Posted in

Thiên Tài Song Giới

Chương 1: Xuyên không.
Thiên Tài từ trong cơn hôn mê dần dần tỉnh lại, cơ thể hắn vẫn còn một chút đau nhức nhưng không đáng kể. Tiếng ồn ào xung quanh ập đến làm cho trái tim hắn nhảy lên liên hồi. Thiên Tài cố gắng mở to đôi mắt để quan sát thì nhất thời bị ánh nắng chiếu vào nên vội nhắm tịt lại.

Chờ cho đôi mắt thích ứng được với ánh sáng hắn mới cẩn thận quan sát xung quanh.

“Con mẹ nó nơi quái quỷ nào đây?” Ngay thời điểm nhìn thấy mọi thứ xung quanh trong đầu hắn chỉ nghĩ đến duy nhất một điều như vậy.

– Có làm sao không Thiên Tài?

Giữa âm thanh ồn ào của những người vây xung quanh thì một cô gái trẻ đang quỳ bên cạnh cất tiếng hỏi han.

Thiên Tài quay sang nhìn về phía gái đó thì đập vào mắt là cảnh tượng hai bắp đùi trắng nõn nà, người con gái đang quỳ bên cạnh mặc một chiếc váy ngắn nên khi quỳ xuống cặp chân săn chắc thon gọn cứ thế phơi bày ra trước mắt.

Đã vậy lúc này Thiên Tài còn đang ở trong tư thế nằm dưới đất nên có thể quan sát rất rõ ràng.

Tuy nhiên ánh mắt hắn không hề có chút thưởng thức nào mà mang theo nét hoảng hốt nhìn sang nơi khác. Vô số người đang vây kín xung quanh thấy hắn tỉnh lại thì tiến lên một bước hiếu kỳ bàn tán.

Một màn này khiến cho sự hoảng hốt trong ánh mắt Thiên Tài càng trở lên nồng đậm.

Giữa hàng trăm cặp mắt đang quan sát hắn bất ngờ đứng lên đưa tay vẽ vài vòng trên không trung rồi đẩy về phía trước.

Những người đang quan sát ban đầu thì thấy tò mò khó hiểu, ngay sau đó đồng loạt phá lên cười như thể đang xem khỉ diễn trò.

Hành động của hắn quả thực không thể khiến cho người khác nhịn cười được, đột nhiên bật dậy khua tay múa chân, một số người cho rằng tên này đầu óc đã bắt đầu có vấn đề.

“Linh lực, Tu vi của ta đâu hết rồi….?” Thiên Tài nghĩ đến đây bất giác tràn ngập hoảng sợ, trước đó ánh mắt hắn chỉ mang theo một chút hoang mang thì giờ đây đã chuyển thành hoảng sợ tột độ.

“Nơi quái quỷ nào thế này, bọn họ mặc cái gì thế kia, linh lực, tu vi của ta sao lại mất hết rồi…?”

Thiên Tài ngay lập tức dạt những người đang hiếu kỳ nhìn mình sang một bên rồi vội vã chạy đi, mặc kệ việc phía sau còn có một cô gái gọi theo

– Thiên Tài….Thiên Tài chờ ta với.

Hắn cứ thế cắm đầu chạy đi một mạch, cho đến khi thở không ra hơi nữa mới dừng lại nhìn xung quanh, ánh mắt của hắn lần này lại tràn ngập bất ngờ.

Thiên Tài vừa nhìn theo những chiếc xe hơi lướt qua trước mắt lên tiếng tự hỏi chính bản thân:

– Cái thế giới quái quỷ gì thế này?

Bíp…Bíp…

– Con mẹ nhà mày có cút ra không? Muốn chết à?

Đột nhiên từ sau lưng thanh âm của một người đàn ông vang lên khiến hắn hơi có chút giật mình, nghĩ đến câu nói “Muốn chết à?” Của đối phương ánh mắt hắn hiện ra một chút sợ hãi quay lại nhìn người vừa lên tiếng.

– Cút ra chỗ khác không tao đâm bỏ mẹ mày bây giờ!

Nhìn tên thanh niên ngáo ngơ đang đứng giữa đường người đàn ông lái xe hơi bắt đầu nóng máu, lúc này đang là giờ cao điểm nên đường phố đông đúc, nếu không nhanh chóng về nhà mà gặp phải tình trạng kẹt xe thì chỉ có ngủ lại ngoài đường. Vì thế nên đột nhiên có một tên ngáo ngơ chạy ra chặn đường ông ta không khỏi tức giận muốn xuống xe cho kẻ đang chắn đường mình một trận.

Nhận thấy được sự tức giận của đối phương Thiên Tài như nhớ ra điều gì đó lại vội vã chạy đi. Hắn chạy một mạch vào một con hẻm nhỏ mới ngồi thụp xuống thở dốc.

Sau khi lấy lại bình tĩnh mặc dù vẫn chưa điều hoà được hơi thở nhưng Thiên Tài vẫn thì thào vừa là tự giải đáp thắc mắc vừa là trấn an bản thân.

– Nơi này hình như không phải Đại Việt Châu.

Thiên Tài cẩn thận nhớ lại.

Nơi hắn sinh ra là Đại Việt Châu, đó là một tinh cầu tu chân, còn hắn chính là một trong những thiên tài của gia tộc, nói một cách chính xác thì đã từng là thiên tài mới đúng.

Bởi vì trong lần khảo hạch dành cho thiếu niên, Thiên Tài đã bộc lộ ra tư chất kinh người của, cứ tưởng rằng như vậy sẽ thay đổi nhưng không.

Điều này phải nói đến hoàn cảnh của Thiên Tài một chút, cha hắn Thiên Gia Hành chính là một bậc Vương giả cai quản một vùng, hậu cung của lão có hàng ngàn mỹ nữ, hiển nhiên mẹ hắn là một trong số đó.

Đừng tưởng bản thân Thiên Tài mang dòng máu hoàng thất mà được sống trong nhung lụa, thực tế hoàn toàn ngược lại.

Mẫu thân hắn thực chất chỉ là một tỳ nữ trong cung, trong một lần Thiên Gia Hành uống say đã cưỡng ép làm chuyện đó với nàng.

Thân là một tỳ nữ làm sao dám chống lại Vua?

Chín tháng kể từ sau đêm đó Thiên Tài chính thức ra đời. Thiên Gia Hành có hàng ngàn mỹ nữ trong hậu cung nên sau cái đêm đó cũng quên luôn việc mình đã làm. Khi lão biết bản thân có thêm một thằng con trai thì chỉ truyền lệnh xuống cho mẫu thân của đứa trẻ đó muốn đặt tên thế nào thì đặt.

Và mẫu thân hắn quyết định đặt cho hài tử cái tên Thiên Tài.

Bấy nhiêu đó đủ thấy Thiên Gia Hành vô tâm như thế nào, cơ bản là con của lão đã có quá nhiều, trong số đó có một người nổi bật xuất chúng đã được mặc định sẽ kế vị nên chả quan tâm đến những đứa khác nữa.

Mãi cho đến lúc cuộc khảo hạch thiếu niên diễn ra, Thiên Tài đột nhiên bộc lộ tài năng xuất chúng mới thu hút được sự chú ý.

Cũng vì mẫu thân có thân phận tỳ nữ nên liên tục phải chịu sức ép đến từ những mỹ nhân khác trong hậu cung.

Đã không biết bao nhiêu lần Thiên Tài chứng kiến mẫu thân cắn răng khóc thầm trong đêm, một năm có 365 đêm thì hầu hết là những đêm đẫm nước mắt, chỉ có những ngày lễ náo nhiệt để cho hài nhi được vui nàng mới nở một nụ cười dịu dàng. Có thể nói nếu nàng được lựa chọn con đường để đi thì thà làm một tỳ nữ còn hơn trở thành nữ nhân của Thiên Gia Hành.

Một cô gái yếu đuối vừa mới vào cung liền bị hàng trăm nữ nhân thay nhau tìm cách chèn ép làm sao chịu nổi?

Thiên Tài chứng kiến cảnh mẫu thân chịu khổ như vậy âm thầm quyết tâm tu luyện, cứ tưởng khi bản thân được chú ý thì hai người sẽ có cuộc sống tốt hơn. Nhưng từ lúc đó bi kịch mới chính thức ập đến.

Một núi không thể có hai hổ, trước Thiên Tài còn có một vị hoàng huynh khác nữa mang tư chất hơn người cực kỳ xuất sắc, vốn dĩ kẻ đó được mặc định là người kế nhiệm ngôi Vương thì lại mọc ra một cái “Thiên Tài” cản đường.

Vì thế nên đã có không ít kẻ tìm cách hãm hại hai mẹ con bọn họ. Đỉnh điểm là không biết có kẻ nào đã tung tin đồn mẫu thân hắn tư tình làm chuyện mờ ám sau lưng Thiên Gia Hành.

Mặc dù hậu cung có hàng ngàn nữ nhân mất đi vài chục người cũng chẳng quan trọng, nhưng bị một trong số đó cắm sừng lên đầu lại là chuyện khác.

Thân là Vương giả một vùng bị cắm sừng thì còn mặt mũi nào nhìn đời nữa?

Vì vậy chẳng cần tra xét Thiên Gia Hành ngay lập tức hạ lệnh xử trảm mẫu thân của Thiên Tài, còn hắn bị phế hết tu vi đày làm thứ dân, phải lao động khổ sai suốt đời.

Vì không cam chịu số phận nên Thiên Tài tìm cách đưa mẫu thân bỏ trốn, tuy nhiên hắn tuổi còn trẻ giống như một tấm chiếu mới mua chưa từng được trải.

Dây xích tại Đại Việt Châu không phải là thứ bình thường, nó mang theo một tia thần niệm của quản ngục. Vì vậy ngay thời điểm hắn tháo bỏ dây xích cho mẫu thân liền bị phát giác.

Cứ tưởng như thế là hết thì thời điểm bị vây trong tử lộ đột nhiên một luồng quang mang từ trên cao chiếu lên cơ thể Thiên Tài khiến hắn rơi vào hôn mê, khi tỉnh lại thì gặp phải cảnh tượng trước đó.

Nói đến Đại Việt Châu, đó là một tinh cầu tu chân, các tu sĩ ở đó được phân chia theo tu vi.

Nhập khí – Linh Động – Linh Giả – Linh Sĩ – Linh Sư – Linh Tướng – Linh Tông – Linh Tôn – Linh Vương – Linh Đế.

Hiện nay chỉ có duy nhất một Linh Đế, đó chính là Hoàng Đế cai quản toàn bộ Đại Việt Châu, dưới Hoàng Đế còn có vài Linh Vương được phong cho Vương vị cai quản một vùng.

Tu vi càng cao sẽ có tước vị càng lớn, trước kia một tu chân giả đạt được tu vi Linh Vương nếu khai mở một vùng đất mới sẽ được phong cho Vương vị rồi trở thành Vua cai quản vùng đó.

Nhưng ngày nay khi đất hoang không còn nhiều nữa, tài nguyên dần dần trở nên hạn chế thì những Linh Vương không thể khai hoang lập quốc nữa, mà hoặc lựa chọn quy phục dưới trướng Hoàng Đế hoặc là đánh bại những Linh Vương khác rồi thay thế kẻ đó trở thành Vua.

Trở lại hiện tại sau khi nhớ lại toàn bộ sự việc Thiên Tài liền thốt lên:

– Ta vậy mà chưa chết, hình như là xuyên không rồi…không biết mẫu thân bây giờ thế nào?

Hiện tại hắn đang ở nơi nào còn không rõ nên không thể nào biết được tình trạng của mẫu thân.

Những cảnh tượng hắn vừa chứng kiến có thể đoán được bản thân không còn ở Đại Việt Châu nữa.

Một phần còn nhỏ tuổi nhìn thấy y phục con người nơi đây mặc, phần còn lại là vì lo lắng an nguy của mẫu thân nên khi vừa tỉnh lại hắn mới hoảng hốt như vậy.

Bây giờ khi đã định thần lại từ từ cảm nhận thì thấy linh khí nơi này mong manh đến đáng thương, kết hợp cùng với sự kỳ lạ của con người nơi này hắn xác định đây không phải Đại Việt Châu.

Trong ý nghĩ của Thiên Tài bắt đầu xuất hiện ý định trả thù, nhất định phải khiến cho những kẻ đẩy hai mẹ con hắn vào tử lộ phải trả giá về những gì chúng đã làm, còn có tên Thiên Gia Hành vô tâm cũng không thể bỏ qua. Tuy nhiên với một nơi linh khí mỏng manh như vậy làm sao có thể tu luyện được đây?

Nếu không tu luyện được thì đừng nói đến việc đối đầu với một Linh Vương như Thiên Gia Hành mà việc xác định tình trạng của mẫu thân cũng khó mà làm được.

“Ông trời bất công với ta đến vậy sao? Cho ta sống lại nhưng đẩy ta đến một nơi linh khí mỏng manh như vậy làm sao có thể tu luyện?” Thiên Tài thầm nghĩ rồi đấm mạnh xuống mặt đất đến mức bàn tay bật cả máu.

“Ông trời nào giúp nhà ngươi sống lại? Nếu không phải lúc đó ta mang linh hồn ngươi đi thì nhà ngươi đã chết không toàn thây ở đó rồi” Đột nhiên một giọng nói nữ nhân vang lên khiến Thiên Tài giật mình bật dậy hét lên:

– Ai?

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *