sau một hồi cãi nhau ỏm tỏi, họ quyết định sẽ gửi đi những người phi thường mà họ đang sở hữu, với mục tiêu chính là truy tìm và bắt giữ thủ phạm. Nhưng nếu thủ phạm từ chối hợp tác, cứ việc giết chết không tha. Điều này đã được vị chủ tịch HĐQT của Đầm Lầy Ma phê chuẩn.
Cuộc họp kết thúc, vị chủ tịch này nhấc điện thoại lên và gọi đi đâu đó.
“Hello?”
“Tôi là chủ tịch của Đầm Lầy Ma đây, tôi cần gặp các cô để thương thuyết nói chuyện”
Phía bên kia là một giọng nói trong trẻo của một cô gái.
“Tốt, tôi cũng đang muốn gặp ông để tiến hành nói chuyện về một số vấn đề. Một công đôi việc kiểu này, tôi đương nhiên muốn chấm dứt nó càng sớm càng tốt.”
“Nghe được đấy, trụ sở chính ở London, lúc 8 giờ tối mai, gặp tại văn phòng của tôi.”
“OK, chúng tôi sẽ có mặt đúng giờ, cùng với tập dữ liệu.”
“Cô… biết hắn là ai?”
“Tôi đương nhiên biết hắn là ai, nhưng thông tin chúng ta sẽ trao đổi vào cuộc gặp trực tiếp tối ngày mai, tôi không muốn bị một số những vị khách không mời nghe lén cuộc gọi này.”
“Đồng ý.”
Cô gái khi nghe xong liền cúp máy.
“Chị cả à, lại vì công việc sao?”
“Đúng, là công việc.”
Cô gái để điện thoại qua một bên, lúc này trên người cô cũng không có một mảnh vải che thân, thân thể nóng bỏng và cặp vụ đồ sộ thêm chùm lông đen nhánh ở vùng cấm cứ thế đi về phía giường nơi em gái của cô đang nằm.
Lật cái chăn ra để chiêm ngưỡng cơ thể hấp dẫn không kém gì mình của em gái, cô nằm xuống giường và… hôn thật nhẹ lên môi người em gái của chính cô. Hai cái lưỡi nhỏ nhanh chóng quấn lấy nhau, nước dãi chảy qua nhiều đến nỗi chảy ra cả ngoài mép.
Hôn nhau được một lúc khá lâu, mặt của cô em gái đỏ bừng lên nhả môi chị mình ra, đang tính nói gì đó âu yếm thì bên ngoài căn phòng đã có một người con gái khác mở cửa bước vào. Cô ấy lập tức lên tiếng:
“Chị cả, chị hai, em đã mang tập hồ sơ đến.”
Cô gái em út lúc này cẩn thận khóa cửa lại rồi mang tập hồ sơ vào trong căn phòng cao cấp nơi hai người chị của cô cùng ở chung. Khuôn mặt xinh đẹp không kém gì hai người chị của cô cũng đang đỏ bừng lên như cà chua chín. Bộ ngực no tròn cũng phập phồng lên cho thấy cô hít thở khá là khó khăn, ở dưới hai chân cứ cọ vào nhau, trang phục công sở vướng víu lại càng khiến mu lồn cô rỉ nước làm cái quần lót cô đang mặc bị ướt một mảng nhỏ làm cô vô cùng khó chịu.
Một chút dâm thủy chảy ra như vậy nhưng không thể qua được cái mũi thính như mũi chó của chị hai cô. Cô chị hai liền phóng đến rất nhanh sát cô em út rồi thò tay ra xoa nắn cặp ngực no tròn của em gái mình, vừa xoa vừa cười:
“Thu Quyên bé bỏng nay trưởng thành rồi nè, cặp ngực này no tròn vậy, muốn ăn lắm đó nha.”
“Á… chị Bích… đừng nghịch lung tung… ahh..”
Thu Quyên đang nứng, Bích lúc này được đà lại thò luôn cả bàn tay vào trong ngực áo của Thu Quyên mà bóp nhẹ cặp vú với cái đầu ti hồng hào đã cứng đơ sau lớp áo lót, hai tay của Bích lúc này còn không thèm cởi áo của Quyên ra, cứ như vậy thọc vào trong ngọn núi đôi của Quyên mà cứ thế xoa nắn cặp ngực no tròn.
Bích vừa bóp ngực Quyên vừa quay về phía cô chị cả mỹ lệ của mình mà ra hiệu:
“Chị Hà, hôm nay mình nhường cho bé Quyên một suất được phụ nhé, chị lột đồ bé ra giúp em.”
Hà không đợi Bích phải ra hiệu, “roạt” một tiếng, bàn tay Hà vung lên thì cái quần Quyên đang mặc lúc này cũng rách tan tành thành từng mảnh, cả cái quần chip đang che chắn miệng lồn Quyên cũng lộ ra, thậm chí còn ít nước dâm đang rỉ tong tỏng ra mặt ghế Quyên đang ngồi.
Hà mỉm cười không nói gì, liền vục mặt vào lỗ lồn đẫm dâm thủy của Quyên mà bú liếm. Thân thể của Quyên như cứng đơ lại trước cái lưỡi đang ra sức quét vào phần mu lồn đang sưng lên của cô, cảm giác sung sướng khiến cho Quyên gần như phát điên lên, cô la oai oái:
“Á… chị Hà, đừng bú nữa… em em… chết mất… em không chịu nổi nữa…”
Cơ thể đầy khao khát của Quyên lúc này đang ngập trong cơn sóng tình do hai người chị nàng mang lại. Nàng đang sướng, tiếng rên la là rất lớn đến hoang dại, nhưng Bích thì đang thèm khát đôi môi của Quyên, nên Bích áp luôn đôi môi lên cái miệng đang rên la của Quyên. Về phần Quyên thì cô chẳng ngại ngần gì, đón tiếp luôn nụ hôn nồng nàn của chị hai cô tặng cho, ở dưới thì lỗ lồn của Quyên cũng đã xịt ra cả một đống nước dâm, phun vào mặt của Hà đến nỗi ướt nhẹp…
Nước dâm của cả ba chị em có vơi đi đôi chút nhưng không vì thế mà cuộc hoan ái kết thúc luôn, ba người cùng nhau đi lên giường mà chơi nhau kiểu “Bánh mì kẹp thịt” Hà và Bích nằm ở trước và sau kẹp Quyên vào giữa mà chơi. Ngón tay của Hà thì móc vào lỗ lồn Quyên mà ngoáy làm Quyên sướng đến đơ cả người, nhưng Bích cũng không chịu thua mà nhét ngón tay vào lỗ đít Quyên làm cô sướng có khi muốn điên hơn trước.
“Ahhhh…ư…ahhh… ahhh… em sướng.. ahhh…”
Dần dà về sau cũng chỉ còn là mấy tiếng rên rỉ vô nghĩa, nhưng cũng không có vấn đề gì, Quyên và Bích rất vui, vì đêm nay họ cũng đã cùng em gái mình tiếp tục hưởng vị ngọt của trái cấm, hưởng những hương thơm ngọt ngào của tình yêu cấm kỵ.
Cũng không biết Quyên lên đỉnh bao nhiêu lần… cũng không biết cuộc hoan ái dừng lại từ bao giờ, chỉ biết rằng là hai lỗ của Quyên vẫn còn nguyên mấy ngón tay ở bên trong, nhưng người thì đã ngủ gục từ bao giờ.
……….
Tối hôm đó, tại một tòa tháp có tên “Legendary” tại thành phố London, nước Anh…
Tòa tháp này thuộc quyền sở hữu của công ty Đầm Lầy Ma, và cũng là một trong những trụ sở chính của công ty này.
Trong văn phòng của vị chủ tịch ở tầng 70. Lúc này có bốn người đang ngồi nói chuyện bàn luận. Bên trên bàn là tập hồ sơ của kẻ tình nghi được cho là thủ phạm của cuộc tấn công cơ sở nghiên cứu của đầm lầy ma tại Bắc Phi.
Vị chủ tịch lật hồ sơ ra xem, và ông nắm bắt được những điểm:
Tên: Đoàn Minh.
Tuổi: 29
Sức mạnh: Không rõ
Quốc tịch: Việt Nam
Sở trường: Lái xe tốc độ cao, trộm cướp, tấn công nhà băng, trốn thoát khỏi nơi giam giữ.
Tiểu sử: Một người đàn ông có hành tung khá bí ẩn, sức mạnh thuộc dạng đứng đầu trong tầng lớp người phi thường ở xã hội toàn cầu. Nghiện game và thích uống nước ngọt… Đang bị truy nã về một số tội danh: Ám sát quan chức cấp cao ở một số quốc gia, giết người hàng loạt. Trong số những người đã chết, cũng có cả những người có sức mạnh dị biến.
Phân loại: Rất nguy hiểm.
Phương pháp khống chế: Tạm thời chưa có.
Đợi vị chủ tịch đọc xong đống tài liệu, lúc này thì Thu Hà mới lên tiếng:
“Chủ tịch, có thể tập hồ sơ này thông tin sẽ không được chuẩn xác, nhưng chúng ta đều hoạt động trong thế giới ngầm, đều biết rõ gã họ Đoàn này nguy hiểm như thế nào. Tôi đương nhiên muốn thù lao lớn hơn, vì ông trực tiếp yêu cầu cả ba chị em chúng tôi truy đuổi hắn.”
“Thù lao lớn hơn? Cụ thể là các cô muốn thù lao như thế nào?”
“Tăng số nhu yếu phẩm trong tàu không gian chúng tôi sử dụng, tiến hành nâng cấp toàn bộ hệ thống, tân trang lại những hệ thống radar, dẫn đường, định vị,… Chúng tôi sẽ đích thân đến kiểm tra và nâng cấp con tàu khi cần thiết.”
“Việc đó thì cô không cần lo, chúng tôi hiểu được ý muốn của các cô, các nâng cấp cũng đã được chuẩn bị xong. Chúng tôi đã tiến hành mở rộng còn tàu và nâng cấp tối đa các hệ thống kỹ thuật cần thiết. Việc còn lại của các cô là áp giải tên khốn đó về Trái Đất.”
Thu Quyên lúc này mới xen vào:
“Ngộ nhỡ hắn ta chống cự?”
Không đợi cho vị chủ tịch phải giải đáp, Thu Bích, người nãy giờ vẫn còn đang im lặng, mới lên tiếng:
“Đừng lo em gái, chúng ta có cách xử lý những tên cứng đầu mà. Nếu hắn không chịu nghe lời, cứ việc dạy cho hắn chị em chúng ta là ai. Với cả, việc hắn học kiến thức từ chúng ta, biết đâu cũng có thương vong dự kiến là cái mạng chó của hắn thôi. Hihi.”
Vị chủ tịch còn chưa kịp hài lòng với thái độ của Thu Bích, ngay lập tức đã bị một hình ảnh đập vào mắt, mà không biết là phản cảm hay khiêu gợi nữa…
Thu Bích vừa dứt lời, bàn tay cô ôm eo em gái mình là Thu Quyên vào lòng, rồi như một thói tự nhiên, cô thản nhiên tìm đến đôi môi dịu ngọt của em gái mình mà hôn ngấu nghiến. Thu Quyên cũng thản nhiên đáp lại nụ hôn đầy ngọt ngào của chị gái, hai người thoải mái nút lưỡi nhau say sưa ngay trước mặt ông chủ tịch đang nhăn nhó mặt mày, nửa như đang kiềm chế những lời nạt nộ, nửa thì ham muốn nhìn vào giữa hai chân của Bích và Quyên.
Thu Hà trông thấy vị chủ tịch như vậy, cô mỉm cười lên tiếng:
“Có chuyện gì làm ngài không thoải mái sao? Thưa chủ tịch?”
“Không, không có gì.”
“Khó chịu thấy mẹ ra, khẩu vị của mấy con điên này nặng vãi mề. Mẹ kiếp chứ, đây không phải là ông đang nhờ cậy chúng mày thì chúng mày thì đừng hòng giở trò với tao”. Vị chủ tịch cố hết sức để kiềm chế, chọc giận những người phụ nữ ngồi trước mặt ông, thì hậu quả phải nhận cũng có khi chỉ đứng sau những hậu quả mà do gã Minh gây ra thôi.
Khi Bích và Quyên cũng ân ái nhau xong, hai người ngồi lại tư thế cũ thì vị chủ tịch này mới lên tiếng:
“Việc cất cánh nên được diễn ra càng sớm càng tốt. Chúng tôi đã cho tàu để sẵn ở bãi phóng mật số 4, sân bay quốc tế Stansted. Tôi hy vọng các cô thượng lộ bình an và xuất sắc hoàn thành nhiệm vụ. Chúc may mắn.”
“Cảm ơn sự hậu thuẫn của ngài chủ tịch và tập thể công nhân viên Đầm Lầy Ma, chúng tôi sẽ mang đầu của gã họ Đoàn đó về, như một minh chứng về mối quan hệ tốt đẹp giữa hai ta. Tất nhiên chúng tôi sẽ cố bắt sống hắn, đó là ưu tiên hàng đầu mà.”
Thu Hà nói xong, cả ba chị em cùng đứng dậy, không lời từ biệt để lại mà biến mất vô ảnh vô tung, để mặc vị chủ tịch đầu vẫn còn đầy mồ hôi ở trong văn phòng.
……
Sân bay Stansted, bãi cất cánh bí mật số 4.
Công đoạn thử kỹ thuật, kiểm tra máy móc lúc này đã hoàn thành. Ba chị em Thu Hà lúc này cũng đã xuất hiện trong trang phục phi hành gia. Một nhân viên ở gần đó liền chỉ dẫn:
“Lối này, thưa cô Phạm, chúng tôi cũng xin thông báo là tàu không gian đã hoàn thiện. Các vị hãy kiểm tra chắc chắn con tàu, thời điểm cất cánh là tùy quý vị lựa chọn.”
Nhân viên nọ nói xong thì lập tức rời đi.
Thu Hà phân công cho hai em gái của mình kiểm tra đồ đạc trên tàu, riêng cô làm nhiệm vụ kiểm tra kỹ thuật, hệ thống… Thu Bích lo kho vũ khí chiến đấu cầm tay và phòng thủ của tàu không gian, còn Thu Quyên lo hệ thống sinh thái trên tàu.
Sàu một hồi kiểm tra kỹ lưỡng, tất cả đều đã sẵn sàng.
Thu Hà khởi động động cơ con tàu, con tàu không gian số hiệu TRAV-72 bay cao dần, cao dần, rồi rời khỏi bầu khí quyển của Trái Đất đi vào không gian.
Con tàu lúc này được định vị cho đi đến một lỗ đen gần nhất, Thu Hà lúc này rời khỏi buồng lái, tập hợp hai người em gái của mình lại.
“Các em, hiện giờ chúng ta có thể tiến vào lỗ sâu, nơi mà mọi định luật về không – thời gian có thể bị đảo lộn. Mọi kiến thức chúng ta hiểu biết lúc này đều có thể không còn tác dụng. Chị mong hai em sẵn sàng.”
“Chúng em luôn đi theo chị mà, nhất định sẽ tóm được thằng Minh để trả thù, quyết tâm rửa nhục cho nhà họ Phạm chúng ta, và quan trọng hơn cả, là cho cả… Thu Cúc…”
Nhắc đến Thu Cúc, đúng, Thu Quyên không phải là em út của nhà họ Phạm. Thu Cúc mới là em gái của ba cô gái này. Bọn họ nhắm mắt lại như để hồi tưởng ký ức kinh hoàng của ngày hôm đó… Cô em gái xinh xắn đáng yêu của họ, vừa tròn 18 tuổi, chỉ mới bước vừa hết cái tuổi học trò… nhưng không may đã bị sát hại một cách rất tàn bạo. Thu Hà là người đầu tiên phát hiện ra vụ việc…
Thu Cúc khuôn mặt trắng nõn xinh xắn nhưng có con mắt trợn ngược, miệng còn chảy đầy nước dãi, hai tay còn đang cố nắm vào sợi dây thừng như muốn giằng ra khỏi tay thủ phạm. Vú và bụng của cô bị dao chém nhiều nhát, còn có cả vết thâm tím do bị đánh bằng vật cứng. Lỗ lồn và lỗ đít cũng chảy rất nhiều máu, cho thấy dấu hiệu của sự cưỡng hiếp đến mức vô nhân tính. Trong miệng của Thu Cúc cũng có một cái lọ nhưng lúc này cũng chẳng còn chút dung dịch nào bên trong, chỉ còn dính lại chút cặn màu xanh lá đang phát sáng giống như lân tinh.
Sau đó thì Thu Bích và Thu Quyên chạy đến, ba chị em tuy không ai khóc. Bọn họ nắm chặt tay kiềm chế cơn tức giận, quyết tâm tìm ra kẻ thù để trả thù cho em gái của mình, lời thề này được bọn họ nhủ thầm khi nhìn di ảnh của Thu Cúc trong lễ tang.
Có một điều cả ba chị em nhà họ Phạm không hề hay biết…
Lúc đó, Thu Cúc chưa chết. Ngay khi đậy nắp quan tài lại và đưa xuống hố để chôn, nàng từ từ mở mắt, vết thương trên da thịt cũng đã lành lại, nhưng khi khi nàng nhận thức được mình còn sống, thì nàng cũng đã biến mất khỏi bề mặt Trái Đất, và xuất hiện trong bộ áo dài ở một nơi vô cùng xa lạ. Thu Cúc cũng biết rõ rằng Đoàn Minh là ân nhân thật sự của cô, trước lúc cô nhắm mắt, hắn đã cho cô uống gì đó… nàng còn cảm nhận được sức mạnh của dung dịch đó trong cơ thể, cứ như thể sự sống đang chảy trong huyết mạch của nàng, mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Thu Cúc muốn gặp ân nhân để trả ơn, nhưng ba người chị của cô thì lại muốn xé xác hắn trả thù cho chính Thu Cúc… Và cô em út nhà họ Phạm, quyết định bắt đầu cuộc sống mới ở hành tinh xa lạ này.
Tạm gác lại câu chuyện đau buồn của cô em út, Thu Hà lấy ra một quyển sách nói về một hành tinh có tên là “Polynesia” – hay còn gọi là Makemake. Hành tinh này được biết là hành tinh lùn, theo ghi chép của một số những nhà nghiên cứu thiên văn thời cổ đại, nó đã biến mất khỏi bản đồ thiên văn cách đây 2000 năm trước, chỉ mới ghi nhận lại sự xuất hiện của hành tinh này gần đây vào năm 2005 với kích cỡ lớn gấp 6 lần Trái Đất, cách Trái Đất 500 năm ánh sáng.
Việc một hành tinh lùn có kích cỡ to lên bất thường khiến nhiều nhà thiên văn đau đầu đi tìm lời giải đáp nhưng không có câu trả lời nào thích hợp. Rõ ràng ở đây là có một sự bất hợp lý, hoặc não của ba chị em đang nổ tung khi cố gắng tìm ra điểm mắt xích nào đấy, nhưng không thu được kết quả gì cả.
Nhưng có điểm đáng chú ý là người ta cũng trông thấy những vật thể lạ xung quanh hành tinh lùn này, ba chị em họ Phạm hồi đó rất thích thú với hiện tượng khoa học kỳ thú này và nuôi ước mơ sẽ đến đó một ngày.
Ước mơ dang dở phải gác lại khi ba trong bốn chị em tìm được nguồn sức mạnh bí ẩn trong một lần đi chơi đêm ở công viên. Không lâu sau đó, những người con gái họ Phạm này còn phải từ bỏ cả việc học hành khi mà bố mẹ các cô đột ngột qua đời trong một vụ tai nạn giao thông thảm khốc.
Giờ này, các cô lục tìm ký ức, nhưng cũng tìm lại được gì đó.
Đúng, người bạn thơ ấu của các cô, Đổng Hào Nam, giờ này cũng không biết ở nơi đâu. Hào Nam với các cô là bạn bè thân thiết từ thuở nhỏ, cách đây khoảng 3 năm trước, Hào Nam cũng đột ngột mất tích khỏi nơi cư trú, không để lại dấu vết gì, cảnh sát cũng không thể tìm ra.
Các cô có chút tiếc nuối, vì Hào Nam là người bạn nam duy nhất các cô cảm thấy có thể tin tưởng được.
Có thể chuyến đi này sẽ giúp ba người con gái này trả lời được những bí ẩn trong quá khứ và trả thù Đoàn Minh.
Đoàn Minh phải đền tội.
Hào Nam có tung tích như thế nào?
Hành tinh và lỗ sâu bí ẩn kia đang ẩn chứa điều gì? Xáo trộn nào đang đợi bọn họ.
Ba chị em họ Phạm còn mải suy nghĩ, cách đó không xa, Đoàn Minh đang lộn tùng phèo khi hố đen hút lấy con tàu TRAV-71
“Đ*T CON MẸ MÀY, THẢ BỐ XUỐNG, Đ*T MẸ MÀY AHHHHHHHHH”
Tiếng kêu gào đến phát rồ của con tàu hết bị kéo dãn rồi lại lộn nhiều vòng khiến thằng Minh muốn điên tiết, nhưng làm sao đây, cái hố đen chết tiệt này thích chơi trò hỏi xoáy đáp xoay thì trời đỡ.
Có lúc tưởng mình gần lìa đời đến nơi, nhưng thằng Minh bằng sức mạnh vô hạn của mình nên… chẳng sao cả. Có ném hắn ra ngoài vũ trụ thì hắn cũng chẳng chết được đâu mà.
“AHHHH CON MẸ NÓ, ĐẬU MÁ NÓ, cái KgZ nhà nó!!!!”
Tiếng chửi bậy liên hồi vẫn còn vang lên cho đến khi con tàu an toàn thoát ra khỏi hố đen.