Chap 6
Đúng là tôi sợ, tôi sợ rằng ngày mai khi thức dậy, dì sẽ không nhìn mặt tôi nữa. Và điều đó đã trở thành hiện thực. Cả ngày hôm sau, dì và tôi không nói thêm câu nào. Dì cố làm việc nhiều nhất có thể, và – lúc nào dì cũng ở chỗ có nhiều người làm. Tôi có muốn xin lỗi dì, nhưng không thể, dì không cho tôi cơ hội, còn tôi thì cũng hiểu rằng, bây giờ chưa phải là thời điểm để dì có thể tha thứ cho tôi.
Chúng tôi trở lại với nhịp sống hằng ngày. Tôi thì lao đầu vào học năm cuối cấp. Còn dì thì vẫn tiếp tục với những lo toang bộn bề trong cuộc sống. Dì không còn đến nhà thăm tôi nhiều như trước kia nữa. Hoặc giả nếu có, dì chỉ đến để thăm hỏi với bố mẹ tôi. Còn với tôi, dường như có một rào cản quá lớn, một điều gì đó khiến dì luôn tránh mặt tôi. Còn tôi cũng chưa biết phải làm thế nào để mối quan hệ của chúng tôi có thể trở lại bình thường. Cũng có lúc tôi hối hận vô cùng vì đêm đó, nhưng cũng có lúc, tôi nghĩ rằng mình đã làm đúng. Tôi đã có được dì, còn dì cũng đã hòa nhịp trong tôi. Chỉ là- có lẽ dì chưa chấp nhận được điều đó. Tôi cần thời gian để dì quên đi điều đó, hoặc phải làm gì đó khiến dì tha thứ cho tôi.
Mọi thứ trong mối quan hệ giữa tôi và dì lúc ấy thực sự bế tắc. Cho đến ngày giỗ của dượng tôi.
Dượng tôi mất vào ngày rằm tháng 7 vào đúng năm dượng ba mươi bảy tuổi. Mẹ tôi nói dượng tôi gặp năm hạn. Lại trúng bệnh nặng nên không qua khỏi. Bởi vậy mà mỗi năm gia đình dì tôi đều tổ chức đám giỗ cho dượng tôi rất chu đáo và kĩ càng. Năm nay cũng vậy, mọi người trong gia đình tôi đều có mặt ở nhà dì để phụ giúp dì chuẩn bị cho ngày giỗ dượng. Ngoài trừ bố tôi bận trực ở đơn vị thì mẹ tôi, chị tôi và cả tôi đều đến nhà dì vào đêm hôm trước để chuẩn bị cho cỗ. Mẹ tôi (và nhiều người bà con, hàng xóm) phụ giúp dì nấu nước. Tôi thì cùng với cánh đàn ông bên nhà chồng dì chuẩn bị thuê mướn rạp, mái che để đón khách vào hôm sau. Lần này, may mắn hơn, tôi có cơ hội để nói chuyện với dì. Dì hay chạy ra chạy vào để quán xuyến công việc chuẩn bị. Dù chỉ là công việc. Nhưng tôi đã có cớ nói chuyện với dì, có lẽ dì đã không còn giận tôi nhiều như trước nữa.
Là cháu trai lớn bên nhà dì, lại cao lớn, học giỏi. Bố tôi lại là lữ đoàn trưởng một lữ đoàn bộ binh của quân khu. Tôi được họ nhà dượng để ý và quan tâm đặc biệt lắm. Như đã nói, cánh đàn ông chúng tôi phụ việc nặng nhọc, còn cánh phụ nữ thì phụ việc nấu nướng. Ngoài mẹ và các dì tôi thì nhà chồng dì cũng tham gia. Trong số những người phụ bếp núc tôi để ý một cô bé cũng trạc tuổi tôi. Em trong hiền lành, ngoan ngoãn và cũng cực kì giỏi giang. Em là con của chị chồng dì, lúc đấy tôi không biết điều đó, mãi về sau này khi có một cơ duyên khác tôi mới được biết. Còn lúc đó, em lọt vào tầm mắt tôi đơn giản là bởi lẽ em cao lớn, duyên dáng, có má lúm đồng tiền, và là cô gái duy nhất trạc tuổi tôi trong đội bếp núc. Chúng tôi cũng có cơ hội nói chuyện qua trong bữa cỗ đó, nhưng chỉ đơn giản là em sắp xếp và mang đồ ăn ra, còn tôi thì giúp chuyển nó lên trên bàn tiệc.
Bữa cỗ hôm đó, tôi bị cánh đàn ông nhà chồng dì mời rượu khá nhiều. Phần vì cũng có cùng với các anh bên nhà đó chuẩn bị rạp trước tiệc. Phần vì tôi là người duy nhất có đường học hành thuận lợi. Thực sự tôi là ngôi sao bàn tiệc lúc đó. Có lẽ tôi không hẵn được sự yêu quý đến vậy. Tuy vậy người ta liên tục mời rượu, tôi không thể từ chối quá nhiều. Dù cũng hay cùng bố tiếp các chú các bác ở đơn vị hay đến nhà tôi nhậu. Tôi cũng không thể trụ vững để không khỏi say mèm sau bữa cỗ đó. Tiệc kết thúc vào khoảng 3h chiều. Bố mẹ cùng chị gái tôi thì đi ô tô về, còn tôi thì chạy xe riêng đến đây nên gia đình không cho tôi chạy xe máy về vì tôi không còn tỉnh táo nữa.
Tỉnh dậy vào lúc chập tối, cổ tôi khô khốc vì hơi rượu vẫn còn nặng. Đầu óc tôi hơi còn choáng váng nhưng vẫn đủ để nhận ra mình đang ngủ trong căn phòng thứ tư nhà dì. Thức dậy uống một cốc nước cho đỡ khô cổ. Tôi đi tè rồi trở lại phòng ngủ tiếp cho đến khi tỉnh giấc lần thứ hai. Lần này không phải tôi giật mình, mà là dì tôi đánh thức tôi dậy. Dì hỏi tôi có còn thấy say không mà ngủ lâu thế. Cũng khuya mọi người ngủ hết rồi. Dì mang vào cho tôi cốc nước trà nóng để uống cho tỉnh rượu. Thật ra tôi đã hơi tỉnh rượu sau hai lần thức giấc. Tôi lờ mờ mở mắt thì bắt gặp dì tôi trong bộ quần áo pijama ở nhà. Dì tôi vừa mới tắm xong, tôi nghĩ vậy, mùi sữa tắm nơi dì vẫn phảng phất. Tóc dì xõa, vẫn còn ướt, từng lọn tóc bết vào nhau. Những giọt nước vẫn còn động lại nơi tai dì, gáy dì, và cả cổ dì nữa. Dù đã cố loại bỏ những ý nghĩ đen tối, nhưng con cu tôi lại một lần nữa phản chủ. Một chút hơi men trong người làm tôi có phần hừng hực, trước mắt là một người phụ nữ đẹp như thiên thần. Mọi thoáng tôi định lập tức đè dì tôi xuống làm tình. Nhưng nghĩ lại lần trước, tôi giả vờ vẫn còn say để thăm dò của dì. Tôi lè nhè giọng người say
-Dì hả dì, con say quá.
-Ờ sáng này dì thấy con uống nhiều mà. Dậy uống tí cho tỉnh rượu rồi ngủ tiếp.
Tôi giả vờ nói trong giọng rưng rức, tay tôi vờ cầm cốc nước nhưng nắm lấy tay dì:
-Dì cho con xin lỗi chuyện hôm trước, con không cố ý đâu ạ. Chỉ tại, tại, dì đẹp quá, con không biết con nghĩ gì hôm đó mà lại làm vậy nữa…
-Thôi quên chuyện đó đi, dì không còn nhớ gì nữa. Mình là dì cháu, chuyện đó là sai trái…Tay tôi đỡ lấy cốc nước, đặt nó xuống cái tủ đầu giường còn người bật dậy, tôi rơm rớm trong nước mắt rồi ôm lấy dì, nước mắt cá sấu của tôi khóc lóc nơi bầu vú dì:
-Vậy là dì không giận con nữa đúng không dì. Tôi vừa nói câu đó vừa ôm chặt dì, một thoáng dì không tập trung, tôi vừa ôm chặt vừa hôn hít vú dì, dì bắt đầu vùng vẫy, răng tôi đã ngoạm lấy nút áo nơi bầu ngực dì. Một tiếng “pực” vang lên, nút áo dì đã đứt. Dì cố vùng vẫy:
-Dừng lại- giọng dì nghiêm túc, con say quá rồi đó. Nhưng miệng tôi đã lần lên cổ lên môi dì, dì càng mở miệng tôi càng hôn dì. Tôi biết dì tôi không thể la lớn. Ông bà lớn tuổi cùng bé Quyên đã ngủ bên phòng bên kia. Dì tôi chỉ biết ú ớ dẫy dụa. Mắt của tôi đã nổi đom đóm. Tôi xé toạt áo ngủ của dì. Mắt dì ướt đẫm, tôi như con thú xé cởi vội quần áo tôi và quần dì, hơi men trong người đã kích thích con cu tôi cực độ, cởi quần ra, cu tôi đã rỉ nước, tôi không them dạo đầu mà lập tức đè dì xuống rồi hì hục, dì tôi nước mắt lưng tròng, dì cắn chặt môi không nói gì. Tôi ra sức đụ lấy đụ để, sức trẻ mà, tôi đụ dì, miệng tôi sà vào bầu vú dì mà bú lấy bú để, chừng 20 phút trôi qua, tôi không chịu được nữa. Dì tôi quá đẹp, lồn dì thật bót, tôi không nhịn được nữa mà phóng tinh ào ào vào lồn dì. Sau trận địa, tôi lăn qua một bên mệt mỏi còn dì thì thì vẫn nằm đấy. Mắt dì đẫm lệ, chừng 10 phút, dì mặc quần vào, quấn vội cái khăn đầu giường lên người vì áo quần dì bị tôi xé rách hết rồi bước vào nhà vệ sinh. Tôi lúc đó không để ý được gì nhiều. Tôi quá mệt rồi ngủ thiếp đi.