Posted in

Thiên Địa Lung Linh (LL)

Chương 5: Mẹ vợ tương lai.

Ở nơi vùng quê hẻo lánh này, nếu như có một ai đó không may qua đời, mọi người trong làng sẽ đến chung tay góp sức, mỗi người một việc người dân làng giúp đỡ lẫn nhau, tình cảm chân thành cũng khiến cho gia quyến bớt phần vất vả và đau xót, phần lớn các ngôi nhà thường cách xa nhau chứ không san sát như ở thành thị chật chội, mảnh đất nhà ngoại lại càng tách biệt với con đường chính của làng nên người ta qua lại cũng rất thưa thớt.

Tuy vậy, mỗi khi tiếng cồng chiêng vang lên thì cho dù ở giữa cảnh đồng hoang vắng cũng có thể nghe thấy rõ âm thanh vang vọng, sáng nay mẹ tôi sẽ theo những người dân trong làng cùng nhau đưa tiễn người đã khuất một đoạn đường, nghe nói ông ấy đã từng là một phú gia trong cái làng nhỏ bé này, lúc còn sống rất hào sảng nên mọi người cũng quý trọng, chỉ tiếc là lâm bệnh mà ra đi khi tuổi con chưa ngũ tuần, để lại một mảnh đất rộng lớn cùng biệt phủ khang trang cho bà vợ trẻ nổi tiếng xinh đẹp và cô con gái nhỏ, nghĩ đúng sống trên đời rày đây mai đó, trời kêu ai nấy dạ, giàu có lắm, tiền của đất đai nhà cửa lắm rồi cũng không thể mang theo xuống cùng với nắm đất, cát bụi thì chỉ mang theo cát bụi mà thôi…nước mắt tôi rơi lã chã khi khói bếp tỏa ra cay xè…bé Linh cứ đứng ngoài sân nhìn vào rồi nhảy chân sáo khi thấy anh hai nó trông lọ mọ nhếch nhác, nụ cười thơ ngây đẹp lung linh dưới những tia nắng ban mai buổi sớm.

Hai tay bưng nồi thuốc lên nhà, dì ba trong bộ đầm tối màu đang ngồi xoa bóp chân tay cho ngoại, thấy tôi bước vào cẩn thận đặt thuốc lên giỏ mây, ánh mắt xinh đẹp nhìn lấy tôi rồi cất tiếng khách sáo cảm ơn, giọng nói ngọt ngào như đêm qua vọng lại, chỉ có điều vẻ mặt dì ba vẫn bình thản như không có chuyện gì, đôi môi anh đào nhẹ thổi lên bát thuốc nóng hổi, hai đùi ngọc khép lại ngoan ngoãn mớm thuốc cho ngoại, nhìn đến tấm thân gợi cảm này tôi vẫn chưa tin được, sau lớp váy kiều diễm kia nơi hạ thân, có lẽ vẫn còn dư lượng của chính mình đang không ngừng len lỏi đến từng ngóc ngách mỹ miều.

Bữa cơm trưa vẫn diễn ra thân mật, mẹ và dì ba thì vẫn trò chuyện vui vẻ như mọi lúc, bé Linh vừa ăn vừa đánh mắt chủ ý đến tôi lườm nhẹ, quả thật có vẻ bé con đang giận tôi khi không thấy anh hai dẫn đi mua đồ như đã hứa đây mà, nhưng thật khó để kiếm một cửa hàng như vậy ở miền quê vắng, tôi đành hẹn với nhóc con về món quà khi quay trở lại thành thị chiều nay, cũng may cô bé rất ngoan và biết điều nên xuôi theo mà cười tủm tỉm, đôi mắt lém lỉnh lại sáng bừng khuôn mặt thiên thần khiến tôi say đắm.

– Chiều nay chị với cu Ân lên lại thành…dì ba ở lại cẩn thận cửa nẻo nha…có gì vướng thì gọi điện cho chị ngay nghe hôm…

– Vâng chị hai…khi nào chị xuống lại…

– chắc khoảng độ vài ba hôm…chị nom thấy quyết toán cho mấy cái cửa hàng xuôi xuôi thì sẽ xuống lại đó…

– Hì hì…dì hai cứ thư thư đi mà…em lo được…có hẹn với anh nào thì cứ thong thả nha…

– Hahaha…cô cứ vẽ vời đi…haizz…mệt lắm à nha…hí hí hí…

– Nè hai nè…cu Ân cũng lớn lắm rồi nha…nhắm nhắm được cô con dâu nào chưa a…hihi…

– Úi trời…cu còn chưa nứt mắt…yêu đương cái gì…

– Á haha…mấy đứa nhóc bây giờ nó học nhanh lắm đấy hai à…

– Hừm…tui mà biết được học mấy cái thứ linh tinh là liệu hồn a…dì ba thấy phải hôm…

– Hị hị…sao em biết được…ư hưm…mà thôi cứ để tự nhiên đi hai à…càng cấm nó lại càng tò mò a…hí hí…

– Nói đi cũng phải nói lại…đúng là chúng nó đang tuổi mới lớn…tâm sinh lý thay đổi rất nhanh…nói thật với dì ba chị cũng chẳng ngại chia sẽ về những vấn đề như vậy…chứ không bọn nó lại hư hỏng hết a…

– Ưm…đúng đó hai à…nhà có mỗi ông con…chị hai á…phải cẩn thận à nha…

– Ừm…hí hí hí…
Ngồi nhai có mấy hạt cơm mà cũng thấy đắng, mình đâu có làm gì nên tội đâu chứ, cũng may có bé Linh, thấy anh hai lụi cụi ăn cơm không dám nói gì, nhóc con gắp đồ ăn để vào bát tôi ra chiều thông cảm, miệng nhỏ cười tủm tỉm dễ thương hết sức, dì ba nói chuyện với mẹ cũng thỉnh thoảng hơi đưa ánh mắt nơi đũng quần tôi không biết đang tìm kiếm điều gì, nghĩ đến sẽ theo mẹ rời đi mà trong lòng cảm thấy tiếc nuối vô hạn, tự nhủ sẽ tìm cách quay lại bằng mọi giá, dì ba một thân mỹ miều quá ư gợi dục rồi a…

Sau khi đánh một giấc ngon lành, tôi lại ra sau vườn dọn dẹp sạch sẽ, nhìn qua cửa sổ thấy hai mẹ con dì ba đang ôm nhau ngủ , da vẻ mát rượi thấp thoáng sau váy mỏng, tôi chỉ muốn lao đến chiếm đoạt một lẫn nữa cả hai mẫu tử, đang say xưa trong mộng tưởng thì thấy mẹ đã đi mua thuốc về, giúp nàng đem cất rồi tranh thủ sắc cho ngoại thêm một nồi thuốc, vừa xong cũng đã thấy mẹ tôi sửa soạn đầy đủ để lên lại thành, một váy đen ngắn ngang hông ôm sát lấy eo thon, mông má lại được thể nhảy nhót khiêu khích lòng người, chưa kịp vui mừng thì nàng đã nhanh nhẹn vận thêm một áo khoác măng tô dạ nhạt màu che quá đầu gối, chiếc áo khá dầy so với thời tiết nóng bức này, nhưng lớp vải lông cừu mịn sẽ giúp người đẹp thấy thoải mái trong mọi cử động, tôi cũng vội thay vào bộ đồ quần tây áo trắng như hôm nào, bước ra thì đã thấy mẫu tử dì ba đứng trước hiên nhà, ánh mắt yêu thương ôm lấy tạm biệt.

Quyến luyến chia tay dì ba và bé Linh, tôi và mẹ đẹp ra đường lớn bắt xe về nhà, nắng chiều cũng đã bớt phần gắt đi, ở phía xa xa chân trời tôi để ý thấy có cơn giông giăng mây mù, con đường vắng cũng ít xe qua lại, thỉnh thoảng thấy một vài xe máy phóng ngang qua, đợi một lát thì rốt cuộc cũng thấy xe đến, nghe mẹ bảo chủ xe cũng là một người trong làng nên mẹ rất yên tâm, chỉ có điều vì phải chạy lên tuyến trên đón khách nên họ thường quay lại đây lúc chiều để về lại bến xe trung tâm trên thành.

Một chiếc xe khách hạng trung màu sơn trắng vẫn còn mới đỗ lại ngay trước mặt chúng tôi, ngó qua thấy có vẻ hành khách khá đông, tay phụ lái dẫn hai mẹ con tôi lại hàng ghế giữa xe vừa may còn hai chỗ trống, nội thất xe khá sạch sẽ và mỗi hàng ghế đều có rèm vải kéo ngoài cửa và dọc lối đi giữa xe nên khá kín đáo nếu ai đó không muốn bị làm phiền, mẹ cúi xuống cất hành lý rồi ngồi cạnh cửa sổ, tôi cũng theo sau ngồi xuống cạnh nàng, hàng ghế đôi dài nối liền nên hai người lớn ngồi vẫn rất thoải mái.

Khi tôi và mẹ cũng vừa ổn định chỗ ngồi thì xe bổng dừng lại bất ngờ làm mọi người đều bị nhoài người một chút, tôi ngó lên thăm dò thì thấy bác tài xuống xe kiểm tra gì đó một lát rồi cũng quay lại, nghe bảo là lỏng bu ri gì đấy, đoạn xe lại nổ máy lao đi, hai bên đồng xanh bát ngát chân trời khiến cho cung đường nhựa trở nên thơ mộng, những bản nhạc đồng quê lại được bật lên thật hợp lòng người.

– May quá còn ghế mẹ ha…

– Nè…tui đặt ghế trước rồi chứ ngồi đó mà may…

– Ahihi…mẹ của con giỏi quá đi…lại con xinh đẹp nữa…hì hì…

– Khì khì…hông phải nịnh…đường còn dài…tranh thủ ngủ chút đi cho đỡ mệt nè…

– Con không sao…mẹ nhìn kìa…đằng xa kia có một đảo cò thật đẹp…giống kiểu nhà ngoài quá hen…

– Ừm…nhà ngoại thì nhỏ hơn nhiều…

– Mẹ ơi…cuối tuần con lại về ngoại nữa nghe…

– Ở lại lo học đi…đường xa vậy mà cứ ưng về làm gì cho mệt chứ…

– Thôi mà…ngoại đang ốm…đi nhé…mẫu hậu xinh…

– Hừm…vậy lo sắp xếp bài vở…mẹ bảo cô chủ nhiệm kiểm tra đầy đủ…nếu ổn thì mới được về nghe hông…

– Hị hị…con biết rồi…

Xe bắt đầu rẽ vào đoạn đường đông đúc dân cư hơn, những cô hàng rong ríu rít rao bán bánh trái khi xe dừng lại đón trả khách, một lát sau khi gần qua hết khu phố nhỏ thì thấy bác tài một lẫn nữa thắng phanh, chỉ nghe thấy giọng nói lơ lớ của tên phụ xe mặc cả một hồi thì cũng thấy thêm vài hành khách mới lên, hai ông bà khá lớn tuổi dắt nhau chậm rãi ngồi vào hàng ghế đối diện phía bên kia tôi và mẹ, cũng vừa đủ hai ghế trống cuối cùng, vừa ngồi xuống cũng đã thấy kéo rèm lại ra chiều không mấy thân thiện, sắp xếp ổn thỏa cho hai người họ xong thì tay phụ xe mới quay lưng lại ra vẻ khó chịu, đứng ngay sát hắn là một người phụ nữ trẻ có vẻ ốm yếu đang bồng trên tay một đứa nhỏ kháu khỉnh, khuôn mặt hiền lành cố gắng mặc cả trông rất đáng thương.

– Em à…trong túi chị chỉ còn có chừng này…em cầm giúp chị nhé…bây giờ trời đã muộn rồi…nên chị sợ không bắt kịp chuyến nữa…cháu lại nhỏ quá…mong em thương tình nhé…

– Tôi đã bảo với chị rồi…trên xe hiện giờ cũng hết chỗ ngồi…mà hầu hết ai cũng đều dừng ở bến…không lẽ để chị và cháu ngồi dưới sàn này…chị thông cảm…em cũng chỉ là dân làm thuê…hay là chị đợi sáng mai đi chuyến khác nhé…

– Không được…chị xin em đó…chị đang rất gấp…em thương tình…lần sau chị ghé sẽ gửi lại em cho đủ nhé…chị với con ngồi dưới sàn cũng được em à…

– Chặc…nói vậy thôi chứ không được đâu…bà chị thông cảm…

– Em làm ơn làm phước đi mà…hu hu…

– Trời đất ơi cái bà này…tự nhiên lên xe rồi khóc lóc như vậy…thật là…thôi chị xuống…

– Anh ơi, để hai mẹ con chị ấy ngồi đây đi.

Tôi nóng ruột vội lên tiếng vì nhìn hai mẹ con chị mà không nỡ lòng nào, chỉ hơi khó chịu khi tất thảy những người trên xe đều khá dửng dưng trước hoàn cảnh của họ, gã phụ xe mới đầu cũng không chịu nhưng may có mẹ đẹp của tui lên tiếng, vì có quen biết với chủ xe nên hắn cũng nể mặt mà cho qua, tui đứng lên nhường ghế cho hai mẹ con chị gái rồi hơi tựa vào thành ghế bên cạnh ngồi vào, đường bắt đầu vào đoạn nhiều ổ gà khiến tôi hơi khó khăn bám vào thành ghế, nhìn sang thấy mẹ tôi xinh đẹp mỉm cười mà trong lòng đầy ấm áp.

– Chị…em cảm ơn…em ngồi một lát cho cháu ngủ rồi sẽ nhường ghế lại cho em trai đây nhé…

– Thôi không sao đâu…em cứ ngồi đi…đường còn dài…ngồi dưới sàn tội cháu em à…mà sao có chuyện gì mà gấp gáp vậy…ui trụi ui…nhìn cái mặt bé con dễ ghét chưa này…hị hị…con gái hả em…mấy tháng rồi nè…

– Dạ…cháu cũng gần được hai tuổi rồi chị à…nhà nghèo không đủ tiền mua sữa nên nhìn bé vậy đó ạ…hôm nay em đang làm ngoài đồng thì nghe họ điện về bảo bố cháu ngã dàn giáo đang nằm bệnh viện ở thành, vậy là em bế cháu theo may mà còn kịp chuyến xe này chị ạ…hu hu…em thương bố nó lắm…đi làm phụ hồ quần quật…hu hu…được đồng nào đều gửi về mua sữa mua thuốc cho cháu…nay lại nên cơ sự này…hu hu…

– Thương quá đi…thôi cố gắng lên em…chị tin là ông trời cũng sẽ thương đến người hiền lành…cầu mong cho bố cháu tai qua nạn khỏi…em đừng đau xót nữa kẻo cháu khóc theo nha…ai cha…lớn nhanh phụ giúp bố mẹ nha…hị hị…

– Hức…dạ chị…em cảm ơn ạ…

– Mà nè…em có địa chỉ nơi chồng đang cấp cứu không?

– Dạ có ạ…em có ghi lại trên giấy này…đây ạ…

– Xem nào…ừm…được rồi…nói mới nhớ chị có bạn là bác sĩ khoa ngoại ở đây đó…em yên tấm nhé…để chị liên lạc nhờ họ giúp đỡ nhé.

– Thật ạ…hu hu…em đội ơn chị…hức…chị ơi…em không biết lấy gì…

– Thôi…nghe chị nói nè…lúc này em càng phải hết sức bình tĩnh nghe chưa…

– Dạ…hức…

– Đợi chị một lát nhé…tút tút tút…

Từ đây nếu về đến bến xe trung tâm cũng mất đến vài tiếng, đối với tôi thanh niên trai tráng cũng chẳng đáng ngại, chỉ có điều thực sự con đường này khá khó đi mặc dù bác tài xế cũng đã giảm tốc độ ít nhiều, bé con trên tay mẹ chưa ngủ được bao lâu thì bị đánh thức bởi những ổ gà, nhìn đến hoàn cảnh gia đình họ tôi thầm thấy mình vẫn còn may mắn vì còn có mẹ, đoạn thấy chị gái vạch áo sang một bên cho đứa nhỏ bú vì nó khóc quá, tôi nắm chặt tay lấy thành ghế mà xuýt xoa, bầu vú căng tròn sữa mẹ thật là hấp dẫn, đầu ti hơi sậm to bằng đúng đầu ngón cái đầy kích thích, nhìn từ trên xuống, một cảnh này không thoát khỏi tầm mắt của tôi.

– Em…không sao rồi…bạn chị bảo chồng em chỉ bị gãy tay nhẹ thôi à…đang nằm điều trị…nghe nói công ty cũng có bảo hiểm nên em đừng lo lắng nhiều quá nhé…

– Ôi…thật hả chị…hức…em cảm ơn chị nhiều ạ…

– Ừm…với lại bạn chị nghe kể đến hoàn cảnh nhà em…chị ấy cũng thương nữa…nên đã liên lạc với bên quỹ từ thiện…em cứ đến bệnh viện nơi chồng nằm…chị ấy sẽ chủ động tìm tới…

– Dạ…

– Yên tâm nhé…còn đây là ít tiền chị tặng, của ít lòng nhiều…em cầm mua sữa cho cháu nha…đừng ngại…còn đây địa chỉ nhà chị…hôm nào rãnh ghé qua chơi nha…

– Ơ…dạ…chị giúp em như vậy là tốt quá rồi…em không nhận tiền của chị nữa đâu ạ…

– Không nhận chị giận à nha…nào…cầm lấy…

– Dạ…em xin nghe chị…mẹ con em cảm ơn chị nhiều…em lên xem ông xã nhà em thế nào rồi sẽ ghé qua nhà chị được không ạ…

– Chị nói rồi…trước mắt cứ lo cho chồng em đi…khi nào rãnh thì ghé em nhé…

– Dạ chị…hi…em trai này là em chị ạ…đẹp trai quá…hi…

– Đâu…thằng cu nhà chị đó…đẹp trai thì hông…được cái ngoan…

– Hi…chị trẻ quá…con trai lớn vậy rồi mà…hi hi…nãy giờ em cứ tưởng hai chị em nữa cơ…

– Ừ…cảm ơn em…mà nè…mỏi chân không ông tướng…

– Thôi để mẹ con em xuống dưới sàn ngồi cũng được chị…đường còn xa lắm…em trai ơi…

– Không…em cứ ngồi đấy…kẻo cháu tỉnh ngủ bây giờ…

– Nhưng…

– Không sao đâu…ngồi đấy…nè…mẹ hỏi mà lơ zậy đó hả ông tướng…

– Dạ…mấy khi được khen đẹp zai…mẹ làm con mất hứng quá…

– Hihihi…chị khen thiệt mà…hihihi…

– Hứm…bày đặt…thôi vào đây ngồi với mẹ…nhanh…

– Chỗ nào nữa ngồi…thôi không sao đâu mà mẹ…

– Mày ngồi thế mấy tiếng có mà chết…vào ngồi với mẹ nè…ngồi lên đùi mẹ…bên trong cũng rộng rãi…nhanh…

– Eo…thôi…lớn tướng rồi còn ngồi trên đùi mẹ á…quê lắm á…đứng vậy tập thể dục luôn cho rồi…

– Hừm…vậy vào đây ngồi cho mẹ ngồi lên đùi anh cũng được…rộng mà…

– Hửm…

– Có nhanh lên không…đường sóc vậy kẻo ngã ra ai rãnh chăm cho ông…

– Hị hị…chị ơi…chị ơi…em đi nhờ vào trong tí…

– Hihi…ừm em…đẹp trai quá…hi hi…đợi con gái chị lớn…chị gả cho nha…hihi…

– Dạ chị…

– Hứm…chỉ được cái vậy là nhanh…nè…làm gì zạ…sao kéo áo người ta zậy đó hả…từ từ nào…ai cha…nhẹ thôi cho vợ anh ngủ kìa…hic…

– Hihihi…con rể ngoan…

Tôi luống cuống ngồi xuống rồi kéo mẹ ngồi lên đùi mà hơi thở hơi gấp gáp, chả là lúc chen ngang vô tình bàn tay lại sượt qua chạm vào bầu vú của chị gái, thấy chị hơi ngại nhưng sao lại càng ưỡn ngực ra như mời gọi như vậy chứ, đầu vú còn lộ hẳn ra ngoại khá lẳng lơ, ai cha…mẹ vợ tương lai của tôi đây ư…nhìn bầu vú căng phồng thế kia thì con rể nào chịu nổi chứ, chị cũng có nét nào đó rất đẹp đấy chứ, da trắng mắt to tóc dài mông cong có cả, chỉ là dân lao động nên nhìn khắc khổ một chút vậy thôi chứ đôi môi chị cũng mọng nước ra phần, không tô son phấn như mẹ nhưng lỡ con rể kê đầu khấc lên môi mà mẹ vợ cứ ngại kiểu này thì có mà…

Từ lúc được nhìn thấy vú chị gái thì thằng nhỏ tôi đã hơi cửng lên chút rồi, mà lúc chen vào lại được chạm lấy làn da khỏe khoắn mịn màng, thêm vào cử động do di chuyển làm nó nhanh chóng đội quần khiến tôi khá xấu hổ, xem ra là cũng không qua được ánh mắt ấy của chị gái rồi, người thứ hai biết được điều đó tất nhiên là mẹ đẹp của tôi rồi, bởi vị nàng là trực tiếp đặt trọn bộ mông của mình đè lên thằng nhỏ của tôi mà, biết vậy thôi chớ nàng cũng đâu dám la lên như ở nhà, mẹ tôi một bộ dạng hơi mất tự nhiên một chút khi thấy chị gái hơi liếc đến nơi nhạy cảm ấy, ngồi ưỡn mông quay lưng ra cửa sổ kính, mẹ chủ động bắt chuyện với chị cho đỡ ngại…

– Nhớ…tới nhà chị chơi không được mua quà cáp gì hết nghe chưa…đến thăm là chị vui rồi…mình còn là đồng hương nữa…có khó khăn thì cứ nói…đừng ngại nghe chưa…

– Chị…em…dạ…em nghe chị hết ạ…

– Ừm…hị hị…con gái lớn nhanh…về làm dâu cô nghe…hi hi…nhìn bú dễ ghét chưa này…mà em sữa nhiều đấy chứ bộ…

– Dạ…cũng may chị ạ…hihi…con rể có lại xem mặt vợ hông nè…hihi…

– Haaa…thôi mệt quá…đặng ngắm vú mẹ vợ hả…ngồi yên cho tui nhờ…

– Mẹ này…

– Hahahah…ngồi yên…ơ…

– Gì zạ…xe xóc mà mẹ…

– Hứm…ui…con dâu tui tỉnh mất rùi nè…dễ thương qua đi a…con dâu cho mẹ bế cái đi nha…ai cha…nào…

Mẹ đẹp của tôi mà thấy con nít nhỏ nhỏ dễ thương là thôi rồi, mặt cứ tươi như hoa mà dính lấy, nguyên bộ mông múp máp đã đè lên thôi đã đành mà xe thì cứ lắc qua lắc lại do gặp ổ gà thế nên thằng nhỏ của tôi gần như bị bức tử, cương cứng đến mức tột độ, mà do vướng quần nên đau rát một chút, lợi dùng lúc mẹ rướn người lên bế đứa bé, tôi nhanh nhẹn kéo khóa quần mà lôi con cu ra giải thoát, vừa kịp lúc mẹ ngồi xuống đè mông lên lại…hết hồn…

Ngả lưng ra ghế với vẻ mặt nhẹ nhõm, tôi vòng một tay lên hờ ôm vào eo mẹ tận hưởng những phút giây thư giãn, nhìn đến khuôn trang xinh đẹp rạng rỡ ngay trước mặt mà ánh mắt tôi không muốn rời ra, mẹ tôi thật đẹp đến nhường nào, dáng ngồi nhu hiền khép đùi lại như một đoan trang thục nữ, đoạn thấy nàng kín đáo đưa tay xuống bên hông như tìm vật gì, hóa ra là cái đầu khấc của thằng con nó bị trượt ra ngoài một chút, quay sang nhìn tôi lườm lườm rồi búng một cái rõ đau làm tôi chảy cả mồ hôi hột, nhẹ nhàng mẹ chỉnh mông đẩy thằng nhỏ tôi vào lại vị trí xuất phát rồi tiếp tục nựng đứa bé như không có chuyện gì.

– Mẹ à…cho con bế vợ con tí…

– Gớm…như thiệt ấy nhỉ…hỏi mẹ vợ anh ấy…

– Hihihi…con rể đẹp trai đợi em lớn rồi bế về luôn một thể nha…

– Hahahah…thôi để cho em bú tiếp đi…coi chừng muốn khóc nữa nè…trả về nơi sản xuất hè…hihi…trả lại cho mẹ em nè…hị hị…

– Dạ…để em cho bú thêm tí nữa…hihi…

Nói đoạn mẹ tôi lại rướn người tới nhả đứa bé, nhưng bất ngờ nàng lại đưa tay kéo nhẹ chiếc áo khoát lên một chút rồi hất chân váy ra phía sau mới nhẹ nhàng đặt mông xuống lại, mẹ là không muốn cho cái đầu khấc của thằng con bị người ta nhìn thấy chăng, vẻ mặt nàng vẫn đùa cợt nói chuyện vô tư với hai mẹ con nhà nọ, chỉ có tôi hơi thở nặng nề khi giờ đây thằng nhỏ bị kẹp giữa hai đùi ngọc của nàng, bên trong một thân mẹ váy ngắn đến tận bẹn vẫn tư thế ngồi hơi ưỡn lưng cong mông, làn da mịn màng mát rượi nơi bẹn của nàng âu yếm xiết lấy làm thằng nhỏ tôi co giật liên hồi, chiếc quần lót ren mỏng manh có vẻ như đã hơi lòi ra ngoài chân váy, đem mu bướm đã căng phồng trượt lên thân cặc tôi theo từng nhịp lắc của chiếc ghế.

Tôi mạnh dạn luồn tay xuống dưới chiếc áo khoác dạ, tìm đến bờ mông mỹ miều mà xoa bóp, thấy vậy mẹ lại xiết chặt hai đùi lại với nhau ra phần đe dọa, bất quá lại càng làm cho tôi cảm thấy đê mê hơn bội phần, cũng may nhờ có chiếc áo khoác lông cừu nên tôi mới có thể dễ dàng hành động mà nếu nhìn qua thì cũng chẳng ai biết được, đã thế chị gái bên cạnh còn kéo mảnh rèm vải lại nên nếu có ai đi ngang qua cũng chẳng thể nhìn vào, quả là thiên thời địa lợi nhân hòa, ánh nắng hoàng hôn đã bã đầu chiếu qua khe kính nói lời từ biệt.

Quả thực lúc này tôi chỉ ước cho chuyến xe này sẽ không bao giờ dừng lại, má hồng xinh đẹp đã hơi ửng đỏ, ánh mắt đôi khi thẫn thờ nhìn tránh đi nơi khác khi bàn tay tôi tham lam kéo lấy mép quần lót, đem hai mép lồn của mẹ đẹp trực tiếp ịn lên thân trụ gân guốc, nhét luôn đầu khấc ấp vào mu bướm gợi dục, chiếc quần lót mỏng manh vừa khéo ôm lấy đầu quái vật, hờ hững che đi cảnh tượng dâm dục của chủ nhân mình với kẻ lạ mặt gớm ghiếc, đầu lồn của mẹ đã săn lại tự lúc nào rồi tới lui dọc thân cặc như muốn tìm lỗ chui vào, môi lồn run rẩy nhả ra vài giọt dâm thủy thách thức vị khách không mời.

Thấy phía trước cơn giông đang tiến lại gần hơn, bác tài vội dừng xe lại một chút cho mọi người đi vệ sinh, mẹ con tôi và chị gái cũng không có nhu cầu nên vẫn ngồi trên xe, đứa bé đã đeo bỉm rồi nên chị cũng an tâm, lôi trong túi nhỏ ra một gói xôi vẫn còn nóng mời tôi và mẹ, chúng tôi vui vẻ dùng qua cũng thấy vừa chắc bụng, dù gì thì tối về đến nhà cũng phải ăn thêm chút, cắn từng miếng xôi mà tôi xuýt xoa trong khi nhẹ rung đùi khiến cho mép lồn mẹ vặn vẹo mơn trớn thân cặc, nhìn nàng ăn như mới ngày đầu về làm dâu khiến tôi không nhịn nổi bật cười.

– Cái thằng quỷ…ăn đi chứ cười cười cái gì…

– Ặc…thiệt hả mẹ…cho con ăn nha…con ăn nè…nhèm nhèm…khích khích…

– …

– Hihihih…lớn rồi hông lẽ bắt mẹ đút cho nữa ha…xôi mẹ vợ nấu ngon không con rể đẹp trai…hihihi…

– Ngon lắm mẹ…hahahaha…

– Ui…mẹ cảm ơn…bữa nào về làm rể mẹ nấu cho một nồi luôn hé…hihihi

– Dạ…haha…

– Hừm…nó mà về thì có mà vét máng mẹ vợ…í…có mà vét hết nồi nhà mẹ vợ không còn gì quá…khụ khụ…

– Hihi…dạ…nừ…chị ăn nữa hông…còn nhiều lắm ạ…

– Ừ…thôi…chị ăn ít lắm…

– Hihi…dạ…mà chị nè…em tính chắc sắp tới chồng em khỏe lại…em cũng lên thành ở lại kiếm việc phụ thêm…chứ ở quê làm không đủ ăn ạ…

– Vậy à…ừm…em có muốn phục vụ quán cà phê không…lên trông giúp chị cái cửa hàng nhé…

– Thật ha chị…em…nhưng tay chân em vụng về quá…sợ làm hư việc của chị…

– Làm gì có ai không học mà thành nghề đâu em…dần dần sẽ quen thôi…về với chị nhé…cứ sắp xếp ổn thỏa rồi sang cũng được em à…

– Vâng ạ…hic…gặp được chị cả nhà em thật may mắn quá…

– Thôi…đừng nói khách sáo như vậy nữa mất vui…em cứ yên tâm…chị sẽ trả lương em đều đặn…chỉ cần em siêng năng thật thà…chị sẽ tăng lương dần dần đỡ được chút nào hay chút nấy nhé…

– Dạ…em nghe chị hết thẩy…

– Ừm…để chị nhắn tin bảo con bé sinh viên…em cứ qua rồi nó hướng dẫn cho…nè…em cầm lấy cái chìa khóa…có phòng nghỉ nhân viên nữa đó…chưa ổn định được cứ qua đấy ở một thời gian nhé…chị nói rồi…đừng khách sáo nha…

– Dạ…

– Cái quán đấy là phụ thôi…bữa nào rành việc thì về chỗ tại nhà chị…trông cái quán ở nhà mới nhiều việc hơn…rồi ở trong nhà chị luôn…có gì phụ chị cơm nước khi vắng nhà nhé…được hôm…

– Dạ…tất nhiên là được ạ…

– Ừm…xôi ngon á…

– Hihihi…

Khuôn miệng xinh đẹp khen ngon làm tôi chảy dãi, hơi nghiêng mình ngó ra cửa kính, nàng cố gắng đem đầu lồn tìm đến lỗ sáo thằng nhỏ của tôi mà dâng hiến, xe bắt đầu lăn bánh tiến dần lại nơi cơn giông, thấp thoáng nghe tiếng sấm rền xa xa vọng lại.

Rẽ trái hướng con dốc đèo leo lên, nhà xe thông báo tắc đường nên sẽ đi vòng khiến một vài hành khách than thở, chuyến này có lẽ sẽ cập bến lâu hơn một chút khiến tôi như mở cờ trong bụng, bên dưới cố gắng đưa đầu khấc tìm đến cửa mình ẩm ướt, nhìn sang đã thấy chị gái đã hơi nghiêng đầu tựa vào vai tôi mà ngủ, bầu ngực vẫn để trần cho đứa bé ấp mặt vào, mẹ nhẹ nhàng xoay người hướng mặt ra cửa kính ngắm cảnh, mép lồn hửng hờ vờn vờn quanh đầu khấc khiến tôi như phát điên, ngoài trời mưa đã bắt đầu lất phất, gió mạnh khiến những tán cây nghiêng ngả lạnh lẽo, ánh đèn nơi xa thành phản chiếu lên mặt biển lấp lánh trong đêm mưa.

Mẹ tôi một mặt bình thản ngắm lấy nơi biển xa, hạ thân nhẹ nhàng uyển chuyển đùa giỡn đầu quái vật theo từng nhịp lắc của xe, đèn trong xe vẫn khá sáng nên tôi cũng chẳng dám động tay động chân, nhỡ đâu chị gái thức dậy hay ai đó vén rèm nhìn vào thì không biết thế nào, đành vậy tôi và mẹ đẹp một màn kịch tha hồ diễn, bên ngoài nhìn vào thì bình thường nhưng bên trong là một màn rượt đuổi vô cùng kịch tính giữa hai bộ phận sinh dục của hai mẹ con, mà phần thắng luôn là mẹ đẹp khi đầu khấc tôi cứ tìm được đến đúng lỗ lồn thì nàng lại ngoáy mông cho trượt ra bằng được, mặc cho đầu cặc của thằng con hết đâm vào đầu lồn, đâm lên mu bướm và nhấm nháp đến từng chỗ trên bộ mông gợi dục, mẹ mỉm cười đắc ý hờ hững nhìn xa xăm, một ngực ưỡn mông cong cứ thế đùa cợt hết sức kín đáo.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *