Posted in

Thiên – Cơ – Chủ

Chương 2 : Hồi Sinh .

°°° Ta đang ở đâu đây ? … thiên đường sao ? Tại sao chỉ có khoảng sáng bất tận này ? .

° Từ trong khoảng trắng , một khối ánh sáng hình cầu xuất hiện , ánh sáng của nó làm lu mờ tất cả , kể cả là khoảng trắng sáng bất tận kia . Khối cầu ánh sáng đó còn phát ra tiếng nói vang vang huyền bí :

°° Hệ thống Thiên Cơ kính chào kí chủ … Cậu đã chết được ba ngày rồi … muốn sống lại thì phải hợp nhất với hệ thống … sin hỏi có muốn hợp nhất hay không ?

°°° Ta đã chết sao ? Hồi sinh thì phải hợp nhất với cái thứ kì lạ này sao ? Làm sao để hợp nhất ? …

° Khối ánh sáng tự sưng là Thiên Cơ , như nghe được câu hỏi của kí chủ , nó liền nói :

°° Chỉ cần kí chủ nói rằng ” ta đồng ý hợp nhất ” là được .

°°° Ta đồng ý … ta phải sống … sống để báo thù … sống để tiêu diệt toàn bộ cái ác …

° khối cầu Thiên Cơ nói :

°° Tốt … hệ thống sẽ bắt đầu quá trình hợp nhất với kí chủ sau ít phút , sin hãy kiên nhẫn chờ đợi .

••• Bíp … Bíp … Bíp .

° Khoảng không gian trắng sáng bỗng tối sầm lại , sau ba tiếng ” Bíp ” thì lập tức sáng trở lại cùng với câu nói :

°° Hợp nhất thành công , kí chủ nhận được một túi quà tân chủ . Có muốn mở túi quà hay không ?

°°° Mở thế nào đây ? …

° Hệ thống lại hướng dẫn :

°° Kí chủ chỉ cần nói ” mở quà ” là được .

°°° Vậy thì mở quà …

° Khoảng trắng sáng bỗng xuất hiện mấy món đồ vật , cùng với giọng nói của hệ thống :

°° Mở quà tân chủ thành công . Kí chủ nhận được :
– 1 cuốn bí kỹ Thiên Đạo Chi Tâm .
– 1 cuốn bí kỹ Pháp Tắc Chi Lực .
– 1 viên Hồi Sinh Đan .
– 10 viên hồi huyết đan sơ .
– 10 viên hồi lực đan sơ .
°° Nhắc nhở : ” Kí chủ nên dùng Hồi Sinh Đan trước ” .

°°° Dùng phục sinh đan .

° Bên bờ một con sông cách không xa Thủ Long thành , một thanh niên quần áo rách nát tả tơi , khắp người toàn là vết thương , nằm như một xác chết bị chôi dạt tới . Xác chết đó chính là Dương Bá Cương .

° Bất chợt cậu ngồi bật dậy hét lớn một tiếng :

°° A…a…a … á .

° Trong đầu cậu một giọng vang vang nói :

°° Kí chủ hồi sinh thành công .

° Bá Cương vừa hoảng vừa vui mừng , nhìn khắp từng bộ phận cơ thể và các vết thương đang tự lành lại , nhưng vẫn có cảm giác đau đớn . Cậu nói :

°° Ta hồi sinh ư ? … ta thật hồi sinh ư ? . Ngươi là một thứ thực thể tồn tại trong ta thật ư ?

° Trong đầu cậu , giọng của hệ thống Thiên Cơ đáp :

°° Đúng … tất cả đều là thật . Hệ thống và kí chủ hữu duyên hợp nhất với nhau , kí chủ có thể thông qua hệ thống để tu luyện , còn hệ thống sẽ đưa ra những nhiệm vụ để thưởng phạt công minh …
°° Kí chủ có muốn nhận nhiệm vụ đầu tiên chưa ? Đây là nhiệm vụ bắt buộc cho kí chủ .

° Bá Cương sửng sốt , khi nghe những gì hệ thống vừa nói , cậu suy ngẫm :

°°° Dù sao mình cũng hợp nhất với nó rồi , nếu không thực hiện cái gọi là nhiệm vụ mà nó giao , ngộ nhỡ nó cho mình toi phát nữa thì ” toang ” . Mình còn chưa trả thù cho tất cả người trong thôn thì chưa thể chết được .

° Bá Cương thở dài một hơi rồi nói :

°° Nhận nhiệm vụ .

° Hệ thống trong đầu cậu , phát ra âm thanh vang vang :

°° Nhiệm vụ đầu tiên của kí chủ là học một cuốn bí kỹ ” Thiên Đạo Chi Tâm ” sau đó học một cuốn ” Pháp Tặc Chi Lực ” .
– Hoàn thành nhiệm vụ , hệ thống ban tặng một bộ kỹ năng Phi Thiên – Phá Thiên – Hắc Sát , cùng võ kỹ tu luyện Vô Cực Công .

° Bá Cương đang căng thẳng vì không biết nhiệm vụ của cái hệ thống này là gì . Nhưng nghe nó nói song cậu thở phào nhẹ nhõm , bởi hai bí kỹ kia khi nãy cậu nhận được , khi mở gói quà tân chủ đó sao . Cậu hỏi hệ thống :

°° Vừa rồi hai bí kỹ nhận được khi mở quà tân chủ của ta đâu ?

° Trong đầu cậu liền xuất hiện hai cuốn bí kỹ đó . Và giọng của hệ thống hỏi cậu :

°° Kí chủ ! Có muốn học bí kỹ Thiên Đạo Chi Tâm hay không ?

° Bá Cương vội nói :

°° Học .

° Trong đầu Bá Cương liền có chuyển biến . Cuốn bí kỹ Thiên Đạo Chi Tâm liền phân rã thanh từng kí tự , thẩm thấu vào trí óc của Bá Cương , ” Thiên Đạo Chi Tâm ” này , giúp Dương Bá Cương thấu hiểu được đạo lý cốt lõi của vạn vật trong tự nhiên . Trong đó có đạo làm người , đạo của tự nhiên , đạo của trời đất . Dương Bá Cương thấy mình đột nhiên , tăng độ hiểu biết rất nhiều .

° Hệ thống phát thông báo tới :

°° Ting … chúc mừng kí chủ đã học thành công bí kỹ Thiên Đạo Chi Tâm . Tiếp theo kí chủ phải học thành công bí kỹ ” Pháp Tắc Chi Lực ” .

° Lần này Bá Cương quen với kiểu cách của hệ thống , nên cậu cũng nhanh chóng học thành công bí kỹ ” Pháp Tắc Chi Lực ” . Biến cố vừa qua đã khiến Bá Cương mất đi tu luyện của mình , tuy rằng ” Pháp Tắc Chi Lực ” không giúp cậu có thể tu luyện trở lại , nhưng nó giúp cậu hiểu biết sâu sắc hơn cách vận dụng sức mạnh của bản thân , một cách vững vàng . Học song bí kỹ Pháp Tắc Chi Lực , Bá Cương lại nghe được hệ thống thông bá trong đầu :

°° … Bíp… Kí chủ đã hoàn thành nhiệm vụ , hệ thống tự động ban thưởng giúp kí chủ học được võ kỹ Vô Cực Công ( tu luyện không giới hạn ) .

° Nghe hệ thống thông báo song , Dương Bá Cương thấy , cơ thể cậu phát ra một thứ ánh sáng vô cùng . Tiếp theo là kiến thức – cách thức – động tác , sử dụng sức mạnh vào nhiều loại binh khí khác nhau , từ dao – kiếm – côn – đao v.v đủ loại . Hệ thống còn nhắc nhở thêm :

°° Kí chủ học võ kỹ Vô Cực Công , cộng thêm có hệ thống phụ trợ , nên cách thức tu luyện của kí chủ cũng khác người thường , chỉ cần giết địch là tăng tu luyện .

° Nghe hệ thống nói như thế , Dương Bá Cương vội thăc mắc :

°° Chỉ cần giết chóc là có thể tăng tiến cấp độ ư ?

° Cậu được hệ thống trả lời :

°° Đúng vậy . Cậu tu luyện chỉ cần giết chóc là có thể tăng tiến . Để chánh cho cậu , không đi vào con đường ma đạo , nên hệ thống đã buộc cậu phải học ” Thiên Đạo Chi Tâm ” , cũng là để cậu có thể vượt cấp độ mà giết mục tiêu mạnh hơn mình một đại cảnh giới . Ngoài ra ” Pháp Tắc Chi Lực ” kia cũng là để hỗ trợ cậu điều phối và thấu hiểu sức mạnh của mình và đối thủ . Kết hợp hai phạm trù đó lại , cậu có cơ hội giao chiến cân bằng với một đối thủ mạnh hơn mình một cảnh giới , cho dù là đối thủ ở giai đoạn nào của cảnh giới đó .
°° Ví dụ như . Cậu hiện tại là Võ Sĩ cấp 1 , cậu có thể giết chết Võ Hoàng cấp 1 , nhưng chỉ có thể giằng co với Võ Hoàng cấp 2 và cấp 3 , phòng ngự vững vàng trước một đòn toàn lực của Võ Hoàng cấp 4 – cấp 5 mà thôi .

° Nghe được những chỉ dẫn cụ thể từ hệ thống , Dương Bá Cương cảm thấy bản thân cậu , giờ đây đã đạt tới một tầm thể chất quá đặc biệt .

° Lúc này cơ thể cậu cũng đã hoàn toàn bình phục , chỉ có cái bụng là đang đói . Nhìn ngó xung quanh , cậu phát hiện dưới con sông trước mặt có rất nhiều cá to , cậu liền lội xuống nước bắt lên ăn , nhân tiện tắm rửa cho sạch sẽ . Bá Cương dùng cây giáo mà cậu đã nắm chặt trong tay khi ngã xuống vực thẳm , để bắt và lọc thịt cá , sau đó cậu lại dùng mũi giáo đánh vào viên đá để lấy lửa nướng cá .

*******
° Bên ngoài thành Thủ Long .
° Một thanh niên anh tuấn tuổi chừng 27 – 28 , khoác y giáp giành cho một đội trưởng , hắn ngồi trên lưng của chiến mã , dắt theo một đám quân sĩ , cầm theo cờ hiệu có thêu chữ ” Trịnh ” . Hắn cùng đám thuộc hạ đi tới cổng thành , thì hắn leo xuống khỏi lưng ngựa , sau đó hắn nói với đám thuộc hạ của hắn :

°° Tất cả nghỉ chân một chút , lát nữa lại tiếp tục tuần tra .

° Đám thuộc hạ của hắn liền đồng thanh hô lớn :

°° Rõ ! Thưa đội trưởng .

° Tên thanh niên đội trưởng đó , đưa mắt nhìn những người ra vào thành , chợt hắn để ý tới một người ăn mặc rách nát và lạ mặt , hắn liền bước tới chặn lại và nói :

°° Tên kia … ngươi từ đâu tới ? , vào thành làm gì ?

° Người ăn mặc rách nát đó , chính là Dương Bá Cương . Sau khi cậu ăn song , liền muốn tìm đường đi tới nơi có người sinh sống , cậu thử hỏi cái hệ thống trong đầu mình , và được nó chỉ đường cho cậu tới Thủ Long thành này . Thế nhưng vừa đi tới cổng thành cậu liền bị một tên mặc y giáp rất oai vệ chặn lại , rồi quát nạt . Hệ thống trong đầu cho cậu biết :

• Hắn là Trịnh Trọng Lực – 27 tuổi . Cảnh giới Võ Hoàng cấp 5 . Đội trưởng đội quân số 8 – thuộc quân binh Trịnh gia .

° Bá Cương nhìn hắn , sau đó nói :

°° Tôi muốn vào thành tìm việc làm , sin người anh em cho tôi đi qua .

° Tên Trịnh Trọng Lực nghe song , cười lớn lối , khinh miệt nói :

°° Ha ha ha … Ai là anh em với một kẻ nghèo hèn như ngươi , … cút . Nếu không thì đừng trách bổn công tử bạc đãi ngươi .

° Dương Bá Cương mặc dù khó chịu trước giọng điệu khinh người của tên Trịnh Trọng Lực này , song cậu vẫn phải nịnh giọng nói :

°° Công tử à … cho tôi vào thành đi mà … tôi không còn chỗ nào để đi nữa rồi .

°° Cút ngay không ta cho một trận bây giờ .

° Tên Trọng Lực không thông cảm cho Bá Cương , mà hắn nổi giận muốn ra tay với cậu . Chửi đuổi vừa rứt câu là hắn xuất kiếm …

° Đúng lúc có một thanh âm ngọt ngào êm ái vang lên .

°° … Trịnh nhị thiếu chủ , sao lại đôi co với một tên ăn mày ở đây ?

° Tên Trịnh Trọng Lực , quay người nhìn về phía có giọng nói đó , thì thấy một cô gái độ 20 tuổi , mặc y phuc màu thiên thanh khâu vá rất tinh tế , tạo nền cho dáng vẻ thiên kim ngọc diệp của cô ta . Cô ta đang đi tới cùng với một hầu gái . Trịnh Trọng Lực vừa nhìn thấy cô ta , thái độ của hắn liền thay đổi . Hắn cười hề hề , và buông lời giả tạo mà nói :

°° Phải … phải … phải . Dù sao hắn cũng chỉ là một tên ăn mày … Ngọc tiểu thư nàng muốn đi đâu ? Để ta cho người theo bảo vệ nàng .

° Cô gái không thèm để ý tới hắn , cô chỉ chú tâm nhìn Bá Cương từ trên xuống dưới . Trong khi Bá Cương lại đang đứng hình trước sắc đẹp của cô ta . Đôi mắt của cậu cứ nhìn chằm chằm vào khuân mặt trái soan có đôi môi nhỏ chúm chím ximh xinh , dưới chiếc mũi cao tinh tế .

° Bá Cương say mê tới nỗi , dù cho lúc này trong đầu cậu , hệ thống đang giới thiệu sơ bộ về cô ta :

• Ngọc Thiên Hương 20 tuổi – Thiên kim tiểu thư của Ngọc gia thần bí – Cảnh giới Võ Hoàng cấp 2 . Cũng không khiến cậu phân tâm được .

° Thấy được ánh mắt của Bá Cương , Ngọc Thiên Hương tỏ vẻ ngại ngùng nói :

°° Ngươi … có phải từ nơi khác tới đây ? Mà tại sao cứ nhìn ta như vậy ?

° Bá Cương sực tỉnh , ấp úng đáp :

°° A … sin lỗi ! Ta chưa từng được nhìn thấy một cô gái nào xinh đẹp như cô . Nơi ta từng sống gặp phải biến cố , có lẽ chỉ còn lại mình ta sống sót . Ta định vào thành tìm kiếm công việc để sống cho qua ngày …

° Ngọc Thiên Hương nghe Bá Cương khen ngợi vẻ đẹp của mình , cô ta không dấu nổi sự cao hứng , khẽ nở nụ cười trên đôi môi xinh của cô . Rồi cô ta nói với Bá Cương :

°° Nếu vậy thì hãy tới Ngọc phủ của nhà ta đi , có thêm một người là cũng tốt .

° Bá Cương nghe song liền cười mừng nói :

°° Vậy thì cảm tạ cô nương … à … Ngọc tiểu thư mới phải !

° Ngọc Thiên Hương thấy rằng , Dương Bá Cương mặc dù là trên người ăn mặc rách nát , vậy nhưng ngôn từ và cử chỉ lại toát ra sự nho nha phóng khoáng . Ngọc Thiên Hương , không màng tới Trịnh Trọng Lực , cô ta nói với Dương Bá Cương bằng giọng ôn hòa :

°° Vậy thì ngươi … hãy theo ta về gia phủ .

° Trịnh Trọng Lực thấy cả hai người Thiên Hương và Bá Cương , không hề để hắn vào trong mắt , sau khi hai người nói với nhau mấy câu , thì lập tức đưa nhau rời đi , không thèm chào hởi hắn ta một câu , khiến hắn vô cùng tức giận . Thế nhưng Ngọc gia , không phải là thứ dễ giàng để Trịnh Trọng Lực giây vào , hắn chỉ còn biết nhìn sau lưng , hai người họ mà thầm chửi trong bụng :

°°° Con mẹ nó … một ngày nào đó … ta địt cho ngươi lát lồn mới thôi . Và có cơ hội ta phải hành hạ cả thằng ranh kia nữa .

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *