Posted in

Cuộc Đời Con Nhà Giàu

Chương 2: gia đình thị phi(1)

Một thiếu nữ bước vào làm không gian như dừng lại những tia nắng sáng sớm chiếu lên mái tóc nàng tóc đen tuyền dài lượn sóng óng ả cuốn hút không thể rời mắt…. Nếu là đàn ông chỉ ngơ ra mà mất hồn

Nàng có làn mi cong cong nhìn rất xinh xinh nó đẹp nhẹ nhàng và khi nhìn vào mắt nàng nơi chứa đựng cả một vùng trời trong sáng thanh bình nó là Viên đá quý đẹp nhất mà tạo hóa ban cho nàng nơi chứa đựng tâm hồn thật đẹp thánh thoát lương thiện và không kém sự lém lỉnh tinh ranh mà tuổi nàng nên có….

Ôi! sóng mũi cao thanh tú, nhìn xuống bờ môi quyến rũ kia hồng tươi như nụ hồng buổi sáng sớm căng tràn sức sống…. Nhìn thôi cả người nóng lên hẳn

Tôi đã đắm trìm mất hồn vào người con gái tôi gặp đầu tiên khi đến kiếp này. Nàng xinh đẹp cuốn hút không thể tả được mà tôi từng thấy…. Nói thật sự đề kháng của tôi với cái đẹp luôn thấp nhất là khi nàng quá đẹp (do dại gái các bác ah!)

Thật ra ở hiện đại đâu thiếu người đẹp, trên mạng, trên TV, báo đều thấy gái xinh không sao đếm hết… Nhưng dù sao thời đại tiến bộ các cô gái luôn biết cách sử dụng mỹ phẩm và trang điểm để tạo ra nét quyết rũ hoàn hảo nó là những quả bom xxx thu hút đàn ông… Còn nàng thì không như thế nét đẹp của nàng là sự tinh tế xinh tươi nét đẹp tự nhiên mà có không cầu kì nhưng hấp dẫn tuyệt đối nếu có sự trang điểm thì nó sẽ cộng hưởng làm tôn lên nét đẹp của nàng hơn nữa thôi….

Bây giờ mà có các đạo diễn lớn chắc sẽ chảy nhỏ dãi trước nhan sắc của nàng thôi… Người đâu mà đẹp lạ đẹp lùng thế kia… Sẽ quỳ dưới chân thán phục…

Tôi mộng mị một hồi tỉnh dậy trước tiếng nói thanh lãnh và êm ái:

” Phong…Phong…. Phong tỉnh lại rồi!…

Út Chi sợ sẽ không gặp được Phong nữa… Hic…hic…

Phong đó lúc nào cũng chỉ bạn bè…. khi Phong gặp chuyện chẳng thấy mặt ai… Chỉ có Út Chi mới quan tâm và thương Phong thật thôi”. Lúc nàng nói chữ thương hơi nhỏ nhưng rất lưu luyến nhấn nhá nhìn tôi ánh mắt hơi lạ kiểu như giận người yêu vậy….

Tôi đực ra mộng bức nhìn sang em Mãi mong nàng giải vây….

Em Mãi nhìn như hiểu mở miệng nói: ” cậu chủ bị vật gì đập vào đầu khiến có máu bầm trong đầu…. Khi tỉnh dậy cậu không nhớ gì hết… Lúc nảy em cũng hỏi cậu chủ nhưng cậu chả nhớ gì cả… Chắc cậu chưa nhớ ra cô là Dì út đâu”

“Khi nghe Mãi nói tôi đực mặt ra tiếp… Sao… Dì… Dì Út ah!… Sao trẻ đẹp quá vậy… Ta xxx tình huống gì đây chứ?” Tôi thầm nghĩ rồi nghe Mãi nói tiếp….

Mãi nói tiếp: ” hay cô ở đây trông cậu chủ em chạy đi mời thầy thuốc về xem cậu sẵn báo tin ông bà chủ luôn…. Mấy hôm nay bà khóc nhòa hết cả mắt… Thấy thương bà chủ quá… Em báo tinh này chắc bà vui lắm…. ”

Nói xong nàng chay mất hút… Lẹ thiệt… Có thi chạy nàng hoán huân chắc ah…. Cặp chân ác chiến lắm đây… Tôi thầm nghĩ

Trong phòng chỉ còn tôi và nàng không gian tỉnh lặng chợt nàng cất tiếng nói phá vỡ bầu không khí hơi ngượng ngùng kia: ” Phong không nhớ Chi thật ah!… Chắc thấy chán tôi rồi nên đi đâu đó thấy em nào nên không cần tôi nữa…hu… Hu.. ”

Tôi thấy hoảng thật ah!. Mới tỉnh lại ở một nơi xa lạ chưa quen gì hết, vậy mà từ đâu xuất hiện Dì nhỏ xinh tươi thế này giờ còn nói có quan hệ mập mờ với chủ nhân trước thể xác này… Đúng là đau cả đầu mà… Thôi kệ bình tĩnh đã… “thuyền đến đầu cầu ắc sẽ thẳng”. Đều quan trọng hỏi rõ rồi tính… Tôi trấn định nhìn nàng nói:

“oan uổng cho tôi, tôi vừa tỉnh lại đã nhớ ai là ai đâu, hay Dì kể tôi nghe chuyện chúng ta trước đây đi”….”nhờ vậy mà tôi nhớ ra chuyện lúc trước”

Nàng nhìn tôi chăm chăm tôi nhìn lại ánh mắt đó như khẳng định mình nói thật một lúc sau nàng nói:

Vậy tên của Chi thì Phong biết rồi nhưng tên đầy đủ của tôi là Lê Tú Chi tên này do mẹ tôi tức bà ngoại cậu đặt nhớ đấy… Lúc tôi lên 2 tuổi gia đình gặp biến cố nên sau đó 2 năm sau tôi dọn đến sống nương nhờ gia đình chị tôi tức mẹ cậu cô hai Nhã vợ ông Kế Thừa Toại…

Tôi lớn hơn cậu 3 tuổi chúng ta chơi từ nhỏ đến lớn… Phong lúc nào cũng ăn hiếp tôi… Chả nhường người ta gì cả… Còn.. Còn…

Nói đến đây nàng ngập ngừng…. Hình như gò má hơi hơi đỏ thì phải….

Tôi hỏi nàng: “dì là dì ruột của tôi ah”

Dì cất tiếng trả lời trêu trọc: ” ko ruột thịt chắc ruột thừa ah”….

Tôi nhìn Dì hỏi tiếp: ” vậy tôi và Dì thân thiết lắm phải Ko? Tôi đã làm gì với Dì nhỏ vậy? Nếu tôi làm gì khiến gì buồn tôi sinh lỗi… Bỏ qua nha!… ” tôi cười làm hòa, tôi nói vậy thử phản ứng Dì Nhỏ ra sao…

Dì nghe đến đây không biết suy nghĩ gì càng đỏ hơn như táo chính vậy cất tiếng thở thẻ nhẹ nói: “chuyện này sao nói ra đươc… Mắt cỡ chết đi được… Chi mặt kệ Phong chỉ được nhìn quan tâm đến Chi mà thôi cắm nhìn những cô gái khác… Nếu không Chi sẽ hận Phong đó”

Nói tới đây thằng ngu cũng lờ mờ hiểu ý nàng… Chỉ là không biết có bước qua ranh giới chưa thôi…. Dù sao tôi không phải thật là Thừa Phong kẻ đã mất… Mà là chính tôi, tôi đã hạ quyết tâm sẽ kế thừa những gì hắn để lại và trân trọng những người thân yêu tôi thật lòng khiến họ hạnh phúc… Không đánh mất thứ mình muốn nữa….

Dì út sau một hồi e thẹn lại mở miệng nói tiếp: “sau này khi không có ai cứ gọi là Út hay Chi như lúc trước Phong hay gọi… Kêu bằng Dì nghe khoản cách và già quá Chi không muốn già đâu…nhất là khi ở bên Phong ”

Tôi nghe vậy cũng hiểu tâm ý của Dì nhỏ nên hớn hỉnh đùa nói: “được vậy lúc không có người khác Phong sẽ gọi bé Chi cho nhỏ tuổi mãi nhé!”

Nàng nhìn tôi rồi nói: “Phong lại trêu trọc cHi nữa rồi… Nhưng tôi thích mấy người trêu… Haha… ”

Căn phòng tràn đầy tiếng cười đùa khác hẳn vài giờ trước… Tràn ngập sức sống khung cảnh hài hòa tuyệt đẹp…. (tự sướng chút thôi vì có gái đẹp mà)

Ah quên tôi phải hỏi nàng chút chuyện về gia đình nữa chứ tuy nói mất trí nhưng phải có chút hiểu biết chứ… Trang bị không hề thừa đâu…

Tôi định hỏi tiếp về gia đình mình thì… Cánh cửa lại được mở ra lần nữa… Trời ơi không tin được vào mắt mình…

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *