Chương 1 : Bão Tố Cuộc Đời .
* Có một ngôi làng nhỏ ở ven rừng Dã Thú Sơn , ngôi làng của những người làm nghề săn bắt ma thú , lấy da và thịt để mua bán mưu sinh .
* … Bá Cương , một thanh niên 25 tuổi mồ côi từ bé , được một ông lão thợ săn họ Dương nhặt về nuôi , cái tên ” Bá Cương ” của cậu được lão Dương đặt cho , bởi nó rất hợp với tính cách của cậu , và cậu cũng họ Dương của ông lão . Dương Bá Cương , từ nhỏ cậu đã được Dương lão chuyền dạy cho cách đi săn ma thú cách lột da lọc thịt , cho nên maqcj dù chỉ là thanh niên 25 tuổi nhưng cậu đã là một thợ săn giỏi .
* Hàng ngày Bá Cương vẫn cùng một số người trong làng , vào rừng săn ma thú , vì Bá Cương đã là một thợ săn giỏi , nên mỗi cuộc đi săn cậu luôn là người kiếm được nhiều nhất , chính vì thế mà cuộc sống của hai ông cháu Bá Cương , luôn no ấm .
* … Hôm nay thôn săn bắn của Bá Cương mở hội đêm trăng rằm , mọi người lớn bé già trẻ gái trai trong thôn , đều có mặt ở khoảng chống giữa thôn nhảy múa hát ca vui vẻ . Ngày hội hôm nay , cũng là để các nam thanh nữ tú hò hẹn tìm hiểu nhau , thông qua bước nhảy điệu múa . Bá Cương là thanh niên tài giỏi , hơn nữa ngoại hình lại to cao vạm vỡ , khuân mặt đẹp trai nét phóng khoáng , đôi mát sáng dưới lớp mày ngài , chính vì thế cậu luôn là lựa trọn đầu tiên của các thiếu nữ trong thôn .
* Tú Liên một thiếu nữ bình thường 17 tuổi , cô có khuân mặt khả ái ,tính nết hiền lành , được nhiều thanh niên trong thôn để ý tới , nhưng trái tim cô đã lựa trọn Bá Cương , cũng như cậu trọn cô ấy trong đêm hội ngày hôm nay .
* Dưới ánh trăng , và ánh lửa bập bùng , Bá Cương nắm tay Tú Liên cùng nhảy múa bên nhau . Bá Cương khẽ hỏi Tú Liên :
** Nàng có nguyện ý bên ta đến hết cuộc đời này không ? .
* Tú Liên , trên môi mỉm cười xinh xắn , cô cũng thì thầm nói :
** Em sẽ là của chàng cho tới khi trái tim em ngừng đập … Còn chàng ! Chàng sẽ che chở và yêu thương em tới khi chàng nhắm mắt chứ ? .
* Bá Cương , gật đầu vui sướng nói :
** Ta sẽ yêu thương nàng tới lúc nhắm mắt xuôi tay , đến hết cuộc đời này .
* Hai người sát lại gần nhau , giữa sự chứng kiến của mọi người trong thôn , cả hai chao cho nhau nụ hôn đính ước . Bá Cương đang mơ ước tới cuộc sống bình dị mà hạnh phúc trong đầu cậu , cậu mường tượng tới cuộc sống ” một túp lều tranh hai trái tim vàng … cùng đàn con xinh thơ mộng … ”
* Những bóng đen thoát ẩn thoát hiện dưới ánh trăng , từ trong rừng Ác Thú Sơn , đang lao về phía ngôi làng nhỏ ven rừng , những bóng đen đó là vô số những ma thú và Thú Hoàng , số lượng của bọn chúng rất đông , nhưng di chuyển lại không một tiếng động phát ra . Ngay khi áp sát ngôi làng nhỏ , bọn chúng liền tự động chia thành hai đội , di chuyển vòng xung quanh ngôi làng . Có vẻ như bọn ma thú muốn bao vây ngôi làng nhỏ này , trong khi những con người sống trong thôn nhỏ lại không hề hay biết , họ vẫn nhảy múa ca hát và uống rượu một cách vui vẻ .
** Một con Thú Hoàng to lớn như con trâu mộng , da lông nó màu vàng có những đường vằn đỏ giống như máu , được gọi với cái tên Hỏa Viêm Hổ . Nó bất ngờ xuất hiện trên một mái nhà nhìn xuống đám loài người ở phía dưới , nó phát tiếng gầm lớn .
** Gào…ào…o
* Tiếng gầm của chết chóc , tiếng gầm của phẫn nộ .
* Từ khắp các ngõ ngách trong thôn , vô số ma thú bất ngờ lao tới tấn công toàn bộ người trong thôn . Chúng cắn nuốt cào sé những ai bị chúng vồ được , tạo ra một cảnh hỗn loạn tang tóc chưa từng thấy , khắp nơi toàn là máu thịt và những bộ phận chân tay và ruột gan người , đã bị ma thú xé toạc ra khỏi cơ thể , những tiếng la hét khóc than vang cả bìa rừng .
* Trong tử cảnh đó , Bá Cương tay cầm giáo , tay dắt theo Tú Liên , trên lưng thì cõng theo một ông lão khắp người đầy máu , hơi thở của ông ta có chút gấp gáp . Bá Cương như kẻ điên loạn , khua giáo đâm chém lung tung , quyết mở một con đường sống để thoát thân , nhiều ma thú bị cậu đánh cho trọng thương phải lùi lại . Tuy ma thú bị Bá Cương giết và đánh trọng thương nhiều , nhưng số lượng còn rất đông và hiếu chiến , con này bị đánh văng ra thì con khác liền lao tới . Chỉ qua ít phút , cậu cũng bị chúng cào và cắn trúng , cơ thể cậu đã có vô số vết thương đang tuôn máu .
* Trong khi cậu gồng mình chống trọi với những đợt tấn công của bọn ma thú , thì Tú Liên bất ngờ bị một con Hỏa Viêm Hổ to như con trâu cảnh giới Thú Hoàng , lao tới tấn công . Tú Liên chỉ là một thiếu nữ bình thường , không thể làm gì trước nanh vuốt của Hỏa Viêm Hổ , cô bị nó vả một cú vào đầu , chỉ kịp kêu lên thất thanh .
** …Á…
* Rồi cơ thể Tú Liên bay đi như chiếc lá bị gió thổi , hơi thở cũng tắt theo thanh âm chua chát đó .
* Bá Cương , đau đớn nơi lồng ngực , khi thấy cảnh tượng cái chết của Tú Liên, cậu chua sót hét lớn tên cô :
** Tú…Liên…
* Lửa hận trong lòng cậu sôi sục lên ý trí , cậu lao thẳng tới Hỏa Viêm Hổ , mà quên mất rằng trên lưng cậu còn có ông của mình . Bá Cương dơ cao cây giáo trong tay , chém tới Hỏa Viêm Hổ , miệng hét lớn :
** Khốn khiếp … đền mạng cô ấy cho ta … a…a .
* Thế nhưng mũi giáo của cậu , không thể chém rách lớp da của nó . Không bỏ cuộc , cậu tiếp tục đâm chém liên tiếp vào Hỏa Viêm Hổ . Còn thú hoàng Hỏa Viêm Hổ , sau một lát bất động đứng im , cho cậu thả sức đâm chém , nó gầm lên một tiếng rồi đưa chân vả về phía Bá Cương một nhát .
** Gr..ào … Bốp .
* Lãnh một cú vả đó , Bá Cương tức ngực khó thở , miệng nôn ra một ngụm máu tươi , chưa bao giờ cậu thấy bản thân bất lực như vậy . Cậu dần cảm thấy tuyệt vọng giữa đám ma thú hung ác kia . Lúc này ông lão trên vai cậu , thì thào nói :
** Bá Cương … ta không qua khỏi kiếp nạn này rồi … khụ khụ … con hãy bỏ ta lại … khụ khụ … may ra mới có cơ hội mà thoát thân .
* Bá Cương hoảng hốt , không cần suy nghĩ , cậu vội nói lớn :
** Không … con sẽ không để người ở lại đâu … hu hu . Người là người thân duy nhất của con trên đời này … hu hu .
* Ông lão mỉm cười một cách hạnh phúc , sau đó nói :
* Dương Bá Hùng ta … khụ khụ … cả đời làm rất nhiều chuyện … khụ khụ … nhưng chuyện ta mãm nguyện nhất là nhặt được con … khụ khụ … và nuôi con khôn lớn … ta cũng đã già rồi … khụ khụ … lại thương thế như vầy … khụ … có ra được khỏi đây , cũng là phải chết trong nay mai … khụ khụ khụ … con hãy để ta lại tự tìm đường sống cho riêng mình đi … cố gắng sống tốt là đã báo ơn hiếu cho ta rồi … khụ khụ … Á … á…á…a
* Dương Bá Hùng còn chưa nói hết câu , thì bất ngờ ông lão bị Hỏa Viêm Hổ cắn vào bả vai , nó vặn mình một cái , đã lôi ông lão ra khỏi lưng của Bá Dương , đồng thời văng ông lão về phía những con ma thú khác đang chờ trực sẵn , bọn chúng không ngần ngại lao vào cắn sé ông lão kia .
* Mặc dù lòng dạ Bá Cương đau như dao cắt , nhưng cậu không thể là gì được . Trong khoảnh khắc bọn ma thú mải mê cắn sé thân xác của ông lão Dương Bá Hùng , cậu nuốt cơn hận thù và đau thương , dốc hết sức cầu sinh mà bỏ chạy .
* Cậu lao như điên trong rừng , máu và nước mắt của cậu , từng giọt từng giọt rơi về phía sau lưng , tan đọng trên những bụi lá cây . Dương Bá Cương cứ chạy mãi như vậy , tưởng chừng đã thoát khỏi hiểm cảnh , nhưng chớ chêu thay cậu lại chạy tới bờ của một vực thẳm , cậu dừng chân suy tính chưa được mấy giây , thì Hỏa Viêm Hổ đã đuổi tới nó chặn đường quay lại của Bá Cương .
* Bá Cương hai tay nắm chắc cây giáo của mình , chĩa mũi giáo về phía con ma thú . Tuy cậu là người có tu luyện , nhưng cấp độ chỉ mới đạt tới Võ Sĩ cấp 5 , dựa vào kinh nghiệm mà cậu học được từ ông lão , thì con Hỏa Viêm Hổ kia phải là một Thú Hoàng , mạnh hơn cậu rất nhiều . Có vẻ Hỏa Viêm Hổ kia không mấy quan tâm tới mũi giáo của cậu , nó gầm lên rồi lao tới Bá Cương .
*** Bốp .
* Tốc độ của Hỏa Viêm Hổ rất nhanh , nó lao tới Bá Cương với cú vả bằng chân trước cùng móng vuốt sắc nhọn của mình , khồng còn đủ sức để kịp né tránh , Bá Cương lĩnh trọn cú vả của nó vào mặt , lực vả đó khiến cho Bá Cương bay xuống vực thẳm …
** Á…a…a…a á .
**************
* Thanh Long Địa … một lục địa hình chữ S , tựa thế rồng phi thiên uy dũng . Đại đa sô diện tích của Thanh Long Địa là rừng núi đan chen , con người trên lục địa này đa phần sinh sống trong ba thành trì lớn , là Vĩ Long Thành – Thân Long Thành – Thủ Long Thành , ba thành này nằm ở vị trí đúng như tên gọi của nó ” đuôi – mình – đầu ” .
* Thủ Long Thành …
– Gia tộc họ Trần là hùng mạnh nhất , cho nên chiếm ngự được vị trí chủ thành , Trần gia có kỹ nghệ ” Trận Pháp Sư ” kiếm sống bằng nghề bảo kê – bảo vệ , cùng với việc thu thuế trong thành nên Trần gia , tiền của nhiều không đếm xuể .
* Trần phủ vô cùng rộng lớn và xa hoa , bên trong không biết bao nhiêu là gia viên lớn nhỏ .
* Chính Đường của Trần phủ … Một người dánh vẻ trung niên tứ tuần , nhưng có cảnh giới Võ Thánh cấp 7 . Y chính là thành chủ Trần Gia Uy 99 tuổi , một Trận Pháp Sư cao cấp . Trần Gia Uy đang ngồi bàn chuyện với một ông lão . Trần Gia Uy nói với ông lão đó :
** Tiền thuế năm nay tổng cộng được bao nhiêu ?
* Ông lão kia liền trả lời , với giọng cung kính :
** Thưa gia chủ ! Tổng cộng là 1 triệu 3 trăm nghìn bạc .
* Trần Gia Uy gật gù tỏ vẻ hài lòng nói tiếp :
** Quản gia ! Số tiền đó ông đem tới quân doanh , dựa theo sổ sách ở đó mà phát lương cho binh lính .
* Ông lão quản gia , lại kính cẩn đáp :
** Vâng thưa gia chủ !
* Nói đoạn lão quản gia đó xoay người bước đi . Sau khi lão đi khỏi thì Trần Gia Uy ngồi lại một mình suy tư .
*** Quân doanh Trần gia .
– Quản gia của Trần gia là một ông lão dáng vẻ thất tuần , người gầy gò da nhăn nheo , râu tóc có nhiều phần bạc trắng , kiểu tóc búi củ tỏi của ông ta rất ăn khắp với kiểu y phục sường xám nâu mà ông ta hay mặc .
* Thấy ông lão cùng hai người hạ nhân đi tới , người trong quân doanh vội vã nghiêm chỉnh chào đón .
** Hồng Quản Gia …
* Thì ra ông lão đó tên là Trần Hồng . Sau khi Trần Hồng gật đầu đáp lễ , ông ta chậm rãi nói :
** Ta được gia chủ ủy thác tới đây để phát lương tháng này cho anh em , nhờ đại tướng Trần Tiến Thành , mang sổ sách tới đây để già này phát tiền .
***********
* Trung tâm Thủ Long Thành .
– Quán xá xa hoa , người lui kẻ tới nhộn nhịp , nơi đây là tụ điểm mua sắm ăn trơi đàn đúm đều có cả .
* Thiên Thai Lâu . Một kĩ viện có kiến trúc phức tạp , và hoành tráng . Trước cửa kĩ viện Thiên Thai , rất nhiều các cô gái trẻ đẹp , ăn mặc khiêu gợi hở hang , xếp hàng dài vẫy gọi chào mời người qua lại .
** Vô đây trơi đi các đại gia ơi …. Vô đây … vô đây … em chiều…ều .
* Bên trong kĩ viện , lầu trên lầu dưới ồn ào náo nhiệt , thế nhưng trên tầng lâu cao nhất lại im ắng hoang vu chỉ có một cô gái ngồi một mình , chải tóc soi gương , bên cạnh cô là hai hầu gái nhỏ . Mỗi một lược , chải vào mái tóc dài đen bóng mượt của mình , là một nhịp thở dài của cô gái , thi thoảng cô lại than thở :
** Giữa trốn phồn hoa này …. Ta thật cô đơn … !