Posted in

Hồi Ký 1 Cô Gái Dâm

Tôi tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài, đầu tôi nặng nề, tôi cứ mơ màn và luôn nghĩ về Bà, hình ảnh Bà đứng trân trân nhìn tôi rồi mất hút dưới cầu thang làm tôi lo sợ. Tôi mở mắt, Ba tôi vẫn ngồi ngoài cửa, đây là cách mà các BS tâm lý thường sử dụng, người thân thường không trực tiếp vào thăm vì sợ bệnh nhân sốc tâm lý nhưng cũng không được mất hút vì sẽ làm bệnh nhân hụt hẫng, vì thế Ba tôi vẫn ngày ngày ngồi trước cửa phòng đủ cho tôi nhìn thấy nhưng không làm tôi khó chịu.

Một chàng thanh niên trẻ tuổi bước vào, vóc dáng rất tây với hàm râu quai nón mới nhú, gương mặt thanh tú, mái tóc xoăn bồng bềnh, dáng người to cao có lẽ là người Mỹ hay Châu âu gì đó. Anh ta cất giọng làm tôi ngở ngàng
– Tỉnh rồi ah, anh ta nói tiếng Việt rất chuẩn tuy giọng mang nặng âm ngoại quốc
– …Tôi quay mặt vào trong không trả lời nhưng tự nhiên lòng thấy nhẹ hơn, tôi không khó chịu như khi gặp BS Anne.
– Uống nước nhé…một ly nước mát sẽ làm em tỉnh hơn đấy, từ em nghe có vẽ rất dịu dàng
– ……Tôi vẫn không trả lời, anh ta bầm nút cho nâng đầu giường lên, anh ta đưa vào miệng tôi…tôi chống cự yếu ớt rồi cũng ngoan ngoản uống, nước không quá lạnh nhưng cũng đủ mát giúp tôi thoải mái hơn.
– Em cố uống sữa chứ chuyền đạm như thế không phải là cách hay đâu….
– Tôi nhắm mắt, anh ta hạ giường xuống một chút rồi anh ta ngồi đấy. Anh ta nói một vài chuyện, giọng khá cuốn hút, anh ta kể về trẻ em nghèo ở châu phi, hay những khu ổ chuột ở chính quê hương anh (nước Mỹ), anh ta dừng rất đúng lúc và anh ta hát, những bài hát tình ca tiếng anh hay cả những bài dâng ca Việt Nam tuy giọng rất vụng làm tôi phải mỉm cười.

2 ngày, 3 ngày trôi qua, có vẽ anh ta khá tâm lý, tôi bắt đầu uống sữa và không phải thông tiểu nữa, tôi có thể tự đi vệ sinh. Qua câu chuyện tôi biết anh ta tên là Piter, là người Mỹ và có một phần là người Việt, BS Anne là Mẹ anh ấy, Bà ngoại Piter là cô gái miền tây Việt Nam còn Ông à một Bác Sĩ Mỹ tham gia chiến tranh.

Ngoài điều trị tâm lý tôi còn phải dùng kháng sinh và cả thuốc đặt âm đạo vì tôi bị nhiễm trùng vùng kín. BS Anne vẫn chăm sóc tôi, giúp tôi vệ sinh và điều trị bệnh phụ nữ, các BS khác thường hay trêu tôi có phước vì BS Anne là BS giỏi công việc bà rất nhiều thế mà bà vẫn thường xuyên có mặt giúp tôi.

Khoảng tuần thì tôi được cho ra điều trị ở phòng ngoài, không phải gia đình tôi không có điều kiện cho tôi điều trị riêng mà theo BS thì sau khi tâm lý ổn định phải cho ra ngoài để dể điều trị. Phòng tôi nằm là một phòng rất lớn, khoảng 20 giường và có gắn máy lạnh, có tivi và mỗi giường đều có tủ lạnh riêng.

