Posted in

Vận Đỏ

Tôi lấp kín âm hộ Vân Nhu bằng một cảm giác thoả mãn sung sướng tột độ… Bao kỉ niệm ân ái hoang lạc của tôi và nàng ùa về như mới hôm qua. Nó lại tuyệt vời như vậy. Tôi hít hà bắt đầu đẩy người ra vào từng chút từng chút bù đắp sự trống vắng cho Vân Nhu.

Một thân hình mềm mại khác áp sát, ôm ghì lấy tôi. Tôi đón lấy chiếc lưỡi nhỏ của Ngọc Nhi mà hôn đắm đuối. Tôi đặt tay lên bầu vú căng tròn của nàng, mân mê xoa nắn qua lớp vải mỏng cảm giác thật mê ly không muốn rời…

– Ôi… Em… thèm anh lắm… – Ngọc Nhi mê mang cắn bờ môi tôi nói.

– Ngọc Nhi của anh… thèm anh… hay thèm cái gì của anh ?!

– Cái gì cũng thèm hết… – Nàng hấp tấp hôn rít lấy môi tôi.

Quả thật suốt sáu tháng qua, vì sợ động đến vết thương của tôi, Vân Nhu và Ngọc Nhi đều nén nhịn nhớ nhung của mình. Chỉ có tôi là được hai nàng nhẹ nhàng dùng miệng chăm sóc giải tỏa…

– Ưm… Anh hôn ngực em đi… – Ngọc Nhi đứng lên, áp ngực vào mặt tôi.

Tôi vùi mặt vào hai bầu vú căng tròn lộ ra dưới vạt áo mở rộng hờ hững. Hai đầu nhuỵ hoa của nàng đã săng cứng ray rứt trong miệng tôi. Đầu lưỡi tôi đánh lên mẩu thịt mềm mại thơm ngon trong miệng, cảm nhận cơ thể Ngọc Nhi run rẩy.

– Ưmmm…

Tôi ngậm lấy đầu nhũ hoa đỏ hồng xinh xắn của Ngọc Nhi mà mút… Cơ thể nàng run rẩy không kềm chế nổi. Hai bầu vú nàng ưỡn căng lên, đưa qua đưa lại đón lấy miệng tôi…

– Ôi… Uwmmmm….

Vân Nhu sướng ngất ngây, bàn tay nàng rối rít day day mồng đốc nhỏ giữa hai mép âm hộ căng cứng của nàng không ngừng đón nhận dương vật tôi ra vào. Cơ thể nàng không ngừng giật nảy từng đợt báo hiệu một cơn cao trào. Tôi rời khỏi Ngọc Nhi, ngã người nằm sấp lên Vân Nhu đón lấy hai bầu vú căng tròn của nàng mà hôn hít say mê. Bên trong nàng như bùng nổ, tuôn trào không ngớt…

– Uwmmm… Anh ơi… Em sướnggggg….

Tôi vuốt ve cơ thể Vân Nhu, hôn rít lấy đôi môi mềm mại run rẩy của nàng. Tôi bí mật nói nhỏ vào tai Vân Nhu, nàng hơi sững người rồi che miệng cười khúc khích. Tôi rời khỏi người Vân Nhu, dương vật căng cứng bóng nhẫy nước dựng đứng trước ánh mắt nóng bỏng của Ngọc Nhi.

– Nhi của anh… Lại đây nào…

– Anh này… Kì cục quá… – Ngọc Nhi toan phải đối.

Nàng bị tôi ép đứng hai tay chống vào tựa lưng ghế ngay trên đầu Vân Nhu. Tôi giở chân nàng rộng ra hai bên… Từ sau lưng Ngọc Nhi, tay giữ chặt bờ eo nhỏ của nàng, tôi chèn dương vật vào hai mép âm hộ nàng đẩy mạnh.

– Uwmmmm…

Ngọc Nhi há hốc rên lớn. Tôi giữ chặt bờ eo nhỏ của nàng, thúc dương vật vào âm hộ nàng thật nhanh, thật mạnh để cặp mông tròn trịa không ngừng phát ra tiếng chan chát phản đối.

