Posted in

Chuyện Gì Cũng Có Thể Xảy Ra

Ngọc Kiều không nói thì Nhẫn cũng phải làm! Chưa bao giờ làm tình nhưng bản năng con trai trong thân xác khỏe mạnh thôi thúc anh! Bây giờ lý trí trong anh gần như tối đi, chỉ còn bản năng của một người con trai trên thân hình khiêu gợi, lôi cuốn thơm tho hương trinh nữ của một cô gái xinh đẹp, của người yêu anh…

Nhưng Nhẫn cũng biết không đè nặng thân hình cao lớn trên mình cô. Chống một tay nâng người, tay kia anh cầm con cặc, vừa nhấp đẩy háng, vừa cầm đầu cặc nhấn vô cái lỗ dù còn rất nhỏ nhưng trơn ướt của cô… Khuôn mặt xinh đẹp, đỏ hồng của cô căng thẳng, toát mồ hôi vì vừa hồi hộp, lo lắng, vừa có cảm giác nong thốn nơi âm hộ… Cô có cảm giác lồn cô như bị một khúc cây tròn nóng bỏng khoan từ từ vô cái lỗ thịt… Căng, thốn và đau đau!… Nhưng vì đã có quyết định rồi, nên Ngọc Kiều lấy hết sức cam chịu cơn đau thốn đầu đời con gái… Cô chấp nhận!

Đầu cặc Nhẫn rồi cũng thấm ướt được dâm thủy từ trong cô tươm ra nên có vẻ dễ dàng lún vô lỗ lồn nhỏ xíu… Cảm giác đầu cặc được một lỗ thịt bó tròn, chặc chẽ dâng lên trí Nhẫn từng cơn khoan khoái khó có thể ngừng được… Anh liên tục nhấp nhẹ cho đầu cặc chật vật lọt vô nữa… Ngọc Kiều chợt bấu chặc hai tay đang nắm nhẹ trên hai cánh tay anh, cô kêu lên :

– A… đau… đau… Nhẫn ơi… em đau…a… a…

Nước mắt cô tràn ra dù lòng cô không muốn… Lúc đó, cái đầu khấc tròn xoe nở to đã lọt vô bên trong lồn cô… Sự căng tức, đau đớn ập lên người cô từ giữa háng tràn khắp thân thể… Mồ hôi cô toát ra. Nhẫn hoảng sợ tính rút cặc ra nhưng như cô đoán trước nên vòng tay níu hai bên hông anh giữ lại :

– Anh… anh cứ làm đi… em chịu được… Em không sao đau…

Giọng Nhẫn run run :

– Nhưng, anh thấy em khóc… Anh không muốn làm em đau… Hay là, thôi đi… Kiều nghe…

Cô mở to mắt nhìn anh :

– Không! Anh cứ làm đi… Anh phải làm… Em muốn như vậy… Em đau một chút thôi… Em chịu được… Làm đi anh…

Cố nén nỗi đau, cô chủ động ưỡn háng lên cho cặc Nhẫn lún sâu vô thêm chút nữa… Hai đùi cô tự động nhấc cao lên… Hình như động tác này làm giảm bớt nỗi thốn đau trong người cô… Cô nhìn anh, gật đầu khuyến khích…

Nhẫn không thể nín nhịn hay kìm chế được nữa vì cơn dục vọng đã dâng cao trong trí anh. Anh ưỡn mông cắm sâu thêm chút nữa và bắt đầu rút lui đẩy tới con cặc sưng cứng trong âm đạo nhỏ xíu của Ngọc Kiều… Phần cô, cái đau căng vẫn hiện hữu nhưng cô cố gắng nhắm mắt chỉ nghĩ đến cái khoan khoái khi âm đạo được thân cặc Nhẫn cọ sát bên trong… Cô cố không nghĩ tới cái khó chịu, đau thốn… nhờ vậy dâm thủy cô được kích thích tươm ra thêm cho độ trơn trợt giữa cặc anh và âm đạo dễ dàng hơn… Nhẫn cứ cử động theo cảm giác trơn tuột và cảm khoái khi đầu khấc được cọ sát lên quanh ống thịt âm đạo cô càng lúc càng nhấn sâu hơn mà anh quên mất một chuyện… Cho tới khi hai bàn tay Ngọc Kiều đang vuốt ve chậm chạp trên lưng anh chợt bấu mạnh lên vùng da cô đang vuốt ve, cô kêu lên :

– A… đau… em đau anh ơi… ui… ô…

Cô bật khóc. Bây giờ Nhẫn mới sực tỉnh vì nghĩ tới cái màng trinh của cô có lẽ đã bị đầu cặc anh xé ra! Anh dừng ngay cử động rút đẩy cặc anh trong âm đạo cô khi thân cặc đã đi được gần một nửa chìm trong hai mép lồn căng mọng… Lần đầu tiên được làm tình, được đút con cặc khi cứng lên vừa dài, vừa to trong một cái lồn, anh lúng túng không biết làm gì, mà anh cũng không muốn rút cặc ra khỏi người cô… Nhưng rồi bản năng mách bảo Nhẫn phải làm một điều gì đó để xoa dịu nỗi đau trong người con gái anh yêu thương… Anh xoa một tay trên hai đầu núm vú nhỏ sưng cứng của cô, nắn bóp trên hai bầu vú căng mềm phập phồng theo từng hơi thở ngắn mà dồn dập của cô, anh thì thầm :

– Kiều… em đau nhiều không?… Anh xin lỗi… Anh không biết là làm em đau dữ vậy… Anh xin lỗi…

Ngọc Kiều mở lớn đôi mắt đen long lanh nước mắt nhìn anh, cô mỉm cười trong đau thốn :

– Anh đâu làm gì có lỗi mà xin… Em nói rồi… Em chịu được mà… Tại nó đột ngột, đau quá nên em kêu vậy thôi…

Cô níu anh xuống, cô chủ động ướm đôi môi mềm, ấm nóng lên môi anh… Giờ thì cô cũng như anh đều biết nút lưỡi cho nhau không cần học ở đâu. Nhẫn mút nhẹ từng cánh môi thơm ngọt rồi đẩy đầu lưỡi liếm lên hai cánh môi đó thì cô chu hai môi mút đầu lưỡi ướt nóng của anh hút vô miệng mình… Nước miếng trong miệng cả hai ứa trào ra… Cô mút lưỡi anh thì cô cũng nuốt luôn nước miếng… Mà khi anh nút lưỡi cô trong miệng, nước miếng tràn trề cũng được anh nuốt xuống… Cảm giác khoan khoái, lâng lâng từ từ nhưng thật chắc chắn tỏa khắp thân thể trần truồng của Ngọc Kiều và Nhẫn… Cơn đau khi màng trinh bị đầu cặc anh xé rách như từ từ biến mất không còn tăm tích, chỉ còn lại cơn thôn thốn vì âm đạo nhỏ của cô vẫn bị khúc gân cứng nong chặc…

Vừa hôn cô, Nhẫn vừa xoa bóp trên hai bầu vú căng mềm đã rin tít mồ hôi. Nhờ những nụ hôn và cảm giác trên hai bầu vú mà dâm thủy trong lồn cô được thấm ra nhiều hơn… Cô cựa quậy vùng hông như muốn con cặc Nhẫn đừng nằm yên nữa… Thấy cô nhúc nhích thân dưới, anh nhổm người lên :

– Em đỡ đau chưa?

Mặt cô hồng thêm lên, mắt cô đen thẫm như mông lung sương khói, cô gật nhẹ :

– Dạ… hết đau rồi… Nhẫn làm tiếp đi… Mà chậm thôi nghe… Cái của anh to quá, nó căng tức ở trong em…

Cô vòng tay lên, một tay vịn trên gáy anh, một tay cô xoa nhẹ trên vai, trên lưng anh. Nhẫn bắt đầu nhúc nhích cho cặc mình tiếp tục lui tới thật nhẹ nhàng trong âm đạo cô… Mỗi lần đầu khấc cặc to tròn đi vô, cảm giác vừa thích mà cũng vừa thôn thốn làm Ngọc Kiều khẽ nhăn mặt lại, nhưng hai đùi cô đang giở cao lại quàng lên sau hai đùi Nhẫn như sợ anh rút cặc luôn ra ngoài… Dâm thủy càng lúc càng rỉ rả giúp cho cặc Nhẫn càng dễ dàng trượt sâu hơn trong âm đạo cô… Cảm giác khoái sướng bắt đầu lớn lên trong người cô… Riêng Nhẫn thì ngay từ lúc đầu khấc lọt được vô lồn cô thì sự sướng khoái luôn đầy tràn trong người anh, cứ dồn dập từng cơn sóng nho nhỏ ủ đầy trên trí não anh làm anh như mơ hồ, không còn suy nghĩ được điều gì khác ngoài chuyện cứ phải rút đẩy cặc mình trong lỗ lồn nhỏ nhưng ấm nóng và trơn nhớt… Cái cảm giác sung sướng từ đầu cặc mà nhờ có sự chấp nhận hy sinh, dành lần đầu tiên để cái quý giá nhất của người con gái dành cho anh, lần đầu tiên anh hưởng thụ làm Nhẫn không muốn ngừng lại sự khao khát tìm kiếm khoái cảm diệu kỳ này…

Cứ tuôn theo sự lôi kéo khoái cảm này mà Nhẫn quên mất là cần phải dìu Ngọc Kiều theo. Anh không biết là từng cơn cảm khoái cũng đã từ từ dâng lên trong người cô… Sự sung sướng lạ lùng bắt đầu rất chậm nhưng đủ để cô quên đi cơn đau rát, căng thốn trong âm đạo mình lúc ban đầu khi âm đạo nhỏ xíu của cô phải nhận chịu sự nong kín và cọ sát của con cặc cứng dài của Nhẫn… Cả cô và anh đều chưa biết cách biểu lộ cảm nhận khoái sướng bằng lời. Cả hai chỉ biết im lặng hưởng nhận những cảm giác đó từ đầu khấc cặc, cũng như từ thánh vách bờ thịt âm đạo truyền đi khắp thân xác họ…

Miệt mài theo cảm xúc càng lúc càng dâng cao trong đầu khấc dồn nén trong túi tinh… Nhẫn bất ngờ đẩy nhanh nhịp đụ trong lồn cô theo sự thúc giục cảm tính… Anh hít một hơi thở mạnh, ưỡn hông cắm sâu cặc trong lồn cô… Đầu cặc anh giật lên rồi từ đầu cặc phụt mạnh ra một tia tinh dịch nóng, đặc tưới lên đáy lồn Ngọc Kiều làm cô giật nảy người lên :

– A… Nóng… Nhẫn ơi… Anh ra trong người em… Nóng quá… Ui… a…

Nhẫn im lặng nhấp nhấp thêm vài cái để bắn hết luồng tinh dịch lần đầu tiên đổ tràn trong đáy lồn cô… Anh thở hổn hển rồi từ từ rút cặc ra khỏi lồn cô… Dòng dâm dịch trắng đục pha lẫn màu hồng hồng đầy ứ trong âm đạo không chứa hết theo nhau chảy thành dòng ra ngoài, nhễu xuống mặt chiếu thành một vũng nhỏ… Nhẫn nằm xuống cạnh Ngọc Kiều đang nằm thở dồn bên cạnh… Anh không biết trong âm đạo cô vẫn còn nguyên khát khao được nén đầy vì cô chưa có được cơn cực sướng… Nhưng cả cô và Nhẫn đều chưa rõ điều đó… Dù cô vẫn còn ngờ ngợ trong trí là hình như cô vẫn còn thiếu một cảm giác nào đó nữa…

………………………………………………

– Kiều ơi… Em có hối hận khi cho anh không?

– Anh đừng suy nghĩ gì hết! Em tự nguyện và em cũng suy nghĩ rất kỹ rồi… Chỉ có anh mới xứng đáng cho em trao gửi lần đầu này thôi… Còn mai mốt…

Nước mắt cô chợt trào ra… Mai mốt thì cô làm sao biết được cuộc đời cô sẽ ra sao? Vể làm vợ một thằng con trai suốt ngày chỉ ăn rồi ngủ, ngủ rồi dậy chỉ biết ngồi nhìn mọi người cười ngu ngơ… Ai nói gì cũng cười, ai hỏi gì cũng cười, thậm chí mấy đứa con nít chọc ghẹo kêu là “Thằng khùng…” cũng cười… Cô làm sao biết được!? Nhưng vì mẹ, cô phải chấp nhận số phận vậy thôi…

Nhẫn đưa tay lau nước mắt cho cô mà nước mắt anh cũng không nén lại được, tràn ra hai bên khóe mắt, giọng anh nghẹn lại :

– Anh thương em quá, Kiều ơi… Mà anh cũng không biết làm sao được… Hay là…

Ngọc Kiều quay qua nhìn Nhẫn :

– Hay là… sao anh?

Nhẫn ngập ngừng :

– Hai đứa mình trốn đi…

Cô lắc đầu :

– Em có nghĩ tới chuyện này rồi… Nhưng mà không được! Nếu em trốn đi với anh thì em trở thành đứa con bất hiếu, ích kỷ với mẹ mình… Em bỏ đi rồi, thì mẹ sẽ chống chọi ra sao đây… Bà chủ nợ này không phải hiền đâu anh… Biết bà ta sẽ làm gì mẹ em…

– Nhưng rồi… làm sao em sống được với người chồng như vậy?… Anh chịu không nổi, Kiều ơi…

Cô cười buồn :

– Không được cũng phải được! Em có suy tính của mình hết rồi!… Anh cứ yên tâm… Em chỉ muốn anh làm một việc cho em thôi… Là hôm nay anh hãy yêu em hết sức mình, yêu em cho trọn vẹn… Với em vậy là đủ rồi, em không cầu xin gì anh điều gì khác nữa… Anh hiểu không?… Còn anh, sau ngày hôm nay, anh hãy cứ cố gắng làm lụng, dành dụm và kiếm cho xong tấm bằng đại học… Nếu còn yêu em anh hãy cố vươn lên và làm được điều anh hằng mong muốn…

Họ nói với nhau nhiều điều nữa, chủ yếu cũng là những lời chia sẻ tấm lòng dành cho nhau… Động viên nhau chấp nhận và tìm cách vượt qua cuộc sống hiện thời… Rồi họ ôm nhau ngủ quên đến qua buổi trưa, khi cơn đói đánh thức họ dậy…

Như một người vợ hiền, Ngọc Kiều mặc tạm ra bên ngoài thân thể trần truồng của cô một chiếc áo khoác mỏng, rộng thùng thình của Nhẫn… Cô lúi húi bên cái bếp dầu nấu một bữa cơm chỉ có rau luộc, với vài quả trứng vịt cô làm món trứng tráng với một chén nước mắm dầm ớt… Cô bày ra cái mâm méo mó trên nền đất rồi kêu Nhẫn ăn cơm… Sự im lặng bao trùm suốt bữa cơm đạm bạc nhưng trong trái tim của Nhẫn và Ngọc Kiều đều ngập tràn tình thương yêu dành cho nhau, cảm nhận cùng nhau niềm hạnh phúc nhỏ nhoi và ngắn ngủi như của một đôi vợ chồng trẻ… Cô dọn rửa sạch sẽ, chu đáo nồi niêu, chén dĩa… Và rồi, cô chưa chịu về… Cởi chiếc áo khoác treo lên vách, với thân hình trần truồng, trắng trẻo, cân đối vô cùng khiêu gợi… cô lại leo lên nằm duỗi dài trên tấm chiếu… Ánh mắt cô nhìn Nhẫn ẩn chứa lời mời gọi mênh mang…

Bây giờ thì anh mới có thời gian để ngắm nhìn tường tận thân hình xinh đẹp của cô. Một màu trắng nõn nà khắp trên người cô, trên đó điểm trang bằng những bộ phận dù rất nhỏ nhưng hài hòa, xinh đẹp… Mái tóc đen tuyền xõa dài. Khuôn mặt không hề có chút son phấn nào nhưng như trang điểm với đôi lông mày đen nhánh như nét vẽ. Đôi mắt đen tròn với hai rèm mi rậm cong vút hiện rõ mỗi lần cô chớp mắt. Sống mũi cao thon nhỏ với hai cánh mũi kín và bên dưới là hai làn môi đỏ như son, hai khóe môi cong tròn với cánh môi đầy bên dưới như hình một trái tim đỏ với cái cằm trắng mịn nhỏ xíu…

Bầu ngực đầy của cô khi nằm vẫn vun cao như hai ngọn đồi tuyết trắng với đỉnh đồi được nhấn mạnh bằng hai nụ thịt đỏ hồng nhô lên tròn như hai hột đậu đỏ với quầng vú màu đỏ nhạt… Phía dưới cái bụng nhỏ phẳng lì hơi trũng xuống khi cô nằm nổi bật giữa háng là vùng cỏ đen mướt nối hai đùi trắng phau làm cho đôi chân dài của cô càng thêm xinh đẹp… Nhìn lướt qua thân hình của Ngọc Kiều, cặc Nhẫn vụt căng lên trong đáy quần đùi… Bây giờ thì không còn e ngại gì nữa, anh vẫn dán mắt trên thân hình cô, vừa cúi xuống tuột hẳn cái quần đùi ra khỏi người. Nhìn thấy con cặc sậm màu, cương cứng chỉa ra trước bất giác cổ họng cô khô đi, mặt cô đỏ ửng lên… Nỗi thèm khát thầm kín lúc sáng khi Nhẫn đẩy rút con cặc trong âm đạo cô chợt bừng bừng trở lại… Bụng cô thắt lại một cái và cô có cảm giác phía dưới như có một dòng nước nhỏ ứa ra sâu ở bên trong…

Cặc Nhẫn giật nhẹ từng cái vì bị kích động khi tận mắt chiêm ngưỡng thân hình xinh đẹp trần truồng của cô. Anh nhẹ nhàng bước tới rồi ngả người nằm xuống bên cạnh cô… Bớt đi sự e ngại, lúng túng lúc sáng, giờ anh có thể mạnh dạn đặt một bàn tay ấp lên một bầu vú cô, miệng anh để sát xuống trên hai cánh môi mềm, anh hôn cô thật nhẹ và âu yếm, đầu lưỡi anh cũng đã biết đường lấn qua giữa khe môi cô chòi vô trong… Tự nhiên cô hé môi ngậm lấy đầu lưỡi anh rồi mút nhẹ trong khi tay Nhẫn không ngớt xoa nắn, nhồi bóp nhẹ nhàng hai bầu vú căng mềm, âm ấm trong tay… Mỗi khi mấy ngón tay hay lòng bàn tay anh lướt quanh hai núm vú thì cảm xúc khoan khoái làm cô không thể rên lên trong cổ “Ưm… ư…”. Và những lúc đó dưới âm đạo cô lại rỉ rã tuôn ra những giọt nước ấm làm ướt quanh bờ ống thịt bên trong, thấm ra phía bên ngoài, mấp mé giữa khe lồn khít rịt… Cơn nóng âm ỉ cũng tràn dâng trong bụng cô làm hai đùi cô không ngừng cựa quậy, cọ sát vô nhau như muốn làm giảm đi sự kích thích nửa thích thú, nửa khó chịu đó…

Nhẫn chưa biết hôn hay bú lên vú cô, anh cứ hôn môi, nút lưỡi cô rồi hôn hít khắp trên mặt mày cô nhưng bàn tay thì đã rời khỏi hai bầu vú chuyển dần xuống phía dưới, xoa tròn trên vùng bụng láng trơn rồi úp lên bờ mu cong vồng có đám cỏ đen mượt và mọc lan xuống hai bên mép thịt phồng căng… Mấy ngón tay anh nhấn nhẹ vô cái khe thịt còn khép kín và vuốt ve dọc lên xuống theo cái khe đã trơn ướt vì dâm thủy trong cô tràn ra… Ngọc Kiều tự động mở hai đùi ra để tay anh dể dàng xoa nắn, vuốt ve trên khe lồn cô một cách tự nhiên không chủ định… Cô không ngớt rên rĩ từng hồi theo hơi thở khi cảm khoái được âu yếm trên vùng nhạy cảm nhất giữa háng cô… Cũng không suy nghĩ gì, bàn tay cô lần vuốt dọc theo người Nhẫn rồi trượt xuống ngập ngừng một chút và cầm nhẹ con cặc cương cứng của anh đang ép trên một bên đùi cô… Đầu cặc đã rỉ ra những giọt dương tinh kích động trơn, nhớt…

Cảm xúc thân cặc được bàn tay mát lạnh, mềm mại cầm nắm làm anh nhúc nhích nhẹ háng mình để con cặc trượt tới trượt lui trong lòng bàn tay cô, gây cho anh những khoái cảm thích thú làm lưng anh thắt nhẹ từng cơn… Không ngừng vuốt ve giữa khe lồn đã ướt nhờn nhiều của cô, Nhẫn thì thầm hơi thở nóng rực bên tai cô :

– Cho anh làm nghe…

Ngọc Kiều nhìn anh, đôi mắt đen của cô mờ đi vì xúc cảm :

– Dạ… mà nhẹ thôi nghe anh…

Nhẫn gật đầu, hôn lên môi cô và lật người nằm lên trên bụng cô, hai chân cô tự động mở rộng thêm ra cho anh nằm gọn giữa hai đùi. Con cặc cứng ngắc, vươn dài ép lên mu lồn cô nóng hổi, giần giật… Anh thò tay xuống, cầm con cặc để vô giữa khe lồn cô, nhích hông tới một chút, đầu cặc trượt vô giữa khe lồn trơn ướt lọt vô cái lỗ nhỏ, nong rộng nó ra… Khi đầu khấc vừa banh hai múi thịt lách vô và lọt qua lỗ lồn nhỏ xíu, Ngọc Kiều chợt nhíu mày, hai tay cô chặn trên ngực Nhẫn, cô kêu lên :

– Ui… a… chậm thôi anh… nhẹ thôi… Của anh căng em quá… em vẫn còn thốn…

Anh nhúc nhích cho đầu cặc vô ra thật chậm, thật nhẹ để không làm cô đau… Nhưng lỗ lồn và âm đạo cô còn quá nhỏ nên siết chặc cặc anh tạo cho anh những cảm giác khoái sướng nên khó mà Nhẫn có thể ngừng lại… Anh chỉ có thể làm thật chậm mà thôi… Chỉ một lát sau, khi âm đạo cô đã quen dần với kích cỡ to lớn của cặc Nhẫn, những thớ thịt đã giãn ra thêm một chút, cộng với dâm thủy cứ âm ỉ rỉ ra làm cặc anh ra vô được nhẹ hơn thì cảm xúc thích thú, sương sướng đã làm cô dần quên đi cái căng thốn ở bên dưới… Cảm khoái kích thích làm cô ôm ghì lên gáy Nhẫn và bật rên lên :

– Ui… a… anh ơi…

Tưởng cô lại đau, anh vội ngừng lại, chăm chú nhìn cô :

– Anh làm đau em nữa hả?…

Cô mím môi, lắc đầu, mặt cô ửng lên :

– Dạ không… em… thích… anh cứ “đẩy” đi…

Đặt môi mình ướm trên môi cô, anh lại tiếp tục động tác rút đẩy, ra vô trong lồn cô… Dâm thủy càng lúc ra càng nhiều hòa với dương tinh từ đầu cặc anh tiết ra làm độ trơn càng tăng thêm… Đến độ nguyên thân cặc cứng, dài của anh đã đi ngập hết trong âm đạo cô mà cả hai không hề hay biết… Tiếng dâm dịch vang lên nho nhỏ “Nhẹp… nhẹp…” làm cả anh và cô đều đỏ bừng mặt… Chỉ tới khi đầu cặc anh chạm tới đáy lồn cô, đụng trên miệng tử cung nhỏ xíu mẫn cảm thì cô mới rùng mình :

– Ô… ơ… anh ơi… sâu… sâu quá…

Biết không phải cô bị đau nữa, Nhẫn vẫn tiếp tục đụ cô :

– Cái gì sâu, hả Kiều?…

– Cái của anh… nó vô sâu lắm… đụng vô chỗ đó… ui… em… thích…

– Em không đau nữa hả?

Cô lắc đầu :

– Dạ hết rồi… Chỉ còn hơi thôn thốn một chút thôi… Nhưng mà không sao… Bây giờ em thích anh làm em như vậy… Thích lắm, anh…

Cả Nhẫn và Ngọc Kiều đều chưa biết nói ra lời những điều họ đang cảm nhận và suy nghĩ, cứ phải mượn từ này, chữ kia để diễn tả cảm xúc khi làm tình… Cảm khoái sung sướng khi đầu khấc được vòng thịt âm đạo nhỏ của cô bóp nghiến ôm thật sát làm Nhẫn cứ rút đẩy cho cặc anh đi thiệt sâu, đầu cặc chạm liên tục vô đáy lồn cô, kích động miệng tử cung mấp máy không ngừng… Còn cô thì cảm nhận từng cơn khoái sướng khi cặc anh chuyển động không ngừng tạo ra trong âm đạo cô từng cơn sóng khoái cảm dồn dập, nén sâu trong vùng bụng cô…

Lần này Nhẫn đụ cô lâu lắm… Cho đến khi cô có cảm giác từng lỗ chân lông trên người cô nở ra, bụng dưới cô run lên… sâu bên trong cơn nóng bị ép chật chội muốn tìm lối thoát… cảm xúc thúc giục cô phải lên tiếng với Nhẫn :

– A… ưm… Nhẫn ơi… Nhanh lên một chút… nhanh đi anh… em muốn… Ui da… Nhẫn ơi… Nhanh lên… Mạnh đi… ưm… ư… Nhẫn ơi…

Anh nghe cô thúc giục nên anh đụ cô nhanh hơn và thúc cặc sâu hơn nữa, hết mức… Gốc cặc anh áp sát lên mu lồn cô, anh cũng có cảm giác cặc muốn bắn ra… Giờ thì anh biết mình sắp sửa phóng tinh dịch ra cho một cơn cực khoái… Vừa thở dồn, vừa đẩy thật nhanh háng mình áp sát lên háng cô, Nhẫn thều thào :

– Kiều… Kiều… Anh bắn ra đây… ô… sướng… anh bắn… Kiều ơi…

Hai gót chân Ngọc Kiều ép xuống chiếu, nâng háng lên hưởng ứng những cái nắc cuối cùng của Nhẫn. Động tác này của cô làm đầu cặc va mạnh trên miệng tử cung, kích thích nó mở hẳn ra, luồng hơi nóng bên trong xì ra, đi theo là một dòng nước ấm nhỏ tuôn trào… Cùng lúc, miệng lỗ nhỏ trên đầu cặc Nhẫn hé mở, phọt ra tia tinh dịch bắn mạnh lên miệng tử cung… Nhẫn ưỡn lưng, nhấp nhô háng cho cặc anh nhích lui rồi ép tới, bắn ra những tia tinh dịch còn sót lại sau lần làm tình lúc sáng…

Cơ bụng Ngọc Kiều co thắt từng cơn, sâu trong đáy lồn cô, mấy vòng thịt cũng căng ra co bóp lên đầu cặc anh. Một cơn khoái cảm cực kỳ lan ra khắp toàn thân cô làm cô như mê lịm đi trong một thoáng… Hai chân cô như không còn sức, thả rơi xuống mặt chiếu duỗi dài… Bụng cô, ngực cô phập phồng trong hơi thở dồn dập… Khoái cảm đê mê cứ quanh quẩn từ sâu trong âm đạo cô thỉnh thoảng lại như một dư sóng loang ra khắp thân thể cô làm cô lát lát lại rùng mình…

…………………………………………………

Nghỉ ngơi một lúc, cô ngồi dậy, mặc lại bộ áo dài trắng lên người. Cô ôm chặc Nhẫn rất lâu… Một nụ hôn từ biệt dài thiệt dài được hai người trao cho nhau rồi cô dứt khoát rời khỏi người anh… Nhẫn rất ngạc nhiên khi thấy cô thật tỉnh táo. Cô không cho anh tiễn cô ra đường. Cô bắt anh ngồi yên trong nhà… Nghe tiếng xe của cô nổ vang rồi từ từ xa dần, Nhẫn ngồi phịch xuống chiếc ghế nhỏ ôm mặt một hồi lâu… Nước mắt anh trào ra… Theo những giọt nước mắt đó, Nhẫn quyết định phải thay đổi cuộc đời!

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *