Posted in

Tháng Năm Rực Rỡ

Chap 1: Ánh Nắng Của Anh
Dù có đang ở quãng thời gian nào của cuộc đời thì tôi cũng như các bạn chắc sẽ không thể nào quên những kỷ niệm về tuổi thơ, thời học sinh, những chuyến đi của tuổi trẻ đầy ắp những kỷ niệm với những đứa bạn thân trí cốt để làm những điều mà sau này khi tôi nhìn lại thì thật là ngớ ngẩn. Tôi cảm ơn những đứa bạn điên khùng cũng như em đã cùng tôi trải qua những chuyến đi thanh xuân và h đây khi ngồi ngẫm nghĩ lại thì Tôi vẫn không hối tiếc khi đã có những đứa bạn tri kỷ và tình yêu đầu đời của tôi… Đây là một trích đoạn trong một video tôi coi được trên youtube nói về quãng thời gian tuổi trẻ của tất cả chúng ta…nó là nguồn cảm hứng để tôi viết về quãng thời gian tuổi trẻ của mình…và tuổi trẻ của tôi thật sự bắt đầu khi…

Thời gian làm bài đã hết, cô đề nghị các em bỏ bút xuống đưa bài ra đầu bàn lên lấy cặp rồi di chuyển ra khỏi lớp. Phù…vậy là tôi đã thi xong môn cuối cùng của kỳ thi chuyển cấp 2, bây h thì chuẩn bị kỳ nghỉ hè thôi nào. Nhắc đến kỳ nghỉ hè thì tôi sực nhớ ra là cả đám sẽ có chuyến đi vũng tàu 2 ngày 1 đêm vào cuối tuần, mà h thì ko biết tụi nó chuẩn bị như thế nào rồi nhỉ…đang mơ màng thì nghe tiếng gọi tên mình…

Êh thằng T đang tương tư em nào kìa tụi mày?…àh thì ra là thằng Khang thằng bạn thân cũng là hàng xóm của tôi, đi sau nó là thằng Long, Bảo, nhỏ Trâm, Phương, Vân. Đây là đám bạn thân chơi chung từ lớp 6 của tôi, chúng tôi đã lên kế hoạch cho chuyến đi sắp tới, số là sau kỳ thi cả đám sẽ đi vũng tàu ở lại khu resort của bố tôi. Bố tôi là dân kinh doanh ông có hợp tác chung với mấy người làm các dự án resort khu du lịch nghỉ dưỡng cũng như bất động sản nhà cửa…còn mẹ tôi thì kinh doanh nhỏ vừa làm nội trợ vừa có thời gian chăm sóc tôi cũng như thằng ku em kém tôi 5 tuổi. Quay lại vấn đề chính, chúng tôi đèo nhau đi ra một ngôi chợ nhỏ để mua những vật dụng cần thiết, nói mua vậy thôi chứ thật ra bọn ra gái chủ yếu đi sắm đồ ở mấy shop quần áo gần đó chư ở resort của bố tôi thì đã có đầy đủ rồi, đến giữa trưa thì cả đám cũng mua xong, tôi thu hoạch được cái áo thun với quần bò xong thì cả đám chia ra đứa nào về nhà đứa đó. Đang trên đường đạp con martin về nhà thì thấy bóng dáng quen thuộc của em, tôi tăng tốc độ rồi đột ngột ngừng lại làm cho em hơi giật mình, tôi lên tiếng…

Đi đâu lang thang đây tiểu thư, ko sợ bị bắt cóc àh

Em trề môi đáp trả, mới đi thi về nè…mà ai thèm bắt cóc tui chứ

Tôi cười cười rồi gật gù thừa nhận, đúng rồi ai thèm bắt cóc bánh bèo vô dụng này chứ, nghe tôi nói vậy em nhăn mặt hăm dọa đánh tôi. Tôi thì biết tính em quá mà cười cười đưa mặt chịu đòn cho em đánh, em chỉ lườm tôi rồi thở dài, tôi nghĩ chắc do em đi bộ giữa trưa nắng nên mệt thế là tôi bảo em lên xe tôi đèo về nhà, vừa dứt câu thì em đã ngồi tót lên yên xe. Đang trên đường về thấy xe nước mía, biết em đi bộ giữa trời nắng nên sẽ khát nước, tôi tấp vào mua 4 bịch nhiều nước ít đá thêm tắc tôi treo 3 bịch vào giỏ xe còn 1 bịch đưa cho em uống, cầm bịch nước mía em uống một cách ngon lành, vừa đạp tôi vừa hỏi mẹ em đâu sao ko chở em về để đi bộ thế này thì em bảo là em thi xong ghé nhà bạn chơi rồi tự đi về. Thấy tôi ko uống thì em lên tiếng hỏi

Sao T ko uống đi, để nó tan đá hết

Đang đap xe sao uống được tiểu thư, về rồi uống ko sao đâu Tú Anh (tên của em)

Tú Anh thấy tụi bạn nó vừa đạp vừa uống bình thường có gì đâu.

Tụi nó đi một mình, còn T thì phải đèo thêm 1 em eo chang hy ngồi sau thì sao dám chạy ẩu được. Phải vài giây sau thì em mới biết là tôi chọc em, em liền dùng cái bịch nước mía chỉ còn đá đập bụp bụp vào lưng, thú thật với mấy bác trời nóng có nước đá đập vào dù cái áo nó bị ườt nhưng mát thiệt, nhưng tôi đâu có ngu cứ để cho em đập, giả bộ lấy tay sờ sơ vào lưng mặt nhăn nhó trách móc em.

Sao Tú Anh bạo lực thế, con gái con lứa gì mà, người ta đèo về còn mua nước cho uống mà ko nâng niu, giỡn có chút xiu…biết là mình hơi quá nên em vừa xin lỗi tay vừa xoa xoa cái lưng của tôi, mà công nhận được tay con gái xoa xoa đã thiệt, vừa phê phê vừa mát mát do cái áo bị ướt. Thật tình với mấy bác cho đến thời điểm đó thì tôi ko biết mùi gái là gì, từ lớp 1 đến lớp 6 thì vùi mặt vào việc học xong về nhà chơi với thằng em, lớp 7 trở đi thì hay đi chơi net với tụi con trai, ko thì trà sữa ăn vặt với tụi con gái chứ tôi nào có biết mùi người yêu ra sao. Tôi và em thì bằng tuổi học khác trường, gia đình tôi dọn về khu phố trước nhà em vài năm, gia đình em cũng khá giả, ba mẹ em rất thích tôi do tôi ngoan học hành tốt ko chơi bời, ngoài ra tôi là đầu xỏ cầm đâu mấy trò chơi con nít cho đám nhóc trong xóm nên người lớn quý tôi lắm, tôi với em cũng hay nói chuyện tâm sự chuyện học thành, nhiều lúc em hay kể là có nhìu anh lớp trên gửi thư tán tỉnh nhưng em ko đồng ý. Lúc đó tôi cũng hơi ghen ghen, tôi hay bảo em là thằng nào ăn hiếp em thì về nói tôi, tôi xử đẹp hết. Sở dĩ tôi nói vậy vì khu phố đó tôi có bảo kê mà nên sợ gì, đi học 4 năm có thằng nào dám ăn hiếp tôi đâu, nhưng tính tôi cũng lành chả đụng chạm ai, lúc đó còn nhỏ thì nghĩ là có người bảo kê nên tôi hay giúp bạn bè trong lớp bị ăn hiếp nên thành ra tôi hay nghĩ tôi có thể bảo vệ em, nhưng tôi đâu ngờ rừng nào cọp đấy, mỗi khu vực là có một anh đại cai quản, nước sông ko phạm nước giếng, chính vì lẽ đó mà sau này tôi có một trận sinh tử sống mái để giành được em. Quay lại câu chuyện, tay em cứ xoa xoa đặt trên lưng tôi, tay em mềm thật tôi khẽ buột miệng lên tiếng, em chắc là nghe được nhưng ko lên tiếng. Về tới nhà thì tôi để em xuống tạm biệt em rồi tôi cũng dẫn xe đạp vào cổng nhà mình. Chào bà vú rồi bới tô cơm xong thì lên phòng tắm rửa thay đồ, vừa ăn cơm vừa đi kiểm tra xem sáng h cắm acc cày cấp thì có thu được gì ko, số là lúc đó tôi cày vltk 1, acc chính tôi là cái bang rồng, còn 4 acc phụ là tl nm tn với 5doc, 3 acc kia thì tôi để cày kéo kiếm tiền ăn mấy cái event còn acc 5doc thì săn boss, nhắc về cái vltk này tôi cũng có nhiều kỷ niệm lắm mấy bác, tiền bỏ vô số kể ko nhớ hết, nội acc cb ko mua cái baotay với cái vũ khí ko là bộn tiền chưa tính đồ lặt vặt, bác nào mà chơi vltk phái cb chắc cũng biết cb tuy là ăn mày nhưng ko dành cho dân nghèo chơi, đồ thì hiếm mà giá toàn cắt cổ, cả năm lớp 8 tôi phải cày sấp mặt vào top 3 của lớp thì mẹ tôi mới cho tiền để tôi sắm đồ trong game. Hồi đó tôi là một trong số những thành viên nhỏ tuổi của bang nhưng có acc vip nên mọi người để tôi làm trưởng lão, lên trò chuyện với ae rồi thông báo t6 này tôi ko đi công thành được vì bận đi với gia đình, giao acc cho bang chủ để công thành rồi tiếp tục treo máy, mở youtube lên coi mấy cái hài hoài linh vân sơn thì ngủ lúc nào ko hay. Đang ngủ thì tôi giật mình vì tiếng buzz từ nick yahoo của ai đó, lò mò ngồi dậy thì thấy em nhắn tin.

Êh đang làm gì vậy, chìu đi uông trà sữa ko.

Mấy h tiểu thư, mà đi uống trà sữa thôi àh…

Thì mấy người muốn ăn gì thì tui bao, sáng ông bao tui nước mía h tui bao lại trà sữa là lời lắm rồi còn đòi hỏi gì nữa.

Trời trời tui có bắt mấy người bao đâu, mà chìu để mát mát rồi đi h nắng quá àh.

Ừh cỡ 5-6h rồi mình đi đi lúc đó cho mát hihi.

Vậy thôi ngen tui ngủ tiếp đây…đang ngủ ngon…Bye em xong ẩn luôn nick để ko ai phải làm phiền giấc ngủ. Vừa mới hiu hiu ngủ thì tiếng bà già tôi gọi.

T ơi…T ơi đâu rồi thi cử được ko con, nghe mẹ hỏi thế tôi cũng quên mất ko báo cáo tình hình thi cử, lật đật mở cửa đi xuống dưới rồi lên tiếng.

Thi được mẹ ơi, đề cũng ok mà học lực của con mẹ còn lo gì.

Ừh mẹ ko sợ con rớt chỉ lo ko vào được trường tốt thôi.

Àh mà mẹ, cuối tuần con đi vũng tàu nhé, hôm bữa con nói mẹ rồi đấy, con sẽ ở resort của bố…mẹ đang loay hoay tháo bọc đồ ăn thì cũng bảo ừh ở chỗ bố thì mẹ yên tâm nhưng mà đi thì nhớ cẩn thận rồi lấy trong tui xách ra đưa cho tôi 3 triệu. Bình thường thì tiền mỗi tuần mẹ cho tôi xài đâu hết dư toàn bỏ vào ống heo thôi nhưng mà mẹ cho thì ngu gì tôi từ chối, nhèt tiền vào túi rồi phóng liền lên phòng. Nhìn đồng hồ cũng hơn 4h liếc thấy nick em đang onl tôi liền nhắn…

Tú Anh ra net nhảy au ko

Bây h hã, cũng được mà ko uống trà sữa hà

Thi h đi ra chơi chút rồi chiếu mát mát mình đi uống, đi đi T bao nè. Thật ra nhà tôi và em đều có máy nhưng ra tiệm thì không khí nó vui hơn. Hẹn em 30’ nữa tôi qua đón rồi ra tiệm net. Ra tới tiệm net thì thằng Tiến nhân viên của quán đang ngồi trông xe, thấy tôi nó bảo

Anh T ra chơi net àh

Ừh ku, hnay làm ca tối àh

Vâng, em đang đợi anh phúc xuống ca em vào thay đây…

Okie vậy a vào chơi nhé, mà đừng đẩy xe a vô sâu quá, a chơi chút là đi rồi

Dạ, a vô đi chị Minh đang ở trông quầy đó…Nói sơ qua tiệm net này là của thằng anh họ tôi, ba nó là em ruột của bố tôi, tuy vai vế thì nó nhỏ hơn nhưng tuổi nó lớn hơn thành ra tôi hay kêu là anh Thành, ông anh này thì học hết lớp 9 thì nghỉ, rồi đi theo mấy anh xã hội sau đó vì tội ngộ sát mà đi tù vài năm…ra tù thì bố tôi thương cho vốn mở tiệm net, mở đc một năm thì lấy vợ rồi giao lại cho vợ quản lý, còn anh Thành thì đi theo làm tài xế cho bố tôi.

Chị Minh thấy tôi vào thì nheo mắt cười lên tiếng :

Đi đâu đây ông tướng, ko lo học ra net chơi bác thấy thì la chị chết

Em đang nghỉ hè mà học hành gì chị, chị mở cho em 2 máy nhảy au ngồi kế nhau nha…Chị ngó nghiêng một lúc rồi bảo ngồi cách nhau đỡ đc ko em, có máy chị đổi liền…àh mà có 2 máy trong phòng thuốc đó em muốn ko…bình thường thì tôi ngồi phòng nào chả đc nhưng đi với em thì ko tiện nên quay ra hỏi chị

Bao lâu thì phong vip có máy chị…ừm…chắc khoảng 30’ em ơi…ok vậy chị để máy cho em nhé, em đi mua đồ chút quay lại…okie em. Nói xong thì ra lấy xe chở em đi mua trà sữa với 2 bịch bánh bơ sữa cái loại mà tôi thường ăn sáng khi đi học vừa rẻ vừa no lâu, thật ra thì tiệm net cũng có bán đồ ăn như mì gói hay ốp la nhưng em đang tuổi dậy thì mà ăn mấy cái này vô thì mụn chết hết anh nào dám lại nói chi là tôi. Trên đường về thì thấy xe trái cây nên ghé vào mua mấy ngàn mận với xoài cho em. Về đến tiệm thì cũng gần 30’ dắt xe vào khóa lại cẩn thận đi vào thì thấy thằng Tiến đang ngồi máy chủ, thấy tôi nó bảo

Anh T máy có rồi đó vô đi em mở cho…ok cảm ơn chú…hai máy trong góc đó anh…tôi giơ ngón tay cái tặng một like cho chú em. Dẫn em vô phòng vip, phòng này thì 5k/h nhưng đc cái trong phòng kính có máy lạnh cách li với mấy phòng còn lại. Vào trong thì thấy thằng Long, thằng này kiểu oan gia ngõ hẹp với tôi, tôi thì ko ưa gì nó mấy nhưng nó chả đụng mình thì việc gì mình lại gần nó, ông già nó thì có tiệm cầm đồ cũng có đàn em đàn cháu nên nó hay ỷ lại, mà nó cũng biết gia đình tôi như thế nào nên ko bao h kiếm chuyện với tôi, thấy tôi đi vào nó chả thèm đếm xỉa chỉ tập trung tia hàng em, thấy vậy tôi lên tiếng bảo nhìn cái đéo gì rồi để em vô góc ngồi còn tôi thì ngồi giữa em và nó. Vào máy thì tôi với em nhảy au, hết 4k thì đến 8k rồi qua săn boss kiếm tiền mua trang phục rồi nhảy tăng tim cho đôi…nhảy chán chê cũng hơn 2 tiếng thì quay qua bảo em.

Tú Anh về đi thôi ko kẻo trễ, em ngó qua đồng hồ rồi cũng chả nói gì tắt máy đi theo tôi. Ra ngoài lấy xe thì tôi hỏi em có đói ko, em bảo hơi hơi thôi nhưng đói lắm, ngó đồng hồ thì cũng mới gần 8h tôi chợt nảy ra ý định…hay h mình đi ăn mì vịt tiềm nha…T biết tiệm này bao ngon luôn…đúng món em thích nên em liền đồng ý, về nhà cất chiếc xe đạp tôi vào mượn chiếc atila của mẹ tôi ra chạy. Thấy tôi dắt xe máy ra thì em thắc mắc…

Mình đi xe máy àh…T chạy đc ko đó…cẩn thận nha…thấy em có vẻ hơi lo lắng nên tôi trấn an yên tâm T chạy nhiều lần rồi mà nó cũng gần đây thôi àh hihi J. Chờ cho em lên xe thì tôi tăng ga bắt đầu lên đường. Quán mà tôi dẫn em tới là một tiệm mì vịt tiềm ở gần chợ phạm văn hai, từ nhà tôi đi xuống cũng tầm 30’, chạy chầm chậm cho em đỡ sợ cũng một phần né bồ câu…đèo em qua hết con đường cộng hòa đông đúc rồi tới vòng xoay lăng gia cả rẽ vào đường nhỏ dẫn đến khu chợ phạm văn hai. Tới nơi gửi xe vào quán kêu 2 tô mì cộng 2 cái đùi vịt thêm 2 chai sữa tươi, thấy em ăn một cách ngon lành nên tôi nghĩ chắc em đói lắm. Ăn uống no nê chỉ hơn 50k, ra lấy xe thì thấy vẫn còn sớm nên tôi ngỏ ý

No quá Tú Anh ơi…T chở Tú Anh đi dạo xíu rồi về nha…em vừa cười vừa nói

Thì T chở Tú Anh đi đâu Tú Anh đi đó hihi…hnay T làm xế mà…bộ Tú Anh ko sợ T chở đi bán àh, con heo này chắc cũng hơn 50kg nhỉ hehe…

Hứm người ta chỉ có hơn 40 xíu thôi…chờ em lên xe tôi rồ ga phóng xe đi hòa mình vào dòng xe, chạy hềt con đường phạm văn hai rồi rẽ ra bờ kè kênh nhiêu lộc, dọc đoạn đường này thì quán nhậu rất nhiều nên xe lưu thông rất đông. Tôi đi thật chậm để ngắm đường phố vào buổi tối, em cũng vậy có lẽ lâu lâu em mới đc đi chơi vào h này.

Nếu có ai đó hỏi chúng tôi đã từng đi qua con đường này chưa ? Đáp án 100% là có, đi nhiều là khác nhưng hnay tôi có một cảm giác lạ thường, bình thường thì tôi hay chê con kênh này mỗi lần mùa mưa là nước dâng bốc mùi thôi thối, nhưng tối nay tôi có một cảm xúc mới lạ giữa những cảnh vật thân quen, chợt trong đầu tôi chợt có ý nghĩ sao mình ko rủ Tú Anh đi vũng tàu luôn, đang tâm tư suy nghĩ thì em khẽ rùng mình ngồi gần lại tôi hơn, có lẽ do trời tối sương xuống nên em lạnh…thấy vậy tôi hỏi em mình đi về nha tối rồi kẻo sương xuống lạnh, em cùng đồng ý. Lần này thì tôi đi đường khác, chạy hết con kênh thì ra tới triển lãm rồi quẹo ra trường chinh, dừng lại ghé mua 2 bịch sinh tố rồi chạy thẳng về nhà. Khoảng 15’ sau thì tới nhà dừng xe để em xuống rồi đưa em bịch sinh tố còn tôi thì đẩy xe vô nhà, quay ra vẫn thấy em đứng đợi thì tôi vừa đi ra vừa bảo sao chưa về nữa tiểu thư, tính đứng đây làm gì đây.

HiHi cảm ơn T nha, hnay đi chơi vui lắm, Tú Anh về nha, lần sau Tú Anh sẽ bao lại hihi…thôi có gì đâu về đi kẻo trễ đó mẹ la bây h, nói rồi em khẽ mỉm cười chào tôi rồi ra về. Tôi hơi ngớ người với nụ cười của em, ánh mắt ấy đôi môi ấy khuôn mặt ấy khiến tôi ko thể nào quên được, hồn của tôi h nó đang lang thang ở đâu mất rồi… Bất chợt nhớ ra có chuyện quan trọng vội gọi em lại, Tú Anh cuối tuần rảnh ko đi vũng tàu với T với tụi thằng Khang nhỏ Trâm nha, đi đi ở resort của bố T ko sao đâu…

Ừh để Tú Anh xin bố mẹ đã…

Ko sao đâu có gì T nói mẹ T gọi xin hộ cho ha…thôi vô đi kẻo lạnh đó…đợi em cho đến khi vào nhà thì tôi cũng đi về, vừa đi vào vừa huýt sáo, thấy vậy mẹ tôi cười bảo làm gì mà vui thế ông tướng

Dạ ko có gì mẹ…àh mà mẹ ơi có gì mẹ gọi qua nhà Tú Anh nói hộ cho Tú Anh đi vũng tàu với tụi con nhé…mẹ chỉ ậm ừ rồi báo sáng mai mẹ gọi cho…đang tính lên phòng thì tôi quay qua hỏi mẹ,

Mà mẹ ơi, mẹ thấy Tú Anh thế nào…nghe vậy mẹ dừng tay làm sổ sách rồi nói, Tú Anh nó con gái mà học giỏi ko đua đòi ham chơi, mẹ là mẹ khoái nó lắm đó, mà ông hỏi như vậy là có ý gì đây, lo học hành cho tôi nghe chưa rồi lớn hơn chút muốn gì nói mẹ, mà thiết nghĩ nếu có con dâu như Tú Anh thì cũng tốt con nhỉ…biết là mình bị trọc nên tôi giận lẫy bỏ lên phòng. Thấy vậy mẹ tôi nói lớn cố tình cho tôi nghe…Tú Anh xinh xắn đáng yêu dễ thương thì chắc đầy đứa nó sáp vào, nghe vậy máu thắng thua của tôi trỗi dậy, đi xuống tôi bảo con chấp đứa nào sáp lại luôn…mẹ tôi lại được cả trận cười rồi bảo làm như nó là của ông ko bằng, biết mình bị gài lần 2 nên tôi ôm cục tức mà bỏ lên phòng. Vào ngồi coi acc như thế nào thì thấy ông bang chủ thông báo bang hội tập trung toàn lực ra biện kinh pk, nhân vật thì gần lên cấp hơi tiếc nên cắn 10 quyển thiết la hán cho lên cấp rồi về thành thay đồ ra pk, lâu lâu được trận pk hết sẩy đến gần 12h thì đi săn boss, acc cái bang thì âm hơn 20% L, tối đó bang săn đc 3 con thì có 2 con là có đồ hoàng kim nên ông bang chủ tuyên bố nếu thứ 6 tuần sau mà tiếp tục giữ thành thì sẽ off lớn nhân diệp kỷ niệm 3 tháng thành lập, săn boss xong thì lên lại map tiếp tục treo máy cày cấp, mở nick yh lên thì thấy tin nhắn của em lúc hơn 10h…

HiHi, cảm ơn T nha, hnay đi chơi với T vui lắm, khi nào rảnh dẫn Tú Anh đi tiếp nhé . Tú Anh sẽ cố gắng xin đi vũng tàu, chúc T ngủ ngon. Đọc tin nhắn của em mà long tôi sao thấy lâng lâng…vui vui…đêm đó thế nào mà lại chả ngủ đc cứ nhớ đến hình bóng của em, khuôn mặt ấy nụ cười ấy con người ấy…và rồi trong đầu tôi bắt đầu xuất hiện những ý nghĩ kế hoạch để chinh phục em…Ánh Nắng Của Đời Tôi.

Tặng các bác bài hát Ánh nắng của anh nghe trước khi đi ngủ nhé

Từ bao lâu nay, anh cứ mãi cô đơn
Bơ vơ bao lâu rồi ai đâu hay
Ngày cứ thế trôi qua
Miên man riêng anh một mình nơi đây

Những phút giây trôi qua tầm tay
Chờ một ai đó đến bên anh
Lặng nghe những tâm tư này

Là tia nắng ấm, là ’em đến bên anh
Cho vơi đi ưu phiền ngày hôm qua
Nhẹ nhàng xoá đi bao mây đen
Vây quanh cuộc đời nơi anh

Phút giây anh mong đến tình yêu ấy
Giờ đây là em
Người anh mơ ước bao đêm

Sẽ luôn thật gần bên em
Sẽ luôn là vòng tay ấm êm
Sẽ luôn là người yêu em
Cùng ’em đi đến chân trời

Lắng nghe từng nhịp tim anh
Lắng nghe từng lời anh muốn nói
Vì ’em luôn đẹp nhất khi ’em cười
Vì ’em luôn là tia nắng trong anh, không xa rời

Bình minh dẫn lối
Ngày sau có ’em luôn bên anh trên con đường ta chung lối
Niềm hạnh phúc như trong cơn mơ
Chưa bao giờ anh nghĩ tới

Phút giây ta trao nhau tình yêu ấy
Giờ đây là em
Người anh sẽ mãi không quên

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *