Chap 14. Chấp nhận .
Ngày tháng năm trôi qua .
Một ngày nữa lại bắt đầu, ánh sáng tràn qua cửa sổ, tiếng ve kêu rân ran náo nhiệt vui vẻ làm sao. Báo hiệu cho Thủy biết mùa hè đã đến. Một vài tia nắng xuyên qua của sổ chiếu vào mắt con bé. Ông Hùng vẫn sử dụng con bé làm chiếc gối ngủ của riêng ông. Nó đã quen dần với sức nặng của cái đầu trên bụng mềm mại của nó . Ông Hùng đã già, nên khi ngủ ông hay ngủ mơ và chảy dãi như con chó vậy, luôn luôn là vậy mỗi khi ông Hùng ngủ thì cả bụng và bộ ngực của nó ướt đẫm nước dãi của ông.
Đó là 1 phần cuộc sống của con bé bây giờ. Những thời gian đầu tiên con bé còn phản kháng, nó quấy người , rung người không cho ông Hùng ngủ . Nhưng ông Hùng chỉ cần đấm vào bụng nó, cắn mạnh vào đầu ti hay âm vật của con bé là nó sẽ bình tĩnh mà nằm yên trở lại. Ông Hùng kiểm soát con bé hoàn toàn, nó hiểu vâng lời thì cơ thể nó sẽ không bị hành hạ nữa. Bây giờ khi ông Hùng tháo bịt miệng ra để đút thức ăn cho Thủy, con bé cũng không phản kháng hay cầu xin nữa, nó chỉ nằm im và đón nhận lấy số phận. Thời gian với con bé bây giờ là vô nghĩa, không một ai có thể cứu nó ra khỏi đây .
Sau khi ngủ dậy , ông Hùng xếp con bé ngăn nắp lên đầu giường như những chiếc gối khác rồi ra ngoài. Ông Hùng thường dành cả ngày đi chơi trong viện dưỡng lão và chỉ trở về phòng ngủ vào buổi trưa hoặc tối muộn.
Con bé nằm 1 góc, một bị mắt màu đen được gắn vào trên đầu nó. Với cái bịt mắt, ngay cả khi con bé có thể lăn lê , hay trườn người di chuyển, thì nó cũng sẽ vô dụng. 4 5 rồi 6 hay 7 giờ trôi qua đưa con bé Thủy vào sự điện loạn của tâm trí. Con bé nằm đó, không có bất kì một sự kích thích nào , vô dụng , tâm trí con bé bây giờ hồi tưởng đến quá khứ là hình thức giải trí duy nhất của nó. Con bé không thể quên đi quá khứ , rằng nó đã từng là 1 con người, có bạn bè, gia đình và cuộc sống riêng tươi đẹp như thế nào . Càng nhớ lại nó lại càng muốn quên đi . Một sự mâu thuẫn đến cùng cực.
Mỗi ngày ông Hùng sẽ bón thức ăn cho Thủy 1 lần, đồ ăn bao gồm thức ăn cho chó, nước tiểu và tinh dịch của ông xay nhuyễn. Sau khi ăn ông đưa nó vào nhà vệ sinh và tắm rửa cho nó , rồi cho con bé đi cầu. Ông ta làm việc này 1 cách vô hồn , ông từ lâu đã coi con bé như một đồ nội thất trang trí, một sextoy để ông ta thủ dâm mỗi tối , một cái gối để nằm mỗi đêm. Đã từ rất lâu ông không còn nói chuyện với nó nữa.
Mỗi khi rảnh ông Hùng thường đùa nghịch với cơ thể con bé, ông thích hành hạ cặp vú của nó. Mỗi núm vú có 1 chiếc nhẫn , nên ông thường kéo 2 chiếc nhẫn ra xa nhất có thể . Mặc dù rất đau nhưng Thủy biết nếu con bé thốt ra bất kì lời cầu xin nào nó có thể bị trừng phạt nhiều hơn nữa.
Hôm nay là ngày Thủy bước sang tuổi 20 , nhưng con bé không biết điều đó. Ngày tháng trôi qua , bất kể thời gian nào bịt mắt luôn ở trên mặt nó, và chỉ được mở ra mỗi khi ông Hùng cần sử dụng. Thường thì ông ta sẽ để con bé nằm ngửa và kê đầu lên bụng, hoặc để nó nằm sấp và kê đầu lên kẽ mông của con bé.
Thủy đã dần quên hết mọi kí ức ngày xưa, khuôn mặt của bạn bè , con bé đã bắt đầu quên đi quá khứ, kiếp trước của nó, chỉ còn lại những hình ảnh mờ nhạt.
Một buổi chiều ông Hùng trở về , trên tay là 1 túi bóng . Ông cầm ra 1 dương vật giả dài 20cm, 1 cắm mông to khoảng 8cm và một cái quần lót kim loại. Ông cầm dương vật giả đâm thẳng vào lồn Thủy, con bé có thể cảm nhận cái dương vật này chạm đến tử cung của nó . Rồi cắm mông cũng được đưa vào . Sau đó ông mặc quần trinh tiết cho Thủy và khóa nó lại. Ông Hùng nhấn một nút trên điều khiển từ xa, con bé giật nảy người, rên to khủng khiếp.
Rồi ông Hùng nhấn 1 nút khác và đi ra ngoài, máy rung vẫn chạy nhưng chạy ở một mức nhỏ hơn làm con bé thất vọng cùng cực . Tại sao cơ chứ???
Đã 10 tiếng từ khi được gắn dương vật giả, nhưng con bé vẫn chưa thể đạt cực khoái, nó bất lực, mất trí dần, cơ thể nó nóng hơn bao giờ hết và chế nhạo nó, dù nó có cố gắng bao nhiêu thì cái tần suất rung nhẹ của con cặc giả không thể thỏa mãn cho nó. Mồ hôi chảy ra ướt hết ga , và con bé rơi vào tình trạng mất nước.
Ông Hùng trở lại vào nửa đêm, khi ông bước vào , ánh mắt Thủy nhìn vào ông như van nài ông đụ nó. Ông Hùng véo hai núm vú rồi xoắn nó đau đớn. Ông tháo đai trinh tiết ra , bế con bé lên. Và đẩy con bé xuống cái con cặc đang cương cứng của ông. Lồn con bé vẫn đang còn tê từ dương vậy giả nhưng không còn quan trọng. Quan trọng là con bé cần con cặc của ông Hùng hơn bao giờ hết. Ông Hùng tăng tốc, mọi cú nhấp của ông đều làm con bé gần như chết ngất, … hai con người nhịp nhàng với nhau cho đến khi con bé Thủy nhăn mặt rồi đái khắp người ông Hùng. Cơ bắp Thủy co giật mạnh rồi thở ra một cách nhẹ nhàng.
Từ bây giờ con bé Thủy sẽ mặc cái đai này 24/7 và tình dục sẽ là tất cả đối với nó. Có nhưng lúc ông Hùng sẽ âu yếm nó, ôm nó, làm cho núm vú nó cương lên, xoa đôi tay quanh lồn nó. Nhưng lúc con bé tưởng như sẽ đạt đến cực khoái thì ông Hùng dừng lại. Cách làm này làm con bé phát điên loạn trong tâm trí. Ông không cho đồ chơi của ông đạt cực khoái nữa. Thật tàn nhẫn vì đó là niềm vui duy nhất của con bé bây giờ.