Ra ngoài tôi mới biết là không chỉ riêng tôi mà trong phòng lúc nào cũng có mười mấy người cùng điều trị và liên tục có người vào ra. Tất cả các cô gái ở đây đều bị một chứng rối loạn tâm lý nặng, có người quan hệ với anh, em trai, có người quan hệ (hoặc bị cưỡng bức) với cha nuôi, cha ghẻ và có cả cha ruột, cũng có người nghiện với bạn trai… Tôi ấn tượng với một cô nằm sát góc, cách giường tôi 4 giường. Cô ấy nghiện tình dục nặng, quan hệ với cả trăm thằng đàn ông…giờ cô ấy bị rối loạn tâm lý, nhiễm trùng vùng kín lan tới tận buồng trứng và cô ấy còn bị một loạt các bệnh tình dục khác. Cô ấy xinh đẹp nhưng rất tiều tụy, dù đã điều trị hơn hai tháng mà cô ấy vẫn khóc suốt.

Tôi cũng khá may mắn vì tôi quan hệ với Phi một tay chơi ma túy, với Nam một tay chơi gái mà các kết quả vẫn âm tính, duy chỉ có một hậu quả mà Nam để lại là tôi bị nhiễm trùng âm đạo, có lẽ khá nặng vì điều trị lâu mà vẫn chưa dừng. Piter vẫn thường xuyên đến kể chuyện về những lần anh đi tình nghuyện ở vùng châu phi xa xôi, và tôi mới biết Piter là đối tác của công ty Ba tôi và cũng từng tốt nghiệp khoa tâm lý dù anh ta mới 25t.

Tôi điều trị tròn một tháng thì được cho về nhà, Piter được mẹ Anne giao nhiệm vụ tiếp tục ổn định tâm lý cho tôi, anh ta là khách hàng của Ba tôi nên cũng khá dễ. Anh hai tôi sau khi ổn định thì Ba tôi cho sang Cô tôi bên Mỹ vừa du học vừa cách ly với tôi, phòng anh 2 tạm thời Piter sử dụng. Tôi hỏi mãi mới biết Bà tôi đã mất, tuyệt nhiên tôi không rõ lý do nhưng tôi biết chắc rằng bà mất do gặp chuyện của anh em tôi. Ba mẹ tôi không nhắc gì đến chuyện củ, Mẹ tôi cho chị làm nghĩ việc vì cho rằng chị biết chuyện mà không nói (Ở đời, người ta thường cố đầy tội lỗi sang cho người khác hoặc chí ít cũng san bớt ra). Mẹ tôi chuyển Cty sang cho Ba tôi và ở nhà luôn, bà muốn chăm sóc cho tôi. Mẹ tôi đã khóc và hứa sẽ bỏ tất cả để chăm sóc gia đình, nhưng thật tình tôi không quan tâm lắm vì tình cảm của tôi và Mẹ thật sự quá nhạt.

Tôi lại tiếp tục lớp 11 sau kỳ nghĩ hè kinh khủng, hầu hết mọi người đều không biết chuyện của tôi, Ba tôi cũng chuyển tôi sang một trường khác. Nhờ có Piter mà tôi lấy lại tâm lý khá tốt, anh ấy còn giúp tôi cắng rắn hơn để đối mặt với thực tế vì tôi có tâm sự với anh là đã quan hệ với Nam, tôi lo Nam sẽ lại đòi.

Đúng như dự đoán, dù tôi nhắn tin nói là sẽ chấm dứt với Nam và thay số đt nhưng anh ta vẫn không buông tha. Vào một ngày nghỉ, tôi và piter đi dạo trong công viên, Piter ra mua 2 que kem thì Nam xuất hiện
– Anh đến đây làm gì, tôi đã nói là chấm dứt rồi mà, tôi lạnh lùng
– Nhưng anh nhớ em
– Anh về đi, chấm dứt từ bây giờ
– Thế em không sợ mọi người biết em quan hệ với anh và anh của em ah
– Anh…tôi giận dữ và lúng túng, Nam cầm tay tôi thì Piter đến, Anh bước lại bóp chặt tay Nam, Piter cao hơn 1m8, khá vạm vỡ nên Nam thất thế.
– Tôi là bạn trai cô ấy, chuyện cô ấy tôi biết hết, tôi đề nghị anh đi về, nếu anh còn đứng đây tôi sẽ báo công an, anh sẽ đi tù đấy. Tôi đã không truy cứu vì Yến Oanh thì anh cũng vì vợ con mà sống cho tốt vào. Tôi gặp mặt anh gần Yến Oanh nữa là anh vào tù đấy. Piter nói một lèo làm Nam lúng túng và sợ hãi, anh ta vội quay lưng bỏ đi
– ….Tôi nhìn anh cười, Anh dữ thế!
– Hahaha, hù dọa nó thôi, nhưng nếu anh ta dám anh sẽ cho biết tay
– Uh….Mà ai là bạn gái anh hồi nào
– …Piter gãi đầu, Biết đâu ngày mai em là bạn gái anh thì sao
– Anh dám yêu một cô gái như em sao
– Em đừng nói kỳ vậy, chả có gì là không dám cả, trong mắt anh em rất đẹp và trong sáng
– Anh tán gái bằng tiếng Việt tốt đấy chứ
– Từ nhỏ mẹ đã dạy tiếng Việt cho anh rồi, dù sao anh cũng có dòng máu Việt mà

Tôi cắn một miếng kem, kem lạnh tan vào họng, làm người tôi run lên. Gió vẩn thổi làm những tán là đung đưa, những chiếc lá vàng rơi, tôi nhặt một chiếc lên ngắm…Đời người như chiếc lá, nhú ra non tơ, lớn lên xanh mát và vàng úa rơi về đất mẹ…Tôi nhớ bà, nhớ gương mặt phúc hậu của BÀ, có lẽ Bà cũng sẽ tha thứ cho đứa cháu tội lỗi, tôi tự hứa sẽ sống thật tốt cho Bà được iêng nghĩ…

Nếu thực sự có đầu thai chuyển thế
Xin cho Bà tôi nới ấy sớm luân hồi!

Tôi lén nhìn Piter, anh ta đã nhìn tôi từ lâu, tôi quay đi đỏ mặt…Lần đầu tiên tôi thẹn thùng trước một chàng trai mà trong lòng không có bất kỳ một cảm xúc tình dục nào cả. Có lẽ nào….Ừ thì tôi 16….Biết đâu ngày mai…. tôi cứ vui hôm nay cái đã!~o

Trời Tháng 6, nắng vẫn chói chang nhưng những cơn mưa mùa hạ đã bắt đầu. Tôi ngồi bên cửa sổ ngắm nhìn thành phố ồn ào và náo nhiệt. Vậy là cũng gần 1 năm tôi và Piter quen nhau, anh chưa nói yêu tôi lần nào nhưng tôi có thể cảm nhận được những gì anh dành cho tôi, anh xuất hiện như một tia sáng soi cho tôi đi trong đường đời đầy chông gai và tăm tối.

Lâu lắm rồi tôi không liên lạc với anh, tôi nhớ anh nổi nhớ của một cô em đúng nghĩa. Không biết anh đã ra sao. Tôi gửi vào Email anh một bó hoa, tôi kể ngắn gọn về gia đình, về cuộc sống của tôi và về Piter. Và hôm nay anh hồi âm, anh nói anh sống rốt vui, cô thương và lo cho anh lắm. Anh sẽ không về đám giỗ Bà. Anh chúc tôi vui và hạnh phúc.

Tôi đọc mail, tôi lặng nhìn đôi chim đang miệt mài tha những cọng rơm bé xíu ngoài vườn lên cây để xây tổ ấm. Chúng vừa làm việc vừa hót vang bản tình ca đôi lứa, cơn gió làm cánh chúng chao đảo nhưng rất nhanh chúng lại sát cánh nhau bay vút lên trời cao. Piter gỏ cửa!
– Anh đây
– Anh vào đi…
– Sao ngồi đây vậy cô bé, Piter lại gần tôi
– Anh xem chúng hạnh phúc chưa
– Cái gì
– Hai con chim đó. Chúng tôi cùng ngồi im xem chúng miệt mài xây tổ
– Chúng hạnh phúc thật
– Ước gì em cũng được thế, tôi nũng nịu
– …Piter nhìn tôi chăm chú làm tôi ngượng…Anh sẽ cố gắn.
– Tôi cúi mặt lí nhí…Nhưng anh vẫn chưa….!
– Chưa nói yêu em đúng không?
– …..Tôi im lặng
– …Piter lấy trong túi ra một cái hộp, bên là một cái nhẫn đá màu hồng rất xinh…Cầm tay tôi Piter nhỏ giọng…Cho anh đặt cọc cô bé này nhé….Anh yêu em! Piter đeo vào tay tôi chiếc nhẫn xinh xinh, tay tôi run run, anh kéo đầu tôi tựa vào vai anh…đừng từ chối anh nhé, anh sẽ chăm sóc em suốt đời.
– …Bất chợt tôi hơi sợ…Còn Mẹ sao anh!
– Mẹ ai
– Mẹ Anne ấy
– Anh có nói tình cảm của mình, Mẹ không đồng ý….
– …Tôi run lên, tôi muốn khóc….Tôi không dám hỏi tại sao vì tôi biết mình đang ở vị trí nào…Vậy sao anh còn nói yêu em! Giọng tôi nghẹn lại
– Vì mẹ chỉ đồng ý khi nào em đủ 17t mà bây giờ thì chưa….
– ….Nước mắt tôi tràn ra, tôi sụt sùi…Ghét anh!
– Piter hôn vào trán tôi, nụ hôn đầu tiên anh dành cho tôi, tôi nghe lòng mình vui đến lạ….Sinh nhật 17 anh sẽ đưa em ra mắt mẹ. Có lẽ hôm đó Ba cũng qua, và cả em gái anh nữa.
– Tôi siết chặt tay anh, run run….
– Piter cười lớn…Chưa ai nhận làm dâu đâu đừng có mừng vội.
– Hứ…Ai thèm! Tôi quay đi, Piter ôm vai tôi, hôn vào tóc tôi…Yêu anh suốt đời nhé!

Sinh nhật 17, tôi gọi điện cho anh 2. Lần đầu tiên tôi và anh chúc nhau SN vui vẽ, chưa một lần chúng tôi nhắc về quá khứ dù có đau lòng nhưng cũng nhờ có vậy mà hiện tại của tôi bớt đau thương, vì nếu tôi lao vào tiếp những cuộc vui như với Phi có lẽ bây giờ tôi đã không còn là con người.

Ba, Mẹ và em gái Piter không ai phản đối gì, họ khá vui vẽ, cũng như Piter, em gái anh nói tiếng Việt rất chuẩn.

Trời đã tối, Piter đưa tôi và Ba mẹ tôi về. Một ngày khá vui và khá mệt. Tôi và Piter lên lầu trong khi Ba mẹ tôi cũng vào phòng. Tôi rữa mặt, thay đồ, tôi ngồi trước gương và mĩm cười Mẹ Anne nói một câu cuối khi tiển tôi ra cổng “Ngày đầu tiên gặp con Mẹ đã rất có cảm tình, có lẽ mình sẽ thành người một nhà thôi phải không con”…Tôi cùi đầu vào vai mẹ “Con cảm ơn mẹ’…Mẹ vuốt tóc tôi “Cố gắn mà yêu thương nhau, đời không quá dài đâu con ah”… Tôi đang vui với tình cảm của mẹ Anne, giọng Piter làm tôi giật mình
– Gì mà vui vậy bé
– …Tôi cười..không nói!
– Piter ngồi xuống giường, kéo tay tôi ngồi lại gần anh…Em chưa ngủ anh
– Thì anh cũng đã ngủ đâu
– Anh muốn ôm em
– Hông cho…Tôi vùi đầu vào ngực anh, anh hôn tóc tôi và ôm chặt lấy tôi.

Piter nâng cằm tôi lên, tôi lim dim mắt…Anh đặt vào môi tôi một nụ hôn ngọt ngào, tôi cuộn vào anh, tôi đê mê tận hưởng nụ hôn ngọt lịm. Giữa cái không gian yên ả, một cô gái nóng bỏng và một chàng trai vạm vỡ…Nụ hôn dần mãnh liệt hơn, bầu vú đầy của tôi đã kéo môi anh xuống, hai dây áo tuột dần để lộ bầu vú nõn nà. Hàm râu quai nón với những sợi mới nhú làm tôi điên lên, tôi run rẩy khi chiếc áo vú buông lơi. Chiếc quần thun cũng từ từ tuột dần theo cặp chân dài thẳng tắp của tôi. Anh kéo tôi ngồi dậy trong khi tôi chỉ còn mỗi chiếc quần lót bé xíu
– Anh muốn quá, cho anh nhé
– Tôi ngục đầu vào ngực anh không nói, tôi lần tay cời áo anh ra. Bờ ngực vạm vỡ, những thớ thịt chắc nịt và nóng hôi hổi…tôi cúi xuống cởi quần anh ra…Wa, con cu anh to thật, nó dài khoảng 15-17cm gì đó nhưng độ lớn thì khủng. Tôi ngã người ra giường, Piter tiếp tục mân mê người tôi, anh có vẽ không phải là người quá am hiểu làm tình, nhưng tôi yêu anh lắm và đương nhiên tôi ra liên tục.

Ngực tôi nặng trịch, cả người tôi lún xuống giường, Tôi biết chuyện gì, tôi dạng chân ra, cả người tôi căng lên, anh tách tôi ra và đi vào. Tôi bám chặt gối, anh tiến vào sâu hơn, tôi đã lớn nên cũng không quá khó dù của anh to lớn. Người tôi nhẹ hơn cũng là lúc âm đạo tôi chịu những cú nắc đầy uy lực, những cú nắc của anh rất mạnh dù anh vô cùng dịu dàng, có lẽ phong cách làm tình của người tây nó vậy.

Dù vậy Piter cũng không phải là người không hiểu biết, anh bắt đầu làm tình theo từng kiểu khác nhau, anh nhẹ nhàng điều chỉnh và tôi cũng không quá khó để làm theo. Cũng không có gì là lạ chỉ có vật phẩm đang chạy trong người tôi là lạ mà thôi, nó rất lạ nhưng lại rất quen và nó làm tôi thấy ấm áp vô cùng, và tôi đã biết thế nào là làm tình với người mình yêu.

Piter ôm tôi theo tư thế nằm ngữa, cu anh tiếp tục phi mã trong âm đạo tôi. Những nụ hôn tuyệt vời của chúng tôi trong khi cơ thể hòa vào nhau say đắm. Tôi rên rĩ những âm thanh đê mê làm Piter hưng phần, anh nắc những cái mạnh và nhanh rồi anh run rẩy xiết chặt lấy tôi, cu anh phồng to hơn làm âm đạo tôi chật cứng, cu anh cũng run lên phóng xối xã vào người tôi. Tôi hứng trọn từng cơn sóng yêu thương anh vổ về tôi, anh truyền cho tôi cảm xúc đê mê, tình yêu tuyệt vời.
– Anh không kìm chế được, Piter lúng túng
– Không sao, chút mình ra mua thuốc, còn sớm mà
– Anh xin lổi
– Không sao, em yêu anh mà
– Anh cũng yêu em.

Chúng tôi cùng nhau ra ngoài mua thuốc, chúng tôi đi dạo một vòng rồi đi về. Piter ôm chặt tôi khi đưa tôi vào phòng, tôi cười
– Không ngủ ah
– Anh….
– Sao….
– Anh…muốn
– ….Hihihihi, mạnh quá hen
– …. Tôi ôm cổ anh, chúng tôi hôn nhau
– Cái nữa rồi về ngủ nghen, hư lắm. Tôi mắng yêu
Tôi vịn chặt gối, người tôi giật theo nhịp của anh. Tôi nhắm mặt, tay vịn gối…Phía dưới là người tôi yêu đang cắm cái cây thịt và cái lổ bé nhỏ đầy ma lực, nơi của yêu thương và dục vọng……

Ngoài kia gió vẫn thôi, cơn mưa bất chợt của mùa hạ lại đến, nó đến mà không hề báo trước như tình yêu Piter dành cho tôi quá bất ngờ và say đắm…Gió vẫn hát rì rào, gió đưa tim tôi thật gần mãi rộn rã….

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *