Chương 3: Xã đoàn
Đang ngồi ngẩn ngơ thì chợt nhớ đã lâu lắm rồi mình chưa ghé về nhà ăn tối cùng gia đình, công việc cùng những mối quan hệ cứ cuốn lấy hết thời gian của hắn.
– A lô Nhi à, nói với mẹ chiều tối nay anh ở nhà dùng cơm nhé. Vâng, em biết rồi, giọng Nhi vui mừng khi nghe tin từ Nam.
19 giờ tại tư gia họ Phạm
– Con mời ba mẹ dùng cơm, Nam cất lời.
– Dạo này hết cha rồi tới con việc không ai làm hay sao mà hai cha con ông giành làm hết vậy…
– Tôi thì công việc bà biết rồi, còn nó chắc lại trai gái rồi lủi về cơ quan ngủ chứ thèm về nhà đâu. Ba Nam phân trần.
– Ba cứ nói thế, con mới chuyển công tác nên công việc bận rộn là đương nhiên, phải phấn đấu chứng tỏ năng lực cho ba còn tự hào chứ, mà thỉnh thoảng con ghé nhà suốt đấy chứ, phải ko Nhi? Nam đá mắt sang Nhi đang ngơ ngác giương đôi mắt tròn đen láy nhìn mọi người nói chuyện.
– Dạ dạ đúng hình như là vậy..Nhi lúng túng nhìn Nam
– Thôi hình như là không phải rồi con nhìn nhầm ai ko phải nó đâu, mẹ Nam cất lời thôi mọi người ăn đi
Bữa cơm diễn ra thật vui vì lâu rồi mới đông đủ như vậy, nhưng không ai để ý người vui nhất là Nhi, cô vui vì lâu lắm rồi mới thấy Nam ở nhà và vui vì cô được nấu ăn, được chăm sóc cho Nam quan tâm lo lắng cho anh. Dùng cơm xong như mọi ngày thì Nam đã kiếm kèo phắng đi nhưng hôm nay hắn mún đóng vai con ngoan một bữa cho ba mẹ vui, ở không chẳng biết làm gì, Nam chợt nảy ra ý rủ Nhi đi xem phim.
– Nhi này, e rỗi ko đi xem phim với a đi, ở nhà chán quá. Nam bày tỏ.
– Dạ, e rãnh mà e nói với cô với cả thay đồ đã nhé. Ánh mắt Nhi tỏ vẻ phấn khởi xen chút hồi hợp giống như lần đầu hẹn hò với người yêu.
– Uh, nhanh nhé, a chờ dười nhà hè, Nam cười nói.
Khoảng 15ph sau Nhi bước xuống nhà đứng trước mặt Nam với vẻ mặt thẹn thùng. Lâu lắm rồi Nam không có dịp nhìn kĩ Nhi, bình thường có ghé nhà thì N cũng ko để ý làm gì nhưng hôm nay cô bé trông thật trẻ trung, Nhi diện một chiếc váy màu đen đính kim sa trông thật sang trọng, mang đôi giày cao gót cùng tông, mái tóc hạt dẻ uốn loạn sành điệu, trông chẳng khác nào hotgirl, N nhận thấy Nhi đã thay đổi nhiều so với khi mới đến nhà mình, ko còn là cô bé thông quê ngày nào nữa, từng bước đi uyển chuyển trên đôi chân thon dài trắng muốt trông thật thanh tao. Nhi đỏ mặt vì Nam cứ mãi nhìn mình không chớp mắt.
– Anh Nam đi thôi bộ mặt em dính gì sao? Nhi khẽ hỏi hắn.
– À, ko lâu lắm rồi a ko để ý kĩ, hôm nay e xinh lắm đấy. Nam mỉm cười đáp lời
– Oy, ai cũng nói vậy mà, nói xong Nhi kéo tay Nam đi ko để cho N thấy vẻ mặt xấu hổ của mình.
Đến rạp Nhi đến quầy lấy vé còn Nam được phân công đi mua bắp rang và nước uống, chờ khoảng 15 phút thì tới giờ vào xem phim. Nhi chọn cho hai người một bộ phim kinh dị với vị trí ngồi hai ghề hàng phía trong vách, Nam ko quan tâm mấy, đang rãnh rỗi đc đi với người đẹp giết thời gian coi như cũng đáng lắm. Bộ phim đến đoạn gay cấn thỉnh thoảng Nhi lại thắc mắc nhìn sang N: “anh ko sợ ak”, “anh ko, chả thấy gì, e nhát vậy”, Nhi ôm lấy cánh tay N cứ một chốc lại níu tay rồi nép vào lòng N làm N có cảm giác bồn chồn đến lạ. Cảm giác muốn che chở cho ai đó lại ùa về, nhìn khuôn mặt kiều diễm của Nhi hình ảnh của Linh lại hiện về, N khẽ thở dài lắc đầu xua đi những kí ức xưa cũ đó, hiện tại bên cạnh hắn là Nhi cơ mà.
Cứ mỗi khi Nhi nép vào lòng thì mùi hương cơ thể thiếu nữ cộng với mùi nc hoa nhè nhẹ đánh vào mũi làm N có cảm giác phê pha thoải mái, bất chợt N hôn nhẹ lên mái tóc của Nhi, hành động vô thức làm Nhi trố mắt nhìn N quên cả trên màn hình chiếu gì, từ lúc đấy cho tới khi tan rạp ra về, ko ai nói với nhau lời nào, ai cũng mãi theo đuổi suy nghĩ riêng của mình.
– A lô, nghe đây, sao vậy ak, mày đang ở đâu tao tới liền. Khuôn mặt N biến sắc.
– Gì vậy anh, làm e lo đấy, a giận gì ak. Nhi lo lắng, mắt như sắp khóc.
– Ko có gì em đi với a nhé, Nam khẽ nắm tay Nhi trấn án
Xe chạy tới bệnh viện K, khoa cấp cứu.
– Thằng T có sao ko L, đám nào động thủ vậy.
– Mới chỉ biết là băng thằng Hổ bên q4 thôi anh ba, cụ thể thì chưa rõ. L đáp lời.
– Mẹ kiếp, thế vì sao hay lại liên quan đến gái gú rồi tụi nó chặn đánh chứ gì. N bực bội, thấy vậy Nhi nép phía sau.
Lúc này T cùng hai thằng đàn em nữa bước ra từ phòng cấp cứu sau khi đã băng bó: “chào a ba, em ko sao”
– Sao tụi nó đụng mày, nói cho thật nếu giấu thì tự đi xử lý đừng gọi tao làm gì nữa. N gằng giọng.
– Dạ, e sao dám giấu gì anh, đám nó cay bên mình từ vụ sinh nhật thằng cu Sin với cả vụ mấy con nhỏ DJ quán GALAXY tụi nó nói..nói…
– Sao mày ấp úng vậy..N choàng vai T, nói đi..
– Nó bảo đm đợt này tao gặp tụi nó ở đâu tao đấm cho nổ mắt xem còn dám đi khoe mẽ chứng tỏ ko. T lí nhí.
– Anh 3 coi có cách nào ko chứ hôm bữa em nhập hàng qua bên chợ quận 4 bán tụi nó bảo kê khu đó cũng muốn dằn mặt rồi, L tiếp lời.
– Thôi thanh toán viện phí rồi đi về, chuyện này để tao xử, mai sáng 8h gặp chỗ cũ bàn công việc.
Trên đường về N vẫn còn cay cú, đập mạnh vô lăng xe, miệng lầm bầm, Nhi thỏ thẻ: “anh N e sợ quá, anh đừng bực nữa, kệ họ đi”
– Em biết gì, chuyện của anh, sợ thì bữa sau đừng theo a. N trừng mắt sẵn giọng với Nhi
– Em..em đâu biết gì, chỉ lo cho a thôi mà, Nhi rơm rớm nước mắt.
Gì vậy, có vậy mà đã khóc gì chứ mỗi lần nhìn con gái khóc thì Nam dù cứng rắn đến đâu cũng ko chịu đc, khẽ thở dài nhìn Nhi, N cho xe chạy đỗ bên bờ kè cả hai xuống xe đi bộ ngắm tp về đêm.
– Em nín đi, a xin lỗi, a ko cố ý, anh đang bùn bực nên nóng tính, ko hỉu em. N tỏ vẻ hối lỗi.
– Thôi, e ko sao, e chỉ lo cho a chứ e ko sợ, dù a làm gì đi đâu e cũng ủng hộ mà. Nhi thỏ thẻ đủ để N nghe thấy.
– Lồng ngực Nam giãn ra, cơ mặt cũng bớt căng thẳng, lâu lắm rồi N mới nghe những lời thật tâm dịu dàng như vậy. Khẽ nắm hờ đôi vai của Nhi, vuốt nhẹ lọn tóc Nhi ra phía sau, ánh đèn đường chiếu từng tia xuống mặt hồ phản chiếu trong không gian thật huyền diệu, có một người con gái đứng trc mặt hắn khuôn mặt còn xinh đẹp diễm lệ hơn gấp nghìn lần, N thấy sâu thẳm trong tim mình có chút gì đó xao động, cời áo khoát choàng sang cho Nhi vì sợ cô lạnh, N lên tiếng phá tan ko khí ngột ngạt lúc này.
– Mình ghé qua kia ăn vặt rồi về nhé, cũng trễ rồi. N vừa nói vội nắm tay Nhi kéo đi ko cho cô kịp phản ứng.
Buổi tối hôm ấy là một ngày ko thể nào quên đối với Nhi, tình cảm kia dần lớn lên trong cô cũng là lúc cô lại hoang mang liệu nó có kết cục tốt đẹp như mình mong muốn ko, dù ntn thì Nhi cũng đã quyết tâm theo đuổi thứ tình cảm ấy, dành hết tình cảm cho một người ko hối tiếc.
Còn Nam đặt lưng xuống giường với vẻ mặt đăm chiêu mệt mõi, giờ đây có quá nhiều chuyện xảy ra với hắn, cả chuyện của Nhi một xíu tình cảm nhen nhóm có là gì, giờ đây hắn chưa thể dành hoàn toàn trái tim cho ai cả. xin lỗi em..Nhi, anh vẫn chưa sẵn sàng…
8h tại Café GALAXY
– Anh em tập trung đông đủ rồi chứ, ngồi đi. Nam nghiêm nghị, hôm qua sự việc xảy ra như thế nào mọi người chắc cũng đã rõ. Chuyện điều tra xử lý ntn tao sẽ tiến hành dứt điểm mọi người ko cần băn khoăn, nhưng vấn đề lâu dài là chúng ta lâu nay đều chỉ là những cá nhân riêng lẻ, khi có sự vụ gì thì rất khó để anh em bao bọc giúp đỡ nhau kịp thời. Vậy anh em có ý kiến gì ko.
Cuộc gặp được tổ chức với khoảng hơn 10 anh em thân tín với N xưa giờ, hôm nay là lúc N phải chuyển hướng hoạt động đưa ra những kế sách lâu dài cho cả nhóm sau này, vì việc này mà N đã suy nghĩ cả đêm qua.
– Em nghĩ chúng ta nên tập hợp lực lượng lại rồi chiến với tụi nó một trận đi a ba. T đập bàn nói.
– Rồi sau đó thì sao nữa, giải tán xong thằng nào trốn về nhà thằng nấy sao, hậu quả ai dọn dẹp, nghe N nói tấc cả đều im bặt ko hó hé gì nữa.
– Thôi đc rồi khỏi phải bàn tán nữa, chốt lại thế này tao thấy sở dĩ chúng nó làm càng vì ko biết mày..mày…mày..cả mày…thậm chí cả tao là ai, N chỉ mặt từng người nói, vì vậy chúng ta phải lập ra một tổ chức có quy tắc hoạt động, địa điểm tụ họp đàng hoàng khi có vai vế rồi mới có tư cách nói chuyện với người ta.
Về địa điểm từ lâu tao đã chuẩn bị quán galaxy này tao có cổ phần, thời gian qua tao đã âm thầm mua lại, cuối tháng này ông Kiên sang 10% phần còn lại thì quán sẽ thuộc sở hữu của tao, vấn đề pháp luật thì cũng ko phải lo lắng gì, giờ việc còn lại của tụi mày là căng não, mở mắt, rửa tai tiếp thu những gì tao nói, còn cụ thể như thế nào phải làm gì tao sẽ báo từng đứa, ở đây nói ko tiện.
– Cả nhóm xôn xao vì quá bất ngờ, chuyện này hóa ra a 3 đã tính từ lâu. Nếu mọi chuyện suôn sẻ thì tụi nó ko còn phải sợ băng nhóm nào chèn ép ở cái tp này.
Nói đoạn Nam phất tay đứng dậy quay mặt đi: “Từ nay xã đoàn được thành lập chính thức”, nhớ lấy những ai có mặt hôm nay đã là người của xã đoàn thì sống chết gì cũng phải tuân theo quy tắc, ai ko mún tham gia thì rút lui thoải mái, anh 3 ko ép, nhớ lấy.
– Dạ, anh 3 đi trc…xã đoàn, được đó, tiếng xầm xì bàn tán còn ko ngớt khi Nam đã dời bước đi.
Vậy là từ ngày hôm ấy hắn chính thức đứng trên vũ đài đầy sóng gió với những khó khăn nguy hiểm gấp bội so với trước kia, giờ đây hắn ko chỉ có trách nhiệm với chính cuộc đời mình mà còn là trách nhiệm với rất nhiều người. Ko ai biết điều gì đang chờ đợi phía trước, nhưng dù cho ntn hắn cũng phải bước tiếp đối chọi với tấc cả mọi thứ.