– Vân Nhu… Em… Trời ơi… Ư…

Ngay lúc này, Ngọc Nhi rùng mình sương sướng vì một cảm giác khác… Nàng cũng không ngờ Vân Nhu bên dưới mình lại đón lấy hai bầu vú nàng mà vò nắn, còn ngậm lấy hai đầu núm nhạy cảm mà mút mút say mê.

– Ôi… Hai người… Uwmmm… Ôi… đáng ghét…. Ôi…

Ngọc Nhi hai tay bấu chặt trên đầu sofa, rên rỉ ngất ngây. Nước bên trong nàng tuôn trào báo hiệu một cơn cao trào đến sớm hơn bình thường. Hai chân Ngọc Nhi muốn nhũng ra… Tôi kéo vạt áo dài của nàng lên cao, lộ ra toàn bộ cặp mông tròn trịa ửng đỏ. Tay tôi vòng bên dưới bụng nàng, giữ dương vật sâu bên trong nàng. Tôi mang theo cả cơ thể mềm oặt rũ rượi của Ngọc Nhi, xoay người ngồi xuống sofa bên cạnh Vân Nhu.

– Uwmmmm…

Ngọc Nhi cắn môi thật chặt vẫn không ngăn được tiếng rên rỉ. Nàng theo hai bàn tay tôi hỗ trợ, bờ lưng đưa về phía tôi bắt đầu ưỡn ẹo để dương vật đi ra đi vào.

– Em cũng muốn… Chị…

Vân Nhu cắn môi đứng lên đến trước Ngọc Nhi… Ngọc Nhi đang trong cơn say tình sung sướng, ôm choàng cơ thể Vân Nhu, há miệng ngậm lấy đầu nhũ hoa đỏ hồng mà mút…

– Ôi…. Uwmm….

– Ây da… hai người… lại… hợp nhau như vậy ah… – Tôi hít hà sung sướng, hai tay bợ đỡ dưới mông Ngọc Nhi để giúp nàng tăng nhịp lên đều đều.

– Hi hi… coi chừng… sau này… em và chị Nhi không cần anh nữa đó… – Vân Nhu vờ ôm đầu Ngọc Nhi, nhìn tôi trêu chọc.

– Uwmmm… Em… không cần… Nhưng chị… cần ah…. Ôi… Uwmmm… – Ngọc Nhi ôm chặt Vân Nhu, nhắm mắt rên rỉ.

– Chị này… không hợp tác gì hết… còn mê trai như vậy… Hi hi…

– Uwmmm… chị không mê trai… chỉ mê Phong thôi… Hi hi… Ôi… Anh ơi…

– Ahhh…

Ngọc Nhi sung sướng ngất ngây thiêm thiếp ngã người nằm tựa vào tôi, nàng kéo hai bàn tay tôi đặt lên ngực mình để tôi vuốt ve xoa nắn nó… Tôi nhắm mắt tận hưởng cơn đê mê tuyệt vời này. Dương vật từ từ mềm lại tuột ra khỏi cử mình Ngọc Nhi mang theo dòng nước trắng đục.

Không biết qua bao lâu, tôi từ trong mơ màng tỉnh lại. Tôi nhận ra mình đang nằm trên sofa, trái phải hai thân thể mềm mại vẫn mặc chiếc áo dài trắng nhàu nát… Vạt áo mở rộng để hai cặp vú căng tròn mát rượi đè ép lên ngực tôi… Ôi, tôi yêu đến chết cảm giác này… Sự chật chội lại sung sướng đến như vậy ah.

Tôi chỉ hơn 18 tuổi nhưng dường như đã đạt được những điều đáng mơ ước nhất của một đời người. Tôi không còn mong muốn gì hơn, chỉ mong những ngày tháng yên bình này kéo dài mãi mãi.

“Tin tin…” – Tiếng chuông cửa vang lên.

– Cái quái gì ah ?!

Tôi làu bàu khó chịu. Vân Nhu và Ngọc Nhi cũng dụi mắt nhỏm dậy… Hai nàng đi vào phòng ngủ chung của ba đứa, vẫn mặc nguyên bộ áo dài nhăn nhúm lồm cồm bò lên giường, lười nhác nằm xuống ngủ tiếp. Nhìn chiếc giường Queen size êm ái và hai cặp mông tròn trịa lồ lộ ra như mời gọi, tôi chỉ hận không thể nhào lên giường tiếp tục mở ra một cuộc chiến mới…

“Tin… Tin…” – Chuông cửa lại reo lên.

– Con bà nó…

Tôi nghiến răng văng tục, khép hờ cửa phòng ngủ, mặc lại chiếc boxer short khoác thêm cái áo bước ra ngoài…

“NGẠC NHIÊN CHƯA ?!” – Cửa vừa mở, một tiếng hô đồng thanh thật lớn làm tôi giật bắn cả mình.

Tôi há hốc không tin nổi vào mắt mình. Không ngờ trước mặt tôi là ba gương mặt quen thuộc thân thương… Thằng Phương, chị Vi và Ngọc Trâm. Ba người lại xuất hiện trước cửa nhà tôi tại thành phố Melbourne, Australia.

Thấy tôi còn sững người môi mấp máy không nói nên lời, Phương bước tới đấm lên vai tôi một cái đau điếng, cười nói:

– Cái gì mà mày trừng trừng không nói tiếng nào vậy ?! Bọn tao không thể qua Úc thăm bọn mày sao ?!

Tôi cười ha hả nhào tới ôm thằng Phương, lại quay qua khoát vai hai bà chị, kéo vào nhà…

– Ha ha… Được quá chứ… Trời ơi… Mẹ ơi… Sao mày và chị Vi không báo trước ?! Để bọn tao đi đón… Còn chị Trâm nữa… Không phải hai bữa trước Ngọc Nhi mới gọi video call cho chị sao ?! Còn chơi trò bí ẩn ha…

– Hi hi… Chị nói ra thì chị Nhi sẽ không cho chị đi đâu… – Chị Ngọc Trâm cười tít mắt. – Chị Nhi đâu ?! Vân Nhu đâu rồi ?!

– À… hai người… đang ngủ ah. – Tôi hơi ấp úng nói.

– Nói ra thì còn gì là bất ngờ chứ ?! – Chị Vi xoa xoa đầu tôi, nói. – Hai tháng trước là ba đứa đã lên kế hoạch rồi… Nghỉ hè là bung ngay… Lần này nhờ anh Phương có người chú bên này bảo lãnh mới đơn giản như vậy ah…

– Tốt quá rồi. Ba người qua đây được bao lâu ?? – Tôi hỏi.

– Hai tháng nha… Có phiền em và bà lớn bà nhỏ sinh hoạt không đây ?! Nếu phiền thì bọn chị ra ngoài ở… – Chị Vi cười tủm tỉm nói.

– Dẹp ngay ý nghĩ đó đi… Phiền cái gì chứ ?! Tụi này có làm gì cũng đóng cửa phòng lại nha… – Tôi chợt nhìn về phía chiếc sofa da còn vết ẩm ướt, chị Ngọc Trâm lại không thấy cứ ngã người ngồi lên còn nhúng nhúng.

Phương khệ nệ xách hai cái vali lớn vào nhà. Nó đặt xuống, nhìn quanh quẩn nói:

– Ba đứa tao ngủ ngoài này cũng được… không sao !

– Không, anh và chị Vi thôi… Em có người để đòi nợ nha… – Chị Ngọc Trâm cười tủm tỉm nhìn tôi.

Tôi nghe lời chị nói đầu óc còn đang lâng lâng, không để ý chị Trâm lén lút bước lại cửa phòng ngủ, hé cửa đưa đầu vào nhìn.

– Chị Hai… Chị…

– Á…

– Ngọc Trâm… em… em… sao em ở đây ?!

– Cái đó là áo dài cấp ba của em mà… Hu hu… Chị đem nó qua đây để… để…

– Xuỵt… Im ngay…

HẾT.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *