Posted in

Chúng Ta Là Một Gia Đình (Cuckold)

Ánh sáng mặt trời chiếu qua lỗ hổng trên rèm phòng ngủ, chiếu thẳng vào mặt tôi. Nó giống như một cái đồng hồ báo thức tự nhiên vậy. Tôi cố chớp chớp mắt do vẫn còn chưa quen được với ánh sáng. Thời tiết dần dần lạnh, tôi vươn mình buông ánh mắt vào khoảng không vô định. Có lẽ hôm nay là ngày đặc biệt nên thời tiết dễ chịu quá. Mà đúng vậy mà, nếu mọi thứ diễn ra theo đúng kế hoạch, tối nay sẽ là lần đầu tiên của tôi.

Tôi nằm ngửa và nhìn lên trần nhà, thả cho tâm trí theo những suy nghĩ, hình ảnh và cảm xúc đã ám mình suốt cả tuần này, rồi liếc sang nhìn Phương Anh đang ngủ yên bên cạnh mình. Khuôn mặt ngọt ngào của nàng hướng về phía tôi, đôi mắt nhắm nghiền, cơ thể hơi co ro trong cái man mát lạnh, nàng vẫn chìm sâu trong giấc ngủ.

Tất cả mọi thứ đang xảy ra là thật à? Tôi có còn đang mơ không?

Tôi cố nhìn kỹ từng đường nét trên khuôn mặt đáng yêu của người phụ nữ mà tôi đã yêu và kết hôn, người phụ nữ đã sinh cho tôi một cô con gái cũng đang yêu không kém, con bé giống nàng như hai giọt nước. Tôi thầm cảm thấy hạnh phúc khi hồi tưởng lại buổi gặp mặt đầu tiên của hai bố con, con bé có đôi mắt của mẹ nó, đôi mắt đã lấy đi toàn bộ tâm trí tôi chỉ bằng một ánh nhìn.

Tôi xoay người đối diện mặt với Phương Anh, tôi muốn ngắm nhìn khuôn mặt của nàng gần hơn. Phương Anh vẫn luôn quyến rũ theo cách riêng của cô ấy cho dù mái tóc của nàng vẫn còn đang rối bù, nàng núp mình dưới tấm chăn. Khi đối diện với Phương Anh như thế này, tôi lại càng không thể tin được rằng chỉ cách đây vài tháng, à mà không, chỉ vài giờ nữa thôi, người phụ nữ này sẽ lại lao đến và ngã vào vòng tay của một người đàn ông khác, người sẽ đưa nàng đến đến những cực khoái mà tôi chỉ thấy tồn tại trong các bộ phim sex trên mạng, người đàn ông này cũng sẽ đạt đến cực khoái mà xuất tinh lên mặt, lên ngực…. lên môi của Phương Anh, trong khi tôi – chồng của nàng, sẽ chỉ đứng và theo dõi.

Những hình ảnh này không thể bị xóa nhòa trong tâm trí tôi, nó vẫn luôn ám ảnh và lởn vởn đâu đó trong tiềm thức. Tệ nhất là tôi không hề có ý định loại bỏ nó đi mà lại nuôi nấng nó ngày một lớn hơn. Tôi nhắm mắt lại và suy nghĩ về bước ngoặt lớn trong đời sống hôn nhân của chính mình.

Tôi là một thằng cuck. Không có gì để phủ nhận nữa rồi. Nhưng là một thằng cuck hạnh phúc.

Tôi đã cảm nhận được nó từ lâu rồi, từ trước khi cả tôi có thể nhận thức được trò chơi mình đang tham gia là cái gì, nhưng đến giờ tôi đã hiểu tôi muốn gì trong cuộc hôn nhân này.Và phải nói thật sự rất khó tin với đại đa số các ông chồng, điều tôi muốn lại là nhìn thấy người vợ ngọt ngào, đáng yêu của mình làm tình với một người đàn ông khác.

Cuckold … Cuckold … tôi cứ tự nhẩm cái từ đó trong đầu mình. Nếu đủ hiểu về nó, bản thân sẽ không cảm thấy nó như một sự xúc phạm. Nó là một thứ cảm giác gây nghiện, hồi hộp và hàng ngày cứ âm ỉ âm ỉ, le lói trong tâm trí, trong bất kỳ hoạt động thường nhật nào. Hay có lẽ tôi sinh ra đã gắn liền với nó!

Sau cái buổi tối khó quên đấy, tôi nhận ra mình dù có muốn cũng không thể ghìm lòng được, tôi sẽ luôn cố tình tạo ra những hình ảnh Phương Anh và Trung ôm ấp lấy nhau, âu yếm nhau, trao nhau những cử chỉ yêu thương nhất và cùng nhau làm cái việc mà chỉ nhưng cặp đôi đang yêu, cặp vợ chồng mới làm.

Nhiều lúc tôi cũng tự hỏi việc này sẽ đưa mình đến đâu, người thì bảo sẽ tốt hơn, người thì bảo nó giống như đặt cuộc hôn nhân của mình lên bàn đỏ đen và kết quả tệ nhất là khi chính bàn tay mình đã tự nguyện đặt hạnh phúc của mình vào số mệnh của kẻ khác, những thứ mình yêu thương nhất sẽ bỏ đi và không thể tìm lại.

Tôi cẩn thận lật tấm chăn ra, ngồi dậy thật chậm rãi, cố gắng không để Phương Anh giật mình, nàng vẫn cuộn tròn, chiếc váy ngủ caro phủ nhẹ qua làn da của nàng.

Rèm cửa phòng vẫn chỉ hơi hé, tôi đứng dậy kéo nhẹ ra để cho ánh sáng mặt trời tràn vào nhiều hơn, nhưng tôi vẫn cố cẩn thận không để ánh sáng chiếu thẳng vào Phương Anh, tôi không muốn nàng thức giấc quá sớm, nàng sẽ còn một buổi tối khá là vất vả nữa. Tôi hít thở sâu, tận hưởng không khí buổi sáng sớm quện với hương thơm của nước hoa xịt phòng Phương Anh mới khoe tôi tối qua.

Chiếc ghế trang điểm của Phương Anh ngổn ngang váy vóc, quần áo, nàng vẫn chưa quyết định được xem nên mặc gì cho buổi tối nay, tôi ngó nhìn xung quanh tìm chiếc áo ngực mới mà nàng bảo Trung mua cho nàng, nó đang nằm vương trên thành ghế. Tôi nhặt lên cầm thử, có thể cảm nhận rõ sự mềm mại mượt mà của nó trên ngón tay, đồ của phụ nữ lúc nào cũng thật tuyệt, tôi cố mường tượng ra xem ngực của Phương Anh sẽ phải cảm thấy như thế nào khi mặc cái áo này và cả cái Trung cảm nhận khi anh luồn tay, xoa bóp bầu ngực của Phương Anh

Mới chỉ thế thôi tim tôi đã đập thình thịch. Cái cảm giác đấy lại chạy dọc cơ thể, nó không hẳn là cực khoái mà là thứ gì đó rất khác. Nó đau đớn nhưng lại đem lại sự hưng phấn khó tả.

Bất thình lình, cảm xúc của tôi chặn đứng lại bới tiếng chuông báo thức, tôi giật mình quay lại và thấy Phương Anh đã bắt đầu thức dậy, dụi mắt.

Tôi lao lại lên giường, nhìn chăm chăm vào vợ mình. Có thể thấy rằng chả có điều gì nào khác biệt về cô ấy cả, đối với Phương Anh mọi thứ đều diễn ra bình thường, cứ như điều hiển nhiên vậy, trong khi đối với tôi lại là cả một cuộc phiêu lưu vật vã. Nàng vén nhẹ những sợi còn vương trên khuôn mặt, đan tay vào mái tóc vẫn rối bù của mình.

“Vợ yêu dậy rồi à!” Tôi mỉm cười, vẫn chăm chú quan sát cô ấy.

“Anh làm gì mà dậy sớm vậy” nàng lật út người lại trong khi hé mắt lên nhìn tôi.

Không thể kìm được, tôi hôn nhẹ lên môi Phương Anh; môi nàng mềm mại và ấm áp. “Hôm nay là ngày gì em biết không?” Tôi hỏi.

Nàng gật đầu nhè nhẹ. ” Anh hóng đến thế cơ à. Vẫn thấy hạnh phúc với … với mọi thứ đấy chứ?” Nàng hé mắt và hỏi bởi cái giọng ngái ngủ nhưng rất chân thật.

Tôi mỉm cười lại với Phương Anh vẫn rất lo lắng để cố trấn an nàng.

“Ôi…đến giờ anh vẫn không thể tin được mọi chuyện đang diễn ra nhưng anh rất hạnh phúc.” Tôi nói trong khi vén tóc nàng qua mang tai rồi nắm lấy bàn tay của nàng. “Làm thế nào mà … em cảm thấy thế nào … bây giờ ý?”

“Em chả thấy gì…xong rồi thôi…chả như anh…hóng như hóng mẹ đi chợ về” nàng cười nhè nhẹ, hơi ngượng. Tôi mỉm cười và gật đầu khích lệ. “còn hơn cả thế, anh không thể chịu được…ý anh là nó khác cực kỳ…không biết cách diễn tả…anh chỉ muốn biết em cảm thấy thế nào thôi…” Tôi vừa nói vừa tiếp tục lên môi Phương Anh, nàng cười mỉm chau mày nhìn tôi.

“Cảm giác ý à…vui lắm…vui vì Trung sắp đem em về làm vợ của anh ấy rồi” Nàng vừa nói vừa cố diễn tả vẻ mặt tự hào, “rồi em sẽ thật yêu thương anh ấy, sinh cho anh ấy thật nhiều đứa con…” vẻ thản nhiên hiện trên khuôn mặt.

Mắt tôi sáng lên, lồng ngực nghẹn ngào trong sự hưng phấn khi nghe nàng nói như vậy. Tôi biết là nàng đang đùa cợt nhưng một phần lại lăn tăn, không rõ nàng có thực sự bị cuốn và trò chơi này đến mức đấy không khi cố tình kích thích tôi như thế. Lời nói của nàng khiến hầu hết đàn ông sẽ thấy xúc phạm sâu sắc nhưng với tôi chỉ cảm thấy…vừa phải, nhưng tôi vẫn sợ…tôi sợ mình cảm nhận thấy chút tình yêu nào đó trong câu nói của nàng.

“ơ…thế cơ à… muốn làm vợ Trung không?!” Tôi nói nhưng không giấu được sự phấn khích của mình.

“Chứ sao nữa, anh ấy muốn lấy em lắm rồi…muốn em sinh thật nhiều con cho anh ấy…riêng Trung á…bao nhiêu đứa em cũng chiều” nàng vẫn diễn với thái độ cực kỳ câng kiệu.

Một ý nghĩ thoáng qua tâm trí tôi.

“Em nói thế chỉ mỗi mục đích là kích thích anh thôi, phải không đấy?” Tôi hỏi dò. Phương Anh ngập ngừng trước khi trả lời.

“Cũng không hẳn đâu…”

Từ sâu thẳm trong tôi biết nàng vẫn đang đùa – trừ khi Phương Anh diễn quá giỏi. Liệu có ẩn ý gì không nhỉ? Liệu nàng đang cố nhắn nhủ cho tôi biết đây đang là cuộc đua giữa tôi và Trung và tôi không có cửa thắng…hay có khi chính Phương Anh nắm quyền quyết định hoàn toàn. Tôi cố ép mình suy nghĩ theo chiều hướng đó để rồi tự tủi thân…Cuck chính hiệu là đây chứ đâu.

Lúc này, Phương Anh đã ngóc dậy rồi ném vào tôi một cái nhìn mơ màng, chả có ý gì là dò xét xem phản ứng của tôi thế nào cả, ánh nắng len qua từng sợi tóc. Tôi phải lấy điện thoại để ghi lại khoảnh khắc này.

Cả ngày hôm đó trôi qua một cách êm đềm. Tầm chiều tối, gần đến giờ hẹn, tôi lại đưa con bé về nhà bà nội, viện ra đủ mọi lý do để nhờ bà trông hộ đến trưa ngày hôm sau. Bà nội tỏ ra hơi bực mình nhưng vẫn đành phải chịu. Quay về nhà

Phương Anh giơ chiếc váy màu tím, xẻ lưng mà nàng muốn mặc cho tối nay và nhìn tôi.

“Anh thấy váy này thế nào?”

“Váy đâu mà sexy thế?”

“Em mới sắm…nhưng có vẻ hơi lồ lộ quá, mặc váy này thì em sẽ không mặc áo lót được, nhìn có lộ ra rõ không anh?”

“Lộ cái gì cơ?” Tôi hỏi và cố diễn vẻ ngây thơ nhưng không giấu được nụ cười.

Nàng lườm nhẹ tôi một cái rồi đang định quay vào buồng ngủ…

“Không mặc áo lót thì có miếng dán mà…nhưng mà để tạm đấy…ra đây ngồi cạnh anh đi đã” Tôi vừa nói vừa vỗ vỗ vào ghế sofa.

Phương Anh ngoái đầu lại, nàng nhìn tôi bằng đôi mắt to tròn, mái tóc theo quán tính phủ qua bờ vai nàng. Nhìn thấy Phương Anh mặc độc bộ đồ lót ren màu đen bất chợt khiến tôi bị kích thích, cố tình rướn người lên một chút để cho nàng nhìn thấy thấy tôi đang hưng phấn thế nào qua lớp quần đùi mỏng. Cảm nhận thấy tôi đang có ý đồ lạ, Phương Anh nhíu mày.

“Gì nữa? sắp đến giờ rồi kia kìa, ngồi đấy mà nghịch với ngợm”

“Nhanh thôi mà….qua đây đi…đừng có để anh đè ra là lại mất thời gian hơn”

Nàng vứt chiếc váy ra giường, đến bên tôi ngồi, đầu nàng tựa vào vai tôi. Tôi luồn tay chơi đùa với bộ ngực của nàng nhưng nàng nhanh chóng gạt tay tôi ra “Lại nghịch, cái này của người khác rồi, ai cho nghịch”. Tôi bật cười và vội vòng tay ôm lấy eo của nàng kéo cơ thể nàng áp sát về phía tôi, tôi muốn cảm nhận ngực nàng tì chặt vào lồng ngực mình.

“Vợ xinh quá vợ ạ, cứ như càng ngày anh càng yêu vợ nhiều hơn ý” Tôi thì thầm vào tai Phương Anh.

“Thế, nhưng vẫn muốn cho vợ ngủ với người khác…à, chắc đang sợ Trung lấy mất em đi chứ gì”

Tôi gật đầu nhẹ.

“Thực ra thì cũng vui đấy nhưng em đến giờ vẫn chả hiểu sao anh lại thích như vậy”

“Nó là một loại khổ dâm em ạ. Này nhé Trung có thể gọi là một Alpha-male, kiểu như con đực đầu đàn, anh là beta-male thì là con đực cấp dưới mà chỉ con đầu đàn mới được giao phối, sinh con với con cái. Vì anh yêu em nên việc nhìn em quan hệ rồi lên đỉnh rồi chiều chuộng người ta, cái cảm giác ghen tị ức chế khi đấy, khác với những người khác, cơ thể anh nó lại kiểu tự chuyển hóa nó sang cảm giác hứng tình…phê lắm”

“Thế thì khác gì anh thích thị dâm đâu” Nàng tiếp lời

“Nó cũng pha trộn cả cái đấy nữa…nói chung nó tổng hợp của nhiều thứ lắm…mỗi người một vẻ…kiểu của anh là…anh nói không được giận nhé…là em càng yêu Trung bao nhiêu anh càng hứng bấy nhiêu…”

“Chịu…càng nói càng khó hiểu…” nàng dường như chả chú ý lắm đến câu chuyện, ánh mắt nàng tập trung vào lọn tóc nàng đang vân vê trên ngón tay hơn.

“Ừ, khó hiểu mà…giải thích thì có mà đến sáng mai…”

“Em chỉ thấy nghịch nghịch vui vui vì có hàng mới thôi…nhưng em chả nghĩ em yêu được ai khác cả…em đang yêu anh mà…” Nàng vừa nói vừa thơm lên má tôi.

Tôi vừa vuốt ve bờ mông nàng “Anh biết chứ và anh cũng yêu vợ nhiều, chưa bao giờ anh nghi ngờ em một điều gì, kể cả lúc như này. Tin tưởng em tuyệt đối luôn”

“Nhỡ sau này, em đổi ý đi theo người khác thì sao”

“Anh tin là em biết đâu những thứ thuộc về em, ừ thì cho đi chơi, chơi gì thì chơi nhưng kết thúc cuộc vui chơi đó, em sẽ cần một nơi để quay về, để cảm thấy mình được bình yên. Anh luôn tin em biết đấy là đâu”

“Nhưng nhỡ đấy thì sao, nhỡ em cứ bảo đi với người khác mới là bình yên em muốn”

“Anh sẽ vẫn níu kéo, nhưng….nếu không thể, thì đấy là lựa chọn của em, ai cũng có quyền mưu cầu hạnh phúc mà, anh sẽ không hận”

“Nhớ đấy nhé”

“Nhớ chứ! À, mà anh hỏi nhé…tí nữa em định dùng bao hay…uống thuốc…?”

Chưa kịp trả lời, điện thoại của Phương Anh reo lên từ phòng ngủ. Nàng bật dậy vừa nhanh chân lao vào vừa nói với “Trung gọi này, chuẩn bị mà đi thôi anh”. Tôi thích cái cách nàng nói yêu tôi nhưng vẫn phấn khích và phớt lờ mình khi gặp Trung như thế này.

“Em đang chuẩn bị sắp xong rồi đây, đợi em tẹo…có, em nhớ rồi, em mang theo đây” Nàng thì thào trong điện thoại. Cúp máy, nàng quay về phía tôi…nàng lộng lẫy hơn bao giờ hết. “Đi thôi anh…!”

Lần này, chúng tôi quyết định sẽ đến một hộp đêm trước, uống rượu, sau đó rồi mới về khách sạn. Trung chọn một địa điểm là một hộp đêm gần bờ hồ. Một lần nữa, tôi biết Trung sẽ chỉ đi vào nhưng nơi sành điệu bậc nhất Hà Nội, thực sự nhưng nơi như thế làm tôi lúng túng, tôi đã phải lên mạng search và nghiên cứu kỹ, tránh như hôm nọ. Chuẩn bị kỹ càng hơn, tôi nhờ Phương Anh chọn đồ, nàng sẽ rạch rồi hơn tôi nhiều, và tôi tin tưởng và mắt thẩm mỹ của Phương Anh, có thế tôi mới tự tin hơn được. Phương Anh quyết định lựa chọn chiếc váy màu tím, nàng vẫn như thường lệ rất quyến rũ.

Chúng tôi đưa nhau ra xe và phi như bay đến điểm hẹn, mọi thứ cảm xúc lại lần lượt ùa về, lo lắng, phấn khích, hoài nghi, dục vọng. Lần này ít ra vẫn còn có chút gì đó phấn chấn hơn vì tôi biết chắc chắn điều gì đang đợi chờ mình và tôi đã có sự chuẩn bị. Cảm thấy lo âu hơn về Phương Anh, tôi liếc sang nhìn cô ấy, nàng không có vẻ gì là lo âu như buổi đầu tiên, nàng ngồi đó, ngắm nhìn dòng xe chạy ngược xuôi, nàng cũng chả tỏ ra vội vã vì ít ra đây cũng là lần thứ hai của nàng rồi. Tôi chuyển hướng nhìn vào ngực của Phương Anh, như đã nói trướ đó, do không hợp với kiểu váy này nên nàng sẽ không mặc áo lót, không cả dùng miếng dán ngực nữa. Nói kỹ hơn về chiếc váy này, nó được thiết kế với nhưng sợi dây mảnh, nhỏ vòng qua cổ, phía sau lưng được xẻ xuống đến phần eo của nàng nhưng không quá sâu. Từ góc này này tôi có thể dễ dàng nhìn thấy độ nảy nở của ngực nàng, núm vú cô ấy lộ mờ mờ qua lớp vải, tôi đoán chính sự ma sát mềm mại của lớp vải lót phía trong phần nào làm nàng bị kích thích nhẹ nên việc đầu vú cứng lên là chuyện đương nhiên. Tôi thầm nghĩ Trung sẽ dễ dàng nhìn thấy núm vú của nàng thôi, anh ấy sẽ rất dễ bị kích thích, đôi tay anh sẽ muốn luồn vào bên trong để khám phá. Thấy nàng không để ý, tôi đưa tay vén lớp váy, đặt tay lên đùi cô ấy và bắt đầu vuốt ve nhẹ nhàng. Nàng nắm lấy tay tôi và thở dài.

“Lại giống như hôm trước anh nhỉ? Anh có thấy vậy không?” Nàng quay sang, đưa tay xoa lên đầu tôi.

“Ừ, nhưng anh thấy thích lắm, miễn là đừng đuổi anh ra như lần trước là được.”

Nàng cưởi mỉm “Không đâu anh!”

Tôi dừng xe ngay trước ở cửa hầm tòa nhà, do Phương Anh đã điện thoại cho Trung trước, anh đã đứng đợi sẵn để đón. Tôi tấp sát vào lề “Em xuống trước đi với Trung đi, anh phi xe xuống hầm rồi lên sau”

Nàng gỡ dây an toàn, vươn người sang và hôn tôi “Xong lên nhanh với em nhé”.

Trung chạy đến mở cửa xe cho Phương Anh, dìu nàng bước xuống. Hai người chào hỏi dăm ba câu, Trung ngó vào trong nháy mắt với tôi rồi cầm tay Phương Anh bước đi, anh ấy kéo nàng sát vào người anh, họ tựa vào nhau đi trong cái se se lạnh. Tôi cố nán lại một chút để quan sát dáng đi của Phương Anh, nàng quá đỗi sexy trong làn váy đó, từ đây tôi thấy rõ nàng đánh hông nhè nhẹ sang hai bên, chả khác gì người mẫu cả. Đợi Trung dẫn Phương Anh đi khuất tầm mắt, tôi cua xe ngược lại, vì không muốn vào hầm ngay mà cố tình lái xe vòng vòng qua các con phố. Tôi muốn họ dành thời gian bên nhau mà không có sự xuất hiện của tôi nhiều hơn, cái cảm giác này lâng lâng khó tả, bụng tôi nhộn nhạo lên nhưng dễ chịu lắm, cái cảm giác bị cô đơn, bị bỏ rơi trong khi vợ thì đang vui vẻ bên người tình khó có ai diễn tả được. Tôi tính chỉ vào trong khi họ đã ngà ngà say, sự xuất hiện của tôi cũng sẽ chỉ mờ nhạt mà thôi, cũng đỡ, mình cũng chả hợp với những nơi như thế, vào xong chả biết làm cái gì.

Lượn lờ lòng vòng qua các con phố, ngắm nghía dòng người nhộn nhịp, bật một vài bản nhạc buồn buồn cho thêm phần tâm trạng. Tôi cần như thế, tôi cần chuẩn bị thật tốt để tối nay, không chỉ có Trung với Phương Anh mà cả tôi cũng phải đạt được sự cực khoái. Tiện đường ghé vào một tiệm thuốc, mua sẵn một hộp bao cao su và một hộp thuốc tránh thai khẩn cấp. Có còn hơn không. Biết đâu hôm nay có tôi, nàng thấy yên tâm, lại chơi lớn. Ôi, nghĩ đến cảnh dương vật của Trung giật giật, bơm những dòng tinh trùng đặc quánh của anh vào bên trong của Phương Anh lại làm cơ thể tôi ngây ngất.

Có lẽ mãi chưa thấy tôi lên, Phương Anh gọi điện. Nói dối là mình phải tìm chỗ đỗ, tôi hẹn 15 phút nữa sẽ có mặt trên đó với nàng.

Đỗ xe ngay ngắn dưới hầm tòa nhà, tôi bước thật chậm vào thang máy, len lỏi qua các đôi bạn trẻ đang vội vã, có lẽ đang đến muộn giờ chiếu phim, CGV cũng được đặt trên tầng 5 của tòa nhà mà ngay sát cạnh hộp đêm. Từ tầng 1 đến tầng 4 là khu mua sắm, người người nườm nượp kéo nhau vào đó ngắm nghía, chỉ chỏ. Chủ yếu là các shop ở đây bày bán các thương hiệu lớn toàn đồ xa xỉ, cỡ chỉ có những người hàng ngày kiếm cả trăm triệu với một cái búng tay mới đủ khả năng mua. Còn những người như tôi chắc có lẽ chỉ có thể đứng nhìn, chẹp miệng, biết đâu một ngày…Nghe đâu ông chủ của tòa nhà là một trong những đại gia có tiếng, cô con dâu của gia đình cũng là một nhân vật công chúng tầm cỡ.

Tôi sử dụng thang cuốn, vòng vèo một lúc thì cũng đứng trước cửa hộp đêm, tôi hít một hơi thật sâu rồi bước vào.

Tiếng nhạc xập xình, ánh đèn lấp lóe, chủ yếu người ở đây tầm tuổi tôi hoặc trẻ hơn, ai cũng vận quần áo bóng bẩy nhất có thể để có thể gây một chút ấn tượng nào đó với người xung quanh, đặc biệt phải nói đến các cô gái, không biết có phải do ánh đèn nhấp nhóe khiến mọi thứ bị biến ảo hay không nhưng thực sự ai cũng rất xinh đẹp, sang chảnh và sexy, có thể có một vài tiểu thư nhà giàu nào đó vào đây xả stress cũng có thể có một vài người mẫu đang trong quá trình tìm kiếm sugar daddy cho mình. Ước gì hồi chưa vợ mà có tiền nhỉ, vào đây lựa một cô gái để vui vẻ cả đêm. Người giàu sướng thật, muốn gì cũng có.

Phải mất một lúc loanh quanh tôi mới có thể định vị được khu của Trung và Phương Anh đang ngồi. Từ xa, thấy nàng và Trung đang trò chuyện với một vài người lạ mặt nữa, họ cười đùa khá vui vẻ. Những người kia cũng chạc tuổi Trung, lướt qua diện mạo tôi đoán họ cũng là nhưng doanh nhân thành đạt, có tiền.

Thấy tôi bước đến, Trung liền bước tới khoác vai tôi, dẫn tôi ra giới thiệu với 4 người đàn ông. Những người này, ai cũng đều có vè bề ngoài nổi bật giống như Trung, tuy rằng không lịch lãm như anh. Họ đang hét vào tai nhau trong tiếng nhạc xập xình.

“Giới thiệu với anh em, đây là chồng của Phương Anh…cô nàng xinh đẹp anh em vừa mới gặp đây, còn giới thiệu với em đây là anh Dũng, anh Nghĩa, anh Vũ và anh Minh, tất cả đều là bạn thân của anh cả, tự nhiên nhé”

Tôi hơi bất ngờ khi Trung giới thiệu tôi là chồng của Phương Anh, liệu họ có biết gì về…

Bất ngờ, Trung thì thầm vào tai tôi: “Cho em biết nhé, mọi người đều rất ăn chơi, những trò cuckold họ biết hết và đã rất nhiều tổ chức buổi some, swing rồi, em cứ tự nhiên không có gì phải ngại cả nhé…đây này, ông Nghĩa kia kìa, giống em, săn sàng vung tiền cho vợ đi chơi cả tháng trời với người tình luôn…nói chung cứ vô tư đi…chơi nói chuyện thoải mái”

“Ok anh…” Tôi vẫn hơi chút ngập ngừng.

Trung túm lấy một cô gái nhân viên, yêu cầu rót rượu một lượt cho bàn của chúng tôi. Trong lúc chờ đợi, tôi quan sát Phương Anh, nàng đang tựa sát vào Trung để có thể nghe được anh nói, đưa một tay Trung vòng ra sau lưng, ôm chặt lấy eo của Phương Anh. Chiếc váy xẻ lưng này khiến cho Trung sẽ có rất nhiều cơ hội để chạm vào làn da trần của Phương Anh một cách kín đáo hơn khi họ nói chuyện. Bên cạnh là Minh, anh ấy là người đứng ngay sát cạnh Phương Anh, chốc chốc lại quay sang cười cười nói nói gì đó với nàng, tay Minh đặt nhẹ lên vai Phương Anh, nàng cũng đáp trả bằng nụ cười rạng rỡ.

Tôi quyết định với lấy chén rượu của mình, mời mọi người

“Em xin phép mời các anh một ly chào bàn nhé” Tôi cố gắng nói thật to.

Trung, Phương Anh và mấy người bàn kia cũng nhấc chén rượu lên, chào mừng tôi nhập cuộc vui. Trong lúc hơi vươn người ra phía trước để cụng ly, tôi liếc sang Phương Anh, mặc dù do ánh đèn khá khó nhìn nhưng vẫn có thể nhận ra Phương Anh đang ngà ngà rồi, cơ thể nàng đung đưa theo nhạc một cách vô thức. Lúc đấy nàng đang mải cười, đùa với Minh nhưng khi chạm vào ánh mắt của tôi, nàng như kiểu nhận ra là còn tôi – chồng nàng đang đứng ngay cạnh đây, quan sát nàng nãy giờ, có một chút ngượng ngùng thoáng qua.

“Ok..ok…chào mừng…hết đi hết đi…nhé…zoooo” cả bàn cùng đồng thanh.

Nốc cạn chén rượu, Trung lại quay trở lại việc thì thầm với Phương Anh, môi anh chạm sát má của cô ấy, thỉnh thoảng còn thơm nhẹ nữa. Thật sự rất thân mật. Họ thì thầm gì đó với nhau tôi không thể nghe rõ được, chỉ biết Phương Anh tinh nghịch vỗ vào cánh tay của Trung “Thôi đi, đừng có bậy thế”. Chắc chỉ có mỗi tôi là ít nói chuyện nhất, một phần cũng vì ngại ngùng và không gian quá ồn ào, ba người bạn của Trung cũng chả chú ý gì đến tôi, họ đang mải đùa cợt với nhưng cô gái phục vụ.

Chợt nhận ra tôi khá cô lập với mọi người, Phương Anh rời vòng tay của Trung, lách qua anh, tiến đến cầm lấy tay và kéo tôi ra vị trí gần với bục của anh chàng DJ. Nàng bắt đầu nhún nhảy theo nhạc, hai tay nàng quàng lên cổ, tôi cũng theo phản xạ kéo nàng sát vào người mình, ngực của nàng phập phồng ép lấy ngực tôi, hơi thở của Phương Anh phả vào tai tôi nồng ấm

“Anh có ổn không đấy? cứ đứng chơi vơi một mình vậy?”

“Anh ổn mà, gặp toàn người lạ lại trong đây ồn ào như này…khó nói chuyện thôi”

“Thấy xung quanh em toàn đàn ông thế không ghen à?”

“Còn hỏi nữa, em biết rồi còn gì”

“Cũng lâu lâu rồi em mới đi chơi vui như thế này, có khi kiếm dịp nào hai vợ chồng rảnh rảnh, rủ đôi nhà Tùng, nhà Dương đi nhé”

“Ừ, vợ muốn gì cũng được, em vui là anh thích rồi”

Phương Anh vít tôi xuống và hôn lên môi, mắt nàng nhắm nghiền, nàng đưa lưỡi sang, tôi há miệng đón lấy, cuốn chặt và mút lấy lưỡi của nàng. Phê quá, hơi thở của nàng nóng ấm, lưỡi nàng ướt và mềm quá. Không gian tuy chật chội, nhưng dường như chả ai chú ý đến việc chúng tôi đang làm cả, họ nhảy nhót, đung đưa theo tiếng nhạc. Vừa nhảy vừa hò reo.

Chúng tôi buông đôi môi nhau ra, nhìn sâu vào ánh mắt của nhau rồi ghì chặt. Tôi đánh mắt về phía Trung và mấy người bạn, bốn người kia vẫn mải trò chuyện…nhưng Trung thì không…anh đứng đó…theo dõi chúng tôi…cười mỉm.

“Quay trở lại bàn thôi, chỗ này nóng quá” Nàng vừa nói vừa lấy tay quệt đi những giọt mồ môi trên trán, nàng lau cho cả tôi nữa.

“Nhạc ở đây hay chứ hả?” Trung hỏi

“Vâng..” Nàng vẫn vừa nói vừa nhún nhảy

“Ơ mà cũng bắt đầu muộn rồi đấy…mình chuẩn bị đi được rồi”

Lúc này Phương Anh cũng đã thấm mệt bởi rượu và tiếng nhạc lớn. Nàng gật đầu.

Ba chúng tôi uống thêm một chén rượu chào tạm biệt mấy người bạn của Trung. Tôi bắt tay từng người, Phương Anh tiến đến ôm nhẹ mỗi người một cái.

“Hẹn các anh lần sau nhé, hôm nay vui quá…” Nàng vừa nói vừa có dấu hiệu đứng không vững. Tôi toan đưa tay ra đỡ thì từ đằng sau, cánh tay rắn chắc của Trung đã vươn tới, đón lấy Phương Anh, anh dắt tay nàng đi ra cửa. Lúc này thang máy đã nhưng hoạt động, chúng tôi phải sử dụng thang cuốn, Phương Anh tựa sát vào vai Trung, họ vẫn tiếp tục nói chuyện, thỉnh thoảng nàng còn dụi dụi mắt vào đó.

Xuống đến hầm gửi xe, khi chưa biết phải xử lý thế nào, Trung đã quay lại và đưa cho tôi chìa khóa xe của anh.

“Xe em cứ để ở đây đi, đi một xe của anh thôi cho đỡ lách cách, em lái nhé”

“Ok anh”

Tôi rảo bước ra phía xe của Trung, hai người bọn họ đi chậm hơn, tụt lại phía sau. Đến vị trí đỗ, bấm mở khóa, tôi quay lại, lúc này Trung vừa rời khỏi môi của Phương Anh, có vẻ họ vừa trao nhau một nụ hôn, ngay sau lưng tôi. Thật sự, họ cứ lén lút như này lại càng khiến tim tôi đập loạn xạ hơn. Trung dìu Phương Anh vào ghế phía sau. Tôi vòng ra ghế trước, đánh xe ra khỏi hầm, đi theo sự chỉ dẫn của Trung. Qua gương chiếu hậu…tôi liếc thấy Trung và Phương Anh đang hôn nhau.

Trời đụ, họ đang hôn nhau đắm đuối, không giống như lúc trước, lần này nhiệt hơn trước rất nhiều, như muốn ăn tươi nuốt sống môi của nhau vậy. Phải cố gắng lắm tôi mới có thể tập trung vào việc lái xe. Dù không ngoài lại nhìn, nhưng dựa vào chuyển động của cơ thể, có thể tưởng tượng hai người đang quấn vào nhau, mặc cho tiếng xe cộ bên ngoài vẫn lọt vào buồng lái, tôi cố căng tai nghe được tiếng rên rỉ của Phương Anh. Nứng, thằng nhỏ bắt đầu cương lên.

Đường đã về khuya nhưng lượng người đông nên vẫn khá tắc, xe phải nhíc từng tí một theo dòng người. Sau 5-10’ phút tập trung lái xe, bất giác, tôi nghe thấy những âm thanh hơi lạ. Liếc lên gương chiếu hậu, lần này tôi chỉ thấy Trung, anh ngả đầu về phía sau, không thấy rõ Phương Anh đâu nữa, chỉ thấy chỏm tóc của nàng nhô lên rồi lại biến mất phía dưới anh. Người tôi run lên bần bật, không cần phải suy nghĩ nhiều, tôi biết chắc chắn nàng đang làm gì…ôi mẹ ơi…không thể kiềm chế được nữa, tôi muốn quay lại và nhìn thấy tận mắt mình cơ, tôi muốn chứng kiến cảnh tượng này…nhưng mà kẹt nỗi đang lái xe, giờ không cẩn thận lại va quệt, sinh chuyện, tôi cũng không muốn sự bất cẩn của mình làm hỏng tối nay.

Tiếng rên rỉ của Trung to hơn, chiếc quần bó khiến thằng nhỏ của tôi khó chịu, nhất là lại đang cương cứng như thế này, tôi phải dịch chuyển mông để có thể chỉnh vào vị trí đỡ vướng hơn. Tất cả những gì tôi có thể làm bây giờ là tưởng tượng, tôi chỉ có thể hình dung ra hình ảnh Phương Anh kéo khóa quần của Trung xuống, lôi dương vật của anh ra và cho vào miệng. Ôi chết mất, đường đéo gì tắc quá, nhanh lên cho tôi đi các anh các chị ơi. Tôi gào thét lên trong đầu. Có lẽ Phương Anh biết chắc tôi có thể hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Mất năm phút sau đó tôi mới dừng lại ở cửa khách sạn, vẫn là cái khách san chết tiệt. Nhưng lần này sẽ khác.

Kéo phanh tay, tôi quay nhanh đầu lại nhìn hai người bọn họ. Tiếc là lúc này Phương Anh lại đang chỉnh chang lại váy, tóc tai rồi, Trung cũng đang chỉnh lại thắt lưng của mình. Phương Anh có vẻ cố tình né tránh ánh mắt tôi.

“Em cứ để xe đây…nhân viên khách sạn sẽ cất giùm”

“Vâng anh”

Tôi đưa lại chìa khóa cho một cậu nhân viên, bước lững thững theo sau hai người vào thang máy. Có chút gì đó ngượng ngùng thoáng qua cả hai người.

“Em mặc mấy kiểu váy này đẹp đấy” Trung cố đánh tiếng chữa ngượng

“Thế ạ, lâu lâu rồi em không mặc kiểu này, cứ ngại ngại sẽ hở quá, nhưng chồng em cũng khích lệ nên ok” Nàng liếc mắt sang phía tôi. Tôi mỉm cười lấy lệ với nàng.

Cửa thang máy mở, tôi tiếp tục lẽo đẽo theo sau hai người, chốc chốc Phương Anh ngoái lại nhìn tôi, lúc này tôi nhận thấy nàng có chút gì đó bất an, tôi chưa rõ là gì, có thể nàng thấy sợ những gì có thể xảy đến khi cả ba người làm chuyện này…chính xác thì đây sẽ là lần đầu tiên có cả ba. Tôi rất muốn trấn an nàng, nhưng hiện tại sự hồi hộp làm miệng tôi khô khốc, không cất nên lời. Mà bây giờ có mở mồm ra thì sẽ rất là kỳ, có lẽ nên để lát nữa.

Trung mở cửa phòng, tôi chậm rãi bước vào trong. Ngay sau khi đặt một chân qua cánh cửa, tôi thở phào, hì hì, chắc chân rồi, không bị đuổi đi nữa rồi. Bình tình hơn, tôi dành chút thời gian ngắm nghía căn phòng, nó khá sang trọng, nhưng kín đáo hơn lần trước thì phải, Phương Anh kể hồi trước còn có ban công nhìn ra hồ cơ mà, ở đây chỉ có một cái cửa sổ nhìn xuống đường. Trung lựa chọn căn phòng có hai giường đơn, có lẽ một cái để tôi ngủ, một cái…cho anh và Phương Anh.

Phương Anh ngồi phục xuống giường, buông lơi chiếc túi của mình xuống đất, nàng đan những ngón tay của mình vào làn tóc vuốt ngược ra sau. Liệu nàng mệt quá rồi à? Thế tí nữa như thế nào? Chả nhẽ lại đi ngủ? Tiếng của Trung phá vỡ bầu không khí im lặng.

“Bọn mình nghỉ ngơi tí rồi đi tắm nhé”

“Vâng” Tôi trả lời. Phương Anh cũng gật đầu.

Nhận thấy cần phải trấn an Phương Anh hơn, dù gì có tôi ở đây, tâm lý của nàng sẽ khác so với chỉ có hai người. Tôi chăm chú nhìn Phương Anh, đợi nàng ngước lên chạm phải ánh mắt của mình. Tôi đứng đó, mỉm cười, ra dấu cho nàng thấy hay cứ yên tâm. Nàng đáp lại bằng một nụ cười, sau đó chu môi hôn gió tôi một cái. Bỗng cả hai giật mình, Trung đã khỏa thân từ lúc nào, lần này tôi mới được nhìn thấy tận mắt cơ thể của Trung, tim tôi đập loạn xạ như gái trinh mới nhìn thấy người yêu khỏa thân lần đầu. Không hẳn là cơ bắp, nhưng cơ thể cũng không có mỡ thừa, múi bụng hằn rõ, và….nhất là cái dương vật đang lúc lắc kia nữa, Trung đã rất kích thích. Anh tiến lại gần Phương Anh, đặt cho nàng một nụ hôn nhanh và gấp

“Tắm thôi em…không muộn quá là nguy hiểm lắm”

Phương Anh nhìn trân trân vào Trung, giờ thì khuôn mặt của nàng đờ đi, có lẽ chính vì sự tự tin và chủ động của Trung lại là thứ trấn an Phương Anh hơn. Anh tiếp tục hôn lên môi nàng, đắm đuối, tay anh lần lần xuống dưới đùi kéo váy của Phương Anh lên, lột qua đầu. Giờ đây thì cơ thể của cả hai đã gần như…gần như….trần trụi, trên người của Phương Anh giờ đây chỉ còn mỗi quần lót. Anh nằm đè lên nàng, vẫn tiếp tục ngấu nghiến đôi môi. Như phản xạ, đôi chân của Phương Anh dạng ra, tay nàng ôm lấy và đan vào tóc của Trung từ sau gáy. Trung bị kích thích mạnh, mặc dù chưa đưa thể vào bên trong, nhưng Trung cố tình đưa đẩy hông giống như đang quan hệ, chà sát dương vật của anh vào cô bé của nàng. Mắt họ nhắm nghiền, tiếng rên, tiếng lấy hơi vang nhẹ trong lên trong cổ họng của Phương Anh.

Quá bất ngờ, tôi thở hắt, dường như cảnh tưởng lúc này khiến cho tôi quên đi mất mình còn phải thở, nãy giờ tôi cứ đứng chôn chân ở một chỗ, đôi bàn tay run lên và tê đi. Da gà nổi ngược lên sau gáy. Vẫn chưa thể tin vào mắt mình, tôi được chứng kiến thật rồi…tôi được chứng kiến vợ mình làm tình với một người đàn ông khác thật rồi.

Trung đứng dây, kéo tuột quần lót của Phương Anh xuống và ném gần về phía tôi đang đang đứng, anh kéo Phương Anh ngồi dậy, dắt tay nàng vào buồng tắm, kỳ lạ là cả hai người bọn họ không rời mắt khỏi nhau, kể cả đến khi lướt ngang qua tôi, Phương Anh cũng không liếc sang tôi nữa, có lẽ họ đang cố để vờ như không có tôi ở đây. Trung đóng cửa buồng tắm, vì nó không hoàn toàn trong suốt, không thể nhìn rõ nhưng tôi vẫn có thể nhìn thấy hình dáng của hai người phía trong. Tiếng nước chảy róc rách, tôi thấy hình ảnh mờ mờ của hai người dường như đang quay mặt vào nhau, có lẽ họ lại tiếp tục hôn nhau dưới làn nước. Không còn sự hiện diện của Phương Anh và Trung ở đây nữa, tôi dần lấy lại bình tĩnh. Giờ nên làm gì đây…à à….người ta đã cởi hết ra rồi thì mình còn mặc quần áo làm gì nữa…cũng nên cởi ra thôi. Tôi bắt đầu trút bỏ mọi thứ, vắt lên thành ghế. Nhưng…có vẻ do tôi quá hồi hộp, lo lắng nên thằng nhỏ không cương cứng nổi…giống hết với lúc lần đầu tiên sex của mình. Phù phù…tôi nhắm mắt, ngồi xuống ghế, cố thư giãn nhất có thể để lấy lại bình tĩnh, thằng nhỏ mới cứng lên được, chắc phải mất một lúc.

Tôi ngó vào bên trong không thể thấy rõ đang làm gì nhưng hình như Phương Anh đang tì tay lên cửa kính, ngực nàng áp sát vào đó, hình ảnh của Trung lại mờ mờ ở phía sau nàng. Vậy là họ đang quan hệ với nhau luôn trong phòng tắm, lại tính không cho tôi xem à hay nứng quá làm tạm vài nháy cho đỡ nứng. Tôi lò mò tiến sát hơn, lắng tai nghe tiếng rên rỉ của hai người.

Chỉ được một lúc, đúng là vã quá nên phải làm một tí trước, tôi nghe thấy họ đang thì thầm, có lẽ đã tắm xong và chuẩn bị lau khô rồi ra ngoài. Tôi nhanh chân ngồi lại ngay ngắn vào chiếc ghế dài, chuẩn bị chiêm ngưỡng một trong những hành vi nguyên thủy nhất của loài người. Sex.

Phương Anh bước ra trước, nàng nhìn thấy tôi trong tình trạng lõa thế, nhưng thằng nhỏ lại không đứng lên nổi. Nàng nghiêng đầu, mỉm cười với tôi, khuôn mặt cô rất dịu dàng và đầy yêu thương.

“Chồng không vấn đề gì chứ?”

Tôi nhìn khắp một lượt cơ thể của Phương Anh.

“Ừ, anh ổn mà, chắc chắn đấy” Tôi nói bằng cái giọng run run của mình, tôi vẫn đang rất mất bình tĩnh.

Phương Anh tiến lại gần, cúi xuống hôn lên đôi môi đang run rẩy của tôi, nàng nhẹ nhàng vuốt ve thằng nhỏ, cố làm cho tôi bình tĩnh hơn.

“Em yêu anh”

Như được tiếp thêm sự tự tin, tim tôi đập chậm dần lại, hơi thở bớt gấp gáp, ngắt dừng mà hay quá…thằng nhỏ lấy lại cảm giác và bắt đầu vươn mình đứng dậy. Nàng vừa chực rời xa miệng tôi, tôi vươn tay níu lấy vai nàng, hôn thật sâu

“Anh cũng yêu em”

Phương Anh cười rồi dần đứng dậy, tôi buông nàng ra để nàng trở lại vào vòng tay của Trung lúc này đang nằm đợi sẵn ở trên giường, anh giang tay đón nàng, chỉ có thế Phương Anh xà xuống nằm gọn trong đó, cả hai tiếp tục trao nhau những nụ hôn. Tôi mon men đến nằm lên chiếc giường còn lại để quan sát kỹ hơn.

Họ ngừng hôn, nhìn nhau đắm đuối, mọi giác quan của tôi lúc này như chỉ tập trung vào đúng mỗi một điểm duy nhất là môi của Phương Anh. Sắp đến màn cao trào.

“Mút chim cho anh đi” Trung vừa nói vừa liếc xuống dưới

“Vâng…” nàng ngập ngừng, liếc nhìn xuống dương vật của Trung rồi lại đánh mắt sang tôi, mặt nàng đỏ ửng, nàng cúi thấp dần xuống phía dưới trong khi tay đã nắm chặt lấy dương vật của Trung từ lúc nào. Phương Anh nhỏ một chút nước bọt lên đầu khấc rồi lấy tay xoa đều. Trung lấy tay túm gọn lại tóc cho Phương Anh, anh nghiêng người qua một bên để có thể nhìn thấy rõ hơn, tôi cũng chăm chú dõi theo, ngừng thở.

Phương Anh dần há miệng, hạ thấp đầu xuống và mút theo từng nhịp, mỗi nhịp nàng lại ngậm sâu hơn một chút. Môi nàng bám chặt vào dương vật của Trung, não bộ của tôi lúc này phát tín hiệu, nó đang ghi nhớ lại cảm giác khi được Phương Anh mút thằng nhỏ, miệng của nàng ướt, nóng ấm và chật khít. Tôi biết rất rõ cảm giác này. Trung không còn tỉnh táo để mà quan sát được nữa, mắt nhắm nghiền để có thể tập trung toàn bộ giác quan về dương vật, cảm nhận từng phút giây ở trong miệng của Phương Anh. Ôi, sao tạo hóa lại làm miệng của phụ nữ mềm mại và dễ thương đến thế…

Phương Anh di chuyển nhanh hơn, tiếng dương vật của Trung va vào cuống họng đang đầy ngập nước bọt của Phương Anh cũng rõ hơn. Theo từng bước, Phương Anh sẽ nhả dương vật của Trung ra khỏi miệng, lần lần tườn xuống và bắt đầu liếm láp, mút lấy viên tinh hoàn. Trung trượt người xuống, hơi rướn hông lên một chút, tôi biết ý Trung muốn như thế nào và Phương Anh cũng vậy, nàng vẫn một tay xóc lên xuống dương vật, nhưng miệng thì đã lần tới hậu môn, tôi lại bị phần trí nhớ của mình kích thích cảm giác buồn buồn, ướt ướt khi được nàng liếm hậu môn. Nàng làm với Trung đúng những gì nàng đã làm với tôi, khiến các giác quan được kích hoạt bộ nhớ. Ôi, mẹ ơi, chứng kiến cảnh này vừa phê vừa ghen thế này mới tuyệt với làm sao.

Sau khi cảm nhận thấy đã vừa đủ, nàng ngóc lên và tiếp tục đưa dương vật vào miệng của mình và mút. Tôi căng mắt ra nhìn, dương vật của Trung cứng ngắc, các mạch máu và gân nổi lên, sự kích thích đã đạt đến cực điểm. Tiếng nhóp nhép kết hợp với tiếng rên rỉ của Trung mới lạ lùng làm sao. Bản thân Phương Anh cũng bị kích thích gần đạt đến đỉnh, nàng bắt đầu rên lớn hơn nhưng ngắt dừng mỗi khi dương vật của Trung chạm đến cuống họng, nghe như nàng đang bị nghẹn bởi một thứ gì đó vậy.

Trung ra hiệu cho tôi với lấy túi của Phương Anh, anh lục tìm trong đó một thứ gì đó. Một chiếc bao cao su, vậy là chưa cần tôi chuẩn bị, Phương Anh đã có rồi, như vậy đồng nghĩa với việc có lẽ hôm nay nàng chưa muốn cho Trung đi chân trần. Anh lại lấy ra tiếp cái vòng choker bữa trước tặng cho Phương Anh, khéo léo đeo vào cổ nàng. Giờ tôi mới lờ mờ nhận ra ý nghĩa của cái choker này, nó như một cái vòng xích cổ nô lệ vậy. Trung muốn sở hữu Phương Anh hoàn toàn.

Có lẽ vì dương vật khá lớn, cộng thêm nàng cũng đã thấm mệt, mỏi quai hàm. Phương Anh rời miệng khỏi dương vật ướt đẫm của Trung, nhìn anh cười, Trung vội vàng xé bao cao su, lồng vào. Phương Anh cũng vội đưa tay lên miệng liếm những đầu ngón tay, nhè một ít nước bọt ra đó rồi cho xuống cô bé của mình. Nàng có sự kích thích tuy nhiên việc chổng mông vào điều hòa thế này làm cửa mình bị khô. Trung trượt người xuống nằm ngay ngắn lên chiếc gối, Phương Anh leo lên người Trung, chầm chậm hạ người xuống cho dương vật trượt sâu vào bên trong.
Căn phòng tràn ngập những tiếng ướt át khi nước từ bên trong Phương Anh chảy xuống gốc dương vậy của Trung kết hợp với sự va chạm giữa cửa mình với tinh hoàn. Nàng rên rỉ, thở hổn hển, chốc chốc ré lên khi Trung cố tình rướn lên và đâm sâu vào bên trong nàng. Lúc này, tay tôi đã vô thức cầm lấy thằng nhỏ để thủ dâm, trượt lên trượt xuống một vài nhịp, tôi đã lại phải gống mình để kìm lại sự sung sướng.

Rồi Trung đưa tay về phía trước, dương vật của anh vẫn ở sâu trong âm đạo của Phương Anh, anh xoa bóp hai bầu vú, rồi lại bấu chặt vào eo của Phương Anh, đôi tay rắn chắc đó xoa lên khắp cơ thể của nàng. Dần dần Trung nắm lấy tay nàng, kéo nàng cúi áp sát xuống người mình. Phương Anh gục đầu vào gối, cơ thể nàng vẫn nhấp nhô bên trên. Trung dùng hai tay kéo banh hai mông của Phương Anh ra, anh tự chủ động rướn hông để thâm nhập sâu hơn. Phương Anh ngay lập tức thở hổn hển và gấp hơn, tiếng nghẹt thở phát ra sau mỗi cú thúc mạnh của Trung.

“Oooooh! Sướng quá vợ ơi! Em có thấy sướng không?” tiếng của Trung phát ra nhẹ nhưng chính ngôn từ làm tôi giật minh.

“Có….ạ” Phương Anh rên rỉ

Chỉ một lúc sau, giọng nàng lại chuyển biến thành tiếng rên rỉ kỳ lạ hơn, tôi cũng khá quen thuộc với âm thành này, tay nàng bấu chặt vào gối, cơ thể nàng rung lên bên trên Trung. Nàng đã tới đỉnh.

Phương Anh rên ư ử, nàng nhanh chóng tìm kiếm lấy môi của Trung mà ngấu nghiến. Nhưng Trung thì vẫn chưa dừng lại, anh vẫn rướn người thúc từng cú dứt khoát, mạnh, sâu nhưng nhịp chậm dần đi vào âm hộ của Phương Anh, mông cùa nàng tạo thành những làn sóng mỗi khi Trung dập như thế. Phương Anh rít lên hết lần này đến lần khác, nàng cắm móng tay vào sâu da của Trung, tôi chưa bao giờ thấy Phương Anh làm thế này, có khi sự cực khoái của nàng đạt đến một tầm mới chăng? Tay tôi vẫn trượt lên trượt xuống, tốc độ tăng gấp đôi.

“Ra đi chồng ơi…em sắp không chịu nổi nữa rồi”

Trung bắt đầu nhanh chóng tăng tốc, lực đẩy của anh trở nên ngắn đi. Phương Anh lại thút thít và có vẻ nàng lại sắp đạt đỉnh trở lại, nhưng có lẽ lần này dường như nàng sẽ cảm thấy đau đớn nhiều hơn là sung sướng.

“… nhanh lên anh…vợ mệt quá ….” nàng thì thào vào tai Trung

Đáp lại, Trung vẫn thúc vào những cú đẩy nhanh chóng, hông anh gần như làm việc hết công suất, như cái ống Pit-tông vậy.

“MmmmmMMMMMMM” Tiếng rên của anh ngày càng to hơn. Theo sau là cú dập dứt điểm, ngâm sâu và bên trong.

Cảm nhận Trung bắt đầu xuất tinh bên trong cơ thể Phương Anh, kèm theo những tiếng rên rỉ từ miệng của anh, những tiếng thở dốc của Phương Anh khi tinh trùng của Trung phun ra. Tôi cũng rùng mình, tinh trùng chảy lan ra tay.

Sau đó là sự im lặng, không gian đó chỉ bị phá vỡ bởi tiếng thở nặng nề của ba người khi chúng tôi dần lấy lại được sự thư giãn, các giác quan bắt đầu trở lại.

Thở hổn hển, những giọt mồ hôi lăn trên trán, Trung nhẹ nhàng rút dương vật đang mềm oặt ra khỏi âm của Phương Anh, nàng vẫn đang phủ phục trên người anh, Trung tuột bao cao su ném xuống đất. Và quay sang tôi, mỉm cười.

“Xem sướng không em, vợ của anh đấy!”

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *