Chương 6: Khách đến thăm(1)
Về đến trước nhà sắc trời dần tối, bước vào cửa không khí yên tĩnh khác lạ…
Đi vào phòng khách sảnh lớn đã thấy người cha quyền lực khá có uy…..
Đang ngồi trên ghế gỗ được điêu khắc hình kì lân khá tinh tế và hai hàng người đầy tớ giàn hàng hai bên như đang đợi 1 người quan trọng nào đó vậy…
Tôi bước vào với tâm thế vững chãi tự tin đi vào chính giữa sảnh nhìn cha rồi nói:
Thưa cha con mới về….
Ông trầm mặt nhìn tôi nói:
Khá hay cho anh, ta đã nói không được ta cho phép không được ra ngoài sao anh còn tự ý như vây?
Tôi nhìn ông rồi khom người khoanh tay điềm đạm nói:
Dạ thưa cha, con biết…
Con hiểu lý do không cho con ra ngoài là ý tốt muốn bảo vệ con trai mình của người cha hiền…
Tôi kính cẩn thưa chuyện nói:
Dạ thưa cha: con thiết nghĩ… Trốn tránh sợ chuyện là việc làm kẻ yếu, kẻ nhu nhược…
Sợ chuyện không thể làm gì được cả chứ đừng nói đến giữ vững gia nghiệp làm nên chuyện lớn, công thành danh toại ở đời….
Kế Thừa Toại chú tâm quan sát người con trai được ông cưng chiều từ bé nên tính ham chơi có đôi lúc ngang bướng không nghe lời xem trời bằng miệng giếng….
Vậy mà hôm nay có chính kiến, biết suy tính trước sau, đối nhân sử thế hết sức trầm ổn không siểng nịnh không lo sợ mà nói có tình có lý…
Ông cười thầm, ý trời muốn con ta thành người tài lo cho gia nghiệp tổ tiên đây là phúc của họ Kế…
Nhưng ngoài mặt vẫn một màu đen nhìn vào người đứng giữa sảnh nói bằng giọng răng đe:
Anh đã đi ra ngoài mà không có sự đồng ý của ta tức là không xem người lớn ra gì tức là bất hiếu…
Thấy anh còn chưa khỏe hẳn phạt không có tiền 3 tháng coi là cảnh cáo… Lần sau tá phạm phát 30 gậy lớn… Nhớ chưa…
Dạ con xin nhớ lời cha… Tuy nói là phạt nhưng ở trong nhà làm gì cần tiền phạt như không đúng là thương con cưng con…
Tốt vậy vào phòng nghĩ sớm đi…
Thưa con còn có chuyện thưa: xin cha cho anh Dậu làm tùy tùng theo con để tiện bề chăm sóc và bảo vệ con…
Chuyện này tùy anh… Ông Toại nhìn vào con trai biết anh có tính toán riêng nên cũng gật đầu đồng ý dù gì chuyện này cũng không có gì lớn cả…
Cám ơn cha con xin đi nghĩ trước… Rồi Phong bước ra ngoài sảnh đi sau là anh Dậu….
Anh Dậu giờ anh về nghĩ sớm, ngày mai ta đi nơi này…
Dạ vậy tôi xin phép tôi về ngủ trước…
Nhìn ra ngoài trời đã tối…
Tôi đi về phòng mình bước đến giường ngã lưng thì có cái gì mềm mềm tôi bật người dậy tính thốt lên kêu người…
Tưởng ăn trộm ai dè khi thấy….
Một cô nàng gương mặt xinh hơn hoa, gương mặt như tạc nét hồn nhiên mỉm cười ôi làm tim tôi đập mạnh…
Dù đã gặp qua nàng nhưng khi thấy vẫn không sao khống chế với sắc đẹp mê hồn kia… Dì nhỏ a Chi đây chứ còn ai vào đây nữa…
Sao… Sao Dì nhỏ… Vào phòng Phong mà không nói gì vậy… Còn nằm đây tính ngủ luôn ah!…