Chap 7: Dung Thanh Độc Dược
“Đã đến lúc nên rời khỏi đây rồi.” Long Tà trầm ngâm.
Nói rồi cậu nhanh chóng theo con đường cũ rời khỏi Hoang Vu Sơn Mạch, vốn dĩ lúc đầu chỉ là Thiên Mệnh cảnh đệ nhất trọng, bây giờ câu đã là Thiên Mệnh cảnh đệ lục trọng, khác biệt vô cùng lớn. Lần này cậu trực tiếp rời khỏi. “Hoang Vu Sơn Mạch, nghe nói ở sâu bên trong thậm chí có yêu thú đạt cấp huyền giai.” Một chút suy nghĩ thoáng qua trong đầu cậu.
Long Tà rời khỏi hoang vu sơn mạch, nhưng bất chợt xuất hiện trước mặt cậu là cảnh một đám người bao vây xung quanh một cô gái, có ý định bất chính.
“Là bọn chúng…” Chỉ nhìn thoáng qua, Long Tà ngay lập tức nhận ra, đám người đó chính là đám người Ưng Bang lần trước.
“Tiểu mĩ nhân, mau bỏ khăn che mặt để đại ca ta xem dung mạo”. Tên mũi nhọn vẻ mặt dâm dê lên tiếng. Bọn chúng đang bao vây một cô gái, trên mặt che khăn, nhưng chỉ nhìn dáng vẻ bên ngoài cũng là vô cùng tuyệt mĩ. Cô gái ấy có vẻ vô cùng hoảng sợ.
“Các ngươi, mau dừng tay!” Âm thanh của Long Tà vang lên, bọn chúng có vẻ rất bất ngờ, quay đầu nhìn về phía Long Tà.
“Là ngươi!” Tên mũi nhọn mau chóng nhận tên tiểu tử lần trước. Cô gái mang khăn che mặt cũng nhìn về phía Long Tà với ánh mắt tò mò. Bọn chúng là Ưng Bang, quả thực rất có “tiếng” tại đây.
“Đừng quản hắn! Một tên vô dụng thôi.” Nói rồi hắn ta vung tay lấy khăn che mặt của cô gái.
“Mẹ kiếp!” Không phải cô gái tuyệt mĩ như hắn nghĩ, cô ấy có vết sẹo trên mặt thật sự vô cùng ghê rợn, nó kéo dài từ trán đến tận má cô gái.
Long Tà cũng nhìn thấy cô ấy, cậu ta bỗng có cảm giác vô cùng xót thương. Cô gái, thấy khăn che mắt đã bị lấy đi, ôm mặt khóc nức nở, muốn chạy đi, nhưng đã bị bọn chúng vây kín đường.
“Khốn kiếp” Long Tà thực sự nổi giận, cậu ta bộc phát sức mạnh lớn nhất, phóng về đám Ưng Bang.
“Tiểu tử, ngươi dám!” Phát hiện Long Tà phóng đến, một kẻ được cho là thủ lĩnh, có sức mạnh Thiên Mệnh cảnh đệ ngũ trọng tiến lên đón đỡ.
Rầm
Một chiêu, tên kia lập tức bị đánh bay.
Nhìn cảnh này, bọn Ưng Bang vô cùng bất ngờ, bởi chỉ tuần trước, cũng cảnh vậy, nhưng người bay đi là Long Tà. Nhưng lần này quá trái ngược đi, Bang Chủ Ưng Bang hoàn toàn không có lực hoàn thủ. Nên nhớ chỉ mới có một tuần.
Phát hiện vấn đề nghiêm trọng, thành viên Ưng Bang ngay lập tức bao vây Long Tà.
“Tất cả lên đi” Long Tà quát lên, tỏa ra khí thế.
“Thiên Mệnh Cảnh đệ lục trọng” Phát hiện cấp độ của Long Tà bọn chúng giật mình, nhao nhao trốn chạy.
Nhìn đám người mới chỉ tuần trước còn khiến mình chật vật không thôi, Long Tà nở nụ cười âm tàn.
Nhìn về phía cô gái, lúc này cô gái đã ngừng khóc. Dụt dè nhìn về phía Long Tà một chút, có vẻ muốn nói điều gì đó, nhưng rồi ngay lập tức giật mình thất kinh, ôm mặt, quay đi khóc nức nở chạy khỏi nơi này. Lòng cô bây giờ đè nặng thật sâu.
“Cô ấy, bị sao vậy?” Long Tà nhìn về phía cô gái đó, cô ấy chạy rất vội, nhưng bởi vì không tu luyện, phải mất một lúc, cô ấy mới biến mất khỏi ánh mắt của Long Tà.
“Dung Thanh Độc Dược?” Luân Hồi Thần Thú lên tiếng.
“Cái gì là Dung Thanh Độc Dược?” Long Tà nêu ra nghi vấn.
“Cô gái này bất hạnh bị trúng độc Dung Thanh Độc Dược, hơn nữa không phải ngày một, ngày hai. Độc dược đã xâm nhập vào trong cơ thể rồi. Người trúng Dung Thanh Độc Dược, ngoài bị hủy dung như ngươi đã thấy, còn mất đi khả năng nói chuyện. Tội nghiệp.” Luân Hồi Thần Thú cảm thán.
“Làm sao để giải Dung Thanh Độc Dược?” Long Tà đặt câu hỏi.
“Có 2 cách, cách 1, dùng dược phẩm chữa thương huyền giai, nhưng dược phẩm huyền giai dược lực mạnh mẽ lại là được sử dụng cho võ giả, cô gái kia chính là cô gái bình thường, nếu sử dụng có thể bạo thể mà chết. Cách thứ 2, chính là cô gái kia đột phá Thiên Mệnh cảnh đệ cửu trọng, lúc đấy cơ thể có một lần tẩy rửa tạp chất, hoàn toàn có thể loại bỏ độc dược, nhưng ngươi biết đấy, cả 2 cách… Hzz” Nói rồi Luân Hồi Thần Thú thở dài.
Long Tà nhìn về phương hướng mà cô gái biến mất một lúc, rồi quay đầu bước đi, trở về Bạch Dương trấn.
“Tiểu tử, ngươi tha cho bọn Ưng Bang?” Luân Hồi Thần Thú lên tiếng.
“Dưới tác dụng của ma khí, trong vòng hai giờ, bọn chúng xương cốt vô tồn.” Long Tà lạnh nhạt nói.
“Haha Ta biết tiểu tử ngươi mà!” Luân Hồi Thần Thú phát ra tiếng cười to.