Posted in

Cuộc Đời Con Nhà Giàu

Chương 4: Bạn tốt, bạn xấu (1)

Buổi sáng tại một khu vườn khá đẹp rộng rãi không khí trong lành…. có một chàng trai đang thở gấp… Phì… Phò… Mệt chết đi được mới chạy 5 vòng mà thở hơi lên… Mắt muốn chợn chòng ah… Mệt quá… Nếu là kiếp trước 8 hay 10 vòng ăn nhầm vì… Chán bỏ kiếp… Thôi tại số cùi cắn răng chạy tiếp… Huhu…

Thật ra 2 ngày trước khi chỉ có cô hai Nhã mẹ nó và a Phong lúc này em Mãi đã đứng ngoài cửa canh chừng rồi….

Cuộc nói chuyện không biết bao lâu nhưng khi nói xong mẹ Phong bước ra khỏi phòng với nụ cười vui vẻ tràn ngập sự yên tâm… Phong thì lẳng lặng nhìn theo nàng dóc người thướt tha quyến rũ thu hút ánh nhìn của kẻ si mê đắm đuối trìm trong niềm suy tư…

Sáng sớm khi được em Mãi chăm sóc thay đồ, Thừa Phong chỉnh chu trong bộ đồ bằng vải tơ thượng hạng nhìn soái ca hết phần Thiên hạ ah… Cộng thêm khi soi gương nhìn vào chỉ thấy mê mẩn vì đâu ra lại có chàng trai gương mặt sáng ngời ngời hàng chân mài đậm đen toát nên vẻ chính khí, đôi mắt to tròn có thần, mũi cao thẳng, môi hồng răng trắng đây là gương mặt sát thủ tình trường đây mà nếu là thời hiện đây là nam thần trong lòng các cô gái phải điêu đứng… Hèn gì a Chi mê là phải… Haha… Chuyến này mình lời to…

Cảm thấy ổn thỏa mới bước ra khỏi phòng đầu tiên là đi dạo một vòng quanh nhà để tìm hiểu nơi mình sinh sống với cô em hướng dẫn du lịch dễ thương em Mãi, em hướng dẫn từng khu vực mọi ngóc ngách trong nhà từng ngọn cỏ bờ ao đều nói hết sức tỷ mỹ…

Đi một hồi tôi muốn đi ra ngoài một chút chỉ là tò mò thôi… Nơi đây là những năm thuộc địa của thê kỉ trước nơi mà mội thứ đều cổ xưa lạ lẵm với người mới tới như tôi… Dù đã được xem qua sách vở bài học nhiều khi ngồi trên lớp nhà trường nhưng xin thưa… Thực tại luôn khác…tôi muốn xem coi sự khác biệt là bao nhiêu…

Tôi nhìn em Mãi rồi nói: tôi và em dạo hết một vòng quanh nhà rồi, hay giờ ta ra ngoài xem thế nào đi….

Mãi nhìn tôi dạ thưa nói: thưa cậu chủ không có sự cho phép của ông ai mà dấc cậu ra khỏi nhà thì sẽ bị phạt hèo…. Em…. Không dám… Hay chỉ tới đây thôi mình về phòng thôi cậu…

Nhìn mặt em xanh lè chắc sợ thiệt: tôi không muốn ép nàng chợt bảo: vậy em vào nhà lấy nước ra cho cậu… Cậu thấy hơi khác….

Em nghe vậy dạ xong chạy một hơi đi lấy nước…

Tôi thấy em đi hơi xa nên thẳng hướng cửa mà đi… Ai ngờ có hai ông thần giữ cửa chặn lại….

Một anh cao to dạ thưa nói: dạ bẩm cậu cậu muốn đi đâu…

Tôi nhìn anh nói: tôi thấy bứt rứt nên muốn đi dạo xung quanh… Có chuyện gì đâu mà căng thế…

Dạ bẩm: ông đã dặn không để cậu ra ngoài một mình vậy để con đi cùng cậu…

Nhìn anh một lát tôi nghĩ dù gì mình chưa quen nước quen cái cứ để ông thổ thần này đi theo dẫn đường coi như xảy ra chuyện cũng có người ứng phó tiếp….

Vậy thôi được anh đi cùng tôi đi….

Tôi đi về phía trước nhìn xung quanh là một con đường đất hai bên hàng tre xanh ngút ngàn tôi cảm thấy thật thân quen đúng là con đường làng ngày xưa mà….

Đi một hồi tôi hỏi: anh tên gì vậy? Nãy giờ vẫn chưa biết tên anh?….

Anh khom người nói: dạ bẩm tôi sinh năm Dậu thứ hai trong nhà nên ông già đặt tên Hai Dậu luôn…

Vậy anh Dậu nhà có gần đây không?

Anh Dậu nói: Dạ bẩm nhà tôi cách đây không xa đi hết khúc này sẽ thấy một xóm làng đi thêm chút nữa là tới nơi….

Vậy nơi đó tên xóm gì?

Anh Dậu nói: dạ xóm đó người ta kêu xóm Tuột

Ủa tên lạ vậy?

Anh nói: tôi nghe cha nói ngày xưa có anh chàng qua nhà người yêu chơi ai ngờ nàng bảo khác mước muốn uống nước dừa anh chàng nhân cẳng treo cây dừa hái cho nàng ai ngờ thung quần tụt rớt xuống hồi nào không hay… Người xung quanh thấy nói tuột… Tuột… Rồ từ đó gọi tuột xóm Tuột tới giờ…

Hay thằng đó tính lấy lòng ai ngờ… Lấy hàng khoe thân.. Haha… Tôi nghĩ thầm

Vậy anh đưa tôi đi xóm anh dạo chơi chút đi…

Chuyện này… Chuyện này… Anh nghĩ chút rồi dấc tôi đi….

Anh nói: Vậy mời cậu chủ….

Đi một lát thấy xa xa có đông người bu đông tôi lại đi nhanh vào xem chuyện gì….

Tôi đi sắp tới nghe có tiếng cự cải….

Cậu ba cậu đừng đỗ oan cho gái nhà lành…

Cái gì gái nhà lành rõ là phường ăn cắp… Không nói nhiều mau theo tao lên quan… Người con trai tuổi 20 mặt nhìn giống thằng ăn trộm hơn lắm la lắm lén con mắt đảo liên nhìn là biết….

Cậu ba cậu nói tôi ăn cắp vậy bằng có đâu? Cô gái mặt chiếc áo xanh lá nhìn khá xinh cất giọng nói…

Nhà max bán nhang nghèo kiếp xác làm sao có 120 đồng rõ ràng là sáng nay tao tới mua nhang để dâng hương nhờ thần linh phù họ cho chân cẳng nhanh nhẹn để đi thi Hội chạy xuân vô ý làm rơi tiền đây mà… Max còn không nhận… Cậu ba nói miệng la oan oát

Nếu max nói đây là tiền max vậy lấy bắng cớ đi… Tao sẽ tin… Sao không nói nữa ah!

Chuyện này… Chuyện này…. Tôi… Cô gái cà lâm không biết làm sao?….

Thôi thấy cô em chắc mới lần đầu… Ta sẽ tha cho em nhưng em phải đi chơi với ta thấy thế nào… Hắn vừa nói vừa nhìn cô gái với ánh mắt đầy dục vọng không che dấu dù chỉ một chút….

Đang suy nghĩ đắng đo cô gái không cam lòng mang tiếng ăn cắp nhưng không thể nói rõ tiền này đâu mà có… Đành cắn răng định đồng ý thì…

Tôi có cách chứng minh cô gái này trong sạch…

Mọi người nhìn về phía chàng trai soái ca chẳng ai không biết đây là cậu Thừa Phong có tiếng ăn chơi khét tiếng… Ngạc nhiên, bất ngờ khi thấy cậu xuất hiện…

Ai đây thì ra là anh em tốt của tôi đây mà… Haha… Cậu khỏe rồi hả… Sao khỏe lại không kiếm tớ hả người anh em… Đây là những lời khi cậu ba nói khi gặp Thừa Phong

Thôi đi cha… Ai là bạn thằng mặt hảm tài như max… Ông đây không có ngu nhe!… Lời Phong nói trong bụng

Ah! Chuyện này để sao… Tôi sẽ chứng minh cô này không ăn cắp của ai hết….

Ai cũng im lặng nhìn theo dõi chuyện sắp xảy ra…

Cậu Thừa Phong tôi thật tình không lấy trộm của ai hết… Tin tôi đi…

Cô đưa tôi xem tiền trước được không… Xem xong cậu Thừa Phong bảo ở đây có chậu nước nào không…

Một người vội chạy tới đưa chậu nước… Vội nói dạ có thưa cậu

Phong cầm xô nước lấy tiền trong cái túi bỏ vào chậu nước… Thấy một ít cặn nhang trìm vào trong đáy màu thau nước cũng hơi đục

A Phong nhà ta nói: đây là bằng chứng

Mọi người nhìn nhau không hiểu lắm…

Sao bằng chứng gì sao không thấy? Cậu ba nói giọng hóng hách…

Mọi người nhìn vào thao nước đi dưới đáy có ít cặn nhang và mau nước hơi đục chứng tỏ chủ số tiền là người có tiếp xúc thường xuyên với nhanh mới có còn cậu ba đây con nhà giàu đâu phải hàng buôn nhang mà có cặn nhang trong tiền với lại khi mất đã la um củ tỏi không hỏi cớ sự chỉ biết ức hiếp gái nhà lành…

Tôi thiết nghĩ cái gì cậu cũng biết chỉ liêm sĩ là không ah!….

Cậu ba mặt tái xanh hét lên… Hay… Max hay lắm…. Tao sẽ không quên đâu…. Nhớ lấy…

Nói xong tức tối bỏ đi… Mọi người thấy không có kịch xem nữa nên giải tán…

Cám ơn cậu… Cám ơn cậu… Ơn này em sẽ không quên… Cô gái áo xanh cúi đầu cảm ơn liền miệng….

Thôi khỏi cám ơn đi… Ra ngoài thấy chuyên bất bình ra tay thôi em đừng suy nghĩ nhiều…

Mà em tên gì? Tại sao hắn ta vu oan em mà em không giải thích?….

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *