Minh lộ rõ vẻ tán thưởng và thích thú ngưỡng mộ khi thấy Hà Anh diện bộ đồ ngủ bước xuống cầu thang ,cậu ấy cũng vừa tắm xong tóc còn ướt và cũng chỉ mặc trên người chiếc quần sóc
Không chút ngại ngùng Hà Anh ngồi xuống chiếc ghế cạnh Minh nhưng cô cẩn thận bắt chéo chân cho lịch sự
-Minh thạo tặng quà cho phụ nữ quá nhỉ .Chắc Minh có nhiều bạn gái lắm –
– Trước kia thôi bây giờ Minh chỉ có mỗi Hà Anh là bạn gái –
Hà Anh che miệng cười lắc lắc đầu cô không hình dung được là Minh lại nói thế
Hà Anh đinh làm vài món cho cuộc liên hoan buổi tối nhưng Minh không muốn cô đụng tay chân cậu ta gọi nhà hàng quen mang đến mọi thứ
Minh còn lấy ra mấy chai rượu sa kê mà cậu lùng mua ở Nhật Hà Anh không uống được rượu nhưng hôm nay là dịp dặc biệt nên cô cũng nhấm nháp vài ly
Thứ rượu đặc sản của Nhật này uống nhẹ nhưng ngấm rất sâu .mói chỉ ba chén Hà Anh thấy mình chếnh choáng lâng lâng như thể cô đang bồng bềnh trong không khí.Ăn uống no say cả hai mang máy ra hát karaoke Minh hát khá hay với giọng nam cao .Hình như cậu ta có năng khiếu về các thứ liên quan đến nghệ thuật bây giờ Hà Anh đang hòa giụng cùng Minh trong một bài song ca kết thúc bài hát cả hai được só điếm tối da .Hà Anh thấy mình chưa bao giờ được vui vẻ thoải mái như hôm nay .Minh uống nhiều rượu nên ngả đâu nằm gối lên đùi Hà Anh trò chuyện cùng cô .Hà Anh chỉ coi đó như một cừ chỉ thân mật chứ không phải là hành đọng sám sỡ
-Con gái ở Nhật có xinh không hả Minh – Hà Anh vuốt ve mái tóc Minh khi hỏi
-Chậc tùy quan niệm nhưng theo Minh thì cũng bình thường thôi chỉ có điều hày là họ rất biết cách chiều chuộng đàn ông.Mấy ngày em đi vắn chị vẫn thường xuyên đến đây à-Minh nắm lấy tay cô mân mê
-Ừm ngôi biệt thự vắng vẻ quá .Minh sống ở đây lâu thế mà không cảm thấy buồn à –
-Riết rồi cũng quen chị ạ .Chỉ là từ hồi có chị đến đây em lại thấy sợ những đêm cô đơn một mình trong căn nhà rộng mênh mông-
-Này Minh đừng gọi Hà Anh là chị nữa .Nghe nó xa cách quá-
-Không là chị vây thì Minh gọi Hà Anh là em nhé- Minh mỉm cười mà mãnh
-Khôn ghê – Cô bẹo tai anh chàng láu cá-Không được nếu thế thì cứ gọi là chị đi –
-Vâng hy vọng ngày đó đó chị chấp nhận Minh gọi là em.Mà sao từ hồi chị em mình quen nhau Minh chưa bao giờ thấy chị nói về anh ấy –
-À ừm – Hà Anh không biết nói chuyện đó với Minh như thế nào cô không thích nói dối cậu ấy-Mình đừng nói về chuyện này được không –
-Vì sao lại phải thế…….Chị cứ nói đi dù gì cũng sẽ làm cho tâm hồn nhẹ bớt-Minh siết chặt tay cô hơn như một lời động viên-Hôm nay cả hai chúng ta sẽ nói thạt hết mọi điều với nhau nhé-
-Thỏa thuận nhé – Hà Anh hất mái tóc ra sau thủ thỉ nói-Hà Anh nói trước nhé chồng Hà Anh thường xuyên đi xa .Anh ấy đã vắng nhà cả mấy tháng này rồi.Cuộc sống gia đình của Hà Anh là những tháng ngày xa nhau đằng đẵng .Hai vợ chông chỉ gặp nhau ròi lại xa nhau –
-Lý do gì mà anh ấy thường xuyên đi xa thế – Minh thắc mắc
-Công việc mà –
-Lý do không thuyết phục chút nào -Minh phẩy tay lắc đầu ngồi nhỏm dậy –Em sẵn sàng hy sinh nhiều hơn thế nếu có được một người vợ Hà Anh-
-Minh có tiền cuộc sống vốn khắc nghiệt mà– Hà Anh kéo cậu ấy xuống gối đầu lên đùi cô .Cô vẫn diện chiếc váy ngủ mà Minh tặng nên khi ngồi ở tư thế này cặp đùi dài trắng thon thả phơi ra dưới ánh đèn trong phòng khách
-Em không nghĩ lý do nằm ở vấn đề tiền bạc .Nếu như chị cần một nhật xét thật lòng thì đó là tình yêu mà anh ấy dành cho chị là chưa đủ .Ít ra anh ấy yêu công việc và danh vọng hơn.Hai người thường xuyên liên lạc với nhau chứ –
Hà Anh ngẫm nghĩ một lúc mới trả lời
-Trước kia thôi mấy hôm nay Hà Anh không thấy anh ấy gọi điện.có thể là anh ấy quá bận rộn nên đã quên mất-
_Chị có bao giơ cảm thấy anh ấy có thể làm điều gì đó khủng khiếp khi không có vợ mình ở bên không-
-Minh muốn nói về sự phản bội .Không đâu chị tuyệt đối tin tưởng anh ấy.Cũng như anh ấy tin chị –
-Em đã từng chứng kiến sự phản bội của một con người mà em tin tưởng bằng cả trái tim .Từ đó em cảm thấy tin tưởng ai đó thật là khó khăn.Nếu phải đặt niềm tin vào ai đó thì em chỉ tin một mình chị-
-Bây giờ ở nước Anh là mấy giờ nhỉ – Hà Anh đọt nhiên hỏi một câu chả ăn nhạp gì cả
-Khoảng 3 h sáng sao chị lại hỏi điều đó –Minh ngẫm nghĩ một lúc rồi trả lời
-Chị sẽ gọi điện cho Phong hỏi xem anh ấy có xảy ra gì không mà không liên lạc-
-Chị dùng chiếc điện thoại mà em tặng đó .Liên lạc quốc tế bằng cái đó mới nhanh được sóng lại tốt nữa –Minh ngồi dậy ý tứ đi ra ban công ngắm cảnh
Hà Anh sao chép số từ chiếc điện thoại cũ của cô rồi bấm số .Chuông reo một hồi hai hồi rồi tiếng của Phong trên máy
-Ai đó ,ai gọi vào giờ này thé – Phong không nhận ra số của Hà Anh vì cô gọi bằng máy lạ
Cô chưa kịp trả lời thì có tiếng phụ nữ chen vào sóng
-Ai thế hả anh –
-Anh không biết số lạ có khi họ gọi nhầm số – Tiếng Phong nghe rất rõ
Hà Anh cúp máy nước mắt chảy tràn trên khuôn mặt.Minh ở ngoài ban công thoáng tháy điêù đó ngay lập tức bước vào ôm lấy Hà Anh kéo cô vào lòng.Hà Anh dựa người vào bộ ngựa rắn chắc của Minh cô cảm thấy người đàn ông cô đang tựa vào thật vững chãi tin cậy
-Chị khóc them chút nữa đi .Như vậy sẽ cảm thấy nhẹ lòng hơn – Minh tắt bớt một ngọn đền ,căn phòng chím trong bóng tối – Cứ khóc đi chị không ai thấy đâu.Nơi này chỉ có Minh và Hà Anh thôi-
-Không ,Hà Anh không khóc nữa – Hà Anh quệt nước mắt trên má ,cô vốn là một phụ nữ cứng rắn ,từ nhỏ tới lớn ít thứ gì có thể làm cô rơi nước mắt được
-Bây giờ khuya rồi hơn nữa Hà Anh vừa có chuyện buồn để Minh đưa chị về nhé –
-Không Hà Anh không muốn về .Đêm nay Hà Anh muốn ở lại đây trò chuyện cùng Minh –
-Ừm – Minh gật đầu ánh mắt cậu ta lóe lên vẻ phức tạp-Nhưng Minh không nghĩ là mình có thể làm cho Hà Anh vui lên được –
-Không sao bây giờ Hà Anh thấy đỡ hơn nhiều rồi –Cô lau nốt nước mát và nở một nụ cười
Không khí u buồn trong căn phòng giảm đi rất nhiều vì nụ cười sáng rỡ của cô
Minh vẫn ôm Hà Anh rất chặt rồi có thể do hơi rượu hoặc do bóng tối của căn phòng làm cậu ấy bạo dạn hắn lên , cũng khó để cho bất cứ một người đàn ông nào có được sự kiềm chế khi có được phụ nữ đẹp như Hà Anh trong vòng tay hơn nữa lại trong một khung cảnh rất riêng tư như vậy.Khi bàn tay của Minh lùa qua làn áo ngủ mỏng manh chạm vào làn da nóng hổi của Hà Anh cậu cảm thấy có một cái gì đó như sự đồng ý ,hưởng ứng .Minh dịch ngược tay lên phía trên nhanh chóng úp trọn cả bàn tay lên bầu vú căng và to như trái bưởi.Minh lúc này đang run lên vì kíc động .Trán cậu nóng bừng như thể lên cơn sốt mồ hôi túa ra cháy xuống mắt cày xè thứ cậu nắm trong tay mềm giống như một trái bóng chỉ là nó căng và ấm hơn .Minh bóp mạnh cho những ngón tay chim hắn xuống biến mất vào bên trong rồi cậu nghe thấy tiếng thở mạnh rồi tiếng rên rỉ rất khẽ .Minh kéo chiếc áo ngủ của Hà Anh lên phía trên và khéo lẽo gỡ nó ra khỏi cô
-Minh đừng ….- Rốt cuộc thì Hà Anh cũng lên tiếng Minh hơi bát ngờ khi đó là những lời phản dối
-Sao thế chị – Nói ra câu này đột nhiên Minh cảm thấy mình cực kỳ vô duyện đến bây giờ còn gọi chị xưng em
-Chúng ta không nên làm thế -Câu trả lời của Hà Anh lẫn trong tiếng thở hổn hển .Lúc này cơ thể cô đang cháy bỏng sự thèm muốn cảm giác từ lúc nãy đến giờ thật tuyệt
-Minh không thấy diều này có gì là sai trái cả .Nhưng Hà Anh có muốn Minh dừng lại không…nếu….ưm-
Minh chưa kết thúc câu nói của mình thì một nụ hôn ập đến cắt đứt
-Hãy bắt đầu với thứ này
Nụ hôn giống như mồi lửa cuối cùng được châm ngòi mọi thử bùng nổ ,cả hai nhanh chóng cởi nốt những mảnh vải trên người rồi lao vào nhau .Minh bây giờ mới thấy được trong tình dục Hà Anh mạnh bạo và chủ động như thế nào chính cô ấy mới là người dẫn dắt mọi thứ cậu chỉ là kẻ thụ động nằm bên dưới khi Hà Anh nhún nhảy người ở phía trên .Âm dạo cô thật mềm mai và ấp áp sâu hun hút khi nó bao bọc lấy dương vạt Minh .Dù đã từng trải qua nhiều cuộc tình nhưng lúc này Minh lại trở nên vụng dại như một gã trai tân chỉ mới có 5 phút mọi thứ đã kết thúc ,quá nhanh cho sự chờ đợi và khao khát cả tháng trời
Như một sự an ủi Minh nhỏm dậy bật ngọn đèn trong phòng khách để có thể nhìn ngắm trọn vẹn thân hình của Hà Anh đang nằm bên cạnh cậu
Hà Anh gỡ đôi tay Minh ôm siết lấy cô ra ,khi ngủ nét mặt chàng trai này trông dễ thương hơn hẳn và trông rất trẻ con .Hơi thở Minh rất đều và sâu ,cậu ấy đang ngủ rất say Hà Anh cố gắng đứng dậy thật nhẹ nhành để không làm Minh thức giác rồi cô choàng nhanh quần áo vào người trước khi rời khỏi căn phòng cô cúi người xuống thơm vào má Minh một cái đánh chụt
Con phố đêm vắng vẻ yên ắng khiến cho Hà Anh thấy bình tĩnh trở lại sau cảm xúc sôi trào lúc nãy .Những xúc cảm vừa rồi thật mãnh liệt mạnh mẽ nhưng Minh có cái gì đó vụng về lúng túng như thể đó là lần đầu tiên của cậu ta vậy .Không phải như thế chứ Minh đã nói với mình là cậu ấy đã có người yêu họ đã chung sống với nhau một thời gian.Chả lẽ cậu ấy ngại mình chăng ,thật ngượng chét đi được.Hà Anh cũng không biết ngày mai sẽ đối diện với Minh với tư cách gì ,trông thâm tâm cô có chút hói hận vì đã đi quá xa trong mối quan hệ với chàng trai trẻ này .Giá như thời gian có thể quan ngược lại cô sẽ không lặp lại sai lầm vừa rồi ,Minh sẽ đánh giá cô ra sao nhỉ còn chồng cô nữa ,dù anh ấy là người có lỗi trước nhưng Hà Anh cũng không thể ăn miếng trả miếng như thế được
Mải mê suy nghĩ cô về đến nhà lúc nào không này ,căn nhà với những cô cửa sổ không một ánh đền làm cô thấy lạnh lẽo và cô đợn .Vào nhà Hà Anh bất sáng mọi ngọn đèn tắm rửa qua loa một chút rồi đi ngủ nhưng cô cứ trằn tróc mãi cho đến sáng không sao chợp mắt được.