Posted in

Mẹ Con Thằng Đức (LL)

Chương 16A: Bắt hắn (Hạ)

Lương Học Hửu làm hiệu trưởng trường Đảng đả được 3 năm rồi… lảo năm nay 52 , chỉ còn vài năm nửa là nghỉ hưu… Phải nói Học Hửu là một cán bộ tương đối tốt, có năng lực nhưng sự nghiệp lại không suông sẻ, trước đây lảo Giám đốc Sở CA tỉnh, quyền uy ngút trời nhưng giửa đang lúc sự nghiệp sáng chói, người chống lưng là Chủ tịch tỉnh tiền nhiệm đột ngột qua đời sau cơn đột quỵ.
Chủ tịch tỉnh Phong lúc đó là Phó Chủ tịch thường trực thuận thế thượng vị… Vua nào triều thần nấy hơn nửa Tân Chủ tịch tỉnh rất không ‘vừa mắt’ với Học Hửu liền tính kế ‘đẫy’ lảo vào chiếc ghế Hiệu trưởng trường Đãng, chức vị thì ngang hàng với Giám đốc Sở nhưng quyền lực thì là con số không, lảo dỉ nhiên không cam lòng đấu tranh quyết liệt nhưng thời thế đã không còn, càng đấu tranh thì càng bị dìm… lâu ngày lảo đâm ra chán nãn đành chấp nhận hiện thực…

Ba năm trôi qua, Học Hửu ngày nay nhìn như một ông giáo mẩu mực… bình dị sống qua ngày.

Công việc của Hiệu trưởng tương đối nhàn hạ, không có nhiều áp lực, ngoài mổi buổi sáng họp hành chừng nửa giờ , thời gian còn lại đại khái là đọc báo, đánh cờ, xem truyền hình… Trong khuông viên của trường có nhiều mảnh đất trống, lảo lại thích trồng trọt nên trồng đủ lọai. . cà chua, dưa leo, sà lách mỗi thứ một ít, bầu, bí … coi như là vui thú điền viên.
Mổi buổi sáng, khoãng 7 giờ 30, Hửu đã có mặt trong văn phòng, nấu nướs sôi pha trà nhâm nhi uống, vừa uống vừa lên mạng cho đến 8 giờ 30 thì bắt đầu cuộc họp thường lệ của mổi ngày, khoãng 9h30 là xong, lảo ra khu vườn của mình tưới nước bắt sâu, nhổ cỏ dại… mọi chuyện khác trong trường đã có Phó hiệu trưởng Đoàn lo liệu… Đến 4 giờ, lảo tan sở về nhà cùng phu nhân nấu bửa cơm chiều… Đến 5 giờ, đứa con gái đi dạy về… rồi khoãng 6 giờ cả ba ngồi vừa ăn cơm vừa tán gẩu… Một ngày của Hiệu trưởng Hửu là như vậy… Cứ thế ngày qua ngày… hầu hết ngày nào cũng giống nhau.

Nhưng hôm nay không phải là ngày bình thường… trước đây nửa giờ, lảo nhận được cú gọi từ Chánh văn phòng Tỉnh ủy Đàm thông báo Bí thư Phúc, Chủ tịch Phong và Phó Chủ tịch Quang cùng một số nhân vật khác sẻ đến thị sát trường Đãng…

Vừa nghe xong Học Hửu liền choáng váng mặt mày… Bình thường nơi nầy ít ai đến thị sát… chẵng có gì thú vị… không có gái hầu rượu mớm cơm… hôm nay sao lại như vậy?hơn nửa muốn đến thị sát cũng phải báo trước , ít nhất chũng hai ba ngày cho người ta chuẩn bị chu đáo… cái nầy nói tới liền tới… chẵng lẻ là ‘thằng khốn Phong kia muốn ‘đuổi tận giết tuyệt?’Học Hửu thoáng nghỉ trong đầu nhưng liền loại trừ ý nghỉ nầy… đả hai năm rồi, mình thu mình như con ốc, sống qua ngày… không thể nào đâu…

Như hiểu được tâm trạng của lảo … Chánh văn phòng Đàm cười nói :”Hiệu trưởng yên tâm đi. . chỉ là đột xuất mà thôi… không quan trọng… chỉ là ghé nhìn một cái vậy thôi… yên tâm đi. .
Tuy nghe Chánh văn phòng Đàm nói vậy nhưng liền sau đó , không khí trong ban lãnh đạo nhà trường như là gà bay, chó chạy… vô cùng khẩn trương… Ba nhân vật đầu nảo của tỉnh đến thị sát… coi như bình thường à?bộ giởn chơi sao… cũng phải sửa soạn một chút mới được… cái tội ‘coi thường lãnh đạo’ không phãi nhỏ đâu… mặc dù là không ưa nhau nhưng lể tiết thì phải có đủ.
Bình thường thì họ rề rà nhưng trong tình hình khẩn trương thì hiệu xuất làm việc cũng cao đấy… trong vòng nửa giờ… trong văn phòng ban lảnh đạo nhà trường cũng coi là khá ngăn nắp…

Toàn ban giám hiệu thấp thỏm ra đứng trước cửa sắp hàng chờ đợi… ai cũng hồi họp, khẩn trương… chẳng biết là chuyện gì… sao lại ‘bất ngờ’ vậy?có chuyện gì sao?ai cũng có tâm sự riêng nhưng có cùng tâm trạng:đã đến tuổi nầy , sợ cái gì? Sắp lên bàn thờ hết rồi, lên chức thì không hề nghỉ tới, xuống chức?còn chổ nào ghẻ lạnh hơn làm ban giám hiệu ở đây sao?
Độ chừng 10 phút sau, có ba chiếc xe CA chạy vào, một chiếc ngừng ngay trước mặt họ, còn hai chiếc khác chạy đến ngừng trước khu hội trường được dùng làm nơi giảng dạy… một đội CA bừng bừng khí thế hùng hổ nhãy xuống xe bao quanh lấy khuôn viên hội trường…

Toàn ban giám hiệu ngẩn ra… đây là sao đây? Sao giống như là đi bắt tội phạm vậy?
-Ai là hiệu trưởng?Huỳnh Bảy oai phong vừa bước xuống xe hách dịch hỏi… Ngày thường hắn dỉ nhiên là không dám rồi… nay theo chỉ thị đến đây bắt tội phạm nên không nể mặt ai…
Học Hửu là ai chứ?đã từng là Giám đốc sở CA tỉnh, nay tuy là hiệu trưởng trường Đảng… không quyền lực nhưng uy phong vẩn còn… thái độ của Huỳnh Bảy khiến lảo không hài lòng… khẻ nhíu mày lạnh giọng hỏi:
-Đồng chí này xin hỏi có chuyện gì?
-Tôi được tình báo nói nơi đây có chứa chấp tội phạm nên dẩn đội tới đây bắt… Các người mau hợp tác…
Toàn bộ ban giám hiệu trợn mắt há mồm… nơi đây chứa chấp tội phạm?chuyện cười à?Lảo hiệu trưởng lúc nầy giận quá hóa cười… lảo lạnh giọng:
-Ai là cấp trên của anh?có thủ lệnh không?trình ra… ăn bừa thì được… còn nói bừa thì không được đâu.
Huỳnh Bảy làm gì có Thủ lệnh?gả chỉ theo lệnh của Chủ nhiệm Huy mà thi hành… Chủ nhiệm Huy dỉ nhiên là có Phó Chủ tịch Quang chống lưng rồi… muốn Thủ lệnh?không cần phiền phức như vậy…
-Chuyện nầy hiệu trưởng ông không cần lo… tôi chỉ thông báo cho ông biết là chúng tôi đến đây bắt người…
-Không được… Hiệu trưởng quát lớn… Trước đây lảo đã từng là nhân vật phong vân, lật tay làm mây úp tay làm mưa… nay tuy an nhàn làm hiệu trưởng trường Đảng nhưng không có nghỉa là con chó con mèo cũng có thể sủa bậy sủa bạ…
Huỳnh Bảy thấy phản ứng của hiệu trưởng cũng hơi chột dạ… . gả nói bừa:
-Hiệu trưởng à… ông đừng kích động… . tôi được lệnh từ Chủ tịch Quang ông coi… đừng làm tôi khó xử mà…
-Chủ tịch Quang?Lại Đức Quang?được… ông ta cũng sắp tới đây rồi… tôi sẻ hỏi cho rỏ… Hửu cười gằn… lảo và Quang chưa có gút mắt gì , hôm nay sao lại như vậy?Trong lòng hiệu trưởng Hửu vô cùng tức giận… nghỉ hôm nay cho dù có thí cái mạng già cũng phải làm rùm ben lên… rỏ ràng là hiếp người quá đáng mà… gởi một tên tép riu tới đây bắt người?lại không có thủ lệnh.
Hả?Chủ tịch Quang sắp tới đây rồi?Huỳnh Bảy phấn khích lên… nếu có Chũ tịch Quang ‘trợ trận’ thì còn gì bằng?có thể biểu hiện trước Chủ tịch Quang … nếu được Chủ tịch Quang thưởng thức… sau nầy còn ai dám khinh thường Huỳnh Bảy gả?

Vừa ngay lúc nầy, lại một đoàn xe 3 chiếc tiến vào rồi ngừng lại.

Huỳnh Bảy nhìn thấy ‘tài xế’ xe đầu tiên bước xuống… gả vô cùng kích động… Là ‘Lảo đại’ trong ngành :Giám đốc Duệ của sở CA tỉnh… gả không ngờ hôm nay không những được thể hiện trước Chủ tịch Quang mà có cả lảo đại trong ngành nửa… tổ tiên hiển linh rồi… Huỳnh Bảy gả hôm nay cũng có dịp thể hiện trước lảnh đạo… ngày vinh quang sẻ không còn xa.
Duệ bước xuống , vẻ khúm núm mở cửa xe của lảo khiến Hửu kinh nhạc… cho dù là Chủ tịch Phong hay Bí thư Tỉnh ủy Phúc cũng chưa có được đãi ngộ nầy… bất giác lảo trợn mắt há mồm… người nầy… người nầy… Hửu kích động vội vàng bước tới cúi người đưa cả hai tay ra :
-Chánh văn phòng Nhạc… hoan nghênh. . hoan nghênh… thật vinh hạnh được ngài đến chỉ đạo…

Hửu vô cùng kích động… thường quan tâm về tình hình chính trị nên mổi ngày xem tv, đọc báo Đảng về tin tức trung ương… Chánh văn phòng Nhạc là một trong những người ở trên đỉnh cao quyền lực… không ngờ hôm nay lại xuất hiện trước mặt mình bằng xương bằng thịt thì thử hỏi Học Hửu làm sao không kích động cho được?

-Haha. . đồng chí Học Hửu đừng khách sáo… Được Bí thư Phúc giới thiệu sơ qua về Hiệu trưởng trường Đãng nên Nhạc gọi tên Học Hửu một cách thân thiết, đưa một tay ra bắt, tay còn tại vổ vào vai Hửu vài cái ra chiều thân thiện khiến Hửu vô cùng xúc động hãnh diện… hận đã không an bày để ai đó có thể chụp vài tấm hình…
Bí thư Phúc, Chủ tịch Phong, Phó Chủ tịch Quang cũng lần lượt bước xuống xe… sau cùng là Thiếu tá Cục an ninh quốc gia Nguyển Trần Uyển hay Nancy. . cùng Chánh văn Phòng Đàm của Tỉnh ủy và 3 người hộ vệ đến từ Hà nội của Chánh văn phòng Nhạc.

Huỳnh Bảy không cần biết những người khác là ai… lần đầu tiên trong cự ly gần, gả nhìn thấy ‘lảo đại’ giám đốc sở CA tỉnh, Bí thư Tỉnh ủy , Chủ tịch tỉnh, Phó Chủ tịch Quang và Chánh văn Phòng Đàm của tỉnh Hậu Giang là đủ… Chưa bao giờ Huỳnh Bảy nghỉ rằng mình có một ngày lại có thể đứng trước 4 nhân vật ‘thần thánh’ nầy… Mặt gả đỏ bừng vì phấn khích…
Vì Huỳnh Bảy đứng rất gần Hửu, trên người là y phục của CA, một thoáng kinh ngạc trong ánh mắt mọi người, là ‘lảo đại’ trong ngành, nhìn thấy ‘người mình’, Duệ nhìn hiệu trưởng Hửu với ánh mắt ‘ý muốn hỏi sao có CA ở đây?’

Đến lượt Hửu ngẩn ra… nghỉ bụng: ”tên nầy nói là theo lệnh của Chủ tịch Quang, đến đây bắt người… là lảo đại của hắn… lẻ nào thằng già mi không biết… sao lại nhìn tôi như vậy?Lẻ nào lảo Quang xé rào xen vào chuyện của CA?có gì bí ẩn đây… ”. Hửu quay sang liếc Huỳnh Bảy rồi nhìn Duệ chậm rải nói:
-Đồng chí nầy vừa đến cách đây vài phút… nói theo lệnh cấp trên muốn bắt tội phạm trong trường… Tôi cũng đang thắc mắc chuyện nầy vì anh ta không có thủ lệnh… Giám đốc Duệ . . anh coi…
Thay vì nói theo lệnh của Chủ tịch Quang như Huỳnh Bảy đã nói… Hửu dùng cụm từ ‘theo lệnh của cấp trên’…

Hửu trước kia là Giám đốc Sở CA tỉnh, lảo thuộc về phe cựu Chủ tịch tỉnh đã qua đời… khi Chủ tịch Phong ‘đăng cơ’ làm Chủ tịch tỉnh… chính Duệ đã tiếp tay Tân Chủ tịch Phong ‘hất’ cẵng Hửu ra ngoài để tiếm vị… 3 năm đã trôi qua, trong lòng Hửu, ’hận thù’ vẩn còn… nay được dịp liền ‘cắn’ Duệ một cái… bằng cách danh chánh ngôn thuận chụp cái mủ lên đầu giám đốc CA Duệ trước mặt các đại lảo của Tỉnh và nhất là Chánh văn phòng trung ương.

Chiêu nầy của Hửu thật độc… muốn cho hai người Quang, Duệ cấu xé lẩn nhau…
Đầu tiên là tát thẳng vào mặt Giám đốc CA Duệ:anh là lảnh đạo của CA , bắt bớ cán bộ đang được đào tạo tại trường Đảng là chuyện lớn sao anh lại không biết gì hết vậy?Còn nửa, tiến hành bắt người lại không có thủ lệnh… như vậy muốn bắt ai là bắt sao?Có phải điều nầy chứng tỏ năng lực quản lý Sở CA của anh có vấn đề.
Hửu không nghỉ rằng Phó Chủ tịch Quang ra lệnh cho Huỳnh Bảy tới đây bắt người… Lảo nghỉ bụng:’Thằng Quang là cáo già, không ngu như vậy’ nhưng đây không phải là điều Hửu quan tâm, trước sau Duệ cũng sẻ điều tra ra ai đứng sau lưng vụ nầy… hahaha nếu quả thật có dính líu ít nhiều đến thằng Quang kia thì có kịch hay coi rồi… Chó sẻ cắn chó thôi…
Càng nghỉ trong bụng Hửu càng hớn hở nhưng ngoài mặt thì ‘em hiền như ma soeur’.

Duệ tái mặt… thông thường lảo không cần biết những chuyện bắt người của bọn thuộc hạ, huống chi là tên đồn trưởng nầy… cấp bậc cách biệt quá xa… vấn đề là nơi hắn muốn bắt người lại là trường Đãng mà không có thủ lệnh… chuyện nầy ít nhiều cũng có liên quan đến cách làm việc của hệ thống CA… là Giám đốc CA… lảo cũng có trách nhiệm… nếu chỉ có Bí thư tỉnh ủy thôi, chỉ là chuyện nhỏ vì Duệ có Chủ tịch Phong chống lưng, nhưng lúc nầy có mặt của Chánh văn Phòng Trung ương… vấn đề là ở chổ nầy…
-Ai cho đồng chí đến đây?đồng chí theo lệnh của ai?Phó Chủ tịch Quang nhíu mày nghiêm nghị hỏi…
Là Phó Chủ tịch thường trực, địa vị đứng thứ ba trong hàng ngủ lãnh đạo cấp tỉnh, Quang không bỏ qua cơ hội đã kích Duệ… nếu qua chuyện nầy hạ được uy tín của Duệ thì cũng chính là hạ uy tín của Chủ tịch tỉnh Phong… người chống lưng cho Duệ… coi như một đá chọi hai chim…

Bí Thư Phúc một hai năm nửa sẻ được điều đi nơi khác… người có khả năng ‘thừa kế’ vị trí nầy chỉ có hai người:lảo và Chủ tịch tỉnh Phong… xét cho đúng ra Chủ tịch Phong nếu không có lầm lổi gì thì chắc chắn thượng vị rồi… lợi thế của Chủ tịch tỉnh Phong là kiêm luôn chức Phó Bí thư Tỉnh ủy. Quang tuy ‘yếu thế’ hơn 1 chút nhưng vẩn không cam tâm… nếu có dịp hạ đi uy tín của Chủ tịch Phong là điều tốt…

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *