Posted in

Vận Đỏ

Phần 27: Động phòng hoa chúc

Khi các bạn về hết tôi mới chợt nhớ ra chiếc xe máy mình còn để lại trường. Nhà trường không giữ xe qua đêm… Dù Vân Nhu muốn đi theo, nhưng tôi kiên quyết để nàng ở lại nhà, đón taxi đi một mình. Tôi muốn sau khi lấy xe, liền tạt qua nhà cô Ngọc Nhi lấy ít quần áo và nhắn gửi cô rằng cuối tuần này tôi không về nhà. Dù sao chuyện về ba ruột của Vân Nhu trước mắt không thể nói ra… Tôi không muốn cô Ngọc Nhi và Vân Nhu không thoải mái khi gặp gỡ nhau.

Đến lúc tôi quay lại nhà Vân Nhu đường phố đã lên đèn. Vẫn là quản gia mở cửa, còn nhắc nhở tôi lên gọi Vân Nhu xuống ăn tối. Nàng một mực chờ tôi quay lại, nằm trên giường ngủ thiếp đi lúc nào không biết. Tôi rón rén bước đến giường, thật nhẹ nhàng ngồi xuống thì Vân Nhu đã cựa mình tỉnh dậy… Nàng dụi dụi hai mắt, nhìn tôi hỏi:

– Ôi ! Anh vừa về sao ?! Tối như vậy rồi mà sao anh không bật đèn ?!

– Anh sợ bật đèn em không ngủ được… – Tôi cười tủm tỉm nói.

– Hi hi… Anh đoán sai rồi. Tắt đèn em mới không ngủ được nha. Tối nay, không chừng người mất ngủ là anh đó… – Vân Nhu che miệng cười.

– Ha ha…

Tôi giở giọng cười gian tà, hai mắp híp lại, lưỡi liếm liếm quanh khoé miệng như một con mèo đứng trước đĩa cá rán ngon lành, gầm gừ:

– Tối nay không phải mình anh mất ngủ đâu… Anh sẽ làm cho em thức đến sáng… Hắc hắc…

Vân Nhu cắn môi mặt thoáng đỏ ửng, nàng choàng tay qua cổ tôi, chồm đến cắn nhẹ lên bờ môi tôi, nói khẽ:

– Tối nay… vì anh… còn ba người nữa cũng… không ngủ được.

– Ai ?!

Tôi chưng hửng ngạc nhiên hỏi, trong đầu liền nghĩ đến cô Ngọc Nhi, chị Ngọc Trâm… và chị Vi. Liền lắc đầu cho rằng không hợp lý!

Nhìn vẻ mặt ngơ ngác của tôi, Vân Nhu bĩu môi, nói:

– Thì Xuân, Ngọc, còn Hải Yến… chứ ai nữa…

– Ặc… Em… em biết luôn hả ?! – Tôi gãi gãi đầu, mặt có chút ê ê lúng túng hỏi.

– Hừ… Sao không biết… – Vân Nhu liếc xéo tôi một cái đứt nửa người. – Trong mấy bàn tay đó… còn có một cái là của em…

– Hả ?! Rõ ràng là…

Tôi ngây người cười khổ. “Ây da… Thật là thằng em dài quá cũng khó kiểm soát nha!” Tôi chỉ nghĩ thoáng trong đầu, còn lâu mới dám nói ra. Tôi cười tủm tỉm, nâng cái cằm xinh xắn đang giận dỗi cúi gằm của nàng, hỏi:

– Vậy, tại sao em không ngăn mấy bạn lại ?!

– Em… Em biết anh thích mà… Cái mặt cứ nghệch ra… Đáng ghét. – Vân Nhu chu ỏng đôi môi cong, phụng phịu nói. – Với lại… thật sự là… nói ra sẽ làm các bạn rất xấu hổ đó.

– Thôi ! Vậy ai mất ngủ thì kệ đi… Hai đứa mình tính chuyện động phòng tối nay được không ?!

Tôi luồn tay vào váy Vân Nhu, vuốt ve cặp đùi thon dài của nàng. Nàng khẽ đẩy tay tôi ra, mặt đỏ ửng lí nhí nói:

– Em đói rồi… Phải cho em ăn… còn lấy sức động phòng chứ ?!

– Ah… Nhắc đến anh cũng thấy đói nha… Đi, đi xuống ăn thôi.

Bữa tối.

Tôi mất mười phút diễn giải với bà quản gia về bảo vệ môi trường sống của loài người, trẻ em Châu Phi còn đói nhiều, phung phí thức ăn là tội lỗi… Cuối cùng thì bữa tối của chúng tôi mới tạm gọi là giống người ta một chút. Bốn món mặn, hai món xào, một món luộc, một món canh…
Có lẽ vì buổi trưa cả bàn thức ăn bị đám bạn dọn sạch, nên bữa tối hai đứa tôi ăn rất ngon. Tôi mời bà quản gia ngồi xuống ăn cùng, nhưng bà ta dứt khoát từ chối. Đúng là kiểu nguyên tắc gia đình trưởng giả chán phèo như mấy bộ phim Hàn Quốc ah.

Sau bữa tối, tôi và Vân Nhu đều tắm rửa sạch sẽ, khoác lên người hai chiếc áo choàng lông mềm mại… rồi ngồi cùng nhau xem một bộ phim tình cảm. Dù quyết định đêm nay là đêm động phòng… Nhưng có nhiều chuyện nên xảy ra một cách tự nhiên, đặc biệt đây là lần đầu tiên của Vân Nhu. Tôi không muốn nàng cảm thấy gượng ép.

Tầng một căn nhà có ba căn phòng, thì hai cái là phòng ngủ của cô Huyền và Vân Nhu… Còn căn phòng thứ ba thật bất ngờ là một cinema thu nhỏ. Mẹ Vân Nhu không thích xem truyền hình bình thường như bao bà mẹ khác. “Muốn tin tức thì đọc báo mạng, còn xem phim giải trí thì tại sao phải ngồi chờ quảng cáo…” Nguyên văn lời mẹ Vân Nhu nói được nàng kể cho tôi nghe như vậy.

Hắc hắc… Cái này lại rất hợp tính tôi nha. Tôi thù ghét gameshow và phim Ấn độ… Thù ghét đến mức tôi có thể unfriend Facebook ngay lập tức với bất cứ thằng bạn nào khi phát hiện nó thích hai món này.

Màn chiếu 300 inch phủ kín bức tường, quanh vách đều dán cách âm, dàn loa chạy dọc sát trần, hai bộ ghế da bật nghiêng gác chân thoải mái như ghế máy bay hạng thương gia… Đây có thể nói là tiện ích mà cá nhân tôi thích nhất trong cả căn nhà này.

– Um… Um…

Vân Nhu chồm qua, đưa một muỗng trứng cá hồi Nauy đến trước miệng tôi, còn um um như dỗ em bé. Tôi há miệng đón lấy, nhấp thêm một ngụm rượu vang trắng, chép chép miệng thưởng thức vị tanh tanh giòn tan trên đầu lưỡi… Tựa lưng ra ghế cả người thư thái trong cảm giác mềm mại thoang thoảng mùi da Italy. Thật tuyệt vời ah. Tuyệt vời đến mức làm hư cả người.

“Uwmmm…”

Vân Nhu cầm ly rượu vang, hớp một ngụm mà đôi mắt to tròn vẫn nhìn chằm chằm lên màn hình… đang chiếu cảnh tượng một nam một nữ diễn viên trần truồng nằm đè lên nhau nhấp nhô rên rỉ. Tôi lén quan sát Vân Nhu mà nàng không hề hay biết… Nàng mãi tập trung vào cảnh tượng kia đến mức vô thức cắn nhẹ lên bờ môi, hai gò má cũng đỏ ửng lên xinh đẹp không tả nổi. Bất chợt phát hiện tôi đang nhìn mình, Vân Nhu ngượng đỏ mặt xấu hổ gắt lên:

– Anh này… mở phim gì kì cục vậy ?!

– Ha ha… Là “Người hầu gái” nổi tiếng Hàn Quốc nha… Ủa, là phim của mẹ em nha… Làm sao anh biết được ?!

“Uwmmm…” – Lúc này, cô hầu gái leo lên người ông chủ, hì hục cưỡi hăng say.

– Trời ơi… Phim này kì quá đi… Anh tắt đi được không ?! – Vân Nhu che mặt, xấu hổ không nhịn nổi nữa.

Tôi cười tủm tỉm, đặt ly rượu xuống bàn, bước qua đứng bên ghế nàng. Giở nhẹ hai bàn tay Vân Nhu ra… Mặt nàng đỏ bừng, ánh mắt nhìn tôi như oán trách. Tôi nắm tay bàn tay nhỏ nhắn mát rượi của nàng từ từ cho vào trong lớp áo choàng của mình. Vân Nhu cắn nhẹ bờ môi nhìn lên tôi, bàn tay nàng nhẹ nhàng vuốt ve những múi cơ nổi cộm trên bụng tôi. Tiếng rên rỉ ư ử của nữ diễn viên kia vẫn vang vang bên tai, nhưng âm thanh đó giờ đây lại làm tim hai đứa đập rộn ràng thật nhanh. Áo khoác trên người tôi lỏng dần, rơi xuống chân… Cả người tôi trần truồng đứng trước Vân Nhu làm mặt nàng đỏ gay gắt. Nàng áp mặt lên bụng tôi, gò má nàng nóng rang ngượng ngùng không chịu nổi. Hơi thở ấm áp của nàng làm dương vật tôi tỉnh giấc từ từ nhỏm dậy ngạo nghễ.

Trần truồng đứng trước người con gái mình yêu và đón nhận ánh mắt vừa ngượng ngùng vừa mê say của nàng lướt trên cơ thể mình cảm giác thật kì lạ… Một chút sương sướng, một chút hoang dã và còn lại là tràn trề sự tự tin mãn nguyện. Vân Nhu hơi thở mỗi lúc một nhanh, nàng chậm chậm hôn lên bụng tôi, từng múi cơ săn chắc đều được nàng chăm sóc hôn lên nhẹ nhẹ… Bàn tay nàng nâng niu vuốt ve hai bìu dái săn chắc của tôi, nhẹ nhàng vuốt ve dọc thân dương vật căng cứng của tôi… Rồi chậm chậm cúi gương mặt đỏ ửng xuống.

– Ah…

Ôi! Tôi nhớ da diết cảm giác tuyệt vời này ! Đôi môi thân thương của nàng căng lên hết mức đón lấy đầu dương vật tôi. Chiếc lưỡi nhỏ của nàng thật ấm áp không ngừng vờn quanh tắm ướt quanh đầu nấm làm tôi rùng mình. Bốn tuần luyện “Hạnh phúc Gia đình” có tiến bộ rõ rệt nha… Tôi hít hà sung sướng nhìn xuống hai gò má Vân Nhu ửng đỏ khi đôi môi nàng căng ra hết mức nuốt dương vật tôi vào thật sâu…

– Ôi… Nhu của anh giỏi quá…

Tôi xuýt xoa, tay đưa lên vén mái tóc đen óng của Vân Nhu ra sau vành tai lộ ra gương mặt kiều diễm ngượng ngùng của nàng. Đôi mắt to tròn của nàng nhắm lại, hàng mi cong vút khẽ rung động khi miệng nàng không ngừng ngậm mút dương vật tôi đến căng bóng ướt đẫm… Tôi há hốc sung sướng nhìn Vân Nhu. Không chút miễn cưỡng, nàng đang hôn dương vật tôi với tất cả tình yêu và khao khát. Nàng cúi xuống nuốt nuốt sâu đến tận cùng, rồi nâng đầu lên để đôi môi ẩm ướt trượt dài trên thân dương vật gân guốc cứng như sắt đá của tôi. Cơn sướng khoái làm tôi rùng mình mấy đợt…

– Ôi ! Nhu ơi…

Tôi nâng mặt Vân Nhu lên. Nàng cắn môi có chút bẽn lẽn nhìn dương vật tôi như nuối tiếc. Tôi kéo Vân Nhu đứng lên, đặt lên môi nàng một nụ hôn, tìm đến chiếc lưỡi nhỏ nhắn của nàng mà say mê cuốn lấy nó. Tay tôi chậm rãi cởi chiếc áo khoác của Vân Nhu, để nó rơi xuống sàn nhà… Tôi ôm ghì lấy cơ thể trần truồng hừng hực khao khát của nàng mà vuốt ve mơn trớn.

– Ư…

Vân Nhu vít chặt lấy cổ tôi không buông, hai chân nàng nhướng cao hết cỡ để dán chặt bờ môi lên miệng tôi. Hai tay tôi bợ lấy cặp mông tròn trịa của Vân Nhu, đặt nàng ngồi lên chiếc ghế da.

– Em ngồi xuống đây đi…

Rời đôi môi ẩm ướt háo hức của Vân Nhu, tôi để nàng nằm ngửa ra lưng ghế, giở cao hai cánh tay nàng bắt chéo trên đầu… Cả cơ thể loã lồ hoàn mỹ tuyệt đẹp của Vân Nhu phơi bày trước mắt tôi làm tim tôi đập loạn nhịp. Hai bầu vú nàng thật tròn thật lớn vung cao lên để hai núm đỏ hồng xinh đẹp phập phồng hồi hộp chờ đợi tôi.

– Kiên nhẫn xíu nha…

– Ư…

Vân Nhu gương mặt đã đỏ hồng, hai mắt vừa ngượng vừa vui dõi theo tôi. Tôi cầm ly rượu vang lên, cười tủm tỉm đưa tới… khẽ nghiêng ly, rót nhẹ lên đôi môi đỏ hồng hổn hển của nàng… Thật chậm rãi, tôi cúi xuống đưa lưỡi liếm lấy dòng rượu chảy dài xuống cổ nàng, rồi hướng lên trên mà trám kín lấy đôi môi mềm mại của nàng mà hôn thật sâu. Hương rượu nồng nàn như hoà quyện vào đôi môi mềm mại của Vân Nhu làm tôi tan chảy. Tôi tìm đến chiếc lưỡi nhỏ ngọt ngào của nàng mà cuốn lấy nó mê say.

– Ư…

Rời đôi môi đỏ ửng khao khát của Vân Nhu, tôi tiếp tục cầm ly rượu giơ lên cao. Nàng thổn thức ưỡn người lên đón lấy những giọt rượu trong vắt tung toé trên hai bầu vú no tròn. Tôi cúi thấp xuống, vùi mặt vào giữa hai bầu vú căng tròn mềm mại của nàng… Chiếc lưỡi nóng của tôi vét dọc theo khe trũng sâu hun hút, vét khô những giọt rượu nồng nàn thơm ngát. Hai bàn tay tôi mân mê mơn trớn, lưỡi tôi thèm thuồng liếm khắp hai bầu vú tròn trịa, rồi há miệng ngậm lấy núm vú đỏ hồng săng cứng của nàng mà mút mút say mê.

– Uwmmmm…

Vân Nhu hai tay vẫn giữ nguyên qua đầu, mặt nàng đỏ ửng say men tình, ưỡn ngực dâng trọn hai bầu vú cho tôi ngấu nghiến. Nằm úp người trên cơ thể trần truồng vặn vẹo hừng hực của Vân Nhu. Những ngón tay tôi vờn vờn trên đầu nhũ hoa xinh xắn của nàng, rồi kẹp lấy nó mà vê vê tròn tròn… Miệng tôi ngậm kín lấy đầu nhũ còn lại, mút mút nó vào miệng thật sâu như vắt cạn hương rượu còn sót lại. Vân Nhu rên rỉ chết ngất,
cặp đùi thon dài của nàng mở rộng ra hai bên… hạ thể nóng hừng hực ướt đẫm không ngừng ưỡn ẹo cọ cọ vào dương vật tôi không chịu nổi. Chưa bao giờ tôi thấy nàng khao khát cuồng nhiệt như vậy…

– Yêu em đi anh… Uwmmm… Ôi…
Vân Nhu như một con mèo nhỏ khát sữa… Nàng cầm lấy dương vật tôi cọ cọ vào giữa hai mép âm hộ nhoè nhoẹt, đôi môi khao khát ngậm kín lấy miệng tôi mà nỉ non rên siết… Ôi! Phụ nữ ngày rụng trứng nha ! Đây là lúc bản năng con cái mạnh mẽ nhất bên trong nàng trỗi dậy. Màn dạo đầu của tôi dù chưa hoàn tất cũng đủ làm ngọn lửa bên trong Vân Nhu hừng hực cháy bỏng. Những ngón tay nhỏ nhắn của nàng lại đang mạnh mẽ tóm chặt dương vật tôi cố dồn nhét vào âm hộ khao khát của mình. Tôi nương theo, đẩy người tới chậm chậm…

– Ôi….

Bên trong nàng thật chặt, dù tôi đã một lần khám phá đến bên ngoài đích đến… Bây giờ lại đem cho tôi cảm giác khít khao bỡ ngỡ như ban đầu. Ôi ! Vân Nhu của tôi thật là nhiều nước nha. Thành âm đạo nàng như trán sẵn một lớp trơn nhẵn đón chào tôi… Từng phân đi vào trong nàng mang cho tôi cảm giác tuyệt diệu không thể tả xiết. Hơn 2/3 đoạn đường, tôi một lần nữa chạm đến bức rào ngăn cản… Vân Nhu mở đôi mắt to tròn xinh đẹp nhìn lên tôi một cách mê ly chờ đợi. Ánh mắt của nàng không mang theo chút lo lắng sợ hãi nào, mà chỉ chan chứa hạnh phúc chờ mong. Tôi yêu đến chết ánh mắt này… Tôi hít sâu một hơi, thúc sâu vào người nàng.

– Ư…

Vân Nhu chỉ ư một tiếng nhỏ… Tôi xuýt xoa kềm nén cảm giác sung sướng râm ran chạy khắp cơ thể. Tôi dán chặt hạ thể vào giữa cặp đùi mở rộng của Vân Nhu, giữ nguyên dương vật trọn vẹn trong người nàng, nằm lên cơ thể nàng mà hôn rít lấy bờ môi run rẩy của nàng.

– Em đau lắm không ?!

Vân Nhu lắc lắc đầu, đôi môi hé mở run run cố mỉm cười đón lấy nụ hôn của tôi. Tôi yêu thương hôn môi nàng, lên hai gò má tái nhợt đau đớn, lại hôn lên khoé mắt ươn ướt hạnh phúc của nàng. Tôi bắt đầu tiến vào quá trình xoa dịu cơn đau cho Vân Nhu. Hai tay tôi vuốt dọc mơn trớn khắp cơ thể nàng, rồi xoa bóp hai bầu vú no tròn tuyệt đẹp của nàng. Tôi gập người xuống thật thấp vục mặt hai bầu vú nàng mà ngậm mút say mê. Hai bàn tay nàng vuốt ve lưng tôi, đan vào mái tóc rậm rạp của tôi mà ghì chặt.

– Ư… Ôi… Đừng cắn em… Ư – Vân Nhu nhìn xuống ngực nài nỉ.

– Em sẽ thích mà…

Tôi dùng hàm răng mình nhây nhây hai đầu nhũ hoa xinh xắn của nàng. Chúng thật nhỏ, mềm mại lại từ từ cứng lên ray rứt trong miệng của tôi. Tôi luân phiên trêu chọc hai đầu nhũ hoa của Vân Nhu đến lúc chúng đỏ rực nức nở…

– Ưm… Ôi…

Vân Nhu ưỡn cong người đón nhận cái miệng tham lam của tôi gặm nhấm hai đầu nhũ hoa nàng. Cặp đùi nàng quắp chặt lấy hông tôi, như muốn giữ tôi mãi mãi bên trong người. Tôi úp mặt vào cổ Vân Nhu, hạ thể bắt đầu chậm chậm nhấp nhỏm vào thật nhẹ nhàng. Tiếng rên rỉ nỉ non nàng vang bên tai tôi thật khẽ lại như một điệu nhạc du dương đến từ thiên đường.

– Uwmmm… Ôi…

Tôi chống hai tay nhỏm người dậy, nhìn xuống gương mặt ửng hồng thiêm thiếp đê mê của Vân Nhu mà lòng dâng lên một nỗi yêu thương vô hạn. Tôi nhìn xuống hạ thể mình quan sát khúc thịt căng bóng trơn nhẫy của mình không ngừng trơn tru ra vào lấp căng hai mép âm hộ ửng đỏ của Vân Nhu. Không kềm được cơn sướng khoái, nhịp độ của tôi tăng lên từ từ… Vân Nhu hai bàn tay nhỏ cứ bấu chặt vào cánh tay tôi mà há hốc rên rỉ.

– Uwmmm… Anh ơi… Ôi…

Nghe Vân Nhu rên siết mỗi lúc một mãnh liệt. Tôi nghiến răng thúc dương vật mình thật nhanh… Cơ thể Vân Nhu chợt ưỡn cong lên, hai chân nàng quắp chặt hông tôi mà siết chặt… Chặt đến nỗi tôi nghe khớp xương mình ken két muốn gãy vụn. Oh! Nhu bé bỏng của tôi thật mạnh ah.

Tôi đổ ập lên người nàng, cảm nhận hạ thể nàng co thắt tuôn tràn mà khổ không chịu nổi… Tôi nghiến răng kềm chặt cơn sướng khoái của mình… Vân Nhu đang kỳ rụng trứng ah ! Thắng hay thua chỉ vài giây này thôi ! Cơn cao trào của nàng như dài vô tận. Hai chân nàng cứ ghì chặt hạ thể tôi không buông làm tôi khổ muốn chết đi sống lại ah… Đến lúc Vân Nhu lim dim, hai chân buông thỏng rã rời. Tôi liền vùng dậy, ngay lập tức lấy dương vật ra khỏi người nàng….

– Ahh….

Tôi hít hà sung sướng nhìn từng dòng tinh dịch ồ ạt tung toé trên bụng Vân Nhu… Sướng phát điên ah ! Tôi xuýt xoa cọ cọ đầu nấm lên bờ mu phơn phớt lông tơ mềm mại của nàng, để dương vật giật giật xuất tinh ra đến giọt cuối cùng.

Nằm lên cơ thể trần truồng thiêm thiếp tê dại của Vân Nhu, tôi đùa nghịch mơn trớn hai bầu vú tuyệt đẹp mê người của nàng. Vân Nhu nhìn ngón tay hư hỏng của tôi không ngừng miếc miếc đầu nhũ hoa ửng đỏ của nàng… Nàng chồm qua cắn nhẹ lên môi tôi, rít khẽ:

– Ư… anh hư lắm… làm em hư theo anh…

– Vậy… có sướng không ?! – Tôi thì thào hỏi trên đôi môi mềm mại của nàng.

Vân Nhu dúi mặt vào cổ tôi, gật gật đầu. Vai tôi chợt truyền đến cảm giác ấm nóng, cơ thể nàng run rẩy nhẹ nhẹ.

– Sao vậy ?! Sao em khóc ? Em còn đau sao ?!

Nàng sụt sùi thật khẽ, lắc lắc đầu. Vân Nhu nghẹn ngào một chút, rồi mỉm cười nhìn tôi nói:

– Em nói anh không được cười em nha…

– Ừ…

– Khi còn nhỏ… Nhiều lần em suy nghĩ về lần đầu tiên của mình sẽ xảy ra như thế nào… Trong đầu em lúc nào cũng tưởng tượng ra những cảnh tượng lãng mạn… lúc thì trên đỉnh núi, rồi bên bờ biển… còn… còn trên một quả kinh khí cầu bay thật cao… thật cao trên trời… Hi hi… – Vân Nhu che gương mặt đỏ bừng, cười nắc nẻ.

– Vậy… thực tế khác xa rồi… Sao em không nói với anh trước… – Tôi hơi nao nao lòng, nói.

– Không. Đó chỉ là những suy nghĩ hão huyền lúc nhỏ của em thôi ! – Vân Nhu vuốt ve gương mặt tôi nói.

– Yêu anh, em mới hiểu ra rằng… Mình ở đâu không hề quan trọng, chỉ cần có anh bên cạnh thì nơi đó là tuyệt vời nhất.

Nghe lời nói chân tình như mật ngọt của Vân Nhu, trái tim tôi thổn thức tan chảy. Tôi đặt lên môi nàng một nụ hôn thật sâu, nói:

– Anh hứa một ngày nào đó… sẽ dẫn em lên núi, rồi xuống biển, bay trên kinh khí cầu… Chỗ nào mình đến đều làm tình đến rã rời mới thôi… Chịu không ?!

– Hi hi… Trời ơi… – Vân Nhu che mặt cười ngất. – Cái gì mà… làm tình chứ… Nghe kì cục quá đi.

Tôi giả vờ chưng hửng tròn mắt hỏi:

– Có gì mà kì… Vậy hai đứa mình mới làm chuyện gì hả ?!

– Mình… mình ân ái nha… – Vân Nhu đỏ mặt lí nhí.

– Ừ… muốn ân ái, thì ân ái… Hắc hắc… – Tôi ngồi dậy, bế bổng Vân Nhu lên trên hai cánh tay.

– Anh làm gì vậy ?! Bỏ em xuống…

– Em mới nói muốn ân ái nha…

– Em không có…

– Rõ ràng mới nói mà chối hả ?!

– Em không có mà… Đừng… Đừng mở cửa… Anh…

Đá chân một phát. Cánh cửa phòng xem phim mở toang ra, tôi bế Vân Nhu trần truồng ngượng chín đỏ cả người trên tay, bước xăm xăm ra ngoài.

“Ah…”

– A…

Cùng lúc hai tiếng la hoảng vang vọng cả căn nhà. Tiếng la thứ nhất là của bà quản gia… Bà ta mặt đỏ bừng bừng quay mặt không dám nhìn hai đứa tôi. Tiếng la thứ hai là tôi, còn Vân Nhu đã sớm chết điếng cả người úp mặt vào ngực tôi không thốt ra được tiếng nào.

Tôi cũng xấu hổ đến nóng rang cả mặt. Ai ngờ đâu giờ này bà quản gia lại đứng lù lù ngay giữa hành lang tầng một còn đi qua đi lại như đắn đo suy nghĩ. Tôi thì hay rồi ! Xông vô nữ quốc, còn tênh hênh bế ngửa công chúa trần truồng đi qua đi lại… Thật là xấu hổ chết người ah.

Suy nghĩ thì lâu, thật ra tôi chỉ a lên được một tiếng là bế Vân Nhu đi thẳng đến trước phòng ngủ của nàng. Lại gấp gáp co chân đá một cái, chân đau muốn chảy cả nước mắt mà cửa không mở. Bà quản gia nhón chân bước tới, một tay che mặt, tay còn lại xoay nắm cửa cho tôi… Vừa bước vào, định khép cánh cửa lại, tiếng bà quản gia vội vàng nói vọng theo:

– Cậu… cậu Phong… Đừng quên dùng bao nha…

– Ặc… Con biết rồi mà… – Tôi cười khổ.

Vân Nhu mặt đang đỏ bừng xấu hổ vừa giãy ra khỏi lòng tôi, cũng ngẩng đầu nhìn khó hiểu. Tiếng bà quản gia lại vang lên tiếp:

– Ngoài này tôi còn để những thứ khác… có Gel lạnh, nóng… Bao cao su… hương chuối, thơm, kiwi, mãn cầu…
Tôi mặt đực ra ngơ ngẩn, vô thức lẩm nhẩm đếm theo cả cái chợ trái cây được bà quản gia liệt kê ra:

– Không có sầu riêng ah…

Vân Nhu lúc này mới hiểu ra, mặt đỏ như gấc chín, dậm chân đùng đùng gắt lên:

– Dì Tám à… Trời ơi… Ai cần mấy thứ đó chứ… Dì đem đi đi…

Không để bà quản gia nài nỉ thương lượng, Vân Nhu đóng sập cửa. Nàng che gương mặt đỏ bừng, không dám nhìn tôi liền chạy ngay vào phòng tắm. Tôi chỉ biết lắc đầu cười khổ mà đi theo nàng… Ây da, tôi quả thật yêu phải một nàng Công chúa ngoài đời thật nha. Ngay cả chuẩn bị bao cao su cho Phò mã mà cũng chu đáo như vậy !? Vậy không phải khi cưới rồi thì ở nhà mở cả Sex shop luôn sao ?!

Bước vào phòng tắm. Vân Nhu đang trần truồng đứng dưới vòi sen, còn xấu hổ im thin thít úp mặt vào tường. Tôi cười tủm tỉm bước tới, cúi xuống hôn nhẹ lên vành tai đỏ ửng của nàng, tay nàng liền che lại. Cúi qua bên kia, cũng che lại nốt…

– Ha ha… Thôi ! Thôi đi… – Xoay Vân Nhu lại, cười ha hả nói. – Quay lại xem con mèo xấu hổ của anh nào…

– Hứ… Anh đó… Anh đã nói gì với mẹ hả ?! – Vân Nhu mặt đỏ gay gắt, nắm đấm thùm thụp đánh lên ngực tôi. – Ban tối lúc tắm xong, còn giả bộ xé xé cái gì bỏ vào toilet dội đi…

– Ah… Em cũng thấy nữa sao ?! Ha ha… – Tôi cười khan, nhăn nhó gãi gãi đầu. – Anh là bị ép ah… Anh có thích dùng bao đâu… Mà mẹ em mua cho anh hộp… tận 50 cái… Anh mà để mẹ biết anh không dùng, biết đâu lại không cho anh gặp em nữa thì sao ?! Anh còn tính mỗi đêm xé bỏ mười cái đây…

– Trời ơi… Mẹ này… Thiệt là… Trời ơi…- Vân Nhu bưng mặt kín mặt xấu hổ kêu lên.

– Không sao… Mẹ lo cho em thôi mà… – Tôi cười, lấy sữa tắm, xoa xoa lên cơ thể trần truồng của nàng.

– Anh không được xé nữa… – Vân Nhu chợt nói nhanh. – Mỗi đêm 10 cái… thì mẹ nghĩ em làm sao hả ?!

Tôi cười hắc hắc gian tà, hai tay mân mê hai bầu vú tròn trịa của nàng, nói nhỏ:

– Có sao đâu ?! Anh cũng định đêm nay làm tròn số nha…

– Anh này… Em không chịu được đâu… – Nàng đánh nhẹ vào tay tôi, ánh mắt mê ly nhìn xuống hai bàn tay hư hỏng của tôi.

– Được mà… Nhu của anh đang nóng lên đây này…

– Ư… Anh cứ sờ như vậy… làm sao không nóng…

Nghe hơi thở mềm mại như tơ của Vân Nhu, cơ thể tôi cũng nóng rang lên. Tôi cúi xuống nói nhỏ vào tai nàng:

– Em rửa cho anh đi… Rồi mình… ra ngoài… ân ái nha.

Vân Nhu cắn môi, gật gật đầu mà hai gò má đỏ ửng. Nàng lấy sữa tắm, thoa đều quanh hạ thể tôi, vuốt vuốt dương vật của tôi tẩy đi những vệt trắng đỏ còn đọng lại từ cuộc giao hoan trước. Tôi cũng không rãnh rỗi, bôi sữa tắm quanh cơ thể Vân Nhu, dùng mấy ngón tay miếc miếc rửa sạch âm hộ mềm mại của nàng.

– Uwmmm…. Ôi…

Năm phút sau, phòng ngủ của Vân Nhu đã tràn ngập xuân sắc hương diễm.

Tôi nằm ngửa trên giường, đê mê chiêm ngưỡng cảnh tượng Vân Nhu nhấp nhổm trên người mình. Giây phút này nàng đẹp và khêu gợi đến mức làm tôi ngạt thở. Nàng chống tay lên ngực tôi, hai bầu vú no nê tròn trịa ép vung lên… Cặp đùi thon dài nõn nà của nàng gấp lại, kẹp chặt bờ hông tôi… Cả cơ thể loã lồ bay bay lên lại hạ xuống làm tôi sướng không tả nổi.

– Uwmmmm… Ôi….

– Ah…

Tôi hít hà, tay đưa lên mân mê hai bầu vú núng nính của Vân Nhu. Ai chê cười tôi như một thằng con nít còn mê vú, tôi cũng chịu. Vì kẻ đó không có diễm phúc được sở hữu hai bầu vú mê người như của Vân Nhu. Ngày đầu tiên vào trường, Vân Nhu va vào tôi, tôi chạm vào ngực nàng… và đó như là một cái duyên tiền định. Chỉ cần nhìn hai khối thịt núng na núng nính, hai đầu nhũ hoa đỏ hồng kiêu sa của nàng là tôi gần như biến thành một con ngựa giống. Tôi thở hổn hển, ánh mắt say mê dõi theo những ngón tay mình miếc miếc lên hai đầu nhũ hoa xinh xắn của Vân Nhu.

– Uwmmmm… Ôi…

Nàng nhấp nhổm thật nhanh, vòng eo cong ỏng theo bản năng bật cong cong lên xuống để dương vật tôi vào hết trọn vẹn… Vân Nhu đôi mắt đẹp đê mê nhìn xuống tôi, lại nhìn những ngón tay hư hỏng của tôi đùa nghịch trên hai nhũ hoa nàng mà há hốc rên siết mỗi lúc một nhanh… Vân Nhu và cô Ngọc Nhi khá giống nhau về một điểm. Hai người đều sở hữu vòng một hoàn hảo và vô cùng nhạy cảm. Tôi hoàn toàn có khả năng kiểm soát nhịp độ của cuộc giao hoan với hai người thông qua hai ‘cái núm điều khiển cảm xúc’ này.

– Uwmmmm… Anh ơi….

Vân Nhu rên lên ngất ngây. Tôi vội ngồi dậy, ôm choàng lấy cơ thể nàng. Tìm đến đôi môi mềm mại ẩm ướt, cuốn lấy chiếc lưỡi nhỏ nhắn ngọt lịm của nàng, tôi hôn mê say. Hai tay tôi vuốt ve bờ lưng mịn màng của Vân Nhu, rồi mân mê cặp mông thần thánh mê người của nàng.… Giữ dương vật nguyên vẹn bên trong hang động ngập ngụa nước của nàng, tôi ôm ấp vuốt ve để hơi thở nàng từ từ dịu xuống.

– Ưm… Em muốn anh dọn qua đây… Ở với em… – Vân Nhu vuốt tay vào tóc tôi, thì thầm trên môi tôi. – Nhưng em biết anh không muốn rời khỏi nhà cô Ngọc Nhi đâu !

Tôi chưng hửng nghe không khí có mùi giấm chua, lại nhìn thấy ánh mắt oán trách Vân Nhu, tôi cười nói:

– Ha… Ha… Không phải đâu… Anh muốn qua đây nha… Đỡ tốn tiền nhà một triệu rưỡi mỗi tháng đó…

– Hứ… Em không tin cô Ngọc Nhi còn thu tiền nhà của anh. – Lời này của nàng còn chua hơn khi nảy.

– Hà hà…

Tôi cười cười không biết trả lời thế nào. Nghĩ nghĩ lại cũng đúng ah… Sau đêm cô Ngọc Nhi giận dỗi trả tiền chị Trâm mượn cho tôi… Không những mất tiền, đêm đó cô còn mất một thân con gái cho tôi. Rồi từ ngày đó đến giờ… Ặc, tôi đúng là chỉ mới thanh toán tiền nhà của tháng đầu tiên dọn vào nha. Thật là có chút xấu hổ rồi…

– Đúng không ?! – Vân Nhu bĩu môi hỏi lại.

– Ờ… Anh quên… Là quên thôi. – Tôi cười xoà, ấp úng nói. – Ngày mai anh gửi cô Ngọc Nhi luôn cả năm cho đỡ quên vậy.

– Hứ… Còn gửi cả năm sao ?! Sao anh không đóng luôn tiền nhà trọn đời một lần…

Vân Nhu hứ một cái rõ to, bất ngờ đẩy tôi ngã ngửa ra. Dương vật tôi mất chỗ trú ẩn, bật tung ra vung vãi nước ra cả giường. Vân Nhu hậm hực lồm cồm bò qua bên giường. Nhìn cặp mông căng tròn và hai mép âm hộ ửng đỏ mọng nước đủng đỉnh của nàng phơi bày trước mắt, máu nóng tôi sôi lên sùng sục. Nàng chưa kịp nằm xuống thì bờ eo nhỏ đã bị tôi tóm chặt lấy…

– Buông em ra… Anh…

Tôi quỳ gối sau lưng nàng, chèn dương vật vào hai mép môi mời gọi kia, thúc mạnh.

– Không được… Ư…. Ôi…

– Ah…

Tôi hít hà sung sướng, bóp chặt bờ eo nhỏ của Vân Nhu mà hì hục thúc dương vật lấp kín âm hộ nàng.

– Anh… Ôi… Đáng… ghét… Ôi…

Vân Nhu nằm mọp trên giường, hai chân quỳ trên nệm gối cao cho tôi hì hục ra vào. Nhìn hai bàn tay nàng bấu chặt trên nệm giường, nhìn đôi mắt của nàng nhắm nghiền trong khoái lạc, lại nhìn đôi môi đào hé mở thở dốc đê mê tôi càng dập hạ thể vào nhanh hơn… Ôi ! Cặp mông tròn trịa thần thánh của tôi… Nó thật căng ah, nảy tưng tưng liên tục như phản kháng chống đối lại sự thô bạo của hạ thể tôi. Dương vật tôi đã quen đường, ra vào âm hộ Vân Nhu mỗi lúc một nhanh từ cạn đến sâu thẳm… mang theo thật nhiều, thật nhiều nước.

– Anh ơi… Uwmmmm…

– Ôi… Em… ôi…

Vân Nhu há hốc rên lớn vang cả căn phòng. Tay nàng tìm đến chân tôi mà bấu bấu thật mạnh. Tôi không kềm cơn sướng khoái của mình nữa… Thả nó nổi lềnh bềnh dâng tràn lên như có thể trôi đến chín tầng mây.

– Ah… Anh ra Nhu ơi….

Tôi rút dương vật ra thật nhanh. Vỗ vỗ nó chan chát lên cặp mông cực phẩm căng tròn của Vân Nhu… Tôi xuýt xoa nhìn từng dòng tinh dịch trắng xoá phung trào tung toé trên bờ mông tròn trịa của nàng. Vân Nhu thở dốc, hai chân rũ rượi duỗi thẳng trên giường. Tôi nằm dài ra bên cạnh, quay nhìn gương mặt thiêm thiếp tuyệt đẹp của nàng.
Nhìn Vân Nhu trần truồng lim dim trên giường, từng đường cong cơ thể lượn sóng ngút ngàn, lòng tôi dâng lên một sự thoả mãn kì lạ. Cuộc đời này đã quá tốt với tôi. Tôi không đòi hỏi thêm gì nữa ! Chỉ cầu mong giữ lại những điều tốt đẹp mình đang có.

Phát hiện tôi đang nhìn, Vân Nhu vặn vẹo như một con mèo lười nhác, trườn người lên một chút rồi ngã phịch trong lòng tôi.

– Anh… ôm em đi…

Nghe Vân Nhu nói, tôi trùng người xuống giường, mở rộng cánh tay để nàng gối lên. Vân Nhu liền vùi mặt vào người tôi, nhắm chặt hai mắt im thin thít tận hưởng chút giây phút hạnh phúc yên bình. Một lúc sau, nàng chợt gọi khẽ:

– Anh…

– Ừ…. Anh đây… – Tôi hôn lên mái tóc đen óng thơm ngát của nàng.

Vân Nhu im lặng ấp úng một lúc, chợt lên tiếng hỏi:

– Em muốn biết… người ba… người đã cho em tên họ… thật ra là người tốt hay xấu ?!

Thấy tôi im lặng, Vân Nhu ngẩng đầu lên nhìn sâu vào mắt tôi. Đôi mắt nàng to tròn chờ đợi làm lòng tôi chua xót. Tôi nhận ra một điều… Ông Công, dù không phải cha ruột của Vân Nhu, nhưng cả đời nàng cũng chỉ biết một người cha như vậy.

– Anh không biết… – Tôi nói mà nghe miệng mình đắng chát.

Trong đôi mắt Vân Nhu loé lên tia ảm đạm thất vọng, nàng nằm xuống, nói khẽ:

– Em hiểu rồi… Em thật vô lý phải không ?! Một người chỉ nghe tên mà người ta khinh bỉ như vậy… làm sao là người tốt được.

Tôi ôm ghì bờ vai của Vân Nhu, nói:

– Vân Nhu… Người đàn ông đó không liên quan gì đến em… Em không mang trong người dòng máu của ông ta…

Vân Nhu im lặng một lúc lâu, chợt nghẹn ngào lên tiếng:

– Em biết… Nhưng từ nhỏ cho đến lúc năm tuổi em vẫn nhớ được mà… Bao nhiêu năm, dù mẹ không cho em gặp, em vẫn lén đọc những tin tức của ông ta. Bây giờ mẹ lại nói em có một người cha ruột khác… Em có thể gọi một người mà đến mặt cũng chưa gặp là cha sao ?

Tôi nín lặng không biết nói gì. Tôi chỉ có thể ôm cơ thể run rẩy của Vân Nhu thật chặt, thật chặt để nàng cảm nhận được trái tim tôi đang chia sẻ nỗi đau đớn hụt hẫng trong lòng nàng. “Em là con ai thì đã sao ?! Đối với anh, em vẫn mãi mãi là Vân Nhu của anh, chỉ của riêng anh…”

– Anh hứa với em một chuyện được không ?! – Vân Nhu nói khẽ.

– Được, em muốn anh hứa bất cứ chuyện gì, anh đều hứa cho em.

– Nếu có một lúc nào đó… anh nắm trong tay cơ hội… huỷ hoại ông ta… Anh nghĩ đến em… và cho ông ta một lối thoát.

Vân Nhu nói mà ánh mắt mong chờ nhìn chằm chằm vào tôi làm tôi rùng mình sợ hãi. Tôi hơi mấp máy môi muốn phản bác lại không thốt nên lời.

– Em biết mình yêu cầu điều đó là phi lý… Không dựa vào bất cứ khả năng thực tế nào… – Vân Nhu vuốt ve mặt tôi, đôi môi run run nói. – Nhưng trong mắt anh em thấy được sự căm thù đối với ông ta… Và hơn ai hết trên thế gian này, em biết anh có thể mang đến cho ông ta sự uy hiếp to lớn.

– Em nghĩ quá nhiều rồi. Anh được bao nhiêu tuổi chứ ?! Chuyện này nói ra thật làm người ta cười đến chết đó… – Tôi thở dài, cúi đầu hôn nhẹ lên mái tóc nàng.

– Không… – Vân Nhu lắc đầu, đôi mắt ươn ướt ngấn lệ. – Em vẫn muốn anh hứa…

– Được rồi… Anh hứa được chưa ! – Tôi nhoẻn miệng cười.

Vân Nhu chợt nắm chặt lấy bàn tay tôi đang lau nước mắt trên mặt nàng, nói:

– Cho dù trường hợp tính mạng của em bị uy hiếp… Anh vẫn phải giữ lời hứa…

– KHÔNG… – Tôi giật bắn mình, vùng tay khỏi nàng – Anh không hứa được chuyện này.

– Tại sao ?!

Nhìn ánh mắt rưng rưng của Vân Nhu, giọng tôi trầm xuống đầy kiên quyết:

– Anh sẽ giết bất cứ kẻ nào muốn hãm hại em… Anh nói là bất cứ kẻ nào… dù là ông ta cũng không ngoại lệ.

– Anh… Anh… – Vân Nhu uất nghẹn, ngồi dậy nhìn tôi không nói nên lời, nước mắt cứ chảy dài trên mặt.

Tôi ngồi lên ôm chặt lấy nàng, giọng nói tôi chuyển thành nhẹ nhàng khuyên nhủ:

– Em không được nghĩ lung tung nữa… Anh hứa sẽ không tuyệt đường với ông ta. Còn chuyện em nói… sẽ không xảy ra đâu ?! Em có thể xem ông ta như cha, thì ngược lại anh tin ông ta cũng thương em như con gái mà. Phải không ?!

Vân Nhu gối đầu lên vai tôi, khẽ gật đầu. Không hiểu sao từ vô hình lòng tôi lại dâng lên một nỗi sợ hãi kì lạ không biết tên. Linh tính lại báo cho tôi biết có gì đó xảy ra trong bốn tuần qua mà tôi không biết.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *