Posted in

Vợ Học Sinh Nghiện Sex (LL, NTR, Gangbang)

Chương 13:
Vy gắp miếng dẻ sườn thơm phức bỏ vào bát xà lách, cuốn chút rau biển, cho vào miệng nhai ngon lành, như không thấy vẻ mặt hơi bất mãn của Hiếu, bình thản tiếp tục câu chuyện.

“Khâu khó nhất là lấy lòng tin của mấy ông già. Ý đồ dâng con gái cho sếp chơi với chuyện con bé cũng tò mò khám phá chuyện người lớn thì rõ ràng rồi. Nhậu nhẹt mấy lần xong cả đám quy ước chia lịch, mỗi ngày một ông tới ‘công tác’, em đóng vai cô con gái hiền ngoan của các bố, mỗi tháng mới tụ tập ăn nhậu một lần.”

Nhìn Hiếu vừa nhồm nhoàm món đậu lông Nhật Bản, nàng gọi phục vụ cho thêm 2 đĩa đậu Nhật Bản, rồi tỏ ra dỗi hờn:

“Anh lại làm bản mặt chịu đựng kìa, không phải làm con gái là chịch chọt nhanh vậy đâu. Anh không thích cái là anh đá vô lồn em vậy hả, không ăn thua đâu, càng làm em sướng thôi hihi.”

“Kiên nhẫn mà nghe em kể nè, mỗi tối lại có một ‘ông bố’ về nhà sau khi em đi học về, xưng hô bố con ngọt xớt như trong phim á, bố em thì tránh mặt rồi nên nhà chỉ có 2 người, ‘bố hờ’ thì yêu cầu sao em chiều nấy thôi nhưng mấy ông không dám chịch em đâu.”

“Có ông thì thích em làm con gái ngoan ngồi vào lòng kể hôm nay đi học ra sao, cặc ổng để giữa hai đùi cạ cạ lên bụng. Có ông thì vừa dạy em đàn piano vừa ngồi lên cặc mà ngoáy mông. Có người mua đồ hầu gái cho em mặc, có người thì bắt em mặc đồ học sinh rồi ôm ấp sờ mó nắn bóp. Có ông còn đeo vòng chó, xích cổ dắt khắp nhà rồi đái vô miệng bắt uống hết nữa kìa”
Nhìn Hiếu vặn vẹo khổ sở ngồi trên ghế tránh cái chân của mình, Vy cười khẩy trong lòng, an ủi hắn:
“Anh suy nghĩ mà làm gì, em vốn đã là con phò dâm đãng như thế rồi. Lúc còn nhỏ em không nghĩ gì nhiều đâu, ai bảo sao thì nghe thôi, lớn lên mới thấy nghiện. Anh đã chấp nhận lấy em, phải tìm hiểu rõ quá khứ, con người và tính cách của em thì mình mới sống chung với nhau được chứ.”

“Mùa hè được nghỉ học là lúc em mệt nhất. Ngày nào cũng ở nhà ‘đợi bố về’, có khi người này vừa đi thì người khác lại tới, bướm bị xoa suốt ngày, mông bị vỗ đỏ tấy, bú cặc mỏi nhừ cả mồm, rã rời cả tay ấy. Nhưng sau 1 tuần là em quen luôn cảm giác đấy, lại thấy thèm thèm cảm giác con cặc trong mồm giật giật phun tinh đặc sệt vào họng.”

“Phải mất thêm 1 năm ‘dạy dỗ’ con gái ngoan học cách đánh đàn, thổi kèn, dọn lỗ nhị, pha cà phê, nấu ăn bị bóp bướm, đánh bài lột đồ, lau nhà phơi bướm, rửa xe hơi bằng vú, karaoke vừa hát vừa mút, ngồi nhậu banh bướm cho ‘bố yêu’ ngắm nghía thì mấy ông mới tin em không có dính gì tới xã hội đen, hay phe cánh nào khác.”

“Sau đó thì ông Tân đầu sỏ cả đám mới gạ gẫm ‘con gái cho bố chịch nhé’ thì em từ chối, lấy lí do ‘con sợ’, ‘con rất nghèo cần nơi nương tựa’. Vậy là sau một buổi ‘phụ đạo bố làm ngựa cho con gái cưỡi’ thì căn nhà ở ngoại ô đấy đứng tên bố em.”
“Sao anh im lặng thế? Em bóc vỏ tôm cho anh nhé, thử món tôm chấm mù tạt đi này, hê hê.” Nàng cười đầy ác ý khi đưa con tôm đã chấm xì dầu cho Hiếu.
“Mù tạt? Là cái gì đây? Mà bố em làm phó phòng, cũng là nhờ em đúng không?” Hiếu vừa đưa con tôm vào miệng, vừa thắc mắc cái thứ xanh lè trên con tôm là gì.

Khoái trá ngắm nhìn Hiếu trợn mắt, bóp mũi, sặc sụa ho khặc khặc, gục gặc đầu, lè lưỡi đầy dãi, đập đầu xuống bàn ặc ặc; Vy cười phá lên:
“Cay không anh yêu? Mù tạt đó. Mà anh thông minh đó, chức vụ của bố em lẫn căn nhà vừa là ‘thù lao’ vừa là chỗ tiện để ông Tân giám sát kỹ lưỡng tránh bị báo công an.”

“Khặc khặc, ặc, hic, cay khiếp, mùi xộc lên cuống mũi, nhưng mà ngon quá đi thôi. Ngon như em ấy, vừa cay không chịu nổi vừa gây nghiện luôn. Chuyện không như thằng Khánh kể gì cả. Vậy sau đó thì sao?”

“Anh so sánh vớ vẩn, chả giống nhau gì cả. Thằng Khánh là thằng ranh con ra vẻ người lớn, trẻ trâu học làm đầu gấu đầu ghe thì biết cái gì. Sau đó thì cũng chẳng có gì thú vị đâu. Đợi 2 tuần cho em bớt đau thì hết ‘bố’ này đến ‘bố’ nọ đòi làm ngựa cho em cưỡi. 1 cưỡi 1 chán thì đổi khẩu vị, 1 cưỡi 5 cưỡi 6, đến khi em có bầu thì cưới anh chứ sao.”
“Em miêu tả chán thật, theo những gì anh biết về em, thì chắc phải dữ dội, dã man, đầy bản năng chứ.” Hiếu chống tay vào cằm, nửa hơi thất vọng, nửa hài lòng vì Vy không quá đi sâu vào chi tiết.
“Phụ nữ không như đàn ông, lúc nào trong đầu chỉ có vú với lồn. Đối với phụ nữ, sự đáp ứng về tinh thần quan trọng còn hơn thể xác nhiều. Đó là lí do vì sao nhiều người có chồng liệt dương vẫn hạnh phúc chung thủy. Đàn ông các anh chỉ mong mau mau chóng chóng chọt chọt, thực ra với nữ thì hôn hít, ôn ấm, khởi động, massage 10-15 phút thật kỹ rồi mới chịch sẽ lên đỉnh được ngay tắp lự ấy.” Vy giải thích.
“Cái ciu ciu của anh ấy, nó có hơn 6000 dây thần kinh, rất nhạy cảm, ở nữ nó là cái hột le. Âm môi thì rất nhạy cảm, chứ còn bên trong cái bướm ấy, không có mấy dây thần kinh nên chỉ cảm thấy căng ra với chạm đáy thôi, vậy nên mới có câu nhất vẹo nhì tù tam trường tứ đại, cái nào ngọ ngoạy lung tung mới cảm thấy được, cái nào thẳng tắp không cảm thấy gì ngoài được lấp đầy.”
“Mà đàn ông các anh ấy, thì rất hay xấu hổ khi nói chuyện một cách đàng hoàng về chuyện tình dục, như anh đấy đang đực ra xấu hổ kìa. Chỉ có bố em là chịu khó dạy dỗ em đủ mọi thứ một cách khoa học, hệ thống, chuyện này ai mà chẳng tò mò. Các anh chỉ biết tò mò bản năng mà không chịu tìm hiểu rõ ràng. Em tò mò yêu thích môn học này thì có gì là sai đâu.”
“Mà phụ nữ ấy, ai cũng cần được quan tâm và sở hữu rất khủng khiếp. Ví dụ như em yêu mình anh thì em muốn đâm chết anh để anh thuộc về mình em thôi. May cho anh là em được hàng trăm người quan tâm nên em không đòi hỏi anh, tình yêu thì san sẻ cho anh và bố, nên em không cần phải giết anh. Sau này nếu có ai có yêu ai, thì anh sẽ biết phụ nữ họ đòi hỏi anh quan tâm 24/7, muốn anh chỉ thuộc về mình họ thôi. Anh coi phim đọc truyện nhiều chắc anh cũng thấy rồi.”
“Vậy nên, anh rất may mắn khi có được em. Hôm nay em muốn cho anh biết rõ điều đó. Hãy nhớ lấy, sau này anh sẽ nhìn lại và tự hào về lựa chọn của mình.” Vy kết luận.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *