Chương 3 : Ngọc Thiên Cơ .
° Thủ Long thành được nắm giữ bởi Trần gia , nhưng vẫn có thể bị lay chuyển bởi bốn gia tộc khác , là Ngọc – Trịnh – Hoàng – Cao , bốn gia tộc này có thế lực không nhỏ trong Thủ Long thành .
° Ngọc gia tuy không phải là gia tộc lớn , nhưng lại có tầm ảnh hưởng không nhỏ , vì ở Thủ Long thành chỉ có Ngọc gia mới có luyện đan sư , luyện chế ra đan dược quý hiếm . Nói tới luyện đan sư này , thì y là Ngọc Thiên Cơ đã trên 90 tuổi , là gia chủ của Ngọc gia . Ngọc gia ngoài Ngọc Thiên Cơ thì chỉ còn có một vợ và hai con của ông ta nữa . Ngoài ra Ngọc gia quân cũng vô cùng dũng mãnh , tuy rằng toàn bộ chỉ có tới vài trăm quân sĩ , nhưng mỗi quân sĩ của họ có thể lấy một địch ba , anh dũng thiện chiến . Hơn nữa nghe nói Ngọc gia còn nuôi dưỡng sát thủ , chuyên đâm thuê chém mướng , khiến cho các gia tộc khác phải rè chừng họ , ngay cả Trần gia chủ thành cũng không dám có lời quá đáng với người của Ngọc gia .
*******
° Tại một gian phòng lớn trong Ngọc gia phủ , một người đàn ông mặc y phục màu nâu sờn , đang ngồi khoanh chân xếp bằng , có hai luồng hỏa lực được phóng ra từ hai cánh tay của ông ta , hai luồng hỏa lực ấy tập trung vào một cái đỉnh ( to bằng cái xô sơn ) . Cái đỉnh bị hai luồng hỏa lực thiêu đốt , nó quay tròn trên không , cách mặt đất khoảng 50cm , làn khói thoát ra từ trên đỉnh đỉnh , có màu đỏ tươi mang theo mùi hương thơm của thảo mộc . Mất một khoảng thời gian sau , khi mà toàn thân của ông lão đã ướt mồ hôi , thì chiếc đỉnh đột nhiên phát dị tượng . Nắp đỉnh bên trên bị khí nóng , dồn nén bên trong nó bạo tán , đẩy văng nắp đỉnh tung lên . Sau khi khí lực thoát ra hết khỏi lòng đỉnh , thì nắp đỉnh liền rơi xuống đậy lại , đồng thời cái đỉnh cũng từ từ hạ xuống đất , trước mặt ông lão . Trong khi ông ta đang thu hồi hỏa lực của mình .
° Điều hòa khí lực một lúc , rồi ông lão mới đứng dậy tiến tới chiếc đỉnh , mở nắp lấy ra từ bên trong đỉnh , được khoảng bẩy tám viên tròn nhỏ ( như viên bi ) màu đỏ tươi . Ngắm nhìn những viên màu đỏ đó , ông lão gật gù khẽ cười ưng ý , rồi lấy ra một bình sứ nhỏ cho toàn bộ bẩy tám viên đó vào trong bình sứ . Bên ngoài bình sứ đó có ghi ba chữ nhỏ .
°°° Hồi Huyết Đan .
*****
° Dương Bá Cương đi theo Ngọc Thiên Hương , tới một gia phủ nhỏ phía tây Thủ Long thành , nói là gia phủ nhỏ nhưng so với nơi Dương Bá Cương từng sống , thì Ngọc phủ này to lớn hơn nhiều . Bước qua cánh cổng lớn , bên trong Ngọc phủ khiến Bá Cương vô cùng bất ngờ , bơi không gian nơi đây có chút kì dị , một làn sương mờ nhạt bao phủ khắp các lối đi . Đi qua mấy con đường hành lang trong Ngọc phủ , Bá Cương phát hiện ra tất cả những con đường hành lang đó đều rất giống nhau , ngay cả những gia viên trong phủ , cũng có lối kiến trúc giống nhau như đúc . Thật là khó phân định được , đâu là đâu trong Ngọc phủ này .
° Qua mấy dãy nhà chính , vòng tới hậu phủ . Ngọc Thiên Hương đưa Dương Bá Cương tới gặp một người đứng tuổi , tuy nhìn râu tóc ông ta có lưa thưa điểm bạc , nhưng da mặt lại hồng hào , thân thể lại kiện tráng . Hệ thống nói trong đầu Dương Bá Cương một số thông tin sơ bộ về người đó :
°° Ngọc Thiên Cơ 93 tuổi – cảnh giới Võ Thần cấp 1 – gia chủ Ngọc gia – cha của Ngọc Thiên Hương .
° Bá Cương thầm kinh hãi trong bụng , khi đối diện với một Võ Thần , may là ông ta đã dấu đi , khí lực của mình , chứ không một Võ Sĩ cấp như cậu , có thể sẽ mất mạng vì bị đè nén .
° Ngọc Thiên Hương đến , nói với Ngọc Thiên Cơ :
°° Cha ! … vừa nãy , con ra phố , vô tình gặp được người này , thấy hắn đang muốn tìm việc gì đó để làm . Con thấy hắn tội nghiệp , nên đã đưa về phủ .
° Ngọc Thiên Cơ nhìn Dương Bá Cương một lượt sau đó hỏi cậu :
°° Ngươi tên họ là gì ? Là người ở đâu tới ? .
° Dương Bá Cương , liền kể lại toàn bộ những gì cậu đã phải chải qua , tuy nhiên cậu không kể tới truyện , cậu có một hệ thống trong đầu và được nó hồi sinh .
° Nghe song câu truyện của Dương Bá Cương , Ngọc Thiên Cơ sắc mặt thay đổi , ông ta có chút buồn phiền , khi thở dài và nói với Dương Bá Cương :
°° Nếu ngươi đúng thật là người có quan hệ với Dương Bá Hùng , thì hãy ở lại Ngọc gia , và coi nơi đây là nhà của ngươi …
° Thấy được sự thương cảm trong câu nói của Ngọc Thiên Cơ , hơn nữa Dương Bá Cương cũng nhìn ra được đôi mắt ông ta đang kìm nén lệ sầu . Chưa hiểu rõ vấn đề là gì nên cậu cũng chỉ cung kính đáp :
°° Vâng ! Lão đã nói thế thì cháu sin tuân theo ạ .
° Ngọc Thiên Cơ gật đầu trước sự lễ phép của Dương Bá Cương , lão quay sang nói với Ngọc Thiên Hương :
°° Thay cha sắp xếp cho cậu ta một gian phòng , ở hậu phủ trước . Ta có chút việc , lát sẽ tới hỏi cậu ta sau .
° Ngọc Thiên Hương cung đang tỏ ra khó hiểu , nhưng cô không giám thắc mắc , chỉ đáp ” Dạ ” một tiếng với Ngọc Thiên Cơ , rồi quay sang nói với Dương Bá Cương :
°° Mời theo tôi đi lối nay .
° Dương Bá Cương liền theo Ngọc Thiên Hương tới một gian phòng lớn , có đầy đủ tiện nghi . Ngọc Thiên Hương sau khi rời đi khỏi còn sai người mang một bộ quần áo tới để cậu thay đổi bộ y phục rách nát của cậu .
*****
* ••• Ầm..m
* Một tiếng nổ lớn vang lên giữa khu phố trung tâm Thủ Long thành , trên đỉnh Thiên Thai Lâu khói bụi phát tán mù mịt , hai thân ảnh liên tục lao vào nhau giữa không trung , cùng với đó là những tiếng va chạm của binh khí :
••• Keng…keng…keng .
° Một trong hai thân ảnh đó là một cô gái , thanh âm của cô ta trong như nước , ngân như chuông , thánh thót như chim hót, chỉ có điều ngôn điệu lại băng lạnh ảm đạm :
°° Muốn chiếm đoạt ta ư ? Ngươi mơ mộng rồi .
° Kẻ còn lại kia , là một nam nhân giọng nói của hắn ồm ồm giống như người đã đứng tuổi :
°° Chỉ cần có được cô , thì giá nào , Cao Cầu ta cũng đồng ý trả .
° Nữ nhân kia vẫn giọng băng lãnh mà nói :
°° Tuyết Linh ta vẫn giữ nguyên lời thề , chỉ cần có ai khiến ta động lòng , ta sẽ thuộc về người đó , nhưng Cao tam gia ngài không phải người đó rồi .
° Người nam nhân vừa tự sưng là Cao Cầu , cười ngạo nói :
°° Ha ha ha . Những gì ta không có được thì kẻ khác cũng đừng mơ tưởng … có được .
•• Hỏa Diệm Phi Mã
° Cao Cầu lập nói chưa hết câu đã , xuất lực thi triển ra một luồng sức mạnh , đánh về phía Tuyết Linh . Luồng sức mạnh hỏa lực của hắn , tạo thành hình thù của một con tuấn mã , lăng không mà phóng tới Tuyết Linh .
° Tuyết Linh kia không phải dạng tầm thường , cô ta khua động kiếm trong tay , đánh ra một thân ảnh của mình .
•• Băng Tâm Tiên Tử .
••• Ầm…m .
° Hai lực chạm trán nhau , phát nổ kinh hoàng .
° Không thể phân định thắng bại thì có vẻ Cao Càu không chịu dừng tay , một con ngựa hỏa lực nữa được hắn xuất ra , ngay khi đòn tấn công trước bị Tuyết Linh phá vỡ .
•• Hỏa Diệm Phi Mã .
° Luồng hỏa lực lần này muốn cự đại hơn lần trước , con tuấn mã rực lửa vạm vỡ lao đi .
° Tuyết Linh vẫn không hề muốn né tránh , cô lại phóng ra một thân ảnh của mình . Nhưng lần này có chút thay đổi , động tác của cô nhanh hơn , khi chuẩn bị phóng xuất thanh kiếm của cô kết băng hàn lực lâu hơn . Để rồi khi cô phóng ra một thân ảnh của mình , khiến Cao Cầu phải nhận quả đắng .
•• Băng Tâm Tiên Tử .
••• Uỳnh…ỳnh . ••• Bốp .
°° Hự … ự .
° Cao Cầu lĩnh một đòn băng lực của Tuyết Linh , hắn chao đảo ngã xuống đất , miệng chào chút máu tươi . Nhưng xem ra thương thế , của hắn không bị nghiêm trọng lắm , hắn cay cú nói :
°° Ta sẽ còn quay lại tìm cô .
° Nói đoạn hắn liền bỏ đi .
* Trong số những người đứng quan sát biến cố vừa rồi , có tên một thanh niên tay cầm quạt gấp bằng ngọc , nhìn kiểu dáng ăn mặc , ai cũng cho rằng hắn là một thư sinh , ít ai ngờ được rằng hắn chính là một tay sát thủ khét tiếng , có tên là Ngọc Diện Thư Sinh . Tên này thấy Cao Cầu bị Tuyết Linh đánh bại , hắn mỉm cười một cách thần bí , rồi cũng bỏ đi .
*******
* Đến chiều …
° Dương Bá Cương , một mình ở trong căn phòng lớn khiến cậu buồn chán , cậu liền mở cửa định đi ra . Vừa mở cửa , cậu thấy Ngọc Thiên Cơ cũng vừa kịp đi tới , đàng chào hỏi :
°° Lão gia chủ ! .
° Ngọc Thiên Cơ có vẻ thích nhìn Dương Bá Cương , lão ta nhìn cậu một lát rồi mới gật đầu nói :
°° Chúng ta vào phòng nói chuyện .
° Bước vào phòng , vừa ngồi xuống bàn , Ngọc Thiên Cơ vẻ mặt nghiêm khắc , nói với Dương Bá Cương :
°° Ta rất tiếc về truyện của ông cậu , khi xưa ta từng nhận được ơn nghĩa của ông ta . Hôm nay cậu hoạn nạn không chết , vô tình lại tới Ngọc gia ta để tìm việc . Ta nói như này nhé , Ngọc gia ta không phải là gia tộc giàu có để hưởng thụ gì , con trai con gái ta cũng phải cật lục tu luyện và làm viêc . Cậu muốn ở lại Ngọc gia thì ta không từ chối , còn sợ vì gian khổ muốn rời đi thì ta cũng sẽ giúp đỡ cậu về khinh phí , lấy bằng nào thì nói với ta không phải ngại .
° Dương Bá Cương bất ngờ khi Ngọc Thiên Cơ nói như vậy , cậu suy nghĩ một lát rồi nói với ông ta :
°° Thật ngại quá , cháu chỉ muốn tìm việc làm , để kiếm sống và rèn luyện bản thân trở lên mạnh mẽ . Đợi mai mốt mạnh lên rồi sẽ tìm con cầm thú kia mà trả thù cho ông cháu . Nếu cháu ở đây khiến lão không hài lòng , thì cháu sin đi chỗ khác vậy . Còn vấn đề tiền bạc cháu không dám nhận đâu , hơn nữa cháu tin mình tự có thể kiếm ăn được .
° Nói song Dương Bá Cương , định sẽ rời đi , nhưng Ngọc Thiên Cơ lại nói :
°° Tốt ! Nam nhân thì phải có trí , không uổng công sức , lão Dương đã nuôi dạy cậu . Nếu cậu có quyết tâm như vậy , thì hãy ở lại Ngọc gia của ta để rèn luyện .
° Dương Bá Cương lúc này mới hiểu ra , vừa nãy lão Thiên Cơ này chỉ nói vậy , là muốn thăm dò nhân cách của cậu . Cậu liền nói :
°° Vậy cháu sin được cám ơn lão , gian khổ cháu không ngại , chỉ ngại rằng bản thân ngu dốt , không làm nên việc gì , khiến lão phải thất vọng .
° Ngọc Thiên Cơ không nghĩ rằng Dương Bá Cương tuổi còn trẻ nhưng lại chính chắn rất nhiều , ăn nói rất khéo léo . Lão vuốt chòm râu bạc dưới cằm , nhìn Dương Bá Cương , một lát sau thì nói :
°° Ta muốn nhận cậu là học trò , cậu thấy sao ? Có muốn nhận một người thầy già cả khó tính như ta không ?
° Dương Bá Cương nghe vậy , liền khom lưng cúi đầu ba cái nói :
°° Được thầy thu nạp làm học trò , con mong còn chưa được , nào dám kén trọn ạ .
° Nói song cậu rót chén nước , hai tay cung kính dâng trước mặt Ngọc Thiên Cơ , rồi nói :
°° Học trò không có gì để ra mắt hiếu kính , sin thầy nhận chén trà này , để tỏ lòng thành tôn kính của con .
° Ngọc Thiên Cơ tỏ vẻ hài lòng , lão vui vẻ đỡ chén trà trong tay Dương Bá Cương , uống một ngụm hết chén trà đó . Đặt cái chén xuống bàn , lão vỗ vai Dương Bá Cương mà nói :
°° Ta nhận lòng thành của con , từ giờ trở đi con là học trò duy nhất của ta . Ta là Ngọc Thiên Cơ …