Posted in

Rào Cản Vô Hình (LL)

Chương 5. Ngủ chung
Trường mới bạn mới , tuy đã chuẩn bị tinh thần trước nhưng tôi cũng hơi bỡ ngỡ . Cuộc sống nơi phồn hoa đô thị khác với nơi tôi ở rất nhiều , được mấy buổi bố chở đi xem phố phường tôi cũng quen và dần thích nghi với nó . Ở với bố được hơn tháng tôi xin ra ở trọ cũng với mấy bạn cùng quê vì từ chỗ bố ở hơi xa trường , bắt đầu ra trọ riêng thì tôi cũng nhận được những lá thư em gái viết cho tôi . Em kể chuyện lớp chuyện bạn bè và kể rất nhiều về sự vắng nhà của tôi , nhà có ba mẹ con ở nay tôi đi nên mẹ buồn làm em cũng buồn theo….. . Đọc thư em mà tôi thấy mủi lòng , tôi nhớ nhà nhớ mẹ và nhớ em . Em còn kể năm nay em cuối cấp em cũng chuẩn bị ôn tập thi lớp 10 nữa , em nhặn tôi nhớ giữ gìn sức khỏe chịu khó học tập để tết về anh em lại đi chơi . Hì ! Thấy vui vui đoạn tái bút đọc mà tôi buồn cười , em kể nhớ lúc trên xe anh chào mẹ và cám ơn em về món quà lúc đạp xe về mẹ cứ hỏi đi hỏi lại là quà gì may em nhanh trí trả lời mẹ là em viết tặng anh một bài thơ nên mẹ ko hỏi nữa . Hahaha em thông minh thật , tôi cũng viết thư cho em thì cũng động viên em chịu khó học tập thu dọn nhà của giúp đỡ mẹ vvv…..
Thời gian như thoi đưa , giáp tết mấy thằng bạn cùng phòng có rủ tôi đi làm thêm . Công việc cũng khá nặng nhưng thu nhập cũng khá tôi cũng kiếm được một khoản tính đi mua ít quà mấy nữa về biếu mọi người ở nhà . Bố nghỉ làm sớm về quê trước tôi còn mua đồ và về sau cùng mấy bạn
………..
……
….
– con biếu bố chiếc mũ ạ bố đội xem có hợp ko
– uh để bố xem …. Tốt lắm khá hợp với bố ! Cám ơn con
– con biếu mẹ chiếc khăn quàng ạ
– mới năm đầu đã đi làm thêm rồi à con ! Cho mẹ xin …. Đẹp lắm con ….
– B ơi quà cho em nè
Em đang trên phòng tôi gọi em
– vâng em xuống ngay đây
– trên đấy nhiều thứ cho con gái quá anh trả biết mua gì hì mua cho em ít vòng tay này , nếu muốn gì mai anh chở em đi mua
– con chiều em nó thế
– có mỗi cô em gái thì anh ấy trả chiều con chứ sao mẹ hihi
– vâng ạ hahaha
Tuy là thị trấn nhỏ ngày áp tết đông người đi lại ai cũng lo mua lo bán để cho có một cái tết tươm hơn ấm áp hơn . Em đòi mua mua chiếc quần bò mới loại có họa tiết trên đó , híc kén chọn mãi cũng mua xong ( con gái mua đồ bao giờ cũng mất thời gian )
– giờ đi đâu anh chở đi
– anh ơi hình như có truyện Conan tập mới rồi
– nào đi mua truyện xong đi đâu nữa
– em muốn đi ăn kem
– lạnh vầy cũng ăn hả
– vâng hihi
Em ăn liền ba que kem còn tôi mãi xong một que . Chúng tôi còn đi vòng vòng xem mọi người sắm tết rồi mới về
Về đến nhà thấy khóa cổng , bố mẹ cũng đi sắm tết rồi , em mở cổng thoáng đã ko thấy đâu , chắc đi thử quần mới mua ( chợ quê chưa có phòng thay đồ khi mua quần áo ) tôi cũng lên phòng em . Thấy em đang ướm thử
– đẹp rồi em mặc vào đi xem vừa ko
– vâng hí hí mà anh về phòng đi để em thay
– lạ nhỉ sao đuổi anh về , anh xem em thay ko được à
– ko em ko thích anh về phòng anh đi ( em kéo tôi ra khỏi phòng em )
Tôi bước về phòng có cảm giác lạ gần như em đã kĩ kẽ với tôi chăng , tôi với em vẫn thấy thân mật với nhau khi ko có bố mẹ mà hay do tôi nghĩ thế . Em thay xong chạy qua phòng tôi để khoe , em mặc đẹp thật nó làm đôi chân em dài thêm , em cứ nhún nhẩy trước mặt tôi làm tôi khó chịu tôi đứng dậy ôm lấy em nhưng :
– buông em ra đi….. buông em ra đi anh…
– sao vậy anh muốn ôm em mà anh nhớ em
– hihi em biết nhưng mà…..
Em cứ để tôi ôm một lúc rồi khi buông em ra
– anh ơi em ko muốn anh buồn nhưng em nghĩ kĩ rồi anh em mình lên thân thiết ở mức độ này thôi chứ hơn nữa em sợ…..
Câu nói em bỏ lửng làm tôi phân vân
– tại sao vậy em
– em nghĩ rằng năm sau em lên lớp 10 rồi sẽ có bạn mới còn anh lên đại học sẽ cũng có nhiều mối quan hệ mới chứ anh em mình nếu cứ như thế này sẽ dẫn đi đến đâu , mà ko biết lúc nào đó lúc em hoặc anh ko giữ được mình lại bước qua ranh giới thì em ko muốn em sợ và chắc anh cũng đã suy nghĩ về chuyện này rồi . Còn tình cảm em quý anh yêu thương anh em sẽ ko bao giờ thay đổi anh à , hai mắt em nhìn tôi nói , trong đôi mắt đó đã nói hết niềm yêu thương . Tôi yêu em tôi quá..
– để anh ôm em nào
Em dang tay ôm lấy tôi , tôi ôm chặt em
– anh cám ơn em , những điều em nói biết bao lần anh muốn nói mà ko mở lời được , em đã lớn thật rồi cả con người cách suy nghĩ hành động nữa . Anh cũng yêu em nhiều hơn , anh cảm ơn em
– hihi được chưa bỏ em ra đi chật quá
Tôi buông em ra em lại đi đi lại lại khoe chiếc quần mới , hic nó vẫn hồn nhiên vậy hay do tôi ko để ý tới
Có thể xa mặt cách lòng nhưng đó ko phải là hoàn cảnh của tôi mà là mỗi con người chúng ta đang lớn lên sẽ trưởng thành hơn họ sẽ phân biệt được đúng sai phải trái , nhưng sao trong lòng tôi trống trải thế này chứ…..
Nghỉ xong tết lên trường tôi bắt đầu lao vào học còn em cũng ôn thi . Thi thoảng anh em tôi vẫn gửi thư cho nhau vẫn chuyện gia đình bạn bè trường lớp , rồi hè cũng đến tôi xin bố ở lại đi làm thêm có về qua nhà mấy hôm khi em thi vào lớp 10 rồi lại lên đi làm thêm cùng bạn . Tháng sau mẹ gọi điện báo em đã đỗ lớp 10 tôi cũng vui lắm , tôi viết thư gửi chúc mừng em
Ào cái hết năm nhất em vào lớp 10 rồi tết rồi hè lại đến . Anh em tôi vẫn nói chuyện thân mật như xưa , giờ em nhìn gần như thiếu nữ rồi , nhiều lần về quê gặp em mà tôi ngỡ ngàng . Chúng tôi vẫn chở nhau đi chơi đi ăn kem đi mua sách vở truyện nữa , tình cảm anh em càng gắn bó khăng khít hơn cũng vì nó mà tôi ko biết vui hay buồn…..
Lại hết năm thứ hai đại học hè đến trường tôi tham gia mùa hè xanh tôi gọi điện về cho mẹ xin phép cho em đi cùng , mẹ đồng ý tôi về quê đón em . Năm nay đi về vùng đồng bằng hơn một tuần hỗ trợ bà con nơi đó thu hoạch nông sản . Khi em lên tập chung cùng lớp tôi bọn bạn chúng bạn nó ko biết tôi có em gái xinh đến thế , chúng ra sức trêu em khen em chúng còn thi nhau nhận tôi làm anh vợ . Tôi chỉ biết cười còn em nấp sau lưng tôi mà thôi , có em gái xinh thật tuyệt phải ko các bạn khà khà.
Hết đợt mùa hè xanh đó tôi đưa em về Hn chơi được vài hôm tranh thủ đi thăm lăng bác viện bảo tàng thăm hồ gươm , anh em tôi còn chụp được nhiều ảnh khá đẹp . Còn tốn thêm mua quà lưu niệm nữa cũng may tôi có đi làm thêm nên ko phải lo mấy . Qua hai hôm tôi đưa em ra bến xe để em về quê , trước khi lên xe em ôm tôi
– cám ơn anh và mọi người đã cho em một mùa hè đầy ý nghĩa , em mong năm sau cũng được đi nữa . Chỉ sợ lúc đó em thi đại học ko biết có kịp ko
– em cứ lo thi tốt đi ( tôi vỗ về em ) nếu kịp thì em đi cùng ko kịp anh sẽ đưa em đi chơi
– vâng anh
Vẫy tay với em khi xe chuyển bánh , tôi lóc cóc đạp xe về chỗ trọ . Năm nay cũng là năm cuối chương trình đại học của tôi , chắc việc làm thêm sẽ dừng lại tìm đề tài làm luận án rồi thi tốt nghiệp nữa . Bao nhiêu công việc đợi tôi trước mắt nhưng tất cả đã hòm hòm tạm ổn vì tôi có ba người bạn làm cùng anh em rất hiểu ý nhau cứ có nhóm là mọi việc nhanh chóng được giải quyết hết
Cuộc sống sinh viên thật tự do thỏa mái , có lẽ nó quãng thời gian bạn được làm những điều mà mình muốn mà ko bị ràng buộc nhất đi làm đi phượt đi chơi các kiểu cả yêu đương , sống thử là có hết . Chắc ai đã là sinh viên đều trải qua , tôi cũng vậy nhưng mỗi yêu đương dường như nó ko đến với tôi . Lũ bạn trêu châm chọc gọi tôi là bê đê nhưng chúng đâu biết thứ tình cảm đó tôi đã dành cho em gái hết rồi tôi khó mở lòng nói được với ai mặc dù tôi cũng cố gắng tiếp xúc với nhiều bạn nữ hoặc tôi cũng bị nhiều bạn nữ tấn công mình ( độ đẹp chai cũng cỡ 7,5 ko biết ảo quá ko hehe ) . Tất cả cái gì của sinh viên tôi có tất mỗi tội là ko có bạn gái haha , cái đó đối với tôi ko cần dù nhiều lúc nghĩ về việc đó cũng làm tôi băn khoăn…….
Đề tài luận án của nhóm chúng tôi khá tốt được các thầy đánh giá khá cao . Hôm bảo vệ tôi khá run nhưng cũng tự tin vào mình nên tôi làm tốt và tôi đã bảo vệ thành công còn mỗi thi tốt nghiệp nữa là hết cuộc đời sinh viên , cùng thời gian đó cũng là thi đại học . Mẹ điện lên báo em sắp lên thi con đưa em đi thi , tôi dạ vâng và cũng báo cho mấy tên cùng trọ bảo em tôi sắp ở trọ mấy ngày . Mắt bố nào cũng sáng lên chúng thay nhau lau chùi quét dọn phòng sạch bong
– giá mà em tao cứ tháng thi một lần chắc tao ko phải ở với lũ trâu bò vừa bẩn vừa hôi như chúng mày
– ôi anh vợ quá lời rồi anh đâu kém tụi em mà
– ai thèm làm anh vợ chúng mày chứ haha
Thế là chúng lôi tôi ra oánh túi bụi ….. Em lên thi hai ngày tôi chỉ việc chở em đi về còn cơm nước về đã có sẵn , cứ em về là hai tên kia chúng nịnh tôi ra mặt còn em chúng chăm như tiểu thư nhiều lúc làm em ngại quá em cứ phải ở quanh tôi hihi . Em đăng kí hai nguyện vọng thi một đại học và một cao đẳng , buổi cuối thi tôi đón em khi từ phòng thi ra vẫn thấy em vui cười nhưng tôi vẫn cảm thấy em ko vui
– nào đi tham quan phố phường nào em
– vâng anh
– đi gần thôi thấy bảo thằng Nam nó bảo chiều tổ chắc đi chơi nên ae mình đi loanh quanh rồi về nha
– dạ vâng…..
Về tới khu trọ đã thấy hai tên ra đón , tôi nháy mắt chúng và chúng có lẽ hiểu……bữa liên hoan nhỏ đó khá vui anh em nhanh chóng dọn dẹp nghỉ ngơi chiều còn đi chơi nữa……
Sáng hôm sau tôi đưa em ra xe về quê , hai tên dở hơi kia cũng đi theo chúng thay nhau chở em tôi , em tôi chỉ biết cười về sự ga lăng của chúng nó . Tới bến xe :
– em về mấy hôm khi nào trường tổ chức đi ( mùa hè xanh ) anh về đón em
– vâng anh
– anh đưa địa chỉ để em về đón cho anh vợ ơi
– hihi
– để em đón cho anh thằng Hải nó ko nhanh nhẹn bằng em đâu , B ơi về đừng yêu ai nhé anh đợi em
– B ơi đừng yêu nó yêu anh này anh tốt nhất quả đất luôn
– thôi cho tôi xin hai bố để em tôi bình yên
Chúng lại đánh tôi còn em chỉ biết xem ba tên tấu hài miệng thì cười rất xinh……. em lên xe về rồi bọn chúng tôi lại quay về cuộc sống thường nhật và chuẩn bị thi tốt nghiệp
Sau thi một tuần có thông báo thành đoàn năm nay sẽ đi tình nguyện trên miền núi , tôi gọi điên cho mẹ và xin luôn mẹ cho em đi , mẹ đồng ý tôi cũng hỏi luôn em cần về đón ko thì em bảo em sẽ tự bắt xe lên được . Chiều hôm sau đón em lên phòng trọ bảo em nghỉ ngơi sáng mai tập chung khởi hành
– hai anh Nam anh Hải về quê rồi hả anh
– uh bọn nó ko đi tình nguyện lên về quê rồi em , em tắm giặt rồi nghỉ sớm đi
– vâng…..
Lần đầu tiên em được đi lên núi em háo hức lắm khi đến nơi tập chung lại chuyện cũ tái diễn tôi lại lên chức anh vợ hờ còn em lại thành cô dâu bất đắc dĩ của nhiều tên . Đúng là con gái sinh ra để yêu thương , lên núi rồi vào bản ô tô ko đi vào sâu được đành cuốc bộ híc khá xa ai cũng kêu tham mỏi chân thì có mỗi em tôi vẫn đều chân vui tươi . Có đoạn phải qua suối cánh chị em ưu tiên được cõng ko phải lội em tôi được bao anh chàng chìa lưng cho em mà em nhất quyết đợi tôi cõng thôi , qua suối đoạn vắng tôi tranh thủ trêu em
– dạo này to thế ê hết cả lưng anh rồi
– anh này lại hư rồi
Kèm theo là cái véo đau…. đến nơi công việc đươc phân công ra hết em được phân công dạy các bé ở bản học và giặt giũ dọn dẹp còn đám con trai công việc nặng hơn chặt phá cây dại và đắp lại đường đi . Công việc cứ diễn ra đều ngày làm buổi tối tổ chức văn nghệ thì anh em tôi mới gặp nhau . Em rất vui vì đã giúp đỡ đươc bao bạn nhỏ học làm vệ sinh cho các em . Cuộc sống sẽ ý nghĩa hơn khi ta giúp đỡ người khác mà giúp một cộng đồng thì tốt hơn nhiều . 10 ngày thật qua nhanh…. Chúng tôi lại về thành phố và xa nơi chúng tôi mới bắt đầu quen thuộc……
Một biến cố mới……….
Do ko quen với nơi có độ cao không khí lạnh em bị cảm trên đường về em mệt em hắt hơi nhiều em toàn ngồi ngả đầu vào vai tôi , tôi lo em ốm . Về đến phòng trọ thì cũng 3h chiều tôi đi mua thuốc cùng ít đồ ăn cho em lót dạ để em uống thuốc , cho em uống thuốc rồi em nghỉ tôi lo lắng đến 8h tối em vẫn vậy ko khá hơn mấy , động viên em ăn chút rồi uống nốt liều thuốc . Hơn 11h tôi sờ thử chán em vẫn nóng tôi hỏi em
– hay anh đánh cảm cho em
Em ko nói mà chỉ gật đầu , tôi chạy ngay ra đầu khu trọ mua hai quả trứng mang về nhanh chóng luộc chúng xong mang lên
– em tháo vòng bạc đeo tay đưa anh
Em xò tay đưa tôi tháo , em rất mệt , tôi giúm tất cả vào khăn rồi đưa em
– em đánh cảm đi này xong rồi
– phù phù… mệt quá chắc anh giúp em đi em mệt quá
– anh.. anh… thôi được em nằm sấp đi
Em ểu oải trở mình nằm sấp tôi bao cổ em hai cánh tay em đến lưng thì
– vướng áo anh….
Em nghiêng người cửi cúc áo tôi kéo áo em lên cao rồi bao tiếp , lưng em thật trắng….làm nhanh kẻo em bị lạnh…. Xong lưng đến quần
– xuống chân em ơi
Em nhấc hông lên kéo quần tụt qua khỏi đít em mặc quàn lót trắng và tôi cứ thế làm bao hết đôi chân thẳng của em .
– xong sau lưng rồi em đằng trước em tự làm nhé anh ra ngoài kia
– anh giúp em luôn đi tay em giờ ko nhấc nổi
– anh thấy… anh…….
– giúp em đi…
– uh nhanh nhanh kẻo cảm thêm
Em nằm ngửa ra da em giờ đã trắng xám hai ngực em cao khá to được che bởi chiếc áo lót , tôi bao mặt em xuống cổ xuống ngực quanh hai vú của em rồi xuống bụng em . Chiếc quần lót chỉ che đám lông cũng có vài sợi đen xuyên qua , nó cũng làm nổi lên cái mu gồ lên khá cao tôi lại tiếp tục bao cho xong
– em thay quần áo nhé
– vâng
Đến bao lô của em tôi lấy được bộ quần áo ở nhà rồi thay cho em giúp em nằm đáp chăn cho em , bỏ quần áo bẩn vào chậu quay lại sờ chán thấy mát hơn chút và em cũng thở đều đều ngủ
– anh ơi….anh….ơi….anh ơi
Đang ngủ gục bên cạnh giường em nghe tiếng ai gọi
– ơi…ơi….ơ….anh đây
– cho em ít nước em khát nước quá
Bật đèn tôi đi lấy mang nước đến đỡ em dậy cho em uống
– em đỡ chưa
– dạ em đỡ rồi nhưng em thấy mệt quá người ko nhấc nên nổi ( giọng em phều phào )
– uh thôi ngủ đi em
Em ngủ rồi tôi xem đồng hồ ! Hơn 2h tắt đèn cảm thấy hơi mệt tôi sang giường bên ngả lưng…… Giật mình tỉnh , gần 6h đến bên em vẫn thấy em ngủ sờ trán hơi nóng nhẹ nhàng khép cửa đi mua ít đồ ăn sáng . Trở về vẫn thấy em ngủ , tôi đánh răng rửa mặt ăn trước xong gọi em dậy
– B ơi dậy em ơi dậy ăn sáng còn uống thuốc
– anh đỡ em dậy với
Tôi đỡ em dậy lấy nước cho em súc miệng lấy cháo bón cho em ăn , cố mãi mới được nửa bát em ko ăn nữa nghỉ chút cho em uống thuốc xong em lại đòi nằm . Cho em nằm kéo chăn đắp cho em , em lại ngủ tôi ngồi nhìn em lo lắng , đến trưa cũng vậy em uống thuốc xong rồi cũng ngủ , em ngủ li bì dù đã đỡ sốt , em ngủ đến chiều luôn . Lúc này tôi lo thực sự , chắc phải điện cho bố mẹ thôi , tôi gọi điện cho mẹ trước , nói chuyện với mẹ . Mẹ tôi hốt hoảng nói sáng mai đi xe sớm lên , tiếp gọi điện cho bố thì bố đang trực công trình nhanh thì cũng sáng mai mới đến được chỗ tôi
– tí con gọi báo cho mẹ mai đến chỗ bố rồi sang chỗ con nha
– uh con điện luôn đi
Tôi gọi thêm cuộc nữa báo cho mẹ như thế ( lúc đó liên lạc phải gọi điện thoại để bàn à ) , khi về vẫn thấy em ngủ nhưng thấy người em rung nhẹ em mở mắt
– anh ơi em thấy rét đầu em cũng đau nữa
– uh dậy ăn đi anh mua thuốc khác rồi
– vâng
Trời đã tối hẳn nhìn em ốm mà buồn . Em bây giờ thì chỉ ăn uống thuốc xong lại nằm tôi nhìn em mà ko biết phải làm sao . Thôi qua hôm nay sáng mai đưa em đi viện khám sớm….
Em bắt đầu có triệu chứng nặng hơn em kêu rét người em run , tôi thấy run rẩy tôi lấy hết quần áo mặc cho em , em vẫn kêu lấy hết chăn cả phòng đắp rồi tôi nằm ôm lấy em . Lần đầu tiên tôi thấy người ốm như vậy mà chính em gái tôi bị tôi sợ thật sự , làm đủ mọi cách em vẫn kêu rét em run mà tôi cũng run theo . Thử ôm em trực tiếp hơn ko , tôi mở chăn nằm cạnh em ôm lấy em , chắc em cũng biết tôi đang ôm em lên đỡ run hơn em đã thở đều lại em bắt đầu ngủ . Khoảng được hai tiếng thì
-anh…ơiiiiii…..emmm…….réttttt….quáaaaaaa….
Mặc nhiều quần áo đắp mấy chiếc chăn và cả tôi ôm em mà em vẵn rét , hay đưa em đi viện nhưng ko giờ đi sợ em bị nặng hơn mà lúc này gần giữa đêm nữa . Hay là , tôi ngồi dậy cởi áo để mình trần nằm ôm em , nghĩ ko ăn thua
– anh xin lỗi em , để anh giúp em ấm hơn
Đỡ em ngồi dậy nhưng em ngồi cũng ko vững nữa chỉ trực đổ vào người tôi , đỡ em ngả vào vai tôi lựa cửi từng chiếc áo của em ra đến khi cuối cùng còn mỗi chiếc áo phông mỏng định cửi hết nhưng lại thôi dù sao thì… . Đỡ em nằm xuống kéo em vào tôi đến khi hai tấm thân sát vào nhau , nó mềm mềm êm êm đó là cái tôi cảm thấy , tôi gác chân qua chân em kéo hết toàn bộ số chăn đắp hết lên người hai anh em . Tôi ôm chặt em vào lòng mình , em lại ngủ li bì như lúc chiều người em run nhẹ từng cơn . Người em nóng hầm hập tôi ôm em mà mồ hôi nhẽ nhại , phần vì đắp chăn nóng phần vì lo lắng cho em . Chỉ mong trời nhanh sáng để đưa em đi viện , nhưng rồi khi thấy em toát hết mồ hôi tôi thấy em đỡ nóng hẳn em lại thở đều , chắc em ngủ tôi cũng thấy bớt lo hơn . Tôi nhấc cánh tay hic tê hết cả , động thế em vẫn ngủ được chắc do mệt quá tôi cũng nhắm mắt ngủ theo em……
– hí hí
Tôi mở mắt em đang dụi đầu vào cổ tôi , chắc biết tôi tỉnh ngủ rồi
– em tỉnh rồi hả em đã đỡ chưa mà em cười gì thế
– hí hí hai anh em mình giờ như vợ chồng ý
– ờ thì em ốm lên anh….
Tôi ngập ngừng phân bua , người nóng rực lên
– anh lên cơn sốt hả sao người anh nóng thế
Tôi ko trả lời em mà ôm lấy em….
– ko biết mấy giờ rồi nhỉ
– em ko biết
– giờ em chuyển sang bên này nằm nha tay anh tê quá
– chuyển kiểu gì anh
– ôm lấy anh đi anh chuyển em qua
Em ôm chặt tôi , tôi dùng sức lăn em qua . Nhưng ! Khi đang nằm trên người tôi em dãy giụa
– em ko muốn xuống em muốn nằm ôm như vầy
Tôi biết em đùa , thôi thì em đang vui sau gần hai ngày nằm bẹp tôi phụ họa thêm
– ối trời ơi tôi bị đè tôi bị bẹp rồi ối zời ơi….
Em khúc khích cười tôi cũng cười theo em . Cứ như thế thời gian trôi đi chầm chậm , người em vẫn sốt nhưng so với hôm qua đỡ nhiều , tôi an tâm phần nào nhưng kiểu gì cũng đưa em đi viện . Tôi đợi trời sáng đợi bố mẹ lên tôi sợ em bị làm sao thì……
– xuống đi anh ko thở được mà cứ nằm vầy bẹp hết ấy rồi
– bẹp ấy là cái gì anh
– thì của đứa nào đứa ấy biết ấy hahahaaa
Em bấu vào hai sườn tôi đau tôi trả đũa tôi cù vào hai bên sườn em , em càng dãy thì tôi bắt đầu ko kiểm soát được nó . Nó bắt đầu chuyển mình rất nhanh em bắt đầu cũng cảm nhận được nó em dừng giẫy em bấu một phát vào sườn tôi
– hư nè cho chừa
– á đau anh tại em mà
– hứ cho em xuống….cho em xuống
– ko hehe…
Tôi ôm chặt em , em ko thoát nổi tay tôi dù bấu bẹo chí tôi chịu trận hết . Thấy nó lớn hết tầm tôi mới buông tay nghiêng người cho em nằm sang bên
– khiếp như quả chuối ấy
– tại em mà
– hì….
Em với lấy cái áo để vào giữa hai anh em rồi em gác chân qua hông tôi , em lại rúc vào cổ tôi nũng nịu
– ôm em đi em thấy lạnh
– uh ôm chặt anh đi
……….
….
– hức hức chua quá
– em muốn thay quần áo em muốn tắm em hôi lắm hả anh
– uh hôi chua bẩn ghê gớm đanh đá và còn xinh nữa hihi
– anh bẩn chua hôi thì có hihi
– híc 4h35 ngủ tí đi dậy rồi thay quần áo còn vào viện khám anh điện cho bố mẹ rồi
– vâng…..
Chúng tôi lại ôm lấy nhau ngủ như ngày xưa như hai đứa trẻ ko vướng bận chuyện đời
– hello ngày mới em gái
– hihi chào anh trai
– giờ anh dậy đi mua nhanh đồ ăn sáng xong về giúp em thay đồ còn vào viện nữa đi muộn phải đợi lâu
– vâng ạ
Tôi chạy ào ra ngoại tầm 20p mang đồ ăn về thấy em quận tròn trong chăn , tôi đi đun nước lấy quần áo , hôm qua lục vội ko để ý giờ thì nào quần lót be bé nào cooc xê hì hì nhìn hay nhỉ . Thấy nước sôi tôi mang đồ đến cho em
– giờ thay đồ như thế nào em , anh đỡ em vào nhà tắm nhé
Em nhìn tôi
– em ra sợ lạnh lắm em thay ở đây được ko
– xem nào….ừ nhưng anh pha nước em tự lau người nhé
– ko biết em….. ( lắc đầu ) anh đỡ em dậy thử xem với
Tôi đỡ em dậy nhưng em ngồi ko vững lắm
– anh giúp em với tay chân em ra rời người đau nhức nữa em ngồi ko vững nữa huhuhu….
– nhưng anh…..anh….ngại em xấu hổ
– huhu giúp em đi e thấy lạnh nữa
– uh vậy anh với em làm nhanh nhé
Tôi qua ngồi đối diện em bảo em bám vào hai vai tôi , tôi cầm hai vạt áo kéo ngược lên trên , xong áo đến chiếc áo lót tôi lúng túng
– giữ em
Tôi giữ vai em em vòng tay ra sau lưng tháo áo . Em làm khá nhanh nhưng sao tôi thấy nó chậm vậy , chiếc cooc xê tháo ra . Vậy là gần bốn năm tôi mới gần em đến thế hic sao nó đẹp vậy nó cao nó to như cái bát con núm nó mầu hông nhạt còn hai đầu ti như hai hạt lạc . Nó nhìn tôi , tôi nhìn nó ngây dại
– anh
– hả…..à quyên hihi đẹp thế em nhỉ
Thấy em mặt đỏ bừng tôi với chiếc khăn trong chậu vắt nhẹ lau mặt em cổ em hai vai giũ khăn lại tôi lau tới ngực em . Tay hơi run mắt chăm chú lau vú em hết xung quanh lại vòng lên đỉnh , khi chạm đầu ti có cảm giác em giùng mình . Nhanh em đang ốm mà xong hai ngực xuống bụng , tôi giũ lại khăn lau sau lưng em . Xong rồi. Chiếc khăn khô cũng hoàn thành nhiệm vụ của nó , giúp em mặc áo xong đâu đấy
– giờ tới bên dưới khó quá em
– cho em nằm đi rồi lau được mà anh
– uh vậy làm thật nhanh nhé , tí mẹ lên giúp em tắm rửa chứ mỗi việc này mà anh nóng ngóng quá
– hihi chăm sóc em gái mà anh ngại à
– lớn rồi nó khác mà
Lấy chăn đắp thân trên cho em , em bị lạnh thì phải thấy em nổi hết gai ốc lên
– nhanh em bị lạnh hả cần làm gì bảo anh làm
– anh cửi quần em ra cả hai luôn rồi lau đằng trước rồi em nằm nghiêng anh lau nốt nhé
Híc thật thì lúc bấy giờ tôi run , run lắm . Cầm cạp quần em kéo xuống khi em nhấc mông lên , cái quần ngoài qua gót chân em còn cái quần lót , cũng như quần ngoài nhưng tôi đã nhắm mắt kéo chiếc quần tuột xuống đầu gối mới dám hé mở mắt ra
– hì hì cũng ghê gớm phết đấy
Nhìn lên mặc dù rất mệt nhưng ánh mắt em vẫn nhìn tôi khuân mặt ửng đỏ do tay đang cuốn trong chăn nên em nện hai gót chân xuống giường bồm bộp
– lau cho em nhanh đi em lạnh rồi ( tôi biết em đang xấu hổ )
– người ta biết hết từ lâu rồi còn ngại hahaha
Em vẫn nện chân tôi cửi nốt caí quần , do ko phải đỡ giữ người em nên lau rất nhanh
– nằm nghiên đi nào còn mặc đồ nữa anh thấy em lạnh hơn rồi đấy
Em ngoan ngoãn phối hợp với tôi nên xong xuôi hết đắp thêm chăn cho em dọn dẹp đồ bẩn mang bỏ vào nhà tắm
– nằm ấm tí rồi ăn cháo anh mua rồi đấy
Đã lâu lắm rồi cảm giác được làm thằng anh trai của tôi thật như lúc này tôi lo em ốm lo tắm rửa cho em lo cho em ăn uống . Sao giống ngày xưa vậy , nhưng có cả chút sao lòng cảm xúc
giới tính chắc trong tâm tưởng ai cũng có . Dù sao đi nữa B là đứa em gái duy nhất của tôi…, cho em ăn gần xong thì có tiếng gọi
– A ơi bác đến rồi hai anh em chuẩn bị xong chưa
Tiếng bác Quân xe ôm đầu ngõ mà bao lần đi học muộn tôi đã được bác chở đến trường miễn phí , bác ấy tốt lắm
– bác đợi cháu tí anh em cháu sắp xong rồi
Tôi nói với em là đã nhờ bác Quân chở hai anh em đến viện , mặc thêm áo cho em dúm gói ít đồ lỉnh kỉnh vào túi rồi dìu em ra xe . Em ngồi nên xe tôi khóa cửa….. Con Dream tàu chạy khá nhanh , đến cổng viện bác gửi xe hai anh em đợi bác dẫn đi ( bác Quân người Hn mà ) hội ý sơ qua hai bác cháu quyết định đưa B em tôi đến khoa truyền nhiễm…… Đúng như vậy khi nhận kết quả khám báo đúng em bị sốt rét nhưng thể nhẹ may vào cũng đưa vào viện kịp thời . Em bị cách li luôn , mọi thủ tục tôi cũng chạy tí xong tiện tôi gọi điện cho bố và bố cũng bảo mới lên tới nơi
– bố mẹ ko phải vội đâu con đưa em nhập viện rồi em bị sốt rẻt thể nhẹ … Bố đến bệnh viện….. Khoa truyền nhiễm ……
…………..
…………..
……..
Bố đưa mẹ đến nhưng lại là khoa đặc biệt thăm bệnh nhân theo giờ thế là hai bố mẹ ở lại chăm em còn tôi theo bác Quân vè chỗ trọ , về đến nơi
– cháu gửi tiền xe ạ
-Ơ cái thằng này chở người ốm mới quan trọng cất đi , bác chỉ thèm quà quê thôi
– vâng cháu sẽ có quà cho bác ạ cháu cám bác nhiều
Bác ra về tôi mở hết các cửa phơi phong tất cả quét dọn sạch sẽ , còn mỗi đống quần áo bẩn của em và tôi nữa thôi . Tắm qua cái đã mấy ngày căng thẳng làm tôi thấy ngột ngạt , đứng dưới vòi nước chảy mọi việc được diễn ra cứ từ từ….
Khuân mặt cái cổ đôi bờ vai hai ngực to tròn cái eo bé , hì hì đặc biệt cái giống tôi nhất là lông em dày phải nói là rất dày nhưng nó ko xoăn như của tôi ( chắc do di truyền , có ai nói những người có lông dày rậm thì tình dục họ rất mạnh mẽ . Ước gì….. tôi…..em….)
[ Em nó đang ốm sao mày lại vậy ] , như có ai đang nói với tôi [ ơ đây là tình yêu thương mà ] , [ biết là thế nhưng….] [ mày ko hiểu thì mày đi đi ] . Tôi mở mắt , tôi đang nói chuyện với chính tôi , dù sao thì….. Liếc nhìn thấy chậu quần áo bẩn ( hehe cười trong bụng ) lật lật tay cầm hai cái lên mũi hít hà . Mùi thơm của con gái lẫn mùi chua chua bay vào mũi , mùi của em gái tôi đấy hihi . Thấy ẩm ẩm trơn trơn , bỏ chiếc áo lót xuống chậu xem kĩ chiếc quần của em rồi
– hahaha em cũng giống tôi , đúng nó rồi hahahaaaa
Tôi đưa lên mũi ngửi , khai khai ngai ngái trả hiểu lúc đó có suy nghĩ gì ko tôi đưa lưỡi liếm thử , vị nó lờ nợ mặn mậm khai khai . Vậy là tôi biết tất cả những gì thuộc về em rồi , người tôi cứng hết lại , chắc phải cho ra thôi chứ như thế này khó thở quá . Ba phút năm phút rồi bảy phút tay nắm chặt chiếc quần đến khi ra hết rồi thì. [ mày thật bệnh hoạn mày đang hành động như kẻ điên ] , [ kệ tao ] , [ mày suy nghĩ kĩ lại đi , có đúng là mày là anh trai nó ko , tao thất vọng về mày quá ] . Khi qua cơn say ai rồi cũng nghĩ lại việc mình đã làm , tôi cũng vậy tôi tự cảm thấy có lỗi với chính tôi và với em gái tôi . Bỏ chiếc quần vào chậu xả nước thật to tắm thật nhanh mặc quần áo lấy xà phòng giặt tất cả đồ bẩn rồi mang đi phơi , tôi cố gắng làm nhiều để quyên đi cái suy nghĩ ngốc nghếch kia . Xong xuôi tôi đi vội luôn ra chợ cóc đầu phố mua ít thức ăn về nấu để mang vào cho bố mẹ và em……
– bố mẹ con lấu cơm với cháo rồi hai người ăn đi cho nóng cháo con để riêng rồi đấy
– uh để đấy con
– à em sao rồi ạ
– bố mẹ vào thăm em rồi , bác sĩ bảo em bị nhẹ thôi chắc nằm ba đến năm ngày là xuất viện được
– vâng may quá
Bố ở lại được ngày hôm đó qua hôm sau lại phải đi công trình tôi vẫn đến trường chuẩn bị tốt nghiệp còn lại mình mẹ chăn em , cứ đến chiều tôi đạp xe đến thay mẹ trông em qua đêm . Đến ngày thứ tư mẹ báo mai làm thủ tục xuất viện , hôm sau bố cũng đến bố mượn được xe máy tôi nhờ bác Quân nữa chở em và mẹ về chỗ trọ của tôi . Hôm sau bố vẫn phải làm tôi cùng mẹ đưa em về quê….
Thật là một mùa hè đầy vui vẻ lo lắng và cảm xúc….
Về quê em bình phục khá nhanh mẹ gọi điện báo cho bố em đã khỏi , cùng thời gian đó qua đài báo thì vùng anh em tôi đi tình nguyện sảy ra dịch sốt rét , tôi liên lạc mới biết cùng đợt đó đi có bốn năm người cũng bị mắc phải và mấy bạn đó cũng đã khỏi . Tôi ở nhà chơi với em mấy buổi còn nên trường , em cũng đang hóng kết quả thi đại học , em cũng mong ngóng giống tôi ngày xưa
– em học giỏi hơn anh chắc đỗ em ko phải lo đâu
– hì vâng anh..
Buối cuối ở nhà đang nằm trên giường thì có tiếng gõ cửa nhẹ ( gõ bốn tiếng )
– ai đấy ( tôi hỏi nhẹ )
Ko có tiếng trả lời mà Cách ! Tiếng mở cửa quay ra thấy em đang bước vào
– em về phòng ngủ đi muộn rồi
– em muốn sang chơi tí rồi em về
Em vừa nói vừa trèo lên giường tôi
– anh nằm nghiêng đi
– để làm gì ( tôi gặm giọng )
– hí hí đi anh
Tôi nằm theo lời em , em nằm xuống ôm tôi phía sau lưng , lại cái đấy chạm vào lưng êm êm
– ơ làm gì vậy
– em muốn được ôm anh một lúc rồi em về ngủ
– uh anh cứ tưởng hê hê
– anh tưởng gì , chắc lại ý nghĩ đen tối rồi
– hô hô kệ anh
– anh ơi….. ( giọng em nhỏ nhẹ thế )
– sao em ơi
– em muốn về sau này vào lúc nào đấy em muốn được ôm anh ngủ như thế này , được ko anh
– nhỡ bố mẹ biết thì sao
– có mỗi anh em mình biết thôi mà nha anh
Tôi trầm ngâm một lúc
– uh em yêu
– yêu nè ( em véo vào da bụng tôi ) nhưng em bảo là anh có thể mặc thêm quần xịp ko vì nhiều lúc em thấy…..
– em thấy thích hả đúng ko
– Ái ! Đau anh
– nha anh hihi
– nhưng anh thích thả rông mà
– kệ anh…..
Phòng tôi lại im lặng chắc còn mỗi tiếng thạch thùng kêu và tiếng hai trái tim đang đập đều đều
– B ơi B về phòng ngủ đi em
– mấy giờ rồi anh
– ko biết dậy nhanh đi
Tôi quay lại tay kéo khuân mặt em hôn lên trán em
– về đi
– vâng , chúc anh ngủ ngon ạ
Em về rồi lưng tôi thấy trống trải , nhưng sao lòng tôi vui thế . Ngủ thôi mai lên trường….
Một con đường dài có bao nhiêu ngã rẽ nhưng khi đường về luôn chỉ có một , đó là ngôi nhà là gia đình là bố mẹ và là em gái thân yêu của tôi….. yêu…yêu..thế

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *