Sau khi xem xong kết quả, tôi chỉ muốn hét thật to giữa sân trường vì vui sướng, nhưng đéo được mất nét hết trơn, phải có kìm nén làm cái vẻ mặt thờ ơ như kiểu ” bố đỗ là cái chuyện xưa như trái đất này rồi “, cái phong độ nó lại trở về đỉnh cao một lần nữa, cái cách của cao nhân nó lại ùa về. Nhớ lại 1 tháng trước, cái đêm mà tôi thi xong các môn. Lần đầu tiên tôi thức trắng đêm suy nghĩ về cái tương lai của mình, thực ra thuê 1 bộ truyện tranh đọc đến 4h sáng chứ nghĩ cái con mẹ gì. Nghĩ đến cái cảnh lúc xem kết quả mà trượt ko biết có giám vác mặt về nhà ko.
Thôi thì lại chịu nhục làm con ngoan ở nhà quét sân lau nhà, mong sao nhà nước thấy cải tạo tốt, còn có thể hoà nhập với xã loài người, 2-9 còn viết cái lệnh ân xá. Nhưng vướng cái là cái tiền lệ của dòng họ bị mình phá bỏ, cái tội này khác gì phản quốc. Thôi thì đành nghĩ coi như mình hi sinh cho lớp trẻ sau này, người đánh đổ những hủ tục lạc hậu khai sáng ra con đường mới cho hậu nhân. Mỗi tội hi sinh mà đéo có ai biết đến, ài ….. cái cuộc đời này.
Trước khi đi về liếc xéo con lớp trưởng 1 cái, dùng anh mắt gửi cho nó cái tin nhắn “ bướm e lần này a tha, cố giữ chờ a “. Về đến gần nhà là phi ngay vào quán bi-a quen thuộc, báo cáo ngay cho mấy a cựu chiến binh mới trở về sau trận đánh lịch sử, mấy cha nghiện có bằng cấp ở xóm vẫn trụ được qua đại dịch của mấy năm trước.
Sau khí báo cáo hội cựu chiến binh, tôi phi ngay về nhà, ông bà già hôm nay nghỉ làm đang ngồi xem tivi, thấy tôi về ông già quảy ra nhìn bà già 1 cái. Nhưng tôi là ai là cái thằng chuyên dùng ánh mắt thay lời nói, tôi chỉ cần nhìn là biết ổng muốn nói cái gì.
– Nó trượt rồi mẹ nó
Ý ổng là thế, trời bố con gì mà ko tin tưởng nhau tẹo nào, tôi biết từ khi tôi lên lớp 8 là cái niềm tin của tôi đã bị tôi ném cho mấy con chó nhà hàng xóm nó tha ko biết vứt ở đâu rồi. Nhưng ít nhất 1 lần vào cái ngày trọng đại này ổng phải tin tôi chứ, bực à nhà.
Tôi ngồi vào cái ghế đối diện ông bà già, lấy cái phong cách của người trưởng thành rồi nói 1 câu hết sức bình thản, cho ổng giật mình chơi.
– Con đỗ rồi
Nhìn thái độ sửng sốt của mẹ tôi nhìn tôi, ít ra cũng lấy đc 1 phần mặt mũi. Nhưng khi quay qua ông già thì uất đến phát nghẹn, ổng chẳng thèm nhìn tôi, mắt vẫn xem ti vi chỉ buông 1 câu
– Đỗ rồi thì đi dọn cơm ăn
Đù tôi nghĩ cái thần thái của tôi nó cũng phải thuộc cái dòng có số má trong diễn viên quần chúng, nhưng ông già tôi nó là ở 1 đẳng cấp khác, lúc này mới thấm cái câu “ cao nhân tất hữu cao nhân trị “.
Dậy đi dọn cơm mà tức anh ách, mấy lần tính chạy lên kêu “ ông làm bố tôi hơi lâu rồi đấy”, mà nghĩ lại chưa thằng nào ăn cứt mà sống được nên đành thôi. Bố mình chứ ai coi như cấp cho chút thể diện, nói thì nói vui thế chứ tôi biết ổng vui lắm, nhưng tính ổng vậy vui buồn vẫn giữ đc nét mặt như không, tôi cũng thừa hưởng đc cái này của ổng chứ ai, nhưng ghét cái ổng kèo trên thôi.
Ở nhà thêm được 1 thời gian nữa, sau 1 đêm nghe ông bà già dặn dò về những cạm bẫy của cuộc đời và cách tiêu tiền, thêm 1 số câu doạ nạt đánh phủ đầu, thì hôm sau tôi cũng đc đeo cái balo lên xe khách đi lên thủ đô, vì hè tôi vẫn lên nhà gì chơi nên tôi cũng chỉ đi 1 mình. Trước tiên là qua nhà gì ở tạm vài hôm rồi lên chỗ phòng trọ mà thằng bạn tôi nó đã ở thuê trước rồi.
Thằng bạn tôi nó đỗ trường cao đẳng hay trung cấp gì đấy, còn tôi thì đc ông già cho đi học ở cái trường mẹ gì ko đáng nhắc đến, nói chung là cái trường cho những thằng đỗ cấp 3 mà mừng như đỗ đại học bách khoa, nói nôm na là cái trại tập trung mấy đứa ảo tưởng về bản thân, vị trí thuê nhờ trong đại học quốc gia. Nên 2 thằng thuê phòng trọ ở khu mỹ đình cho tiện, giá cả cũng vừa phải.
Ở chơi nhà gì vài ngày, thì gì chở qua bên phòng trọ tiện kiểm tra chỗ ăn chỗ ở luôn. Sau khi tiễn gì về, tôi hít một hơi thật sâu, cái không khí có mùi tự do nó khác thật, quá đã. Định hét lên 1 câu “ trái đất này giờ là của bố mày “, may chưa kịp hét thì có đứa nó đi học về nên đánh quay đít về phòng.
Cái dãy trọ của tôi, cha chủ nhà xây theo hình chữ L ngược. Ở cổng đi thẳng vào đi vào là 1 dãy tầm 6 phòng, rẽ phải 1 dãy nữa tầm 8 phòng, cái phòng tôi là 1 trong 2 phòng cuối dãy, nhưng phòng tôi ko nằm trong đường thẳng mà là cái khoảng đất còn thừa nên xây thêm 1 phòng mà thôi, nên thành ra khá rộng lại còn có gác xép, gác khá rộng, đứng thoải mái, đủ 2 ngừoi ngủ kê được cả cái tủ vải và bộ vi tính.
Thằng ở cùng tôi nó tên Cường tôi với nó chơi thân với nhau từ hồi cấp 3 nên về cái độ hợp ko phải nói. Cả chiều tôi lang thang ở dãy trọ, chào hỏi mấy anh lớn tuổi, xem tình hình gái gú ra sao. Đi hút thuốc lào xã giao, tính tôi cũng mau mồm nên bước đầu coi như tạm ổn, các cụ đã bảo “ bán a e xa mua láng giềng gần” thì đừng có cãi cứ thế mà làm.
Nói thật cái đầu tôi lúc đó cái chuyện gái gú gần như là ko nghĩ đến, hồi trc ở nhà thì chỉ trốn học và đi chơi game. Giờ lên đây thì vẫn chơi game, còn đi học thì phải tuỳ cảm xúc. Thế nên gái xinh coi như là để nhìn cho đã mắt thôi. Chứ cũng chẳng có cái ý nghĩ bậy bạ gì.