Chap 11: Giết Hết Chúng!!
Một hang động âm u vô hạn, mặc dù chỉ vừa mới bước vào nhưng Long Tà đã nghe được tiếng khóc âm ỉ khắp chốn nơi địa ngục này. Tiếng khóc vang vọng đến tận mây xanh, là tiếng khóc trong vô vọng. Long Tà bước đi, bước chân ngày càng nặng nề, xuyên qua vô vàn nhà giam. Phía trong, những đứa trẻ run rẩy, đôi mắt ngây thơ vô tư đã không còn, thay vào đó là vẻ sợ hãi cùng cực. Bước chân Long Tà ngày một nặng nề, không còn vẻ vô tư lạnh nhạt thường ngày. Ở đây cũng không có ai canh giữ, bởi tui trẻ sức trói gà còn không chặt, nói chi đến tẩu thoát. Bọn chúng cũng không tin ai có thể đột nhập vào đây, mà lại không gây ra chút tiếng động nào chứ? Hơn nghìn giáo chúng Huyết Sát giáo không phải làm cảnh. Nếu Long Tà không có khả năng giả mạo khí tức, e đã bị chặn lại từ của khẩu.
“Nơi sâu nhất đó, có khí tức của con bé.” Bấy giờ Luân Hồi mới lên tiếng nói đầu tiên kể từ khi bước vào Huyết Sát Động Quật này.
Long Tà hơn dừng lại, nhìn về phía xa xa sâu thẳm kia.
“Tiểu Lục chắc đang sợ lắm!” Nói rồi Long Tà nhanh chóng phóng về sâu trong Cửu U ngục.
Sâu trong Cửu U Ngục, một cô bé khả ái, đang nằm trong song sắt, đôi mắt nhắm lại có vẻ đang ngủ, nhưng lông mày lại nhăn lại, mồ hôi tuôn ra dữ dội, khuôn mặt trắng bệch, toát ra nét sợ hãi cùng cực.
Long Tà chầm chậm tiến đến, nhìn tiểu Lục vẫn an bình, đôi mắt bỗng hiện lên nét ôn nhu hiếm thấy. Lúc mới trọng sinh, Tiểu Lục cô bé này, xuất hiện đầu tiên trong mắt hắn. Không khí bỗng an tĩnh lạ thường.
“Làm sao để ta có thể phá song sắt.” Long Tà nhẹ nhàng hỏi, dường như sợ cô bé sẽ thức giấc.
“Ngươi nên nhớ, ma khí có khả năng thôn phệ vạn vật. Vật chất chạm vào nó, chỉ cần ngươi đủ mạnh, có thể khiến nó biến mất mãi mãi.” Luân Hồi Thuần Thú nói nhẹ nhàng, nhưng lại giúp Long Tà khai thông nghi vấn.
Nhắm đôi mắt lại, hắc khí từ đâu bốc lên ngùn ngụt, len lỏi tiến về phía song sắt. Song sắt cứng rắn là thế. Lại nhẹ nhàng tan thành tro bụi. Long Tà chậm rãi tiến đến, nhẹ nhàng ôm lấy bé gái bất hạnh. Đến Long Tà còn thấy lạnh gáy, một đứa trẻ vô tri e rằng chứng kiến sẽ là vô tận kinh hoàng.
Cảm nhận được hơi thở quen thuộc, tiểu Lục khẽ động đậy, mơ màng mở nhẹ đôi mắt.
“Đại ca ca?” Nhìn thấy bóng hình này, tiểu Lục bỗng thấy an toàn đến lạ.
“Tiểu Lục sợ!” Bản tính đứa trẻ vẫn còn trong cô, lập tức liền nhõng nhẽo.
“Yên tâm” Bên trong đôi mắt Long Tà bỗng có một tia nhu hòa. “Ta đưa muội rời khỏi đây!”
Long Tà nhanh chóng tiến về phía trước rời khỏi Cửu U ngục.
“Vâng” Tiểu Lục ôm lấy Long Tà, lần nữa tiến vào giấc ngủ. Nhưng lần này trên mặt đã dần lấy lại vài tia hồng hào.
“Đợi đưa muội đến nơi an toàn, ta sẽ lại tiến vào, diệt sạch nơi đây!” Long Tà nhủ thầm.
“Long Tà, phía trước có người tiến vào.” Luân Hồi Thần Thú bỗng lên tiếng cảnh báo.
Long Tà nhìn về phía trước, đôi mắt sắc lạnh, hắc khí bốc lên ngùn ngụt.
Một đám người đi vào, trên mặt đầy vẻ khó chịu.
“Tiểu tử đó đi vào, vậy mà lâu như thế?” Một tên trong đám lên tiếng.
“Hừ, đợi tí nữa xử lí.”
“Hả, là ai?” Cả đám bỗng kinh hoàng khi thấy một đám hắc khí kéo đến. Chưa kịp hét thảm, cả đám bỗng tan biến trong không khí. Vậy mà nhẹ nhàng như vậy, chứng tỏ thực lực Long Tà đã tăng lên không ít.
Bỗng khắp nơi trong Huyết Sát Động Quất bỗng vang lên âm thanh âm ỉ đinh tai. Thì ra một tên đã kịp thời kích phát chức năng đặc biệt của Huyết Sát lệnh, đó là cảnh báo.
“Khốn kiếp!” Mắt Long Tà bỗng biến thành màu đỏ. Tiểu Lục cũng giật mình tỉnh dậy. Biết đã lâm vào hiểm cảnh, cô cũng im lặng, lựa chọn tin tưởng vào Long Tà.
Nhưng mặc dù vậy, cô cũng ôm chặt Long Tà hơn. Cô sợ, nơi đây là địa ngục.
Phóng ra khỏi Cửu U ngục. Những tên mập quay đầu, đôi mắt lạnh nhìn Long Tà. Đang định xuất thủ, ai ngờ từ đâu hắc khí xuất hiện, quấn lấy chúng nó. Ánh mắt bọn ác ma này bỗng nhiên kinh hoàng, hét lên thảm thiết. Long Tà lần này không nhanh chóng, giết chết chúng nữa, mà là từ từ hành hạ. Mặc dù vậy vẫn không nguôi cơn giận của Long Tà. Không thể nhẹ nhàng thoát khỏi đây rồi. Nhìn vào Tiểu Lục lúc này ánh mắt đang toát lên vẻ lo lắng. Long Tà lúc này mới hòa hoãn.
“Long Tà” Luân Hồi Thần Thú bỗng lên tiếng.
“Hả?” Thấy tên này có vẻ lạ, Long Tà cũng thấy khá hứng thú.
“Giết hết chúng!” Âm thanh lạnh nhạt của Luân Hồi Thần Thú vang lên.
Long Tà bỗng nở nụ cười mỉm. Đôi mắt ngước dậy nhìn về phía Huyết Sát Động Quật, hắc khí nghe được lệnh, nhẹ nhàng phát tán ra bay về phía đó. Tàn sát.. bắt đầu..