CHƯƠNG 5: HỆ ĐẶC CHẤT
Trong đại sảnh Trần gia có một nữ nhân thân mặc lục y đang ngồi, nữ nhân này có một khuôn mặt xinh đẹp động lòng, sóng mắt lưu chuyển nhìn mọi người với ánh mắt nhu hòa, tựa như làn nước nhẹ nhàng chảy qua, làm cho người ta không nhịn được phải say đắm ngắm nhìn.
Nữ nhân nhìn qua tuổi có lẽ hơn Bạch Vũ Tích một ít, nhưng dáng người đầy đặn của nàng lại phát ra một cỗ thành thục mê người theo năm tháng, loại phong tình vạn chủng này, không phải những thiếu nữ ngây thơ như Bạch Vũ Tích có thể so sánh đươc.
– Trần Gia Chủ, ý ngươi thế nào?
– Mộ Dung cô nương, được Phong Vân Tông để ý đến là phúc mấy đời của Vũ Tích và Trần Gia, chỉ có điều nha đầu này quyến luyến Phong Nhi, không muốn rời đi, ta cũng không biết nên làm như thế nào.
Không cần phải nói cũng đã biết được mỹ nữ này là tuyển trạch viên của Phong Vân Tông, sau khi Bạch Vũ Tích từ chối tại khảo thí trường, nữ nhân này đã đến tận Trần Gia để chiêu lãm Bạch Vũ Tích.
– Vũ Tích muội muội, muội chưa từng ra bên ngoài, không biết bầu trời rộng lớn thế nào, với thiên phú của muội nhất định sẽ trở thành phượng hoàng tung cánh trời cao, tại sao muội vẫn thích ở lại nơi này.
– Mộ Dung tiền bối, muội… không phải muội không muốn đi, muội chỉ muốn ở chung với Phong ca ca, nếu Phong ca ca đi cùng thì muội sẽ đi.
– Nha đầu ngốc, ta không thể tu luyện thì đến Phong Vân Tông để làm gì. Cơ hội này nàng nên nắm bắt lấy, nàng nhất định phải đi. Ta sẽ cố gắng học tập thần văn, sẽ có một ngày ta trở thành Trận Văn Sư cấp 3, cấp 4… thậm chí cấp 5. Đến lúc đó ta sẽ đến Phong Vân Tông tìm nàng. – Trần Phong dịu dàng nhìn Bạch Vũ Tích, hắn không muốn rời xa cô nàng, hơn nữa hắn còn chưa ăn nàng cơ mà… Nhưng hắn biết đây là cơ hội của nàng, nếu vì tình cảm níu chân nàng thì hắn vô cùng ích kỷ. Hơn nữa hắn tin rằng, với cái đầu IQ 200 của mình thì chẳng mấy chốc hắn sẽ thành tựu thần văn và đến tìm nàng.
– Nhưng mà, Vũ Tích… hu hu
– Đừng khóc, chẳng lẽ muội không tin ta sao – Nhẹ nhàng ôm lấy Bạch Vũ Tích vào lòng, hắn vỗ vỗ lên lưng nàng khẽ nói: – Hãy cố gắng tu luyện, không tới năm năm ta nhất định sẽ đến tìm nàng.
Bạch Vũ Tích ngừng khóc, nàng ngẩng mặt lên nhìn hắn hồi lâu, tựa như muốn khắc ghi khuôn mặt hắn vào sâu trong tâm khảm, sau đó dường như đã làm ra quyết định. Nàng nhẹ gật đầu và quay đầu lại:
– Mộ Dung tiền bối, muội đồng ý gia nhập Phong Vân Tông, nhưng muội có một điều kiện, hy vọng tiền bối thành toàn.
– Vũ Tích muội muội, ta chỉ lớn hơn muội mấy tuổi, hơn nữa sau này ở tông môn muội sẽ là sư muội của ta, muội gọi ta là Uyển Nhi Tỷ đi. Muội có điều kiện gì, nói đi, nếu làm được ta sẽ thành toàn cho muội.
– Vâng, Uyển Nhi Tỷ Tỷ. Muội hy vọng sau khi muội đi, Phong Vân Tông sẽ giúp muội bảo vệ Phong Ca Ca, không để ai ở Trần gia ức hiếp ca ca.
– Hì, tỷ cứ tưởng chuyện gì. Muội yên tâm, chỉ cần muội trở thành đệ tử Phong Vân Tông, tin rằng cho dù muội không nói cũng không có ai dám gây khó dễ cho Phong Ca Ca của muội và gia chủ Trần Gia. – Uyển Nhi vừa nói vừa nhấn mạnh ba chữ Phong Ca Ca làm Bạch Vũ Tích ngượng đỏ cả mặt không dám ngẩng đầu lên.
– Ngoài ra để tỏ thành ý, ta xin tặng cho Trần Gia chủ một cuốn công pháp Huyền cấp cao giai: Quỳ Hoa Bảo Điển.
Lời của Mộ Dung Uyển Nhi vừa nói ra như một quả bom sex nổ ra giữa đại sảnh Trần gia – “Công pháp huyền cấp cao giai”. Phải biết rằng công pháp mạnh nhất Trần Gia chỉ mới là Hoàng cấp Cao Giai, còn vũ kĩ mạnh nhất cũng chỉ là Huyền Cấp Sơ Giai. Công pháp mạnh nhất Vĩnh Lạc Trấn hiến tại là của Triệu gia: Huyền Cấp Trung Giai – Thần Phủ Quyết.
Có thể nói chỉ cần một quyển công pháp này, Trần gia sẽ trở thành đệ nhất gia tộc Vĩnh Lạc Trấn chỉ trong thời gian ngắn.
– Vũ Tích muội muội, chúng ta chuẩn bị lên đường thôi.
– Vâng!
Bạch Vũ Tích quay người lại, một lần nữa ôm chặt lấy Trần Phong, nước mắt nàng như mưa rơi ướt vạt áo hắn. Hắn khẽ vuốt tóc nàng, trong lòng thầm hạ quyết tâm sẽ nhanh chóng tìm gặp lại nàng.
Hắn hôn khẽ lên mái tóc nàng, đưa tay lau nước mắt trên khuôn mặt lê hoa đái vũ của nàng. Tiếng của hắn như vọng lại từ cõi xa xăm nào đó.
– Vũ Tích, chờ ta.
…
Đã 5 ngày qua đi từ lúc Bạch Vũ Tích rời khỏi Trần gia, Trần Phong đang ngồi trong Trần Gia Tàng Thư Các. Đáng lẽ ra hắn không có quyền bước vào nơi này, nhưng chỉ vì có Bạch vũ Tích, hắn được toàn quyền sử dụng Tàng Thư Các như một đệ tử trọng điểm Trần Gia. Từ khi Bạch vũ Tích rời đi, cũng không có ai dám lớn tiếng châm chọc hắn là phế vật, chỉ có nói xấu sau lưng mà thôi. Thậm chí lời nói xấu càng ác liệt hơn: “Phế vật bám áo phụ nữ”, “Phế vật mặt trắng”, “Tiểu Bạch Kiểm Phế Vật” …
Chỉ có điều hắn không quan tâm đến điều đó, toàn bộ tinh thần của hắn đang tập trung vào Pháp Điển Tu Hành, hắn muốn biết tất tần tật về thế giới Huyền Khí.
Lại nói về Pháp Điển Tu Hành, đây là một cuốn bách khoa toàn thư về tu luyện, nó giải đáp toàn bộ thắc mắc liên quan đến Huyền Khí nhập môn. Và chỉ có hắn mới chúi mũi đọc cuốn này, toàn bộ đệ tử nơi đây chỉ quan tâm đến công pháp và vũ kĩ.
Sau khi đọc xong, Trần Phong rốt cuộc đã hiểu vì sao phương pháp khảo thí mới lại đổi từ phương pháp Sinh Thạch sang Thủy Kiến, và vì sao lão nhân ngày đó lại nếm thử nước trong cốc nước, cũng như vì sao tư chất của hắn lại là: không.
Đầu tiên, thế giới này có 5 hệ cơ bản là Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, nhưng thật ra rất ít người biết ngoài 5 hệ trên, thế giới vẫn còn 1 hệ nữa, chỉ là hệ này cực kỳ hiếm thấy, thậm chí còn hiếm thấy gấp trăm lần tư chất cấp 10, cho nên hầu hết thế nhân đều quên mất hệ này – “HỆ ĐẶC CHẤT”. Và biểu hiện ra của hệ này sẽ không được thể hiện trên phương pháp Sinh Thạch, mà chỉ biểu hiện trên phương pháp thủy kiến – “VỊ CỦA NƯỚC TRONG CỐC SẼ BIẾN NGỌT”.
Hệ đặc chất là một hệ vô cùng đặc thù, lấy ví dụ như sau:
– Hệ Kim: cường hóa khả năng tấn công và phòng thủ.
– Hệ Mộc: biến hóa khôn cùng với khả năng điều khiển thanh mộc, dịch dung v.v… – có khả năng phát triển thành một trong 4 thuộc tính mạnh nhất: thuộc tính Phong.
– Hệ Thủy: Khả năng chữa Thương và phục hồi siêu cấp – có khả năng phát triển thành một trong 4 thuộc tính mạnh nhất: thuộc tính Băng.
– Hệ Hỏa: Khả năng tấn công siêu cường. Có khả năng phát triển thành hai trong bốn thuộc tính mạnh nhất: Thuộc tính Lôi và Quang.
– Hệ Thổ: khả năng phòng ngự siêu cường.
– Hệ Đặc Chất: không có gì để mô tả.
Trần Phong bố trí một bệ thủy kiến đơn giản, hắn muốn thử lại tư chất của mình – Tuy không chính xác bằng Thủy Kiến ở Khảo Thí Trường, nhưng hắn chỉ cần biết đại khái. Thông qua pháp điển tu hành, hắn đã nắm được phương pháp vận công. Đồng thời khi hắn nhập vào Thân xác này, kinh mạch của hắn đã đập ổn định, hắn cảm giác mình tu luyện không thành vấn đề.
Đặt hai tay lên bệ khảo thí, Trần Phong chìm vào trầm tư, hắn dẫn dắt dòng khí tán loạn trong cơ thể tụ vào đan điền, sau đó phóng ra 2 tay. Hạt Giống lập tức nứt ra. Hắn vận khí thành công chỉ trong lần đầu tiên. Hắn mở mắt nhìn: 8 đường vân. Tư chất hệ kim Cấp 8.
…
Một cảm giác thất vọng bao trùm lên tâm hồn hắn, hắn chỉ ước rằng hắn thuộc hệ hỏa hoặc một trong 2 hệ có khả năng khống hỏa là hệ Thổ hoặc hệ Mộc. Bởi hắn biết rằng muốn trở thành một luyện đan sư hoặc luyện khí sư bắt buộc phải có khả năng khống hỏa.
Hắn muốn đứng trên đỉnh thế giới này như hắn từng làm được ở địa cầu, hắn muốn xứng với Bạch Vũ Tích, hắn muốn trút hết uất hận cho Trần Phong, người đã từng là phế vật – cũng chính là hắn. Để làm được điều này hắn buộc phải có tư chất cấp 10, hoặc có khả năng khống hỏa, bởi hắn tin rằng với trí tuệ của mình, hắn tuyệt đối có thể trở thành Thần Đan Sư hoặc Thần Khí Sư. Nhưng đáng tiếc…
Hắn vô cùng phẫn nộ, tâm hồn của cả hai hắn gào thét, tay hắn nắm chặt bệ đá, trong vô thức hắn lại tiếp tục vận công. Một xoáy nước xoay tròn trên miệng cốc. hắn cảm thấy kinh ngạc, bởi hiện tượng này không hề được đề cập đến trên Pháp Điển Tu Hành.
Tay run run cầm một chiếc muỗng nếm thử nước trong cốc, hắn giật mình đánh rơi cả chiếc muỗng, NƯỚC NGỌT NHƯ MẬT. Hắn đã biết, mình thuộc hệ đặc chất, thậm chí là năng lực vô cùng mạnh. Chỉ có điều hắn chưa hiểu năng lực của mình có thể làm được gì.
Tuy nhiên, ngay lập Tức Thủy Kiến đã trả lời cho hắn: Nước bắn mạnh ra ngoài như vòi xịt, hạt giống xuất hiện biến hóa kinh người, nó nảy mầm vượt qua miệng cốc, đồng thời với đó hạt giống cũng cháy đen xám xịt, nứt toác làm 2 mảnh, trong nước xuất hiện 1 tạp chất to bằng ngón tay.
Hà hốc mồm ngây người cả nửa ngày nhìn miệng cốc,sau đó Trần Phong ngửa mặt lên trời hét to: What the fuck.
Hắn đã hiểu ra, hắn sở hữu 1 năng lực cực kỳ đáng sợ: Hệ đặc chất của hắn có thể phát huy cấp 10 năng lực của tất cả 5 hệ còn lại. Hắn vừa mừng vừa sợ. Năng lực biến thái cỡ này có khi nào ông trời giáng xuống phát lôi kiếp hắn SML hay không.
Nếu như có một chiếc gương, Trần Phong chắc chắn sẽ giật mình. Giây phút hắn vận khí xuất hiện xoáy nước. Cả đôi mắt của hắn hoàn toàn biến thành màu đen. Một màu đen vô tận…