Cô Dung dắt xe đi trước, Thảo với Thắng do có chìa khóa của Dũng rồi nên tranh thủ dọn dẹp hiện trường chút, thu gọn quần áo của 2 đứa tắm tối hôm qua chưa giặt rồi giũ qua đem lên tầng 2 phơi. Xong 2 thằng đạp xe xuống lớp học thêm cách đấy 2km. Đúng như dự đoán, mưa nên không ai đến được, thầy giáo chỉ ghi danh, dặn lịch học buổi sau thôi. 2 thằng còn tranh thủ quay sang nhà trọ xem có dột mưa không rồi mới về. Về đến nơi thấy dựng bên cạnh xe cô Dung còn 1 cái xe máy khác, Thắng thì hơi ngại còn Thảo thì thấy xe quen quen, hình như xe chị Hà.
Thảo khá tỉnh táo, đứng ngoài cửa gọi to, cô Dung ra mở cửa nhìn thấy 2 đứa và thấy cái nháy mắt của Thảo, cô hiểu ngay. Cô nói to để trong nghe rõ:
– Hai đứa đến rồi uh? Vào đi. Cô đi chợ gặp ngay chị Hà cũng cơ quan, cô mời về nấu cơm trưa luôn.
Rồi cô gọi chị Hà ra giới thiệu, nội dung là vừa nãy ngớt mưa 2 thằng có đạp xe qua đây rủ Dũng đi học thêm mà không biết Dũng đi chơi hè rồi. Cô bảo 2 đứa tí qua ăn cơm với cô cho vui…May thế, 2 thằng nhấc cả 2 xe đạp đi chứ không thì chị Hà nghi ngay, đã vậy chúng nó còn giũ bộ quần áo tắm tối qua đưa lên tầng 2 phơi rồi….
Khi biết chị Hà và Thảo đã gặp nhau rồi thì cô Dung cũng yên tâm hơn, cô và chị Hà vào bếp nấu cơm còn 2 thằng tranh thủ có điện ngồi xem tivi như ai, cũng ra bộ ngại ngùng…
Được 1 lúc chị Hà lên phòng khách ngồi hỏi chuyện 2 đứa theo kiểu xã giao, đại loại là học cùng Dũng uh, nhà ở huyện nào…một lúc sau Thắng đi vào nhà WC giải quyết nỗi buồn. Chỉ còn Thảo với chị Hà nói chuyện, Thảo hỏi:
– Dũng thấy cô Dung bảo phải đi chơi hết tháng 7 chị ah
– Uh, chị cũng mới thấy chị Dung bảo vậy
– Thằng đấy sướng chị nhỉ, tha hồ vi vu
– Thì cũng chỉ có hè mới có thời gian mà
– Chỉ có chị là buồn thôi đúng không?
– Sao mà chị lại buồn? Chị Hà hỏi lại nhưng không giấu được mặt đã đỏ lên khi Thảo chạm trúng chuyện này.
– Thì hôm trước ý…Thảo gợi lại rồi buông thêm luôn:
– Em thì vẫn giữ lời hứa với chị là không nói với nó là chị nhìn thấy nhưng em có bảo nó là em nhìn thấy 2 người nên e đi ra…
Ngừng 1 chút để thăm dò chị Hà, thấy mặt chị từ đỏ sang tái, Thảo biết mình đúng tim rồi. Chị Hà hạ giọng hỏi lại:
– Vậy Dũng nói sao em?
– Nó khai hết rồi, em cũng hứa không lộ ra đâu, chị yên tâm. Thảo cũng hạ nhỏ giọng hết cỡ.
– Khai hết, khai gì mà hết. Thật sự lúc này chị Hà lắp bắp
– Thôi, chị không phải giấu, nó khai hết rồi. Thế chị muốn nghe lại uh? Phải nói thật là thằng Thảo quá quái quỷ.
– Thôi, thôi, chị xin em, đừng lộ ra kẻo chết chị…
– Không được, chị phải cho em biết lý do câu chuyện chứ? Thảo hơi gằn giọng có vẻ sắp nói to
– Nhỏ thôi em, hôm nay không tiện để hôm khác được không?
– Hôm khác là hôm nào, chiều em về. Chiều thứ 5 e mới lên học
– Vậy chiều thứ 5 chị gặp e nhé?
– Thôi thế này nhé, chiều thứ 5 em học xong đợi chị ở chỗ cổng trường cấp 3 nhé, khoảng 5h15p.
– Không sớm hơn được uh?
– Thì 5h em mới tan học mà, 15 phút mới ra đến đấy cơ. Ah em có ý này, chị xem được không? Nhà chị có điện thoại bàn, chị cho em sdt, tối về em điện cho chị nói chuyện.
– Vậy có được không?
– Đấy là em dự tính vậy thôi, chị cứ cho em sdt, nếu tiện e sẽ điện, chị cũng chỉ có nhà buổi tối thôi đúng không?
– Buổi trưa nữa. Em ghi sdt của chị vào này
Với trí nhớ của mình và sdt bàn chỉ 6 con số, không cần mã tỉnh nên Thảo nhớ ngay chẳng phải ghi làm gì…
Bữa cơm trưa diễn ra vui vẻ, 2 thằng cố giữ vẻ rụt rè cho chị Hà không nghi ngờ gì, cô Dung rất hài lòng với thái độ của 2 đứa. Do ăn xong chị Hà ở lại luôn nên 2 thằng nghỉ ngoài sopha 1 lúc rồi xin phép đi học. Lúc tiễn chúng nó đi để còn khóa cửa, cô Dung hỏi khẽ Thảo:
– Tối thứ 5 con lại lên học đúng không?
– Vâng học chiều thứ 5 từ 3h nên ăn trưa xong bọn con đi từ nhà. Tối thứ 5 mẹ nấu cơm nhé
– Ừ, đi lại cẩn thận nhé. Cô Dung nói mà nghe lòng rạo rực vì thứ 5 tức là cô chỉ có tối nay và tối mai là chăn đơn gối chiếc thôi…
2 thằng về tới đoạn đường phải đôi mỗi thằng 1 ngả là hơn 6h tối, may hôm nay trời không mưa nên tầm đấy trời vẫn sáng lắm. Thắng hẹn Thảo tối nay sang chơi, Thảo lầu bầu:
– Mệt bỏ mẹ ra, chơi bời đéo gì
– Thì tao sang nhà mày hoặc mày sang nhà tao chơi, ngủ lại luôn
– Lậy bố, mấy ngày nay bố chưa đủ mệt hay sao mà còn chơi với bời. Về ngủ sớm đi cho lành, dưỡng sức mà để tối thứ 5…
– Tối thứ 5 mình vẫn được ở lại nhà cô Dung uh?
Ah hóa ra bố Thắng này nghĩ là đời trai của bố chỉ bắt đầu từ cô Dung và cũng tạm dừng đã, bố nghĩ bố chỉ được tham gia 1 lần thôi. Thảo nhếch mép cười, chống chân xe lại và bảo:
– Tôi đã bảo ông cứ đối xử tốt với tôi thì đâu sẽ có đó mà, yên chí thứ 5 nếu chú thích anh mời chú tham gia tiếp
– Mẹ mày, tao có làm gì không tốt với mày đâu?
– Ah thì anh cứ nói vậy, sau này chú cứ chăm chỉ rửa bát, giặt quần áo cho anh thì có gì cũng chia cho chú hưởng (mẹ, thế mà với chị Hà thì ông Thảo cứ giữ bo bo không cho ông Thắng tham gia mới khốn nạn chứ)
– Mẹ, thằng chó đểu. Thằng cười khì khì rồi đạp xe đi…
Ăn cơm tối, báo cáo với các cụ lịch học, dự kiến ăn ở lại xong Thảo ra sân loanh quanh tí. Tự nhiên thấy buồn buồn vì không có ai nói chuyện, biết thế nó bảo thằng Thắng tối sang cho vui. Ngủ sớm thì không ngủ được. Bố mẹ thì đi sang nhà hàng xóm giúp vì mai bên đó có đám, ở đây hàng xóm tình nghĩa là vậy đấy, ông anh trai thì lượn mất rồi…Nghĩ vẩn vơ 1 lúc nó mới nhớ đến chị Hà. Ô, thời gian hợp lý cho nó gọi điện. Nghĩ là làm, nó vào nhà bấm số đt nhà chị Hà. Chẳng phải đợi lâu, chỉ vài hồi chuông là chị nhấc máy. Sau vài câu chào hỏi nó đi vào chủ để luôn:
– Bây giờ chị nói thật cho em được chưa?
………..
– Có ai ở bên chị hay sao mà chị không nói gì vậy?
– Không! Chị ở nhà 1 mình mà, chồng chị công tác ở xa, lâu lâu mới về
– Cái đó thì em biết!
– Sao cái gì em cũng biết vậy? Trong điện thoại giọng chị Hà có vẻ lo lắng hơn bình thường
– Em nói rồi, với Dũng thì em bắt khai hết mà. Giờ em chỉ muốn nghe từ chị thôi.
– Vậy em muốn gì? Chị Hà có vẻ bình tâm hơn hỏi ngược lại nó, vì qua điện thoại không phải giáp mặt nữa nên chị tự tin hơn.
– Nếu chị không muốn nói thì thôi, em không ép mà. Mai mốt em hỏi cô Dung là được.
– Sao lại hỏi chị Dung? Chị Hà có vẻ giật mình
…………..
– Này sao em im lặng vậy?
– Em gọi điện để nghe chị nói chứ em có gì nói đâu, chị cũng không nói thì em im lặng chứ sao nữa?
– Thôi được rồi, chị xin em. Việc đấy là do chị không kìm chế được, em hứa với chị là không nói với ai rồi nhé!
– Việc đấy???cụ thể đi mà chị
– Viêc quan hệ với Dũng là do chị không làm chủ được mà, tại Dũng cũng liều quá làm chị bất ngờ không kịp phản ứng…
À ra vậy, đuôi cáo đã lòi rồi. Vậy là Dũng đã ĐỊT được chị Hà, việc này chính chị thú nhận. Ngon rồi, Thảo nghĩ vậy…
– Sao em không nói gì vậy?
– Chuyện này em biết (biết cái con mẹ mày, nó lòi ra vậy mày tài bắt nọn thôi) nhưng em muốn nghe cụ thể hơn cơ.
– Thôi, chị xin em. Nói chuyện qua điện thoại không tiện, buổi tối anh nhà chị hay gọi về nữa. Em bảo chiều thứ 5 gặp chị mà…
– Cũng được, vậy hôm đó em đợi nghe chị vậy. Chị gác máy đi nhé. Bye chị!
– Bye em!
Sở dĩ nó cũng không dám kéo dài cuộc gọi vì gọi khác huyện vẫn mất phí, cuối tháng ông bà lại kêu thì bỏ mẹ. Nó đi ngủ sớm với 1 giấc mơ về nơi xa xôi, nơi đó có chị Hà…