Chị Trầm đã chính thức đi làm công nhân ở xí nghiệp chế tạo bóng da All Wel tại xã Tóc Tiên, Huyện Tân Thành và thằng Mỹ thì cũng bước vào học lớp Sáu nguồn tại trường THCS Lê Quang Cường nơi khu vực Gò Cát thuộc thành phố Bà Rịa ; lẽ ra, nó phải học trường THCS Kim Đồng theo như nguyện vọng ghi trong đơn dự thi nhưng do không đủ điểm vào trường này thành thử ra nó cùng với vài đứa bạn học cùng lớp trong Hòa Long trong đó có thằng Luân-bạn thân nhất của nó đành phải qua bên Gò Cát học. Vậy là sau hai lần vụng trộm lén lút làm chuyện loạn luân tội lỗi, nay hai chị em đành phải gián đoạn lại những gì lưu luyến, nuối tiếc nghĩa cũ tình xưa cũng như gác lại hết bao nỗi niềm nhung nhớ, thân thương bởi vỉ mỗi đứa còn có bổn phận riêng của mình cần phải hoàn thành trọn vẹn : chị thì đi làm để có tiền nuôi em trai còn em phải lo học cho giỏi đặng khỏi phụ lòng chị, đển đáp công ơn trời biển của người chị Hai ruột thịt vửa làm bố vừa làm mẹ của nó. Ngôi trường nó theo học vốn cũng là trường chuẩn Quốc gia rất bể thế, khang trang chẳng thua kém gì những trường khác và tiện lợi nhất cho nó là mỗi ngày hai lượt đạp xe đạp đi học rồi tan học trở về nhà khá gần, từ Hòa Long chạy ra tới trường chỉ khoảng một cây số rưỡi là cùng không hơn không kém. Chị Trầm trước ngày đi làm xa đã gởi thằng em chị ở nhờ nhà chị Phương Thanh là chị của thắng Luân và cũng là bạn thân của chị còn căn nhà bố mẹ để lại cho chị em chị thì tạm khóa ngoài lại ; bởi vì thằng Mỹ hãy còn quá nhỏ và khờ khạo chưa biết tự nấu ăn cho nên nó chẳng thể nào ở nhà một mình được, chị gửi trước chị Thảo sáu trăm ngàn đồng là tiển ăn lẫn tiền gạo của thằng em và qua những tháng tiếp theo, chị cũng sẽ đều đặn gửi về chị Thanh chừng ấy tiền để nhờ lo giùm cho em trai ngày hai bữa cơm còn tiền ăn sáng, tiền học phí và những khoản chi tiêu khác của nó chị sẽ lo riêng cho nó. Thấm thoát mới đó mà đã tròn một tháng trôi qua, thằng Mỹ hoàn toàn mất hẳn đi liên lạc với chị Hai nhưng mặc dù vậy thỉnh thoảng sáu bảy ngày, chị thằng Luân lại bảo nó là chị nó có gọi điện thoại di động cho chị để hỏi thăm nó sức khỏe ra sao, học hành thế nào và đương nhiên, chị Thanh không tài nào biết được một chuyện tày trời động đất đã từng xảy ra đó là hai chị em người bạn chị lại từng có đến những hai lần yêu nhau, làm tình và ân ái cùng nhau…Hoàn cảnh chị Thanh cũng chẳng khác gì hị nó, vỉ gia cảnh khó khăn túng thiếu cho nên sau khi học xong lớp Mười một nghĩa là hơn được chị Trẩm bốn lớp, chị cũng đành xếp bút nghiên lại lo chuyện áo cơm bằng cách mỗi ngày chống xuồng rong ruổi trên các ao hồ nhấp ếch, bắt cá, mò cua…đặng mà đổi lấy đồng tiền bát gạo. Bố chị qua đời lúc thằng Luân lên năm tuổi, mẹ chị cũng thường xuyên đau yếu ngặt nghèo bởi căn bệnh cao huyết áp ; chị là con thứ ba trong gia đình, thằng Luân là con út còn đầu hết anh cả đã có vợ con ở riêng tại Đất Đỏ. Mới bước vào năm học được một tháng thì nhà chị Thanh lại xảy ra chuyện xui rủi : sau một buổi học, thằng Luân bị đau bụng không đi về được mà phải ở lại phòng y tế tại trường và thằng Mỹ ba chân bốn cẳng đạp xe chạy về ấp Nam Hòa Long báo cho mẹ bạn nó xuống Bà Rịa chăm sóc cho bạn ; bà mẹ xuống đến nơi thì khoảng hơn nữa tiếng đồng hồ sau, bà điện vể cho chị Thanh báo là thằng út đã được chuyển qua Bệnh viện Bà Rịa và được chẩn đoán là viêm ruột thừa phải mổ báo hại chị phải lật đật chạy tới chạy lui nhà bạn bè, người quen để mượn tiền sau này thằng Mỹ mới biết là chị Trầm cũng hay được chuyện này, chị đã đi xe ôm xuống Bà Rịa nhân thời gian nghỉ trưa rút những 5000000 VNĐ ở Ngân hàng Sacombank để đưa bạn mình mượn lo chi phí thuốc thang cho thằng em.
Vậy là trưa hôm ấy, thằng Mỹ ở nhà một mình ăn cơm với canh chua, thịt kho trứng do chị Thanh làm sẵn lúc sáng ; ăn xong, nó mở Tivi lên xem và nằm đong đưa trên võng với dáng vẻ chán chường, mệt mỏi làm sao ấy chợt bên ngoải trời bất chợt đổ mưa rào rào rồi nghe có tiếng cánh cửa sổ trong phòng ngủ chị bạn mình đập chát chúa sợ nước mưa tạt vào phòng, nó lật đật chạy vào đóng cửa lại. Gần cả tháng nay, tối đến nó ngủ chung với thằng Luân ở phòng bên cạnh và hôm nay, đây là lần đầu tiên nó hiện diện trong phòng chị gái thằng bạn của mình ; cũng giống như phòng chị Trầm nó ở nhà, căn phòng này đơn sơ giản dị chỉ có một cái tủ áo hai cánh bằng nhôm màu xanh dương cùng một cái giường kích cỡ 1,6m đóng bằng gỗ mun đã lên nước bóng nhoáng trên phủ một tấm nệm mouse dày trãi lớp drap trắng muốt. Tất cả những thứ ấy quả thật đều bình thường đối với nó ngoại trừ một tâm điểm làm cho nó phải tập trung không thể không nhìn vào được đấy chính là sợi dây kẽm giăng sát vách phòng mà trên đó móc sẵn ba bộ áo ngực, quần lót của chị Thanh toàn màu xanh dương trông thật dịu mắt ; nó đến gần, mùi long não hơi hăng hăng hòa lẫn mùi nước xả Javen thành một mùi rất đặc trưng nhẹ nhàng lan tỏa vào khứu giác nó bất chợt khiến nó cảm thấy ngây ngất, đòi hỏi, ham muốn một cách kỳ lạ. Chính cảm giác ấy nó có khi ở quá khứ đến những hai lần lúc gần gũi, chung đụng và quan hệ với người chị ruột xinh đẹp, dễ thương của nó và đề cho cảm giác ấy lắng đọng xuống trở lại, nó đành phải đi ra ngoải nằm xuống võng nhắm mắt lại cố dỗ giấc ngủ chứ không dám đứng lâu trong phòng chị gái thằng Luân vì sợ chị về bất tử bắt gặp được thì nguy to…Lúc chiều, chị từ Bà Rịa trở về nhà, từ khi ấy trở đi, chẳng biết đầu óc thằng Mỹ nghĩ gì mà hễ có dịp là nó len lén nhìn ngắm chị không chớp mắt ; nó ngầm so sánh thì nhận thấy chị bạn mình dung nhan cũng sắc nước hương trời không thua kém chi chị Trầm của nó, nó xuống bếp mở nước chảy vào thùng xách vào đổ đầy bồn trong phòng tắm rồi mãi miết ngó chằm chằm vào chị đang đứng xoay lưng về phía nó nấu cơm nơi bếp ga vì nồi cơm điện của nhà đã bị hỏng mấy ngày nay. Bỗng dưng, chị quay mặt lại phát hiện ra ánh mắt có vẻ hơi khác thường của thằng bạn em trai mình trong khi thùng nước đã tràn ra bên ngoải mà nó chẳng hay chẳng biết chi cả, chị lên tiếng :
-Quái, nước tràn hết rồi ông tướng! Ngó chị chi dữ vậy?
Nó mắc cỡ, mặt đỏ bừng lên rồi im thin thít vặn tắt vòi nước rồi xách thùng đi vào phòng tắm trong khi chị vừa cười mỉm chi vừa nhìn theo nó, lẽ đương nhiên chị không tài nào đoán được rằng thằng con trai mới có mười một tuổi lại bắt đầu biết…để ý đến chị. Lúc ngồi ăn cơm, chị nói với nó là chiều mai sau khi đi bệnh viện lo cho thằng Luân xong trở về rồi nó đi câu cá cùng với chị có được không ; vốn rất thích cái việc chống xuồng bắt cá mò tôm lâu nay chưa có dịp vả lại nhân cơ hội này được gần gũi người chị yêu kiều, diễm lệ như thế này thì dù cho có chết đi chăng nữa nó cũng chẳng bao giờ từ chối. Sáng hôm sau-ngày thứ bảy đạp xe đi học, tuy rằng học đến những năm tiết mãi tới 11h20’ mới tan nhưng nó lại chẳng hề biết mệt mỏi là chi khác với những ngày trước bởi vì trước sau gì thì nó cũng sẽ được hường những giây phút phấn khởi, vui tươi bên cạnh chị Thanh trong buổi đi câu chiều nay. Đứng hai giờ chiều, chị mặc bộ bà ba đen đội nón lá sùm sụp cùng nó đạp xe đi ấp Đông khoảng ba cây số sau đó vào nhà người quen gởi xe rồi mượn xuồng ở nhà này đi xuống hồ bông súng cách đó khoảng 200m rộng mênh mông, bát ngát. Quả chị đúng là một tay sát ngư, vì chỉ trong vòng ba tiếng đồng hồ dạo chưa hết nữa chu vi hồ mà chưa gì mà hai cái giỏ lát của chị mang theo để trên xuồng đã gần đầy ắp cá rô, cá chép, ếch…Bởi vậy cho nên cuộc sống gia đình chị tuy không phải là giàu sang, đài các nhưng cũng có thể nói là không bao giờ đói cơm thiếu nước vì sau mỗi buổi đi câu như vậy thì cũng đủ mua gạo, thức ăn cho cả hai ba ngày sau ; điều này cũng nói lên được phần nào sự giỏi giang, khéo léo vun vén của chị mà mọi nhà trong ấp Nam hầu như ai ai cũng đều biết đến nỗi có nhiều ông bà lớn tuổi chưa gì đã ngấp nghé đánh tiếng xin rước chị về làm con dâu cho họ…Năm giờ chiều, thấy từng lớp mây đen dày đặc từ cả bốn phía ùn ùn kéo đến che phủ kín cả bầu trời báo hiệu một trận mưa lớn chưa từng thấy, hai chị em mới chống xuồng trở vào bờ ; lúc vào gần đến nơi, do vướng phải một bụi bông súng lớn nên xuồng không đi được thành thử thằng Mỹ phải nhảy xuống đẩy xuồng đi một quãng. Vì mực nước trong hồ không cao lắm, chỉ gần đến quần đùi nó mà thôi cho nên nó không sợ ướt quần nhưng lại không ngờ lại có một con đĩa trong nước thoắt cái đã chui vào bên trong hạ thể nó lúc nào chẳng biết ; khi lên đến bờ, mưa bắt đầu lác đác nhiễu hột, chị Thanh và nó vội vàng xách hai cái giỏ lát chạy vào núp trong một cái chòi chăn vịt gần đấy, liến ngay sau đó, một trận mưa dầm tầm tã từ trên trời trút xuống ruộng đồng, nhà cửa…khiến bầu không gian tối sầm cả lại chẳng khác như là đã bảy tám giờ tối. Thật là may mắn cho hai chị em vì cái chòi chăn vịt hai đứa vào trú mưa tuy nhỏ bé, lụp xụp nhưng kín đáo, chắc chắn không bị gió tạt cũng như nước dột vả lại trong góc chòi lại có cả bếp nấu, nồi đun, tô, đũa, ly uống nước và đặc biệt là một cái chõng tre kích cỡ 1,4m trãi manh chiếu hoa cạp điều hãy còn khá mới cùng một cái gối ôm kê đầu, một tấm poncho của lính dù đã sờn mòn nhưng khá sạch sẽ. Có lẽ ông chủ chòi chăn vịt này vốn tính chu đáo, nhiều tối hay ngủ lại qua đêm ở đây cho nên mới sắm sửa khá đầy đủ như thế này đây chăng bởi vì nơi cột chòi còn treo sẵn một cái đèn dầu nhỏ? Một tiếng đồng hồ đã trôi qua, mưa ngoải trời không những không ngớt mà trái lại còn dai dẳng kéo dài, chị Thanh nói :
-Mưa lớn thế này, thôi thì đêm nay mình chịu khó ngủ lại đây em nhé!
Hai chị em đồng ý như vậy rồi vào bếp lục lạo xem có gì ăn đỡ bữa tối hay không thì vui mừng reo lên sung sướng vì thấy trong chạn lẫn với hai ba cái nồi có đến những bốn gói mì giấy ; thế là chị thì lấy nồi hứng nước mưa bắc lên bếp lui cui chụm lứa còn em thì xé hai gói mì cho vào hai cái tô vậy coi như hai đứa đã có được một nguồn sống để qua được đêm nay ở một nơi hoàn toàn xa lạ mà lần đầu tiên bất đắc dĩ lắm mới ngủ lại chờ cho mưa tạnh gió yên. Lúc chiều, khi đi chị thằng Luân cũng đã khóa cửa nhà lại cẩn thận và có nhờ gia đình nhà cạnh bên coi ngó giùm cho nên dầu gì thì chị cũng cảm thấy yên tâm vì mắc kẹt lại ở chổ hồ bông súng này ; hai chị em ngồi trên chõng vừa sì sụp ăn mì nóng hổi vừa nói chuyện vui vẻ. Chị nói cho thằng Mỹ hay là thằng Luân đã được mổ xong tối hôm qua, hiện giờ nằm ở phòng hồi sức có lẽ chỉ một tuần thôi sẽ khỏe khoắn, bình phục hoàn toàn để đi học lại ; chị nhờ nó giúp giùm việc chép bài hộ cũng như chở giúp em trai chị đi học và chị sẽ hậu tạ nó thật nhiều. Khi nãy mới vào chòi, chị đã cẩn thận gài kín hai cái giỏ lát lại và để dưới gầm chõng chứ nếu không thì cá, ếch gặp nước mưa thì sẽ tha hồ retour quay trở lại cố quốc thì quả là “dã tràng xe cát biển Đông”; sau khi ăn uống no nê xong, nhân vật chính của chúng ta ra ngoài đứng dưới mái chòi hứng nước mưa rửa ráy tay chân cho sạch sẽ mùi bùn bám vào da thịt, khi vạch quần “tè”, cu cậu nhà ta phát hoảng vì thấy nguyên cả một con đĩa dài khoảng 5-6cm bám chặt lấy vào “công cụ” của mình. Nó dùng tay giựt con đĩa ra nhưng vì đĩa bám rất chặt cho nên nó không thể nào làm được vội lật đật chạy vào, do sợ hãi nhiều hơn là mắc cỡ cho nên nó lên tiếng nhờ chị Thanh chữa trị giùm nó. Chị lấy làm tức cười vô cùng nhưng lại lo lắng cho thằng em bạn gái mình bị đĩa hút máu ngay chổ hiểm thành thử ra, mặc dầu hơi ngượng nhưng chị cũng trầm tĩnh bảo nó nằm ngay ngắn trên chõng, tụt quần đùi xuống ; chị thấy con đĩa bám chặt dọc theo phần dương vật của thằng nhóc và may là không bịt kín ở phần đầu chứ nếu không thì nguy to…Chị lục trong bếp chòi tìm được một chút vôi ăn trầu đỏ, thấm chút nước bọt vào bàn tay chị khẽ xoa xoa chất vôi vào mình con đĩa và chẳng mấy chốc sau, loài ăn bám kia ngọ nguậy dẫy chết theo bàn tay chị từ từ rời ra khỏi dương vật thằng em trai chị Trầm ; do vậy, vô tình dẫu muốn dẫu không thì những ngón tay nơi bàn tay phải chị Thanh trước sau gì cũng đụng chạm không nhiều thì ít vào “công cụ” của thằng bạn em chị. Thật lạ lùng làm sao, bởi vì sự tiếp xúc va chạm giữa mấy ngón tay chị với chổ hiểm của thằng Mỹ chỉ là khe khẽ không nhiều lắm vậy mà khi con đĩa mới vừa rời ra thì “cái thứ ấy” lại từ từ cử động nhúc nhích to lên và dài ra từ trạng thái nằm yên quặt quẹo dựng đứng hẳn dậy? Với vốn kiến thức trình độ của một học trò hoàn thành chương trình lớp Mười một, chị lờ mờ hiểu được là do sự đụng chạm cho nên tình thế nơi thằng nhóc mới biến đổi như vậy, chị thực sư không lấy làm ngạc nhiên cho lắm nhưng vì đây là lần đầu tiên trong cuộc đời được tận mắt chứng kiến sờ sờ vả lại là thân con gái thành thử ra chị cảm thấy xấu hổ, ngượng ngùng vô cùng không thể nào tả nổi, bằng chứng là hai gò má xương xương của chị cứ đỏ hây hây lên như người say rượu dưới ánh sáng vàng vọt, lung linh của ngọn đèn cầy do chị đốt lên luc mới bước vào chòi. Thằng em chị Trầm lúc bấy giờ cũng nhanh chóng nhận ra “tình hình Cuba căng thẳng” khá dữ dội trên người nó cũng ngượng ngùng không kém gì chị, nó kéo quần lên im thin thít chẳng dám hó hé gì cà vì sợ chị sẽ tức giận mà la mắng nó, một chập lâu sau nó mới dám thốt lên :
-Chị, em xin lỗi chị! Em…không…cố ý…
-Thôi đi, chị hổng có giận em đâu mà xin lỗi xin phái!
Vừa nói chị vừa chọc ghẹo nó bằng cách củ lét vảo nách vào mạng sườn nó bởi vì bỗng dưng chị này ra một ý nghĩ là nếu cù lét cho thằng nhóc cười có thể sẽ làm cho “đổ chơi” của nó trở lại như lúc bình thường ; thấy chị chủ động đùa giỡn với mình như vậy, nó nhanh chóng bình tâm trở lại vì như vậy có nghĩa là chị không hề giận nó dù là nó dám vô lễ, hỗn hào với chị. Nó cười một cách thoải mái rồi vô tư nhỏm cả người dậy thọt lét lại chị, xem ra thì nó và chị giỡn hớt cùng nhau còn có vẻ thân thiết hơn là thằng Luân với chị ; hai chị em vừa phát ra tiếng cười sằng sặc trong đêm mưa buồn bã với cảm giác nhột nhạt nơi da thịt vừa liên tiếp dùng tay cù vào nách, vào hai bên ba sườn hay lòng bàn chân của nhau. Lúc sau, do hai đứa cứ mãi miết xô qua đẩy lại bất chợt chị Thanh ngã người ra sau chỉ chút xíu nữa là lọt ra khỏi chõng xuống đất may mắn là thằng Mỹ vòng tay chụp lấy chị và chị trong tích tắc cũng ôm ghịt lấy nó thành thử ra chị hoàn toàn vô sự nhưng rồi chỉ trong phút giây ngắn ngủi mà thôi, trong vòng tay của nhau, cả chị lẫn em bỗng dưng không ngờ lại đờ người ra bất động chẳng khác gì tượng đất như là suy nghĩ, toan tính điều gì đó. Mùi dầu gội Downy, mùi xà bông Dove hòa lẫn với mùi da thịt con gái trinh nguyên tỏa ra từ mái tóc chị, thân thể chị khiến cho nó ngần ngật cảm giác tưởng chừng như người con gái đang chung đụng, gần gũi với nó chính là chị Trầm-người chị ruột yêu kiều, diễm lệ và cũng là người tình tuyệt vời của nó. Chị thằng Luân thực sự quá đỗi bàng hoàng, ngạc nhiên khi nhận thấy nó –thằng nhóc mới có mười một tuổi đang học lớp Sáu lại đang vùi mặt vào hôn lấy hôn để nơi mái tóc dài đen nhánh, óng ả, êm ái, mềm mại và mượt mà của chị ; giữa lúc chị vẫn còn chưa thể nào lý giải cho được hành động nông nổi của nó thì giống như nó, chị cũng bắt đầu không kiểm soát được bản thân mình, tuy chị nghiêng đầu qua lại nhưng chị lại vừa thở hổn hển vừa hôn trả vào trán vào má thằng em người bạn thân ở ấp Bắc. Với nhịp đập hai trái tim thơ dại càng lúc tăng lên mạnh dần, tuy rằng không một lời đề nghị hay hẹn ước nào cả nhưng lại cùng ngầm hiểu với nhau chỉ một điểu duy nhất để rồi sau đó, hai chị em không khỏi ngượng ngùng, xấu hổ vừa mấp máy như muốn nói lời tình tiếng yêu vừa hé mở mày mò tìm kiếm đầu tiên là chậm rãi chạm khẽ vào nhau rồi rời ra thật nhanh, lại chạm vào lại rời ra trong khoảng thời gian hơn hai phút đồng hồ sau mới thực sự kết thúc cảm giác ngập ngừng, e lệ nữa vời để cấu hình nên nụ hôn môi đầu đời của hai chị em say sưa, đắm đuối, mê mệt. Vậy là không còn gì có thể chối cãi được nữa bởi vì tình yêu đã nảy lộc đâm chồi bén rễ giữa hai chị em khác dòng khác giống, khác cả dòng máu chảy bên trong từng mạch huyết quản một cách quá đỗi bất ngờ chẳng khác gì trận mưa tầm tã đang trút xuống bên ngoài đến nỗi cả hai không ai có thể lý giải cho tường tận, suôn sẽ vì sao cớ sự lại như vậy? Đến đây xin ngừng lại một chút để miêu tả nhan sắc chị Thanh, nếu chị đi cặp kè với chị Trầm thì thật chẳng khác chi hai chị em Thúy Kiều-Thúy Vân trong tác phẩm Đoạn trường tân thanh của nhà đại văn hào Nguyễn Du ; “làn thu thủy, nét xuân sơn…” quả không thể nào xác định được rằng ai thua kém ai cả, cả hai đều được tạo hóa cũng như ông trời ban thưởng cho nhan sắc “mười phân vẹn mười” để cùng tô điểm thêm cho bức tranh nhân gian thêm phần sống động, hài hòa. Do hai bàn tay thằng Mỹ táy máy, mày mò sao đó khiến cho cái kẹp tóc của chị bung rớt khiến mái tóc chị đen nhánh, óng ả, mượt mà, êm ái, mềm mại như nhung tựa lụa xõa dài xuống phủ kín lấy vầng lưng tôm đầy quyến rũ ôm trọn lấy khuôn mặt trái xoan tròn vành vạnh còn hơn cả vầng trăng ngày mười sáu ; vầng trán chị cao lộ rõ tư chất thông minh, hai hàng chân mày đậm đen kiểu con tằm ăn lên nằm vắt ngang trên cặp mắt bồ câu long lanh, ngời sáng vút cong đôi mi sắc lẽm sánh với dao cau sẳn sàng cứa nát bất kỳ gã đàn ông con trai si tình nào. Sống mũi dọc dừa trông thật thanh nhã nằm gọn gàng, cân đối giữa hai gò má xương xương nhô cao hai lưỡng quyền làm tăng thêm góc cạnh đầy ấn tượng cho diện mạo chị ; nằm trên chiếc cằm lẹm dễ thương, xinh xắn là hai bờ môi hình trái tim đều đặn dày mọng, thắm đỏ một cách tự nhiên mà không cẩn phải dùng đến son môi mỗi lúc cười luôn luôn để lộ hai hàm răng trắng đều như ngà cùng hai lúm đồng tiền trông thật dễ thương ở hai bên khóe. Từ hai bở vai mảnh mai, hai gò ngực vun tròn, vòng bụng thóp vào, hai vòng eo thon thả đến cặp đùi căng mẩy, hai bờ mông múp míp, cặp giò thon dài cuối cùng là hai bàn chân trắng ngần, nuột nà tựa chừng trứng gà lột tất cả dưới bàn tay tinh vi, khéo léo, tài tình của tạo hóa mà tạc thành một pho tượng Thần Vệ nữ yêu kiều, diễm lệ, sang trọng, đài các ; đấy chính là quan điểm của thằng em trai chị Trầm về chị gái thằng Luân mới một tháng qua hãy còn xa lạ, bỡ ngỡ đối với nó nhưng giờ đây bỗng chốc hóa thành vật sở hữu chủ cho nó thưởng thức, hưởng thụ và chiếm đoạt trong cái chòi chăn vịt tuy nhỏ bé, lụp xụp nhưng kín đáo, bí ẩn dưới trận mưa đêm ào ạt, dữ dội, mãnh liệt. Lúc bấy giờ, chị đang tỏ vẻ nữa muốn nữa không, nữa ngập ngừng chần chờ nữa ưng thuận đồng tình nhưng rồi chẳng mấy chốc, như đã tự giải tỏa hết gánh nặng tâm lý bấy lâu nay đè trĩu trong lòng, chị e ấp vừa thốt lên những tiếng rên rĩ khe khẽ vừa thả lỏng toàn thân theo đà dìu đỡ của nó mà ngã người nằm xuống mặt chõng vốn trãi sẵn manh chiếu hoa cạp điều hãy còn khá mới.
Vòng tay hai chị em bắt đầu ôm siết lấy thân thể của nhau hết lăn qua bên phải rồi lộn trở lại bên trái làm cho mặt chiếu lúc đầu còn ngay ngắn, phẳng phiu nhưng về sau càng lúc càng nhăn nhúm, dúm dó trông thật thảm hại làm sao! Hiện tại, ở khu nhà trọ gần công ty All Wel tại Tóc Tiên, không gian cũng đang đắm chìm trong làn mưa tầm tã, chị Trầm vẫn còn thao thức ngậm ngùi thương nhớ thằng em trú ngụ nhờ nhà người bạn chị chẳng biết đang làm gì ; lẽ đương nhiên, dù cho có phép màu đi chăng nữa thì cũng chưa chắc gì chị hay biết giờ em trai chị đã quên mất chị, phản bội chị mà lao vào cuộc ngoại tình với chính người bạn gái thân thiết của chị chứ chẳng phải ai xa lạ cả. Đúng như nhân gian thường nói, tình yêu chẳng bao giờ phân biệt tuổi tác, giàu nghèo, sang hèn hay quan hệ, địa vị xã hội và đêm nay dẫu cho chị Thanh cùng thằng Mỹ có yêu nhau dữ dội, mãnh liệt đến cỡ nào đi chăng nữa thì cũng chẳng có gì là tội lỗi, loạn luân, oan nghiệt…Do kích cỡ chiếc chõng đến những 1,4m cho nên hai chị em hoàn toàn không hề có cảm giác sợ chật chội, hiểm hóc mà trái lại, khoảng không gian nhỏ bé bên trong căn chòi hạnh phúc ấy quả thật là khá rộng rãi, thoải mái cho cả hai muốn làm gì nhau thì làm chứ không bao giờ chúng nghĩ đến điều là mình sẽ bị lọt đất. Cách đó không xa là gia đình người quen mà lúc chiều chị thằng Luân vào gửi xe đạp và mượn xuồng giờ này thì họ cũng đã đóng kín cửa rồi lên giường say sưa giấc nồng, còn xung quanh chẳng có nhà nào cả cho nên tuyệt nhiên nào có ai hay ai biết “trong tro còn lửa” âm ỉ cháy bùng lên một tình yêu tuy vụng trộm, lén lút nhưng lại ngọt ngào, đầy thi vị sắc màu trăm hoa đua nở trong đêm trường mưa dầm gió bấc giữa một người con gái mười tám tuổi và một thằng con trai thua kém những bảy tuổi. Thành thật mà nói, nhân vật chính của chúng ta từ lúc lên lớp Một cho đến giờ đã hơn năm năm làm bạn ngồi cùng bàn học, đi đâu cũng quấn quýt lấy nhau như hình tựa bóng với thằng Luân từ bắn chim, hái trái đến nhảy dây, đá bóng, tắm ao,… mãi cho tới ngày hôm nay, quả thật là nó không thể nào ngờ chỉ một thoáng thôi là bản thân nó đã vụt trở thành “anh rể hờ” của bạn mình rồi. Lúc bấy giờ, tại khu nội khoa Bệnh viện Bà Rịa, thằng Luân sau khi ăn chút cháo buổi tối và uống thuốc xong cũng đã chìm dần vào giấc ngủ mê mệt bên cạnh bà mẹ nằm cùng giường để chăm sóc nó đang chăm chú xem báo ; lẽ đương nhiên, hai mẹ con không thể nào tưởng tượng được rằng hiện tại ở quê nhà Hòa Long, chị gái lớn trong gia đình từng bước chập chững bước vào cõi tình ân ái, xác thịt nhục dục cùng thằng bạn học chung lớp Sáu với nó trường THCS Lê Quang Cường. Khi chị Trầm đi làm công nhân, lên ở nhờ nhà bạn mình tròn một tháng nay, quan hệ giữa thằng Mỹ và chị Thanh thật bình thường tuyệt nhiên hoàn toàn không hề bị vẩn đục bởi ma dâm ám, quỷ dục hành ; có lẽ chính xác một trăm phần trăm bắt đầu từ trưa hôm qua, tình cờ vào phòng ngủ của chị rồi dần dần để ý đến chị cho tới đêm nay, nếu không xảy ra sự cố con đĩa chui vào hút máu dương vật của nó thì chưa chắc gì nó đã yêu được chị cũng như làm chủ được tấm thân yêu kiều, diễm lệ của chị. Như vậy là dẫu sao, nó cũng phải thầm cám ơn chú đĩa “vô tri vô giác” kia ban nãy tội nghiệp làm sao vì bị chị bắt ném ra ngoải mưa hiện giờ chẳng biết vẫy vùng giữa biển nước mênh mông hay chui rúc vào xó xỉnh chật hẹp nào nhưng một điều đặc biệt kỳ lạ bởi vì ngay sau lúc ấy cho đến giờ, tuy vẫn còn ở bên trong quần đùi vậy mà dương vật nó vẫn cứ càng lúc càng cương ngỗng to lên, dài ra và cứng ngắt chẳng khác gì một đoạn sắt nung đỏ mới vừa lấy trong lò rèn ra chứ không thể nào trở lại trạng thái bình thường cố hữu cho được vả lại hơn nữa, lúc này đây thân thể nó lại càng lúc càng gần gũi, chung đụng, cận kề với xác thịt một người con gái xinh đẹp thì làm sao không có chuyện này cho được mới lạ? Chỉ trong vòng có một tháng cuối hè thôi, nó đã có diễm phúc được chị gái xinh đẹp sắc nước hương trời những hai lần tập sự đường đi nước bước của tình yêu và đêm nay, nó mới có dịp mang ra để tập sự thực hành ngay với chị Thanh để trãi nghiệm xem bản thân mình có thuộc hay không những thao tác làm tình, ân ái, mây mưa, trăng gió. Ở khu vực cái chòi chăn vịt-nơi chị và nó yêu nhau, những tối trời tạnh ráo không mưa thường hay xuất hiện cơ man chẳng biết bao nhiêu là con đom đóm lập lòe mang chút ánh sáng hiếm hoi, ít ỏi cho nhân gian phần nào đó thêm vào một vài sắc màu tô điểm cuộc sống đời thường ; một lát nữa đây, ngay thời điểm cơn mưa vừa dứt thế nào trước sau gì thì chúng cũng bay túa ra khỏi tổ cho mà xem rồi chúng sẽ cùng nhau dệt nên bức tranh lấp lánh trang điểm cho căn chòi hạnh phúc bất ngờ được tạo hóa dựng nên làm phần thưởng ưu ái hai chị em cách biệt nhau bảy tuổi-Dương Thị Phương Thanh và Trần Duy Mỹ. Đêm nay, có lẽ vợ chồng Nguyệt lão vui vẻ uống rượu với nhau rồi quá chén chăng mà giăng tơ duyên chỉ phận se lộn kết nhầm hai đứa vào sổ tình nam nhân nữ cho nên thành thử ra chỉ trong phút chốc từ chổ xa lạ, chẳng hề có một chút xíu gì gọi là tình cảm vấn vương chẳng qua chỉ quen biết nhau bởi vì vốn dĩ bạn bè thân thiết của thằng Luân, chúng đã tự nguyện kết lại với nhau thành một đôi sinh luyến tử lưu tuy rằng có phần nào hoi so le về tuổi tác.
Thân thể cả chị lẫn em lúc bấy giờ thật chẳng hiểu làm sao mà cứ rạo rực, nóng bỏng với cảm giác dường như là đang có biết bao nhiêu luồng điện mà cường độ mạnh tới hàng trăm ngàn kA xuất phát từ dưới xương cùng rần rật chạy dọc theo sống lưng lên đến trung ương thần kinh rồi từ đấy dần dần lan tỏa ra khắp châu thân lẫn tứ chi. Nhân vật chính của chúng ta hiện giờ đang tập trung tất cả đầu óc vào một chuyện trước mắt khá hệ trọng đó là tìm cách cởi chiếc áo bà ba đen mà chị thằng Luân mặc trên người ; lúc hai bàn tay nó bắt đầu mày mò, sờ soạng tháo hột nút bóp thứ nhất nơi phần cổ áo chị, nó những tưởng rằng chị sẽ phản đối tìm cách ngăn cản nó ngay lập tức nhưng nào ngờ, chị vẫn cứ yên lặng đồng tình –một thái độ hoàn toàn nằm ngoài sức tưởng tưởng của nó mặc dầu hai gò má chị cứ hây hây hồng đỏ chẳng khác gì trái đào chín mọng trên cành. Như chúng ta cũng đã biết, nút bóp là loại nút rất dễ cởi trong các loại nút cho nên có thể nói rằng chưa đầy một phút đổng hồ sau mà tất cả năm hột nút áo của chị theo thứ tự từ trên xuống dưới lần lượt bung hết cả ra ; tiếp sau đó, hai bàn tay nó lại nhẹ nhàng lần lên cởi hai vai áo chị rồi từ từ tuột dần hai ống tay áo xuống khỏi hai cánh tay chị, hết cánh tay phải sang cánh tay trái. Lẽ đương nhiên là động tác của thằng Mỹ vẫn hãy còn lúng túng, vụng về, lụp cha lụp chụp nhưng nếu giả sử như không hề có sự hỗ trợ giúp đỡ từ phía chị Thanh-đổi tác quan trọng nhất thì chắc chắn không bao giờ nó lại kết thúc nhanh đến như vậy? Nó cẩn thận để áo chị lên mé trên đầu chõng bởi đây là vị trí an toàn nhất, khó mà bị rớt xuống đất sau đó nó tấn công tiếp vào chiếc áo ngực bằng thun voan trắng tinh hãy còn rất mới đang nữa kín nữa hở che đậy hai bầu vú vun tròn của chị. Hai bàn tay nó nhẹ luồn xuống phía dưới lưng chị, mò mẫm tháo cởi hai cái móc nhôm nhỏ cài vảo hai cái lổ khoen nối hai sợi dây nơi chiếc nịt vú và khi hai cái móc ấy vừa bung ra thì ngay lập tức, áo ngực chị đã mất đi hẳn độ bó sát vào da thịt, lỏng dần lỏng dần rồi từ từ tuột lệch xuống, khi ấy nó chỉ việc cầm lấy để lên cùng một chổ với chiếc áo bà ba nó mới cởi ra lúc nãy. Đến giây phút này đây, chẳng hiểu tại làm sao mà nó có phần hơi ngập ngừng, chần chờ -chắc là anh chàng còn e dè, sợ sệt chăng-nhưng rồi, sự yên lặng của chị thằng bạn nó chính là ánh đèn xanh sáng chói trên đường giao thông chị đã bật lên cho nó tiếp tục đi tới! Ban đầu, nó chỉ dám nhè nhẹ cúi xuống vùi mặt vào giữa hai bầu vú mềm mại, nõn nà, trắng ngần còn hơn cả bông bưởi đang không ngớt phập phồng nâng lên hạ xuống theo nhịp thở hổn hển, gấp rút của chị không khác chi hai hòn hỏa diệm sơn trên quốc đảo Philipin chực chờ thời điểm phun trào lửa cùng nham thạch mãnh liệt, dữ dội. Nó hành động một cách nhẹ nhàng như là mong đợi thêm một tín hiệu đồng tình nữa ở nơi chị và khi thấy chị rướn cổ thở nấc dài lên thì nó mới dám lần miệng ngậm nút lấy đầu núm vú bên phải của chị còn bầu vú bên trái còn lại, lẽ đương nhiên nó cũng không quên đưa bàn tay phải lên mày mò, nắn bóp say sưa, cuồng nhiệt. Thành thật mà nói, từ trước đến giờ, chính xác đây là lần đầu tiên chị Thanh bước vào cõi yêu đương để làm tình, ân ái cùng với một thằng con trai khác phái với chị chứ chị hoàn toàn không phải là hạng gái lăng loàn trắc nết, hết người tình này qua tình nhân khác để thỏa mãn dục tình ; có lẽ do không gian đêm hôm nay thực sự gợi tình cho bất cứ người nào trên nhân gian chứ không riêng gì chị, rơm để gần với lửa và chẳng bao lâu rơm đã bén lửa ngùn ngụt bốc cháy đúng như quy luật bất thành văn của tạo hóa ngàn năm. Lúc bấy giờ, không biết làm gì hơn, hai bàn tay chị lần lên không ngớt vày tới vò lui từng lọn tóc đen nhánh bồng bềnh trên đầu thằng Mỹ ; đôi khi chị nghĩ giả sử như tối nay, chị mắc kẹt phải trú mưa với thằng Luân-em trai của chị thì chuyện loạn luân tội lỗi cũng có thể xảy ra giữa hai chị em ruột thịt chứ đừng nói chi là giữa chị cùng thằng bạn của em mình! Khi nãy là lần đầu tiên trong cuộc đời vô tình chị đụng chạm với “đồ chơi” của một thằng con trai đã vô hình bất dạng tạo nên trong tận cõi lòng sâu kín của chị những xúc cảm rạo rực, sôi sục, nóng bỏng đến nỗi không có gì có thể dập tắt cho được và hiện tại, thỉnh thoảng hết bàn tay phải rồi lại đến bàn tay trái của chị mỗi lúc lần xuống dưới thì lần nào cũng như lần nào, chị cũng đều vô tình chạm phải “cái khúc cây” cứng ngắt còn ở bên trong quần đùi của thằng bạn học cùng lớp với em trai chị khiến cho hai gò má chị cứ hây hây đỏ lên dưới ánh sáng vàng vọt, lờ mờ của ngọn đèn dầu nhỏ treo nơi cột chòi chăn vịt do ông chủ chòi gắn lên trước khi hai chị em chạy vào nơi này núp mưa tránh gió. Khoảng nữa tiếng đồng hồ sau, thằng nhóc em chị Trầm mới thực hiện động tác đổi bên, nghĩa là miệng nó lần qua ngậm nút đầu núm vú bên trái của chị còn bầu vú phải nơi gò ngực chị mà nó đã “ngán cháo chê cơm” từ nãy đến giờ thì nó tiếp tục sử dụng bàn tay trái để mà nắn bóp, sờ soạng, mày mò không để lãng phí, thừa thãi. Lúc này, chị Thanh đã bắt đầu ngẫm nghĩ dự đoán thử xem thằng Mỹ có cởi quần chị xuống hay không thì liền ngay sau đó, đúng như những gì chị suy tính, hai bàn tay nó đang chậm rãi nhẹ nhàng lần xuống nắm lấy hai bên lưng chiếc quần bà ba đen chị đang mặc ; do thun quần đã hơi giãn chứ không còn bó sát vào thắt lưng chị mấy cho nên nó khá dễ dàng tuột hai ống quần chị khỏi cặp đùi no tròn, qua hai đầu gối tới cặp giò thon dài cuối cùng lần lượt ra khỏi hai bàn chân mềm mại, nuột nà, trắng nõn như bông tuyết của chị, hết bàn chân phải qua bàn chân trái. Tuy lòng chột dạ nữa đồng tình mong muốn nữa phản đối chối từ nhưng rồi cuối cùng thì chị cũng hợp tác giúp đỡ hỗ trợ cho nó bằng cách co hai chân lên rồi duỗi thẳng ra, tạo điều kiện một cách dễ dàng đặng nó thực hiện thao tác thành thử chỉ trong khoảng thời gian chưa đầy năm phút đồng hồ sau, bàn tay phải nó đã cầm gọn chiếc quần chị cất lên mé trên đầu chõng cùng một chổ với áo bà ba, áo ngực của chị…
Chị thấy nó ngồi dậy, lần hai bàn tay cởi nút chiếc áo chemise màu xanh dương cũ kỹ nó mặc trên người, mở rộng hai vạt áo sau đó tháo hai vai áo rồi tuột dần, tuột dần hai ống tay áo ra khỏi hai cánh tay, hết cánh tay phải tới cánh tay trái cuối cùng nó để áo nó phủ lên trên mớ quần áo hỗn độn của chị nơi mé đầu chõng. Vậy là lúc bấy giờ, trên người nó chỉ cỏn mỗi chiếc quần đùi thun xám còn chị thì duy nhất còn lại chiếc quần lót bằng thun voan trắng hãy còn khá mới nữa kín nữa hở che đậy bộ phận nhạy cảm nhất trên thân thể chị. Không cần phải nghĩ ngợi chi cho mệt óc phiền não, chị nhẩm chắc là chỉ một lát nữa thôi không bao lâu, thằng em người bạn thân của chị sẽ làm “cái chuyện mà người lớn hay làm” mỗi lúc họ yêu nhau và để tiếp tục tự giải tỏa tâm lý cho lòng thêm phần nhẹ nhàng lẫn thư thái, chị quyết định là sẽ đi tới tận cùng cõi yêu đương với nó, coi như đây là lần đầu tiên trong cuộc đời chị trót lỡ bị tai nạn vậy…Do quan điểm đã được hình thành trong đầu óc cho nên khi hai bàn tay người tình nhỏ hơn chị những bảy tuổi đang cởi lần quần lót của chị thỉ không những chị lặng yên chấp nhận mà chị còn lần lượt co duỗi hai chân cho nó hành động một cách dễ dàng, nhanh chóng và hoàn thành chỉ trong vòng chưa đầy hai phút sau. Lúc này, mặc dù chị vẫn còn thao thức và tỉnh táo nhưng cặp mắt lá răm vút cong hai hàng mi tuyệt đẹp của chị cứ mãi miết nhắm nghiền lại như là muốn che giấu hết nỗi niềm xấu hổ, ngượng ngùng của người con gái lần đầu tiên trong đời hiến dâng, trao tặng cho người tình mình yêu trọn vẹn thân thể trinh nguyên của mình. Đống quần áo nơi mé trên đầu chõng bấy giờ xuất hiện thêm quần lót của chị Thanh rồi quần đùi của thằng Mỹ, sau đó nó vừa hồi tưởng lại những gì mà mới đây đã hai lần thực hành với chị Trầm vừa chậm rãi tái diễn lại với người chị gái xinh đẹp, dễ thương sắc nước hương trời của thằng Luân một cách khá dạn dĩ, tự nhiên không hề tỏ ra chút xíu gì gọi là sợ hãi, e dè chi cả bởi vì phải chi ngay từ lúc mới bắt đầu khởi sự cuộc tình thì chị phải tỏ ra kiên quyết, giận dữ đối với nó chứ đã đến nước này rồi thì còn gì mà phản với đối, làm sao mà nó sợ cho được dù lúc này giả sử như có thiên lôi từ trên trời nhảy xuống cầm lưỡi tầm sét đánh chết nó đi chăng nữa, nó cũng cam lòng. Chẳng khác gì một con thằn lằn con đang bò lên trần nhà với thao tác tuy vụng về, long ngóng nhưng lại thể hiện phần lớn sự quyết tâm khám phá, tìm hiểu và chiếm đoạt chị bạn mình cho bằng được, nó leo lên nằm trên người chị với dương vật nó mà từ nãy đến giờ vẫn cương ngỗng lên rất cứng, rất to và khá dài đặt vào giữa hai chân chị đang càng lúc càng rộng mở ra. Hai cánh tay chị từ từ siết chặt lấy tấm lưng trần nhỏ nhoi, gầy guộc của nó ghịt sát xuống thân người chị ; do chưa có kinh nghiệm cho nên nó vừa thở dốc vừa khó khăn áp sát dương vật nó vào chổ kín của chị phủ ở bên trên và xung quanh một lớp lông dày mịn màng, mềm mại như nhung tựa lụa. Mặc dầu đây là lần đầu tiên quan hệ giao hợp nhưng do sự kích thích hưng phấn quá đỗi mạnh mẽ dậy lên từ tận đáy cõi lòng cho nên chất dịch sinh lý nữ tiết ra từ bên trong cơ thể ra chổ kín chị khá nhiều vả lại thành cơ âm đạo chị cũng co thắt giãn nỡ khá rộng khiến cho phần hạ thể chị sẵn sàng lâm trận cùng với dương vật nó ; tuy thế nhưng mãi gần cả năm phút đồng hồ sau, khi cả hai đều thấm mệt thì đầu dương vật nó mới bắt đầu lọt thõm vào bên trong lổ âm đạo chị. Thằng Mỹ thấp thỏm mừng rơn, vội vã ấn sâu phần dương vật còn lại vào bên trong cửa mình chị Thanh và ngay lúc đó, cảm giác vửa sung sướng vừa đau xót lẫn lộn vào với nhau bỗng chốc xuất phát dâng trào từ hạ thể bốc dần lên trung ương thần kinh rồi từ đấy lan tỏa ra khắp cả châu thân lẫn tứ chi khiến cho hai dòng lệ bất giác trào ra khỏi cặp mắt long lanh, ngời sáng của chị lăn tròn nơi hai gò má xương xương nhô cao hai lưỡng quyền. Chị biết ngay là lúc này, chị hoàn toàn không còn là con gái nữa mà đã thực sự trở thành đàn bà bởi vì cái màng trinh mỏng manh, quý báu đáng giá nghìn vàng nằm nơi cuối tử cung chị vừa mới bị đầu dương vật thằng nhóc mới học lên lớp Sáu đâm thủng rách mất ; đấy chính là minh chứng cụ thể, hùng hồn nhất cho một tình yêu trong trắng, vẹn toàn mà đêm mưa này chị đã trao tặng, hiến dâng hết tất cả cho người tình thưởng thức, thụ hưởng, chiếm đoạt không hề đòi hỏi đổi lấy một điểu kiện nào cả tuy rằng người ấy nhỏ hơn chị những bảy tuổi nhưng chị lại một mực yêu thương, trìu mến. Thực sự hiện giờ chị chẳng biết lý giải thế nào cho đúng tình hợp lý với người chồng tương lai của chị sau này là vì sao chị không còn là con gái khi về nhà chồng nữa ; thôi thì cũng mặc kệ vì chuyện mai sau cứ để mai sau hãy tính chứ bây giờ có nghĩ ngợi nát óc tan não cũng chưa chắc gì tìm ra được lời giải đáp! Mẹ chị hiện đang ở bệnh viện nuôi thằng em mổ ruột thừa, giả sử bà mà biết được đứa con gái bà không còn trinh trắng nữa chắc chắn bà sẽ xấu hổ, nhục nhã với họ hàng, với bà con láng giềng đến đổi phải tự vẫn mà chết chứ không thể sống trên cõi đời này mà bị nhân gian dèm pha, chê cười ; còn thằng Luân nằm trên giường bệnh, nó cũng không thể nào tưởng tượng được rằng thằng bạn thân học cùng lớp với nó tuy bề ngoài thật khờ khạo, ngáo ộp thế nhưng bên trong lại ẩn chứa biết bao nhiêu là mưu mô của loải ma dâm quỷ dục đang hè nhau bạo hành trái tim hãy cỏn thơ dại và khối óc cỏn non nớt của nó. Thế còn nhân gian thì sao đây, liệu có đồng tình chấp nhận cho cuộc tình vụng trộm, lén lút của chị Phương Thanh với thằng Duy Mỹ hay là một mực lên tiếng phản đối, bài trừ? Nếu ưng thuận thì xin một tràng pháo tay vậy nhưng không, chỉ cần yên lặng như khoảng không gian xung quanh cái chòi chăn vịt mà nay đã trở thành chòi hạnh phúc của hai chị em lúc bấy giờ trận mưa đêm tầm tã nãy giờ đang từ từ ngớt dần, ngớt dần…nếu như vậy là đã quá ủng hộ cho cả chị em lẫn em rồi còn gì nữa. Hai bàn tay chị hiện giờ đã thôi không còn vân vê từng lọn tóc nơi đầu người tình nhỏ của chị nữa mà tự lúc nào lần chuyển xuống hết lượt này đến lần khác cào cào nơi tấm lưng trần trụi, gầy guộc của nó khiến cho những vết xước rươm rướm màu hồng đỏ cứ xuất hiện hết đường này tới đường khác trên lớp da lưng mịn màng, mỏng manh của thằng em trai chị Trầm. Sau khi quan hệ giao hợp với chị Thanh thành công trót lọt, thằng Mỹ- tình nhân của chị có phần sung sức, khỏe khoắn trở lại với hai hòn dái tuy hơi xệ xuống nhưng thực sự hùng dũng gác hai bên cửa mình chị không ngớt phập phồng co thắt như để làm tăng thêm sinh lực cho phần dương vật có thêm sức mạnh tiềm tàng liên tiếp hết thụt ra lại thọt vào sâu tận tử cung chị một cách quá đỗi siêu nhiên miệt mài. Nó thầm so sánh với chị Trầm –chị ruột của nó mà cách đây không lâu đã hai lần làm tình, ân ái và quan hệ giao hợp với nó (lần đầu tiên ở ngoài chuồng bò cũng vào một đêm mưa tầm tã như thế này còn lần thứ hai trong phòng ngủ của chị sau khi xảy ra sự cố có một thằng ăn trộm đột nhập vào nhà và có một con rắn mối bò lên người chị), nó nhận thấy rằng nó “chơi” chị thằng Luân cũng rất là sung sướng, đã đời chẳng thua kém gì chị nó. Thẳng thừng ra mà nói, đám bạn của nó chẳng hạn thằng Luân, thằng Long, thằng Trang, thằng Phước…thằng nào thằng nấy cũng đều ngáo ộp, khờ khạo như nó nhưng một điểu tất yếu vốn dĩ đã xảy ra đó là chưa có thằng nào có diễm phúc được yêu đương, ân ái và quan hệ với con gái đến những ba lần như nó ; giả sử như sau này, nó mà có kể cho đám bạn nghe lịch sử tình trường của nó gồm ba cuộc tình với hai người phụ nữ thì chưa chắc gì mấy đứa đó đã tin mà trái lại chúng còn cho rằng thằng này giỏi đặt chuyện nói dóc trừ phi chính miệng chị nó hay chị thằng Luân nói ra mới thôi…Hiện tại, ở ngay tận sâu bên trong âm đạo chị, dương vật nó càng lúc càng to lên, càng dài ra và càng cứng ngắt còn hơn cả một đoạn sắt nung đỏ vừa mới lấy ở trong lò rèn ra theo từng giây phút nhịp nhàng đều đặn cứ mãi miết đưa đẩy hết tìm tòi vị trí bí hiểm này lại khám phá ngóc ngách kín đáo khác trong cơ thể chị và do vậy mà những thân tre đóng lại thành chiếc chõng dưới sức nặng của xác thịt hai chị em thỉnh thoảng lại phát ra tiếng kẽo kà kẽo kẹt khe khẽ mỗi lúc thằng con trai nằm trên cố gắng thọt sâu dương vật mình vào cửa mình đứa con gái phía dưới đối diện. Lúc bấy giở, mưa bên ngoài đã thực sự ngớt dần ngớt dần, rả rích trên mái lá dửa lợp chòi từng hạt nước tí tách tí tách nghe quả là êm tai vô cùng ; trận mưa đêm bên ngoài thì sắp sửa chấm dứt thế nhưng trong chòi, trên chiếc chõng hoa chúc thì cuộc tình giữa hai chị em khác họ hơn kém nhau những bảy tuổi vẫn đang diễn biến mãnh liệt và dữ dội còn hơn cả gió thốc mưa quật chưa biết khi nào mới kết thúc đây? Ngoài chị Trầm ra, bạn bè của chị Thanh học chung hay cùng xóm cũng khá nhiều, bằng tuổi có, nhỏ tuổi có và lớn tuổi cũng có nhưng chắc chắn không ai mà tưởng tượng ra được một điểu kỳ lạ bất bình thường đó là khi không chị lại đi yêu đương, làm tình, ân ái và cả quan hệ giao hợp với một thằng nhóc mặt còn bấm ra sữa sau chuyến đi câu cá, bắt ếch trên hồ bị mắc mưa phải núp trốn trong một cái chòi chăn vịt lụp xụp, nhỏ bé của một ông chủ nào đó. Giả sử như mai này, chuyện yêu đương lăng nhăng giữa hai chị em chỉ cần một người nào đó vô tình biết được lập tức sẽ lan truyền đi khắp làng trên xóm dưới, mặc người người đàm tiếu, nhà nhà chê cười phỉ nhổ thì thực sự chẳng biết là hai đứa sẽ xử sự với nhân gian như thế nào đây?
Cầu mong sao câu chuyện tình vụng trộm, lén lút đầy chất thi ca tuyệt vời này của chúng sẽ mãi mãi chôn vùi vào dĩ vãng chỉ có trời hay đất biết, có mưa làm minh chứng và có gió làm chứng nhân trước tòa án lương tâm chúng! Sau này, dẫu cho chị Thanh và thằng Mỹ có cách xa nghìn trùng đi chăng nữa, chắc chắn cả chị lẫn em không tài nào có thể quên đi được cái chòi hoa chúc mà bên trong chiếc chõng hạnh phúc đã in dấu thân thể cũng như xác thịt hai đứa trong vỏng tay ân tình say sưa, đắm đuối, ngất ngây, mê mệt. Đúng như lúc nãy đã được để cập, sau khi mưa vừa tạnh xong thì lập tức có vô vàn chú đom đóm lập lòe chẳng biết từ chổ nào túa ra bay lấp lánh giữa không gian đêm khuya tối tăm mù mịt ngập tràn gió lạnh bâng quơ ; những chú đom đóm ấy sao mà cứ nhấp nháy xung quanh căn chòi chăn vịt như là để góp thêm ánh sáng soi vào bên trong đặng cho hai chị em thấy tỏ tưởng đường đi nước bước trong cõi tỉnh rực lửa ngùn ngụt cháy bỏng. Cũng như những cuộc tình khác trên thế gian này, cuộc tình giữa hai đứa tuy rằng tuyệt đẹp, nên thơ đến mức độ nào đi chăng nữa thì ắt phải đi đến hồi kết thúc ; chỉ có tám phút ngắn ngủi thôi (lần thứ hai giao hợp với chị Trầm và em trai chị những mười hai phút) mà hai chị em cảm thấy sao mà kéo dài như những tám tiếng đồng hồ? Trong quãng thời gian ấy cùng với thời gian nó hôn hít, nút vú, sờ mó chị rõ ràng chị càng lúc càng cảm thấy mến mộ, than phục nó vì nó tuy mới có mười một tuổi đầu nhưng lại cố gắng thể hiện tình yêu với chị còn hơn cả một người lớn để mang lại cho chị rất nhiểu rất nhiều cảm giác sung sướng, phấn khích đến tột cùng. Khi bắt đầu cùng nhau bước vào giai đoạn khoái ngất của cuộc tình, cả chị lẫn em đều có cảm giác như vừa hụt chân rơi tõm xuống đáy một cái vực sâu thăm thẳm đến rợn cả người ; dưới hạ thể, đầu dương vật thằng Mỹ đang giựt giựt liên hồi xối xả bắn phụt vào trong âm đạo chị Thanh những tia tinh dịch trắng đùng đục tựa chừng nước vo gạo và nhơn nhớt, rin rít chẳng khác chi keo dán. Dịch tinh nó xuất ra khá nhiều cho nên thừa thãi chảy tràn ra cả bên ngoài hòa lẫn với dịch sinh lý của chị làm ướt nhẹp, nhơn nhớt nguyên cả vùng bụng dưới và hai bên đùi hai chị em. Một điểu mà chúng ta không thể nào không nhắc đến đó là mảng chiếu hoa cạp điểu ở dưới giữa hai bờ mông chị lúc này đã thấm đượm từng giọt máu trinh hồng hồng lẫn trong dịch nhầy rỉ ra từ nơi cửa mình chị. Đến đây coi như là kết thúc chuyện tình giữa người bạn thân của chị Trầm với thằng em trai của chị mà nguyên do đầu đuôi gốc ngọn cũng là từ phía chị bởi vỉ phải chi chị đừng có đi làm công nhân, phải chi chị đừng có gửi em trai mình ở nhờ nhà của gia đỉnh chị thằng Luân thì bây giờ đây em chị đâu đến đỗi nào phải vương vấn với cả người chị gái lớn trong nhà bà Hồng ờ ấp Nam xã Hòa Long, Thị xã Bà Rịa…Thôi tốt hơn hết là đừng trách cứ ai cả-nghĩ vậy nên sau khi rời khỏi người nhau, hai chị em lần lượt ra ngoài hứng nước mưa rửa ráy sạch sẽ những vết tích tình yêu đọng lại trên người rồi hai đứa lại trở vào, mặc lại quần áo nằm xuống chõng để cố gắng tìm kiếm giấc ngủ muộn màng, êm đềm sau cuộc tình mà đêm mưa hôm nay vợ chồng ông tơ bà nguyệt đã cố tình kết lộn xe nhầm cho chúng. Ngoài trời, mưa đã hoàn toàn ngừng rơi, xung quanh nước chảy thành từng luồng trên mặt đất mang phù sa đi về một nguồn sông hồ nào đó còn nơi không trung, đâu đây vẫn cứ lấp lánh ánh sáng sặc sỡ của những chú đom đóm lập lòe./.