Posted in

Tà Đế Nghịch Thiên Lộ

Chương 003. Cường thể tứ phẩm

Buổi chiều, Mộ Vân Thiên luyện võ xong đang ở trong nhà bếp ngấu nghiến mấy đĩa rau thịt thì Tô lão từ bên ngoài bước vào. Lão không nói gì dài dòng, chỉ kéo ghế ngồi xuống trước mặt Mộ Vân Thiên rồi hỏi:

–Tiểu tổ tông, ngươi đã giả ngu được bao lâu rồi?

Mộ Vân Thiên bật cười:

–Ta sao phải cần giả ngu a?

Giọng điệu của Tô lão hoàn toàn khác với lúc trước, nhưng Mộ Vân Thiên cũng không cảm thấy có gì khác thường. Tiền thân chủ có thể không đủ nhãn lực để nhận biết, nhưng hắn vừa lúc nhìn thấy Tô lão lần đầu đã biết thực lực của lão cao cường đến mức nào. Lý do duy nhất lão ở lại chốn Mộ gia nhỏ bé này ẩn nhẫn chỉ có thể la vì ân nghĩa hoặc một loại giao ước nào đó.

–Khả năng đoạt thiên địa nguyên khí của ngươi rõ ràng là đang hoàn toàn lấn áp khối u trong cơ thể ngươi. Một tiểu tử từ nhỏ đã bệnh tật như ngươi đột nhiên có loại thực lực này, ngươi nói làm sao ta tin tưởng?

Mộ Vân Thiên ngừng đũa, làm ra bộ mặt nghiêm trọng nhìn chung quanh rồi nói ra:

–Tô lão, ngươi không cần lo sợ ta rơi vào ma đạo. Tuy nhiên, nếu ta nói ra căn nguyên mọi chuyện, ta chỉ sợ cả hai người chúng ta đều bị “hắn” đem ra giết chết không kịp chớp mắt.

Mắt Tô lão lóe lên. Lão là người trong giang hồ lâu năm, nghe phải loại thông tin này liền có nhiều suy đoán. Lão cũng hiểu được cường giả rất ghét bị lộ tẩy. Giả sử nếu như có một vị đại năng nào đó cứu giúp Mộ Vân Thiên, nhưng lại không muốn danh tính mình bại lộ, vậy lão phải thật sự cẩn trọng.

–Được, ta hiểu. Nhưng ngươi phải cho ta biết cái giả phải trả là gì?

Tô lão hiểu rõ chữa bệnh nan y như vậy đòi hỏi một cái trao đổi rất lớn.

Mộ Vân Thiên thần thần bí bí đáp:

–“Hắn” muốn ta nhanh cường đại sau đó đi cứu một người.

–Người đó là ai?

–Tô lão, ta mới bắt đầu khỏi bệnh, còn chưa muốn chết a…

Có điều, cái kẻ “hắn” kia lại chính là bản thân hắn, Chí Tôn Mộ Tà trong quá khứ.

–Được rồi, ta không đào bới nữa. Nhưng ngươi cũng nên cẩn trọng, lão gia hỏa Mộ Thiên Nhai nếu thấy ngươi xảy ra chuyện gì chắc chắn sẽ lại mắng ta.

Tô lão tuy không thể hiện ra, nhưng một phần cũng là vì bản thân lão lo lắng cho Mộ Vân Thiên. Năm đó mạng của lão cũng là do mẫu thân hắn cứu, về sau khi biết được nhi tử của nàng bị đối xử lạnh nhạt, lão không khỏi nhớ lại gia tộc của chính mình trong quá khứ, vì vậy mà lão chăm sóc cho Mộ Vân Thiên như cháu ruột của mình.

–Tô lão ngươi cứ yên tâm, biết tự lượng sức mình.

–Đại Võ Hội sắp tới, ngươi nếu khỏe lại thì cũng nên tham gia đi.

–Lạc Vân Thành Đại Võ Hội?

–Không sai. Nếu ngươi đạt được thứ hạng cao, vị trí trong gia tộc của ngươi sẽ tự khắc thay đổi.

–Ta cũng không định mãi chôn chân ở Mộ gia a.

Tô lão nhướng mày, phất tay:

–Vậy tùy ngươi. Chỉ có điều…

–Có điều?

–Nếu ngươi đạt được thứ hạng tốt, cơ hội được gia tộc đưa vào Cửu Vân Phái sẽ tăng cao.

Mộ Vân Thiên lật tìm trong ký ức cũ, biết được Cửu Vân Phái là một loại thế lực khổng lồ tại vùng đất phía Tây lục địa này. Dưới trướng của Cửu Vân Phái là vô số thành trấn lớn nhỏ, hằng năm đều có rất nhiều đệ tử danh gia vọng tộc kéo nhau tiến vào, ai nấy đều mong muốn dùng tài năng của mình tiến vào Nội Môn.

–Môn phái nha, nghe đồn là loại tổ chức có rất nhiều tài nguyên tu luyện?

–Không sai. Ở trong đó có vô số võ kỹ, đan dược kỳ lạ.

–Ha ha, vậy mà xem ra Tô lão ngươi hoàn toàn không có hứng thú. Nếu ngươi thật sự muốn, thực lực của ngươi có thể dễ dàng chiếm đóng một vị trí trưởng lão trong Cửu Vân Phái, ta nói sai sao?

Tô lão bật cười:

–Tiểu tổ tông ngươi nói không sai, tầm mắt của ta không đặt ở môn phái nhỏ lẻ.

–Ồ, nếu vậy, không lẽ ngươi có hứng thú với Tông Quốc?

Mộ Vân Thiên từ trong ký ức cũ học được, tông quốc là những tông môn khổng lồ tới mức độ có thể quản hạt nhiều môn phái khác, theo thời gian hình thành một chế độ hoàng triều, lấy tông chủ làm hoàng đế.

–Đợi ngày tiểu tử ngươi khỏe mạnh, ta đi thử sức mình tại Lạc Dương Tông Quốc, ha ha ha.

Tô lão biết Mộ Vân Thiên trước đó nghiên cứu đọc rất nhiều điển tịch, nên việc hắn biết tới sự tồn tại của Tông Quốc cũng không có gì lạ lùng. Trong khi đó, do thế giới này không có nhiều phương thức liên lạc đường dài, chỉ có những thế lực to lớn mới biết được ngoài kia có gì, còn dân thường tại Lạc Vân Thành chỉ biết thế giới bên trong thành và xung quanh vùng lân cận.

–Ngươi không cần bận tâm, chỉ cần ta đạt được danh ngạch tiến vào môn phái kia, ngươi liền không cần phải trông coi ta nữa, xem như món nợ với mẫu thân đã qua đời của ta cũng được thanh toán.

Mắt Tô lão lóe lên:

–Có người muốn ám toán ngươi tại gia tộc?

Mộ Vân Thiên cười thâm thúy đáp:

–Phòng bệnh vẫn hơn chữa bệnh a…

Tô lão cảm thấy tiểu tử này đã thật sự thay đổi rất nhiều, nhưng hắn trở nên mạnh mẽ hơn như vậy cũng làm lão yên tâm. Gia gia hắn thân là người dẫn dắt gia tộc cũng không thể vì cảm xúc cá nhân mà che chở hắn mãi được, như vậy sẽ làm lay động lòng tin của tộc nhân vào uy nghiêm của Mộ Thiên Nhai.

–Nếu ngươi đã quyết định tham gia Đại Võ Hội, vậy ta cũng đi làm mấy cái chuẩn bị.

Mộ Vân Thiên gật đầu tiếp tục ăn cơm, không nói gì thêm.

Buổi tối, hắn rảnh rỗi không làm gì nên quyết định dùng hết thời gian vào việc tu luyện.

Khối u trong cơ thể hắn dường như cảm nhận được mình sắp bị ép vào tuyệt lộ, nên cũng sinh ra phản kháng cực kỳ gay gắt. Ngay cả Thiên Chuyển Tâm Pháp cũng phải mạnh mẽ giày vò mới có thể từ từ cắn nuốt được Tiên Thiên khí bên trong khối u.

Mộ Vân Thiên nhẫn nhịn đau đớn, đem nguyên khí tinh thuần được luyện hóa từ Tiên Thiên khí đi cường hóa từng ngõ ngách bên trong thể nội.

Một khi cơ thể hắn đạt đến mức bão hòa, xương cốt, cơ thịt trong người hắn bắt đầu tiến vào giai đoạn đột phá bình cảnh. Toàn thân Mộ Vân Thiên cảm thấy như đang bị kéo tung ra từ mọi phía. Từ đầu tới chân hắn ướt đẫm mồ hôi, mọi thứ trên đời đối với hắn hoàn toàn không còn quan trọng nữa.

Phù, một tiếng kéo dài…

Trọc khí từ trên người Mộ Vân Thiên tỏa ra nghi ngút. Hắn mở mắt nhìn kỹ lại bản thân thì thấy mình đã cao thêm một ít, cơ bắp toàn thân cũng bắt đầu nổi cộm hơn một ít. Ách, ngay cả kỳ vật trong đũng quần kia cũng có sự phát triển.

–Thì ra đây chính là đột phá!

Mộ Vân Thiên vui mừng nhận ra hắn đã đạt tới Cường Thể tứ phẩm chân chính. Hơn nữa, hắn còn đột phá trong trạng thái bão hòa chân chính, nhờ đó bước vào cảnh giới tứ phẩm một cách toàn vẹn nhất. Cảm giác đột phá ở Địa Cầu mà hắn trải qua vô số lần kia hoàn toàn không thể so sánh với ở đây.

Vì sao? Rất đơn giản, vì vị diện Địa Cầu không tồn tại Đế Lộ chân chính, tu tiên giả có muốn thành tựu đỉnh phong thì cũng không có cách nào đạt tới được. Vị diện này thì hoàn toàn khác, võ đạo ở đây thịnh thế hơn rất nhiều, vì vậy mà Đế Lộ cũng được mở ra cho bất kỳ ai đủ thực lực bước lên.

Mộ Vân Thiên mệt mỏi đi tắm rửa sau đó ngủ liền một giấc tới tận sáng.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *