Chap13 . Gối.
Thủy tỉnh dậy, đầu con bé đau như búa bổ. Cơn đau đầu cùng cảm giác tê dại lan tỏa khắp cơ thể của nó. Con bé đang nằm trần truồng trên bàn phẫu thuật trong 1 căn phòng bao phủ bởi bóng tối.
– Bip … Bip … Bip . Chỉ duy nhất tiếng máy đo nhịp tim văng vẳng khắp căn phòng.
– Aaaaaaaaaaaaa….. Con bé thở dốc gào thét qua quả bóng bịt miệng . Những gì nó cảm nhận được trên cơ thể nó là … chân và tay nó đã không còn. Hai chân của con bé đã bị tháo khớp ở háng , phần háng của con bé bây giờ là một vùng tam giác trống trơn, trần trụi và chi chít những vết khâu. Hai cánh tay được tháo khớp ngay ở mỗi bên vai. Từ 1 cô gái xinh đẹp cao 1m7 giờ đây toàn bộ chiều dài của con bé chỉ còn phân nửa tính từ đỉnh đầu đến âm đạo.
Không chân , không tay, con bé không thể tự di chuyển bằng bất cứ cách nào ngoài việc ngọ nguậy tại chỗ, điều đó làm con bé càng hoảng loạn hơn bao giờ hết. Kiệt sức Thủy lại chìm vào giấc ngủ.
Ông Hùng đang ngồi cạnh Thủy khi con bé tỉnh dậy trong căn phòng khách. Ông đang di ngón tay quanh bộ ngực dễ thương và cái bụng mềm mại của nó. Cái rốn đẹp nhất mà ông từng được chiêm ngưỡng. Bây giờ nó sẽ mãi mãi thuộc về ông.
– Cháu cần ngủ thêm một giấc nữa vì sự an toàn của cháu, sau khi phẫu thuật nếu nhịp tim của cháu quá cao sẽ rất nguy hiểm. Vừa nói ông ta vừa xoa đầu Thủy.
Thủy nhìn ông mình, ánh mắt con bé như muốn lao vào giết ông vì những gì mà ông đã làm với nó. Nhưng nó rất yếu, sau khi ông Hùng tiêm 1 liều an thần vào cổ, ánh mắt thù hằn hóa tuyệt vọng, đôi mắt con bé bắt đầu ngấn nước. Con bé khóc nức nở.
– Ta biết sẽ rất khó khăn cho cháu, nhưng ta hứa cháu sẽ quen với điều nay nhanh thôi, từ bây giờ cháu sẽ là của ta mãi mãi. Nhìn lên tường đi, mẹ cháu đấy, nhưng ta sẽ không làm thế với cháu đâu , cháu gái bé bỏng của ông.
Thủy díu mắt nhìn lên tường. Đầu của mẹ nó đã được ông nội thêm vào bộ sưu tập những cái đầu gắn tường trang trí . Dùng những sức lực cuối cùng Thủy hét lên thật lớn rồi lịm đi một lần nữa.
Những ngày tiếp theo là những ngày rất khó khăn, Thủy cần được ăn, nhưng bất cứ thức ăn nào ông Hùng đút , con bé đều nhổ ngược ra ngoài. Bất lực, nhưng ông không thể đứng nhìn con bé vì đói mà chết được . Đẩy một ống nhựa y tế thẳng từ miệng vào đến dạ dày thủy và bơm trực tiếp đồ ăn là giải pháp duy nhất mà ông Hùng nghĩ ra.
– Thả tôi ra, làm ơn đừng làm thế với tôi, đồ bệnh hoạn, xin đừng làm điều này, tôi thề sẽ im lặng . Thủy nài nỉ ông ta, nhưng con bé không thể làm gì hơn. Giữ chặt mũi làm con bé ngạt thở và há miệng ra, ông Hùng đẩy một đầu ống xuống cổ họng và giữ chặt. Thủy ân hận vô cùng vì đã nhổ thức ăn ra, vì giờ đây thức ăn được bơm thẳng xuống dạy dày , và cái ống nhựa chèn ở cổ họng làm con bé rất rất khó chịu. Một ống thông tiểu được cắm thẳng vào niên đạo con bé kết nối với một túi chứa. Con bé sẽ chỉ được cho ăn chất dinh dưỡng lỏng nên chỉ cần quan tâm đến đường tiểu của nó là được.
Thủy cảm thấy nhục nhã và bất lực, ngay cả khi có ai đó giải cứu cho nó, nó cũng sẽ không bao giờ có thể trở về cuộc sống cũ nữa. Con bé bây giờ bất lực, phụ thuộc như những con vật . Chỉ có thể khóc và hy vọng hôm sau thức dậy và tất cả nhưng điều trải qua chỉ là một giấc mơ khủng khiếp.
Sau gần 1 tuần được chăm sóc đặc biệt, cơ thể Thủy bắt đầu lành lại và có thể tháo chỉ. Ống nhựa y tế được tháo ra và thay thế bằng 1 vòng bịt miệng giữ miệng con bé luôn mở.
Ông Hùng bế Thủy ra sofa ở phòng khách, đặt con bé lên sofa và bắt đầu tụt quần xuống.
– Từ bây giờ đây là nơi cháu ta sẽ đặt cháu, cháu sẽ là chiếc gối sống của riêng ta . Nói rồi ông Hùng ngồi lên ghế, bế con bé lên. Thủy lắc đầu sang trái rồi sang phải phản đối dữ dội. Xoay ngược con bé xuống, đẩy con cặc của mình vào miệng cháu gái rồi nấc mạnh. Con cặc đâm sâu vào miệng con bé . Rồi một dòng tinh bắn mạnh vào miệng Thủy .
– Đây là lần cuối cùng ông sẽ nói chuyện với cháu, cháu yêu của ta. Từ bây giờ ta sẽ chỉ coi cháu là 1 cái gối không hơn không kém. Sẽ rất kì quặc nếu như ta nói chuyện với đồ vật của mình đúng không ???? Ông chỉ muốn mày hiểu rằng đây sẽ là cuộc sống của mày từ bây giờ , hãy chấp nhận nó đi.
Thủy ngây người nhìn vào ông nội của con bé, những lời nói của ông vang vảng bên tai nó như một bản án tử hình . Ông Hùng đặt con bé lên đầu ghế rồi tựa đầu vào bụng nó như một chiếc gối và bắt đầu xem bộ phim yêu thích của mình .
Vẫn còn – liệu Thủy sẽ sống ra sao hồi sau sẽ rõ =))