Posted in

Cuộc Đời Con Nhà Giàu

Chương 5: Bạn xấu, bạn tốt (2)

Đang đi trên con đường nhỏ không còn xa nữa tôi đã nhìn thấy ngôi nhà lá khá là đơn sơ của gia đình anh Dậu nhìn hai bên đường là hàng dừa rợp bóng xung quanh đều được cánh đồng lúa bao quanh, nghe có tiếng chim hót và cả chú ếch kêu ọp ọp….

Có nhìn mới thấy đây đúng là làng quê Việt Nam thuở xưa mang đậm hương vị dân giả không xa hoa đường lớn với bao bận rộn đời sống xô bồ… Nhìn thích thật…

Nhưng suy nghĩ về câu chuyện của cô Sửu, đây là tên của cô gái áo xanh lá tôi gặp lúc nảy… Tôi quay qua nhìn anh Dậu cười nói:

Anh nghe chuyện cô Sửu nói. Thấy làm được không?

Anh Dậu nghe xong đáp: chỉ cần cậu chủ sai bảo tôi sẽ dốc sức mà làm…

Tôi nhìn anh hề lòng gật đầu ưng thuận nói: tôi nhìn không sai anh là người tốt thấy chuyện bất bình ra tay tương trợ nhất là cô Sửu… Tôi nhìn ra anh có ý với người ta phải không?…

Anh rãi rãi đầu hơi đỏ mặt ngại ngùng rồi nói:

Tôi… Tôi…Tôi biết cô Sửu từ hồi cởi chuồng tắm mưa nhưng tôi thì nhà nghèo sợ làm khổ cả đời cô gái mình thương…

Nay cậu hỏi tôi thú thật tôi muốn cưới cô Sửu làm vợ…

Tôi nhìn anh thấy được trong mắt anh thật sự nói lời ở trong lòng. Tôi thích cái cách anh cư xử với người minh yêu hoàn cảnh khốn khó vẫn suy nghĩ cho người khác rất đáng trân trọng….

Và còn một nguyên nhân nữa tôi muốn tạo dựng thế lực riêng và cần người thân tín tôi muốn bồi dưỡng người đáng tin bên cạnh…

Nên tôi sẽ giúp anh và cô Sửu vì tôi tin kẻ có thể nghĩ cho người khác đều là kẻ lương thiện có ơn tất báo… Haha

Tôi nói: nhìn anh thế kia lại nhát gái… Được rồi xong vụ này tôi sẽ giúp anh một tay đảm bảo rước nàng về dinh…

Nhớ đừng quên ơn ông mai đấy….

Anh nhìn tôi xúc động: nếu tôi được cưới em Sửu thì ơn cậu chủ lớn lắm suốt đời không dám quên…

Sau này có chuyện gì tôi sẽ lấy mạng ra báo đáp… Không dám hai lời…

Tôi nói: ấy tôi chỉ nói vậy thôi… Tôi sẽ không cần lấy mạng anh làm chi…

Tôi chỉ mong anh sao này là người bên cạnh quan sát xung quanh bảo vệ an toàn của tôi thôi…

Tôi bị té sông mất trí chất anh cũng nghe nói…

Thú thật tôi sợ có kẻ muốn ra tay hại tôi…

Nên tôi muốn tìm anh vì tôi tin anh là người nghĩa khí… Mong anh nhận lời….

Anh Dậu nói: xin cậu hãy tin tưởng tôi…

Tôi sẽ vì cầu đến hơi thở cuối cùng…

Tôi nói: vậy bây giờ hãy xem tôi là người nhà…

Tôi nhìn anh chất lớn hơn tôi vài tuổi.

Khi có hai người cứ gọi tôi là a Phong là được đừng gọi cậu chủ nghe xa cách quá đổi… Người anh em.. Haha

Anh nhìn tôi trong mắt thể hiện sự biết ơn nhưng không dám vượt cấp nói chuyện:

Tôi không dám đâu cậu… Cậu chủ là chủ tôi chỉ là phận người ăn kẻ ở…

Đừng nói không dám… Nếu nói vậy anh không xem tôi là anh em ah!…

Đừng ngại chỉ khi hai người còn ngoài ra thì như cũ đc chưa….

Vậy được rồi tôi đồng ý… Chú Phong…

Vừa nói chuyện vừa đi tới nơi hồi nào không hay…

Nhà anh khá đơn giản một gian nhà lá có hai buồng ngủ phía sau nhà bếp nấu cơm và vài lu nước mưa…

Nhưng thật ấm cúng… Có thể tránh gió tránh mưa.

Cha và mẹ đi làm ngoài ruộng chưa về ở nhà còn hai đứa em một đứa con trai tên Tuất và đứa bé gái tên Hợi nhìn đáng yêu…

Đúng như anh Dần nói nhà khá nghèo lại 5 miệng ăn có khi thất mùa không nuôi no bụng ấy chứ… Hèn gì anh sợ làm cô Sửu khổ….

Tham quan xong tôi nói: khi về nhà tôi sẽ nói với cha cho anh làm cận vệ tùy tùng theo tôi khi ra ngoài.

Như vậy anh sẽ được hai mươi đồng mỗi tháng để phụ gia đình chăm sóc cho em nhỏ….

Giờ đã trễ vậy ta về nhà đi chắc mọi người lo lắng lắm đây…

Dạ cám ơn cậu chủ… Tôi không biết làm sao trả hết ơn cho cậu nữa…. Hic.. Hic

Thôi về nhà thôi…

Ah quên… Lúc nãy tôi nghe thằng đổ oan cho cô Sửu xưng cậu ba vậy nó là ai? Sao hách dịch quá vậy? Còn nói bạn tôi? Bộ tôi chọn bạn mà xấu chơi sao?

Dạ thưa: người xưng cậu ba là con ông Lý Văn Thành ông Lý xã làng này ổng có hai người con trai người con cả Lý Văn Công lên Sài Thành học được hai năm nghe nói chỉ biết ăn chơi thôi… Còn cậu ba kia tên Lý Văn Tài ỷ vào cha làm ông xã nên mới hóng hách ăn hiếp kẻ yếu… Thành lập nhóm công tử con nhà giàu chuyên ăn chơi, so độ giàu có rảnh thì đi trêu ghẹo gái nhà lành xem trời bằng vung… Mà… Mà… Mà cậu cũng là một trong số đó…

Cái gì? Oh my God… Không nghĩ lúc trước minh còn tham gia vào hội ăn chơi này nữa hèn gì hắn ta tỏ vẻ thân thiết…

Tôi suy nghĩ nói: đó là chuyện ngày xưa giờ đã khác… Anh không cần tránh né… Hẫy nói cho tôi nghe hội Chạy Xuân đi… Tôi nghe chạy thấy chắc có gì hay hay…

Dạ thưa: chuyện là hàng năm khi khoảng tháng 3 âm lịch cả làng đều tổ chức hội thi gọi là Hội Chạy Xuân

Đây là dịp các chàng trai rèn luyện sức khỏe để chăm chỉ làm ăn công tác ruông vườn hoặc phấn đấu học hành…

Còn là dịp các cô gái và chàng trai gặp mặt tìm hiểu trao duyên cho nhau… Nếu anh nào giành giải nhất sẽ là nhân vật được các cô các chị quan tâm bàn tán… Có cơ hội tìm được tình duyên phù hợp…

Nhất là làng ta còn có một cô Tư Diệp người con gái nết na thùy mị xinh đẹp nhất làng nhất vùng…

Ai cũng mong đưa nàng về dinh nên cố gắng tập luyện để lọt vào mắt xanh của cô tư cả….

Haha nghe anh nói tôi cũng muốn tham gia và rất muốn biết cô nàng tư Diệp kia ra sao?…

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *