Chap2. Bắt Đầu.
1 tháng trước.
– Con chào ba má , con mới đi học về.
– Ừ chào con, mệt không rửa tay vào ăn cơm nào. Mẹ của Nhung đứng trong bếp nói vọng ra .
– Ba , ba con chào ba con học về.
– Ừ… Ừ về rồi đó hả con? . Người đàn ông đứng tuổi chăm chú làm việc trên chiếc laptop ở phòng khách trả lời con bé ngắt quãng .
– Sao hôm nay ba làm thinh chi dữ vậy. Ba mấy hôm nay lạ lắm à nha. Con bé vừa nói vừa trách móc.
– Thôi để ba con làm việc, ba đang bận , con lên tắm rửa thay đồ đi rồi gọi chị xuống ăn cơm cho mẹ. Nhanh lên nhé, mẹ sắp nấu cơm xong rồi đây này. Mẹ cô bé bước ra từ bếp mà trên tay vẫn cầm đĩa rau mới luộc.
– Vâng ạ! Con bé nói rồi chạy tót lên cầu thang.
Gia đình Nhung là 1 gia đình cơ bản như bao gia đình khác ở cái đất Việt Nam này.
Ba của Nhung là ông Hùng cán bộ 1 ngân hàng lớn trong nước.Đã gần tuổi ngũ tuần nhưng nếu như ai không biết nhìn vào chắc chắn không bao giờ có thể biết được vì nhìn ông như thanh niên . Ông có một cơ thể rắn chắc, chiều cao lý tưởng 1m80 , khuôn mặt góc cạnh nam tính trẻ trung. Ông là một người vui tính, quan tâm gia đình và rất giỏi trong công việc.
Mẹ Nhung là Loan ngày xưa cũng là một giao dịch viên ngân hàng nhưng sau khi sinh Nhung đã ở nhà làm nội trợ toàn thời gian chăm sóc gia đình. Loan lúc còn trẻ là một cô gái nức tiếng trong vùng. Sinh ra trong một gia đình gia giáo,xinh xắn đáng yêu mà biết bao nhiêu người đàn ông si mê, bao nhiêu người muốn lấy cô về làm vợ , nhưng Loan đã trúng tiếng sát ái tình của ông Hùng sau một lần gặp mặt tại cơ quan. Họ lấy nhau và sinh ra 2 người con gái là Mai và Nhung. Mai là chị cả năm nay đã học đại học năm đầu tiên còn bé Nhung thì năm nay mới bước sang cấp 3. Cả nhà của con bé vô cùng hạnh phúc.
– Loan này , anh có chuyện cần nói với cả nhà . Ông Hùng đặt chiếc laptop sang một bên rồi nói.
– Em đang dọn cơm, tý mình ăn cơm rồi nói được không anh, 2 đứa đã xuống đâu !?
– Ừ thế em gọi 2 con xuống ăn cơm đi , anh cũng đói rồi đây này .
– Em đang bận, sao anh không lên gọi con, việc gì cũng đến tay em là sao ? Loan cau có .
– Thôi mà em, để đây anh dọn nốt cho, em lên gọi con xuống rồi lấy cho anh cặp tài liệu trên bàn làm việc , ăn xong anh còn đi gặp anh K nhé. Ông Hùng ôm vợ từ phía sau rồi hôn lên má thì thầm. Một tay bóp bầu vú của vợ , một tay luồn qua váy đi xuống bẹn.
– Thôi đi anh, 2 đứa nhìn thấy bây giờ. Anh làm nốt nước chấm em lên gọi con.
– Yes vợ .
Nói rồi Loan tháo tạp dề ra khỏi phòng bếp. Vừa thấy vợ đi , ông Hùng run rẩy rút trong túi quần một gói màu trắng lẫn vào bát nước chấm rồi đặt vào bàn ăn. Vừa làm xong cũng là lúc ba mẹ con xuống đến bàn ăn.
– Nào mẹ con ngồi xuống ăn cơm đi.
Cả nhà Nhung ăn cơm vui vẻ như thường ngày, trong bữa ăn là câu chuyện học hành của Nhung , chuyện thường ngày với hàng xóm khi ở nhà của mẹ Loan, chuyện thời sự, vân vân mây mây. Gần giữa bữa ăn ông Hùng mới bỗng nhiên rưng rưng nước mắt nói.
– Ba có chuyện này cần nói với mẹ con.
– Chuyện gì vậy anh, có chuyện gì à anh nói em nghe?? Loan nắm tay chồng hỏi nhỏ.
– Sao vậy ba ? Mai đang lướt facebook cũng phải đặt xuống hỏi ba nó. Còn con bé Nhung thì ngơ ngác không biết chuyện gì đang xảy ra.
– Ba xin lỗi mẹ con nhiều lắm , ba có lỗi với mẹ con. Vừa nói ông Hùng vừa khóc lớn hơn.
Cả nhà đang vui vẻ bỗng dưng 1 không khí ảm đảm bao trùm cả căn phòng.
– Anh điên hả, có chuyện gì thì anh nói ngay đi, anh bắt đầu làm em sợ rồi đấy. Loan nói .
– Là lỗi của anh, anh xin lỗi em, anh lỡ biển thủ tiền quỹ công ty đánh bạc rồi, anh vỡ nợ rồi Loan ơi.
– Cái… Cái gì?? Anh nói lại em nghe. Loan nói trong sốt sắng.
– Anh đánh bạc tiền của công ty, anh làm mất gần 15 tỷ rồi Loan ơi . Anh xin lỗi em, nhà cửa xe cộ anh cầm cố hết rồi , anh mất tất cả rồi.
– Ba sao ba lại như thế ? Cả con bé Nhung và Mai cùng nói. Còn Loan thì sốc không nói lên lời nữa. Người đàn ông mà cô tin tưởng bao năm nay giờ như thế này sao???
– Cả nhà bình tĩnh. Bây giờ hiện chỉ giám đốc của ba biết chuyện ba biển thủ. Ông ta hứa sẽ bù tiền vào quỹ và giữ bí mật cho ba nhưng có điều kiện.
– Điều kiện gì anh nói luôn đi ! Loan nói.
– Ừ ừ cả nhà mình đến và sống trong nhà ông giám đốc , làm giúp việc cho nhà ông ta trong 5 năm thì ông ta sẽ xóa hết nợ cho nhà mình. Anh mong em và các con giúp anh vượt qua thời gian này. Cả nhà mình sẽ bên nhau.
– Anh điên hả, tất cả do anh gây ra giờ anh lại bắt mẹ con em chịu chung là như thế nào. Tôi thì không sao, nhưng anh nhẫn tâm bắt 2 đứa con anh đi làm giúp việc cho người ta hả? Đồ thần kinh. Loan quát lớn.
– Ba ba nói cái gì kì quái vậy? Con không đi làm giúp việc cho nhà người ta đâu. Nhục lắm , bạn bè con mà biết được thì con sống sao ? Con bé Nhung vừa khóc vừa nói .
– Ba xin lỗi 3 mẹ con, nhưng ba không còn cách nào khác. Hãy tha lỗi cho ba.
– Anh làm thì đi mà gánh lấy hậu quả, hai đứa ăn xong lên xếp đồ mai về ông bà cho mẹ . Loan vừa quát vừa khóc.
Vừa nói xong thì cũng là lúc thuốc mê ông Hùng pha sẵn trong bát nước chấm ngấm dần vào cơ thể của mẹ con nhà Loan. Cả ba cùng gục xuống bàn.
– Anh xin lỗi em, ba xin lỗi các con ba không còn cách nào khác. Ba đã đường cùng rồi .Mong mọi người tha thứ cho ba. Vừa nắm tay vợ vừa vuốt má con bé Nhung nay đã nằm gục trên bàn ăn.
Ông Hùng bế từng người vào ô tô rồi đi đến biệt phủ của giám đốc K nơi mà gia đình ông sẽ dành 5 năm cuộc đời đau khổ tại đây và tất cả chỉ mới là bắt đầu…