Chương 93: XEM LIVE ^^
Đợi đến buổi tối 10 giờ, tính toán thời gian, bệnh viện vãn người gần hết, Tôi quyết định có thể nhích người đến bệnh viện. để ngụy trang tôi mượn áo của đồng nghiệp và mang theo một tờ báo.
Ở trên đường, tôi cẩn thận suy tính đến lúc đó nên làm gì bây giờ, phòng bệnh đặc biệt là thực sự cao cấp, cách âm hiệu quả cực tốt, cửa cũng có thể bị khóa trái bên trong, cửa sổ cũng có rèm có thể kéo lại.
Nếu đến lúc đó Trà My đem cửa khóa kín, kéo rèm cửa sổ, tôi đây trở thành công cốc chả thấy được gì, sớm biết vậy tôi đã đặt camera quay lén cho rồi. nhưng hiện tại tuy rằng nhìn không tới nhưng là nghe một chút cũng rất tốt đấy, đã lỡ rồi thì cứ đi đã rồi tính.
đã đến bệnh viện, Tôi đi từ từ lên cầu thang, cách phòng bệnh của ba càng gần, bước chân của Tôi càng nhẹ, đồng thời trong lòng Tôi cũng vô cùng không yên, trăm vạn không thể để cho Trà My phát hiện, nếu bị phát hiện rồi, như thế nào cùng Trà My giải thích? Đồng thời kế hoạch tối nay cũng phá sản
Tôi chân đi nhẹ như con báo vậy đi tới ba phòng bệnh phụ cận, bệnh viện trong hành lang thực im lặng, các phòng bệnh bệnh nhân khác nhìn như cũng đã sớm nghỉ ngơi, chỉ có hành lang hơi yếu ngọn đèn. Cách phòng ba vẫn còn tương đối xa, Tôi liền thấy phòng bệnh của ba vẫn sáng đèn, nhìn như rèm cửa sổ không có bị kéo. Thần kinh của Tôi băng bó tới cực điểm, trong tay Tôi cầm một tờ báo, mặc trên người áo của đồng nghiệp, lỡ mà ở trong hành lang gặp được Trà My, Tôi có thể nhanh chóng xoay người hoặc là dùng tờ báo che mặt của mình lại, chỉ mong có thể né tránh Trà My, chớ bị nàng phát hiện.
Từ từ, Tôi đi tới cửa phòng bệnh của ba, làm cho Tôi hết ý là cửa phòng bệnh của ba là mở, bên trong thực im lặng, chẳng lẽ Tôi đi nhầm phòng? Tôi nhìn kỹ một chút biển số phòng, không đi sai à? Thân Tôi tàng góc, ánh mắt vụng trộm hướng bên trong ngắm, phát hiện ba an tĩnh nằm ở trên giường bệnh, trừ bỏ ba bên ngoài không có người nào.
Tôi thở dài nhẹ nhõm một hơi, cước bộ nhẹ nhàng đi tới trong phòng bệnh của ba, cửa sổ rèm cửa sổ đã bị kéo rồi, là cái loại này thật cao cửa sổ sát đất liêm, trong phòng không có Trà My. Trà My đi đâu vậy? Nhìn đánh thuê phòng môn, Tôi đoán tưởng Trà My hẳn là lâm thời đi ra ngoài, hoặc là mua cơm hoặc là đi buồng vệ sinh, chắc chắn sẽ không đi ra ngoài lâu lắm. Cũng may, Tôi không có sai quá cái gì.
Tôi đang đứng ở đó, bỗng nhiên đột nhiên nghe được trong hành lang truyền đến tiếng dép lê, bởi vì tôi và Trà My quá mức quen thuộc, tôi dám khẳng định này là tiếng bước chân của Trà My đấy. Xong đời, cũng bị chặn ở trong phòng rồi, ánh mắt tôi nhìn ráo rác trong phòng bệnh nhìn, tìm vị trí ẩn nấp
Dưới giường ư? Không được, rất rõ ràng, ngăn để đồ dùng? Cũng không được, lỡ mà Trà My mở ra tìm đồ, phát hiện ta, Tôi nên giải thích thế nào? Trà My tiếng bước chân của lập tức đến cửa, Tôi đã không có thời gian lo lắng, Tôi trực tiếp chui vào rèm cửa sổ. Rèm cửa sổ sẽ có một khoảng thừa ra che chắn cả phần tường, do vậy tôi núp vào phần bên góc rèm cửa sổ, ánh sáng bên ngoài chiếu vào sẽ không chiếu vào được người tôi vì tôi đã núp vào trong tường, nếu không cẩn thận núp ở hướng cửa sổ ánh sáng bên ngoài sẽ làm lộ ra cái bóng của tôi. Cẩn thận cân nhắc xong tôi không khỏi thở dài nhẹ nhõm một hơi, may mà tôi may mắn chọn được một ví trí ẩn thân coi như không tệ, rèm cửa sổ dài đến tận nền nhà tôi cũng chả lo bị chân thò ra ngoài. Mà chất vải rèm cửa khá dầy, bên ngoài không thể phát hiện ra được. nhưng bên trong lại có thể nhìn ra bên ngoài do đèn sáng. Mà rèm đã kéo rồi Trà My cũng sẽ không động nữa.
Không lâu sau Trà My liền đi vào trong phòng. Trong tay nàng bưng chậu rửa mặt, trên tay cầm khăn mặt. chắc là Trà My vừa mới đi phòng rửa mặt rồi, múc nước thấm khăn mặt chuẩn bị giúp ba lau chùi cơ thể, Tôi không có ở đó, nên Trà My chỉ có thể đỡ ba lau chùi cơ thể ở mặt trước, không thể giúp ba xoay người chà lau phía sau lưng
Trà My đem mặt bồn đặt ở trên tủ đầu giường, đem khăn mặt khoát lên chậu rửa mặt bên cạnh, sau trở lại đi đóng cửa.”Ầm” một tiếng cửa phòng mở đem Tôi trong suy nghĩ bừng tỉnh, chỉ thấy Trà My đã đem cửa phòng đóng cửa, đóng cửa phòng sau Trà My xoay người chuẩn bị trở về giường bệnh của ba trước giường, chỉ là vừa đi mấy bước, Trà My trong ánh mắt lóe lên một chút do dự cùng giãy dụa.
Trà My tại chỗ đứng sừng sững thêm vài phút đồng hồ , nàng ngẩng đầu nhìn đồng hồ trên tường, thời gian đã từng giây từng phút trôi qua. Cuối cùng, Trong mắt Trà My bị vẻ kiên định thay thế, nàng nhìn ba đang im lặng hôn me, thở dài một hơi, lại xoay người hướng cửa phòng đi đến. Trà My hoàn muốn đi ra ngoài sao? Tôi đang nghi ngờ bỗng “cạch” một tiếng cửa bị khóa trái, trong lòng Tôi đột nhiên kích động, Trà My khóa trái cửa, chẳng lẽ sự ảo tưởng của tôi biến thành sự thật rồi hả?
Hiện tại căn phòng giống như một mật thất cực kỳ kín đáo, người bên ngoài không thể nghe không thể nhìn thấy bất kỳ thứ gì. Tuy rằng ban đêm cũng có bác sĩ cùng y tá, nhưng là không chủ động đi gọi thì bọn họ sẽ không chủ động đến đâu, cho nên bam đêm vô cùng an toàn.
Chính là, Trà My tuyệt đối sẽ không nghĩ đến, nàng nghĩ chỉ có nàng và ba hai người riêng tư an toàn trong phòng, nhưng còn có một người khác, người này là chồng của nàng, liền trốn ở cách nàng vài mét xa núp ở rèm cửa sổ mặt sau. Tôi không dám hô hấp mạnh, sợ hãi bị Trà My nghe được, dù sao hiệu quả cách âm quá tốt, an tĩnh đến đáng sợ.
Trà My an tĩnh nhìn ba một hồi, nàng lấy ra di động, phía sau tâm lý của tôi cực kỳ căng thẳng, Trà My không biết là muốn gọi điện thoại cho tôi à? Nàng rất có thể đấy dù sao Trà My sẽ hỏi đại khái như buổi tối ăn cơm chưa, thông báo tình hình của ba.
Tâm lý của tôi căng thẳng tới cực điểm nếu phía sau Trà My gọi cho tôi nếu phía sau Trà My gọi điện thoại cho ta, tránh ở rèm cửa sổ phía sau ta, làm như thế nào ứng đối? Nghe điện thoại? Không thể nào, lòng của Tôi khẩn trương đã đến cực hạn.
Chỉ là trước đó Tôi làm chuẩn bị đầy đủ, thậm chí ngay cả di động cùng yên lặng rồi, cho nên di động sẽ không vang lên, nếu Trà My phía sau gọi điện thoại cho ta, Tôi chỉ có thể không nhận, sau tìm lý do đem nàng lấp liếm cho qua.
Chính là cuối cùng, lo lắng của Tôi là dư thừa, Trà My cầm điện thoại lên , do dự một chút, liền đưa di động cũng điều thành yên lặng. Vì sao Tôi biết Trà My đưa di động điều thành yên lặng? Tuy rằng Tôi thấy không rõ lắm, nhưng là mới vừa có ấn phím âm tay của cơ, đến cuối cùng , đã không có ấn phím âm, đáp án rõ ràng, Trà My đưa di động biến thành yên lặng rồi.
Trà My đây cũng là đang làm chuẩn bị sao? Miễn cho nhất sẽ tự mình thật vất vả tạo dựng lên bầu không khí, bị đột nhiên chuông điện thoại di động đánh gãy? Để điện thoại di động xuống , Trà My xốc lên ba cái chăn, vẫn đem chăn vén đến ba dưới chân. Ba nửa người trên mặc đồng phục bệnh nhân, nửa người dưới hoàn toàn trần trụi. Ba nhuyễn nằm úp sấp nằm úp sấp dương vật xụi lơ tại trong quần, cho dù mềm nhũn cũng rất môn quy trên mặt đầu trym, cắm một cây trong suốt đạo ống tiểu, đạo ống tiểu một đầu cắm vào ba trên mặt đầu trym mã nhãn lý, một đầu khác kết nối lấy ba dưới giường nước tiểu trong thùng.
Đã không có người ngoài, Trà My ánh mắt không hề che giấu nhìn chăm chú liếc mắt một cái dương vật của ba, trong mắt lóe lên một tia nhớ lại cùng hướng tới, cuối cùng khuôn mặt đỏ lên, lấy tay tiếp tục cởi bỏ áo bệnh nhân, đồng phục bệnh nhân xốc lên rồi, ba mang theo nếp nhăn trong ngực cũng hiển lộ ra. Trà My cầm lấy khăn mặt, dính một hồi trong chậu rửa mặt nước ấm, bắt đầu nhẹ nhàng lau
Trong quá trình này, Trà My thực dịu ngoan, chà lau lực đạo đắn đo vô cùng chuẩn, nàng một hồi nhìn xem chà lau địa phương, một hồi nhìn xem ba an tĩnh khuôn mặt. Nàng nhìn như chính đang nhớ lại, nhớ lại trước kia phát sinh hết thảy, chỉ thấy Trà My chà lau động tác càng ngày càng chậm, cuối cùng tay dừng lại, có vài giọt trong suốt giọt nước mắt bắt đầu hạ tại ba trên lồng ngực, Trà My cuối cùng vẫn là không có đã lừa gạt chính mình, trong khoảng thời gian này lo lắng cùng ủy khuất, tại không người , rốt cục lại hiển lộ ra.
“ba Ngủ vẫn khỏe chứ? Con biết ba mệt mỏi, muốn ngủ liền ngủ, nghỉ ngơi một chút cũng tốt. Hôm nay có thể là cùng ba riêng tư cuối cùng một đêm, con nói ba nghe, những lời này con cũng chưa có nói với bất cứ ai, bao gồm Quốc Trung, con đem lời nói với ba xong, như vậy con cũng không có cái gì tiếc nuối.” Trà My tay cầm khăn mặt, nhẹ nhàng xử tại ba trên ngực , mặc kệ từ giọt nước mắt không ngừng tích lạc tại trên thân ba, nàng phía sau không có đi che giấu, không có khống chế tâm tình của mình, ở nơi này không người quấy rầy, an tĩnh trong phòng bệnh, nàng phát tiết nội tâm của mình.
“Ngươi muốn chết sẽ chết a, đã chết cũng tốt, sau khi chết, vốn không có nhân tạm biệt khi dễ ta. Một đêm kia ngươi dùng sức mạnh chơi ta đoạt đi Tôi vì Quốc Trung giữ lại nhiều năm trinh tiết, Tôi thật sự rất hận ngươi, Tôi hận không thể ngươi đi chết, tuy rằng Tôi biết mình cũng có trách nhiệm, nhưng là Tôi chính là hận ngươi, ván đã đóng thuyền, Tôi không cách nào để cho chính mình trở lại quá khứ. Tôi lúc ấy đặc biệt hối hận, tại sao muốn vẫn dung túng ngươi.” Trà My từ từ đình chỉ khóc, ánh mắt đột nhiên trở nên có chút lãnh, nhìn như đang suy nghĩ cái gì thương tâm để cho mình thống hận chuyện tình, Trà My tiếp tục tự thuật lấy tâm sự của nàng.
“Đợi ngươi rời nhà bước trên lòng sông đảo , khi thấy một mình ngươi vì mình túi đồ chay bánh trẻo sinh nhật , khi thấy ngươi tiều tụy thương lão rất nhiều bộ dáng , lòng của Tôi lại đột nhiên cảm giác được rất đau. Tôi không biết mình là vì sao, theo lý thuyết Tôi hẳn là không có quá nhiều cảm giác mới đúng, nhưng nhìn đến ngươi thất lạc bộ dạng Tôi tại sao phải đau lòng? Tôi từng cẩn thận tự hỏi quá, Tôi thật là tại hận ngươi sao? Sau lại Tôi nghĩ thông suốt, kỳ thật Tôi không phải tại hận ngươi, Tôi là tại hận tự ta, hận Tôi tại sao mình…” . Lúc này Trà My, thay đổi vừa mới lạnh lùng, đột nhiên lại trở nên rất thương tâm khổ sở, nét mặt của nàng theo của nàng ngôn ngữ biến đổi, lúc này ta, đột nhiên phát hiện Trà My thật sự rất làm diễn viên tiềm chất.
“Kỳ thật, sau vô số ban đêm, Tôi đều đã nhớ tới đêm đó ngươi đem Tôi cưỡng gian, thậm chí buổi tối nằm mơ đều đã mơ thấy, Tôi không biết là vì sao. Cũng hứa ngươi bây giờ nghe không được lời của ta, như vậy Tôi liền đem trong lòng cảm thụ cùng nói hết đi ra, Tôi mà nói, ngươi tới nghe, nhớ rõ, nếu ngươi có thể nghe được, nhất định giữ bí mật cho ta.” Nói tới đây, Trà My đỏ mặt lên, hiện lên một tia thẹn thùng, mang theo nhăn nhó cùng mất tự nhiên.
“Kỳ thật mỗi khi hồi tưởng lại chúng Tôi đêm đó, Tôi đều đã không tự chủ được ham muốn, phía dưới ngứa một chút, ẩm ướt. Nói thật, hạ thể của ngươi so Quốc Trung tốt nhiều, từ Quốc Trung sinh bệnh , Tôi đã lâu không có thể hội quá làm nữ giới cảm giác. Tại cái đó buổi tối, ngươi cắm vào cơ thể Tôi , phía trước Tôi quả thật thực bối rối, cũng rất hận ngươi, nhưng khi khoái cảm từ phía dưới truyền đến sau, Tôi bị lạc, Tôi lúc ấy ở trong lòng đối Quốc Trung lời nói thực xin lỗi, mà bắt đầu hưởng thụ ngươi cho Tôi mang tới hết thảy, thật sự, cái loại cảm giác này Tôi đời này lần đầu tiên cảm nhận được, nguyên lai làm nữ giới còn có thể nhanh như vậy nhạc. Đêm đó ngươi mang đến cho Tôi cảm giác, chính là Quốc Trung tất cả số lần chung vào một chỗ cùng xa xa không bằng. Tôi nói những lời này có phải hay không thực dâm đãng? Nhưng là đây chính là Tôi lời thật lòng, Tôi nguyên bản sẽ không đối với bất kỳ người nào nói…” Nghe được Trà My những lời này, tâm lý của Tôi thật sự rất toan, nguyên lai ba đêm đó giúp Trà My khoái cảm là mãnh liệt như vậy, thế nhưng Tôi và nàng làm tình tất cả số lần chung vào một chỗ, cũng không đuổi kịp ba vì nàng mang tới một lần kia, đúng vậy a, ba cùng đem Trà My làm cho triều phun rồi, mà Tôi một lần đều không có quá, nếu không nhìn đến Trà My bị ba biến thành như vậy, Tôi cũng không biết Trà My sau khi cao triều còn có thể triều phun phun nước.
“Vô số ban đêm, Tôi cùng hoài niệm đêm đó cảm giác, nghĩ ngươi cường bạo Tôi đêm đó cảm giác, Tôi tự thủ dâm, thực dễ dàng đến cao trào, dù sao trải qua hai người một lần kia, Tôi cảm nhận được trước nay chưa có cảm giác, chỉ cần nghĩ đến này, Tôi sẽ ham muốn khó nhịn. Chính là mỗi lần tự thủ dâm , Tôi đều đã trách chửi mình, vì sao chính mình hội như vậy dâm đãng? Tôi hẳn là đối đêm đó thực e ngại rất thống hận mới đúng, tại sao phải không kiềm hãm được đi hoài niệm cái kia ban đêm? Thậm chí… Thậm chí du lịch cùng Quốc Trung làm kia vài lần, Quốc Trung cơ thể cũng không có khang phục, cho dù khang phục cũng không có cách nào đạt tới của ngươi nhỏ cùng kéo dài, hắn nỗ lực, nhưng là trải qua hai người một lần kia, năng lực của hắn đã còn lâu mới có thể làm cho Tôi tự nhiên đạt tới cao trào. Một người đột nhiên ăn vào sơn trân hải vị, lại để cho hắn đi ăn cơm rau dưa, hắn hội thỏa mãn sao? Cuối cùng Tôi không thể không đang cùng Quốc Trung làm tình , trong lòng ảo tưởng cùng ngươi làm tình, ảo tưởng cắm vào cơ thể Tôi là hạ thể của ngươi, lúc này cùng Tôi làm tình ngươi, mặt khác nhớ lại đêm đó cảm giác, mới cuối cùng làm cho Tôi đạt tới cao trào đấy.”
Nghe được Trà My đoạn văn này, trong lòng Tôi thật sự thực chua sót, Tôi nguyên tưởng rằng cơ thể Tôi trải qua điều trị, cộng thêm mình và Trà My lúc ân ái hậu, đến đoạn đầy đủ tiền hí, có thể làm cho Trà My cao triều. Khi đó ta, hoàn tại nội tâm an ủi chính mình, ba có thể để cho Trà My cao trào, hiện tại Tôi cũng có thể. Chính là phía sau, Tôi mới biết được, nguyên lai Trà My cùng Tôi làm tình cái kia vài lần cao trào, trong lòng ảo tưởng cũng là ba, nếu không ảo tưởng ba, năng lực của Tôi là còn lâu mới có thể làm cho Trà My cao trào đấy. Nhưng là Trà My vẫn giấu ở trong lòng, hơn nữa cực lực che giấu, cổ vũ ta, an ủi ta. Hơn nữa tại Trà My lòng của lý, ba là “Sơn trân hải vị”, mà Tôi cũng là “Cơm rau dưa” …
Trong lòng Tôi hối hận, Tôi hối hận đêm nay tại sao muốn lại đây nghe lén, nhìn lén bây giờ hết thảy…