Posted in

DÂM

Đêm trăng sáng. Trung chợt choàng tỉnh giữa đêm khuya. Nhìn bên cạnh trống trãi, anh chợt nhớ Thu vợ anh đang đi công tác vẫn chưa về. Trung nhìn ra cửa sổ phòng, ánh trăng loe loét, anh bất chợt bật cười vì nhìn trăng tròn tròn sang sáng cứ như vòm mông vợ mình vậy. Giờ này chắc Thu đang được thụ tinh trong sung sướng và ngậm ngụa trong mớ dâm thủy của bạn tình. Trung chợt ngẫm lại, đã 5 năm rồi từ ngày cưới nhau, rồi thêm 2 năm quen biết, anh và vợ đã trải qua bao kỉ niệm vui có buồn cũng đã qua. Bước đến cuối phòng bật PC lên. Tiếng quạt làm mát chạy rì rì làm Trung thêm tỉnh táo. Mở thư mục nằm sâu trong máy ra. Nhìn vào những hình ảnh và video của vợ. Con cu của Trung lại biểu tình. Như đã nói trên, giờ này Thu đang ở Nha Trang với bạn tình của nàng trong chuyến công tác này, vừa xem lại hình ảnh cũ, kí ức của Trung lại ùa về những ngày tháng cũ mà lúc anh quen được vợ mình. Một người phụ nữ mà có lẽ trời đã sắp đặt trước cho anh. Làm cho anh phải sung sướng hạnh phúc từ cuộc sống cho đến gia đình, đặc biệt là chăn gối tình dục của anh, 1 con người có máu dâm nặng như a.
Chiều mùa hè năm ấy, Trung lang thang khắp nơi miền Tây nhỏ bé chụp vài shot ảnh đẹp đẹp để đăng lên 4rum nhiếp ảnh mả anh mới tập tành tham gia. Là dân miền tây 9 góc, anh có chút máu lãng mạn từ ông nội anh ngày trước, 1 nhà văn có tiếng trong 1 vùng nhỏ của miển quê sông nước. Đang lui cui nhìn phía xa sau hàng dừa nước phía xa cặp con kênh nhỏ. Trung cố tìm vài nét mộc mạc cuối cùng của những cây cầu nhỏ, những mái nhà quê và … vài cô bé dễ thương miền tây sông nước nữa. Đang lia máy, anh bất chợt quay sang mép bên kia, 1 cây cầu nhỏ mà ng ta hay bắt ra mé sông để giặt giũ hay rửa chén mà ae miền tây ta hay biết. 1 bóng hình người con gái đang giặt đồ làm a chú ý. Mà sai 1 cái là vẻ đẹp thì sao a chưa rõ do tóc hơi xõa. Cơ mà cái áo trệ cổ hơi xà xuống lộ rõ đọi bồng đảo mà theo anh từ trc đến nay là nhìn mún ngộp.. về sau hiện tại thì bị đè mún tắt thở lun và đê mê món.. vú sữa kẹp xúc xích. Nhìn gương mặt thấp thoáng rất trẻ. Dáng ng mum múp. Ko mập quá cũng ko sồ sề mà theo anh là chubby. Loại Body mà a mê nhất trong số những cô gái a từng quen. Trở lại câu chuyện. Trung lia máy tới góc khe huyền bí đẹp nhất, anh bấm máy tới tấp như sợ mất đi khoảnh khắc này, tay lia lịa chụp nhưng cũng có 1 suy nghĩ buồn cười, anh thầm nhủ :
– Thế quái nào mới tuổi này mà ngực khủng dị chời, quái vật 3 đầu mất ( để tiện ae suy diễn e xin phép lấy ví dụ bé ngực khủng Hải Dương mà ae có thể google ra hoặc ai đã biết. Còn body e Thu này e xin tả theo chỉ số bé ngực khủng Hải Dương nhưng chiều cao và cân nặng khác 1 tí )
Sau 15p chụp ảnh, em ấy bê thau đồ đi vào hẻm bên bờ sông, Trung đoán nhà cô bé ấy trong đó. Anh định quay xe đi, nhưng ko biết sao anh lại có cảm giác, nếu anh ko theo dõi kèo này, anh sẽ mất mát 1 thứ gì đó chưa biết rất to lớn. Chần chừ mãi, anh quyết định tìm đường sang bên kia sông. Vặn ga chạy thụt cả cu tìm 1 cây cầu qua sông mãi ko ra, chạy miết tầm 4km mới thấy được 1 cây cầu… ván bắt qua sông, cầu cũng chả có lan can. A tặc lưỡi :
– Kệ mẹ, giờ có rớt người lẫn xe mà mất kèo này thì về ngủ ko yên cả năm mất.
Phi 1 lèo sang, rùi chạy ngược về phía bên kia sông. Cố nhớ cây cầu nhỏ giặt đồ và con hẻm ấy. Anh lầm lũi tìm mò, chạy thẳng vào con hẻm, hàng râm bụt mát rượi tỉa thành hàng rào vừa lú. 1 cô bé đang quay lưng phơi đồ trên dây kẽm. Lần này Trung được nhìn cận cảnh hơn cô bé cao tầm 1m67 68, nhìn mum múp, chắc cũng 6x kg, chả nhưng ngực đã to. Mông còn căng và tròn ủm. Trung nhìn như nước miếng ứa ra dòng, thế đéo nào chưa quen mà anh đã dám mơ tưởng được dogy phành phạch vào bờ mông ấy. Chợt có tiếng vọng trong nhà ra.
– Thu à! Con phơi mớ đồ xong chưa?
– Dạ con đang phơi bà ơi.
Một người đàn bà tầm 64 65 tuổi đi ra( về sau Trung đc biết đây là bà dì bên ngoại của vợ mình, mẹ của Thu là gái đơn thân, bà nuôi Thu đc tới 10t thì mất vì bệnh, về sau ko còn ai thân thích nên nàng về ở với bà, nhờ bà đôn đốc và hỉu lầm nhìu tính như.. hiền của Trung mà anh đc tạo cơ hội cưa vk có 3 4 nốt nhạc ), bà mỉm cười nhìn cô bé. À, cô bé tên Thu, tên đẹo thật. Rồi bà nhìn sang Trung ngoài cổng chợt hỏi.
– Cậu là ai vậy? Tìm ai? Có gì không?
Rồi Thu lúc ấy mới biết có người phía sau. Nàng xoay qua, mà theo Trung đó là khoảnh khắc mà anh biết. A yêu thật rồi. Đôi mắt to tròn, mặt phúng phúng đúng kiểu con gái quê kute mà anh biết, kiểu con gái miền tây ko mặn mà nhan sắc theo kiểu sắc sảo mà kiểu dễ thương e thẹn. Tim a như chựng lại vài giây để thốt nên câu trả lời.
– Dạ con.. con tìm… à…
Trung ấp a ấp úng mãi mới nói ra được vài điều. Anh ở cũng xa, đc nghỉ làm đi lang thang chụp ảnh cây cối phong cảnh này nọ giải trí, rồi lang thang mãi bị lạc, tìm ko ra ai hỏi thăm nên đi đại rùi tới đây. Cũng may bà dì vk tương lai ngày ấy của a là dân quê chân chất, nghe a nói là tin liền. Rồi từ buổi ban sơ ấy, cứ lấy cái cớ đi chụp ảnh, Trung lại trở về gần nhà Thu, rồi cái mác kĩ sư thông tin điện tử lạ hoắc, cách nói chuyện lễ phép làm bà dì thu thích đứ đừ ( à lưu ý ae bà dì ở đây vai lớn, em của bà ngoại Thu nên gọi là bà dì ) riêng Thu, 1 cô gái chỉ tròn 19t học hết lớp 12 trường làng, vì không có chi phí nên cô phải ngưng tiếp hành trình học vấn. Học ngoài thị xã cách nhà bà dì 20km, ngày trc cô học phải tá túc ké 1 ng bạn gái chung lớp. Ngày mẹ mất, cô về bên bà dì, 10t đã biết chi, cứ thế vừa phụ bà dì bán bánh ú bánh ít rùi học hảnh cho biết cái chữ, rồi lớn lên, ngày trc cô né đen nhẻm tóc xơ rối nùi cho đến tuổi 14 dậy thì, ngực Thu ko biết ăn trúng giống gì, cuối lớp 9 lên 10, có mỗi 1 khóa hè mà Thu như ng khác. Phổng phao, nói dị còn gọn, nó to nhanh bất bình thường, tới nỗi cô chủ nhiệm cũ năm lớp 9 gặp lại cũng phải lo sợ dùm. Dắt Thu đi bệnh viện tỉnh kiểm tra xem có bị gì không. Cũng may là to bình thường, cũng k do rối loạn tiết tố hay gì. Thu chợt nhớ đến bà dì từng kể, xưa mẹ cô cũng vậy, đi tới đâu trai xếp lớp tới đó, vì mê anh công tử nhà kia rùi có Thu, ôm bụng chửa tới thì anh kia chạy chối. Mẹ cô ôm hận rùi bỏ đi, ko hề liên lạc về sau với gia đình bên nội Thu. Trở lại chuyện cũ, từ ngày người dậy thì nở nang. Ai cũng nhìn ngó Thu lạ kì. Thầy thể dục mỗi lần nhìn Thu tập chạy, nhảy xa, … các kiểu là phải xác định mặc thêm 2 cái sịp cho đỡ quê. Con gái là ngực mông chà bá, cái mu ko biết có đeo BVS tới cử hay gì ko mà nó múp lên như cái mu rùa. Bọn con trai thì khúc khích. Bọn con gái thì ganh tị gán cho Thu cái biết danh… Thu vó bù @@ mà có sao Thu chả quan tâm. Vì Thu hiểu được, đó không phải xấu, không phải chê, mà vì họ ganh tị, với trang lứa còn vậy. Còn mấy ông bà giáo khỏi nói, ông thì ngó nghía, hay lấy cớ xuống bàn mà kiểm tra bài, bà cô thì ganh, cứ 1 tuần thì auto bị gọi 5 7 cử lên bảng. Riết Thu quen, coi như động lực đi lên. Nhưng họ không biết 1 điều bí mật mà Thu thầm giấu, từ cái ngày mà Thu vô tình thấy thầy X dạy môn Hóa đang phệch 1 cô thực tập sinh trong trường sau giờ về giấc chiều. Mọi thứ trong Thu như khác lạ, với Thu, mấy thứ 18+ cũng không xa lạ do cái thời này cũng ko còn e ấp hay giấu như mèo giấu cứt hay vẽ đường hươu chạy. Cô cũng biết vài điều cơ bản năm lớp 8 là ko phải nam nữ nắm tay là… đẻ con, không phải hôn nhau là có chửa. Rồi Thu cũng biết về cơ thể mình thay đổi ra sao, dậy thì sẽ như nào, cho nên mọi thứ với Thu cũng đơn giản bình thường, chỉ là cho đến hôm ấy. Nhìn thầy X hù hục với cô giáo thực tập. Thu ko thấy gì ghê tợn hay xấu xa. Mà Thu biết họ đang làm gì. Thu tò mò, cô như bị thôi miên, vú cô se cứng lại, ở dưới cảm giác rỉ nước. Cô tự mân mê vú, rồi luồng tay se nhẹ hạt me ( gọi me cho vui kkkk ) 1 luồng điện xẹt qua người. Cô như rún lại, môi khô rát như phải tìm gì đó cắn lại. Cô quay người đi, chạy nhanh thật nhanh về nhà ng bạn gái cô tá túc. Vào phòng tắm gấp, cô xối nhẹ 2 ca nước lạnh như dập bớt cơn nứng. Cô không biết sao mình như thế, cô không biết vì sao chỉ vậy mà cô hứng kinh dị. Cô chỉ tưởng chừng như mún lao vào giữa thầy X cô Y. Xô cô ta ra mà đc bú mút con cu ấy. Đc lấp đầy cái lỗ trống bên dưới. Quái? Sao cô lại có ý nghĩ điên loạn như vậy? Sao cô lại tưởng tượng ra đến thế? Cô không hiểu, cho mãi về sau cô gặp được Trung sau này, được Trung dạy và mở mang thêm kiến thức. Để biết đươc rằng. Ẩn sau lớp dể thương ngoan hiền bên ngoài. Tìm sâu bên trong cô, có 1 con người khác, như 1 nhân cách khác của cô, lun khao khát đc yêu, được sung sướng, đc thõa mãn. Nếu theo khoa học thì cô có bệnh nhẹ. Gọi là gì cô không nhớ lắm. Chỉ biết cô rất khao khác tình dục, rất dễ bị kích thích và lên đỉnh. Sau này lấy Trung, cô thầm nhủ rằng, trời cho cô gặp Trung và ngược lại. Họ như 2 mảnh ghép hoàn hảo lắp vào nhau. Từ mọi thứ, nếu ko phãi Trung, có lẽ cô sẽ u uất như 1 đoán hoa thiếu nước, còn Trung thì cũng như vậy. Để rồi cuộc tình của cô và Trung chớm nở từ cái hôm ra bờ sông giặt áo… cái hôm cô buồn buồn thả rông bầu vú ấy. Để rồi định mệnh lẫn yêu thương và cả khát khao của cô, được Trung lấp đầy.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *