Chương 10: ngạc nhiên
Chúng tôi đang đi phía sau cô người hầu và gần đến trước cổng một ngôi nhà khá là đẹp, nó nhìn từ xa cổ kính mang dáng dấp của những năm tháng xa xưa…
Bước vào cổng đã thấy hai con sư tử đang đứng được điêu khắc khá sống động đang ở hai bên, đi dọc đường thấy nền đất được lót tráng bằng gạch nung đỏ hai bên là những chậu cây cảnh được cắt tỉa khá đẹp…
Đi xuyên qua hành lang sẽ thấy đây là khu vườn trồng toàn những cây thảo dược có tác dụng trị bệnh và xen vào đó là những chậu hoa nào là cúc, thược dược, hoa hồng,…
Nó tô vẽ thêm cho khu vườn nhiều màu sắc sặc sỡ như một bức tranh thiên nhiên mà tạo hóa ban tặng cho khu vườn, đâu đó thoang thoảng mùi hương khiến con người ta khỏe ra…
Chắc do tác dụng của những cây thuốc nam kia…
Nhìn kế bên có một bàn đá và vài cái ghế đá chắc là cho chủ nhân ngoài hóng mát đây mà…
Đi về phía trước là cái hồ sen bên trong những hoa sen đang khoe sắc tươi thắm…
Nhìn toàn cảnh những thứ này chắc là do chủ nhân ngôi nhà trang trí theo sở thích gần gũi thiêng nhiên cây cỏ không thích sống ồn ào đâu, giản dị mà thanh lịch… Phong thầm nghĩ
Cô người hầu đưa chúng tôi đến một căn phòng khách rồi dạ thưa nói: mời hai vị ngồi chơi, chờ em đi kêu cô nhà em…
Dì nhỏ gật đầu nói: ưh em đi gọi cô nhà em đi…
Tôi nhìn quanh căn phòng trang trí rất đơn giản trên tường treo vài bức thư pháp chữ nôm nhìn chữ thấy nét chữ xinh đẹp nhẹ nhàng thanh thoát khí thế nhưng lại có lực chữ viết thể hiện người có phẩm dị cao là người giản dị thanh cao không màn phù phiếm….
Đó là những gì Phong biết khi nhìn vào nét chữ vì lúc kiếp trước nó có học qua. Tuy có năng khiếu nhưng muốn viết như vậy chắc từ nhỏ đã rèn chữ viết khá nổ lực và kiên trì…
Ngoài bức thư pháp thì còn vài bình cổ và một số vật dụng khác được trang trí trong phòng nhìn rất thuận mắt…
Sau khi quan sát xong tôi nhìn sang dì nhỏ cười nói: nàng hình như khá quen với người trong nhà này thì phải… Ta thấy họ khá kính nể nàng đó…
Dì nhỏ khẽ nói: đó là lẽ đương nhiên, em từ nhỏ đã là bạn của Kim Nguyệt tình cảm rất tốt coi nhau như chị em… Thường hay qua nhà chơi nên mọi người đều quen biết cả… Chàng còn thắc mắc gì không?
Phong cười: vậy ta có quen thân với Kim Nguyệt như nàng không?
Dì nhỏ liếc mắt nhìn Phong giọng hơi chanh chua nói: chàng còn hỏi? Lúc trước khi còn nhỏ chàng rất khó ưa đó. Lúc nào cũng ăn hiếp người ta, nhờ có Kim Nguyệt ra mặt dạy dỗ chàng nên chàng rất sợ Kim Nguyệt… Mỗi lần gặp Kim Nguyệt hai người đều đấu khẩu như oan gia kiếp trước, mặt trăng đụng mặt trời không thể hòa bình được….
Phong hiểu con người lúc trước là kẻ ăn chơi dở hơi nên khiến người ta ghét là bình thường rồi hỏi tiếp: vậy tính tình gay gắt thế sao nàng ta lại là hôn thuê chưa cưới của ta?
Dì nhỏ cười: chuyện này là khi hai người còn nhỏ xíu đã hứa hôn rồi…
Phong cười nói: vậy ta đến thăm mẹ vợ nàng ta có gây hắng với ta nữa không?
Dì nhỏ chưa kịp trả lời đã nghe tiếng của người khác nói: ai là kẻ luôn gây sự, ta đâu phải kẻ thích gây hắng như ai kia….
Nghe xong câu nói đã thấy thân hình đẩy của bước vào…